Tổng Tài Sợ Vợ

Chương 23: Oan gia ngõ hẹp



Nghe tiếng bước chân nện đều đặn xuống mặt sàn, từng bước dứt khoát và rõ ràng, không nhìn thì cũng đoán ra được là ai đang đi đến. Mi mắt Mộ Thuần khẽ đọng nhẹ nhưng không nhìn người đến, cho đến khi tiếng bước chân dừng hẳn trước mặt cô.

"Thuần nhi đợi anh có lâu chưa ?"

- Không lâu !

Mộ Thuần nâng mi mắt lên nhìn Diễn Quân.

Vừa đúng lúc Kiều Tâm cũng vừa đến, Kiều Tâm khoác tay lên vai Diễn Quân "ai da, Diễn Quân...cậu xem, có người đẹp đến tìm mà không chịu giới thiệu với bạn bè gì cả".

Diễn Quân nhíu mày "Cậu thôi bỡn cợt đi Kiều Tâm !"

*Cậu sao vậy Diễn Quân ?

Vừa nói, Kiều Tâm cứ xoa nắn nhẹ nhàng bờ vai Diễn Quân. ( 1

Mặt mày Diễn Quân liền trở nên u ám !

Mộ Thuần thu hết mọi cử chỉ của hai người đàn ông trước mặt mình nhưng cô không để lộ ra chút biểu cảm nào.

Bất ngờ Kiều Tâm chìa tay đến trước mặt Mộ Thuần "tôi là Kiều Tâm"

Mộ Thuần ngoài cười trong không cười, cô cũng chìa tay ra nhưng không có ý bắt tay với Kiều Tâm, cô chỉ chạm nhẹ qua rồi vội vàng rụt tay về "Mộ Thuần"

Chỉ hai chữ ngắn gọn.

Rõ ràng thấy cô không hề có thiện ý với mình nhưng Kiều Tâm vẫn không lấy làm tự ái, anh vẫn nở nu cười rạng rỡ.

Dưới sự nhận xét của Mộ Thuần thì Kiều Tâm không những đẹp trai mà còn rất cuốn hút, nhất là nụ cười kia...đẹp tựa nắng xuân, vừa dịu dàng vừa ấm áp, lại rất rực rỡ. Cô cười lạnh, lòng thầm nghĩ "nhưng ai biết được bên trong con người kia là dòng giống của loài rắn rết nào".

Diễn Quân cảm nhận được hai con người trước mắt mình đang giằng co nội tâm, anh cố ý ho khan vài tiếng để hai người kia bớt căng thẳng.

Kiều Tâm nhìn Diễn Quân rồi chuyển tầm mắt đến Mộ Thuần ý cười trên mặt được vẽ ra "chọn ngày cũng không bằng gặp dịp, hay là cùng nhau đi ăn"

Diễn Quân đưa mắt nhìn Mộ Thuần nhưng thấy cô không chút phản ứng gì "Thuần nhi !"

- Được !

Ý cười trên mặt Kiều Tâm hiện lên rõ hơn "vinh dự quá rồi".

Kiều Tâm chịu trách nhiệm lái xe, Diễn Quân cùng Mộ Thuần ngồi ghế sau.

*Mộ tiểu thư muốn ăn gì ?



- Tôi không có khái niệm về món ăn ngon, theo hai người vậy.

Kiều Tâm nhíu mày "Diễn Quân thích món ăn truyền thống, vậy chúng ta cùng đi ăn món truyền thống nhé !"

Diễn Quân gật đầu !

Mộ Thuần lơ đãng nhìn ra cảnh vật bên ngoài qua ô cửa xe "được"

Từ nhỏ đến lớn có món ngon nào mà Mộ Thuần chưa ăn qua, giờ nhìn gì cũng phát ngáy, thế nên cô chỉ ăn để sống chứ chẳng có chút khẩu vị gì.

Tại nhà hàng món ăn truyền thống nổi tiếng !

Kiều Tâm luôn cố gắng tỏ ra thân thiện với Mộ Thuần, thế nhưng cô luôn dùng vẻ mặt lạnh như tiền để đối xử với Kiều Tâm.

"Thuần nhi, em chọn món đi !"

Mộ Thuần cầm lấy menu, lật lật cho có lệ rồi chọn bừa hai món...đậu hủ sốt cay và sườn chua ngọt.

Kiều Tâm bật cười "Mộ tiểu thư, chọn món ăn cũng giống như chọn chồng, không thể qua loa được". Vừa nói ánh mắt Kiều Tâm vừa dán chặt lên người Diễn Quân.

Mộ Thuần vẫn không chuyển sắc mặt, chỉ liếc nhìn Kiều Tâm bằng cái liếc của sự chán ghét.

Diễn Quân nheo mắt "Kiều Tâm, cậu nói nhiều như vậy làm gì ? Cậu có chọn món ăn không ?"

Kiều Tâm mở menu ra chọn rất nhiều món, toàn những món Diễn Quân đặc biệt thích.

Một lúc sau món ăn được bày lên bàn !

Diễn Quân gắp thức ăn đặt vào chén Mộ Thuần "Thuần nhi ăn đi em"

Kiều Tâm lại gắp thức ăn cho Diễn Quân "cậu ăn nhiều vào, đây toàn là những món cậu thích...đợt này thấy cậu gầy đi trông rõ".

"Ừm!"

Thấy Mộ Thuần mãi không chịu động đũa, Diễn Quân khẽ cười "Tiểu bảo bối của anh sao vậy ?"

- Cút...

Mộ Thuần rất ghét ba từ "tiểu bảo bối". Làm ra vẻ giận dữ trừng mắt với Diễn Quân.

Diễn Quân gắp miếng đậu hủ đút vào miệng cô "Thuần nhi đừng giận nữa !"

Bàn tay phía dưới gầm bàn của Kiều Tâm bất giác nắm chặt, vẻ mặt vẫn tươi cười như cũ "hai người tình cảm thắm thiết quá".

Mộ Thuần nhìn Kiều Tâm với ánh mắt thâm sâu rồi chỉ cười nhưng không nói gì.



Giữa không khí vui nhộn của phòng học, chợt có người thốt lên "tôi nghe nói có giảng viên mới về, đẹp trai lắm".

//Thật sao ?

//Còn giả được chắc.

//Mà môn nào đấy ?

//Môn vật lý.

Mộ Thuần nhíu mày "Vậy là tiết này sao ?"

Lời vừa dứt, cả lớp đứng lên.

Trên bục giảng xuất hiện một bóng dáng cao ráo lịch lãm với mái tóc dài chấm vai, nhuộm khói.

Mộ Thuần chỉ đưa mắt nhìn qua rồi vội chuyển sang hướng khác "Hừ...tên khốn kiếp Kiều Tâm này, đúng là...thiên đường có lối không đi, địa ngục không cửa lại bước vào". (4

Liếc nhìn qua đám sinh viên, thấy Mộ Thuần đang mang sắc mặt âm trầm, ý cười trên mặt Kiều Tâm vẽ lên rất rõ. Anh nhìn Mộ Thuần thêm một lần nữa mới đi đến bên bàn.

Trong suốt quá trình giảng bài, ánh mắt Kiều Tâm luôn dán chặt lên người Mộ Thuần.

Mộ Thuần lại không có hứng thú với bài giảng, cô ngồi chơi chiếc bút trên tay.

Kiều Tâm chỉ tay năm ngón về phía Mộ Thuần "bạn nghĩ thế nào về vật lý địa cầu ?"

Mộ Thuần bị điểm tên liền thấy không vui nhưng vẫn miễn cưỡng đứng lên trả lời câu hỏi "còn không phải nghiên cứu về vũ trụ và quá trình tiến hóa địa động lực vỏ trái đất sao ?"

*Tốt...câu trả lời cũng gần hoàn chỉnh nhất. Mời bạn giới thiệu về bản thân mình một chút !

- Phải giới thiệu phần nào đây thưa giáo sư ? ( 1

Mi mắt Kiều Tâm giật giật, miệng co rút "tên của bạn". (1

Mộ Thuần lạnh mặt "Mẹ kiếp, hôm qua còn bắt tay làm quen, hôm nay lại biến thành người chưa từng quen biết. Được lắm !" (2

Mộ Thuần cười cười nói ra từ "Rival" (4

Cả lớp thoáng kinh ngạc !

Nét mặt Kiều Tâm liền trở nên thâm trầm và lập lại từ Mộ Thuần vừa nói "rival ?"

Mộ Thuần không nói gì thêm !