Tổng Tài Sủng Thê Bà Xã Em Đừng Chạy

Chương 6: Cuộc gặp gỡ định mệnh





Trên đường đi tới trung tâm mua sắm nhìn mặt cô cáu gắt có vẻ rất dễ thương nên anh cố tình chọc ghẹo cô .

-"Này cô gái ,cô đừng cáu gắt như vậy sẽ xấu lắm đấy".

-"Lúc nãy tôi thấy cô rõ ràng là cố tình đi ra không nhìn đường để tôi đâm vào cô ".

Nghe thấy anh nói vậy cô vô cùng tức giận nói .

-"Anh bị điên sao ,mắt tôi có thấy được đâu,là anh lái xe không cẩn thận thì đúng hơn đấy".

-"Cô đang chửi tôi sao ?"

-"Còn hơn thế nữa,nếu tôi thấy được thì tôi sẽ bóp chết anh cho xong".

Nhìn thấy cô như vậy có vẻ thú vị .Xem ra anh thích cô gái này rồi .Tới trung tâm mua sắm cô đi xuống và nói:


-"Cảm ơn anh " với vẻ khó chịu.

-"Này cô gái không định trả tiền cho tôi sao ?"

Bây giờ cô muốn điên lên và bóp chết anh ta ngay tại đây ,không phải lúc nãy là anh ta nói cho cô đi nhờ sao .Giờ lại đòi tiền của cô ,đúng là đen đủi thật .

-"Này anh ! không phải là anh nói cho tôi đi nhờ sao hả ?"

-"Thì ban đầu đúng là vậy nhưng cho đi nhờ cô còn chửi tôi nữa ,thử hỏi xem có thằng ngu nào cho đi nhờ xe bị chửi mà lại không đòi tiền không ?"

Cô liền lấy ra từ trong bóp tiền của mình ra tờ 200 tệ sau đó đưa cho anh.

-"Bao nhiêu đây đã đủ chưa ?"

-"Được rồi cô gái .Hẹn gặp lại cô lần sau ".

Nghe anh nói hẹn gặp lại lần sau ,cô cười nhếch mép nói:

-"Không có lần sau đâu.Tạm biệt !"

Anh cảm thấy cô gái này thật sự rất dễ thương và cảm giác thích cô ngay từ cái nhìn đầu tiên .Đang ngồi suy nghĩ gì đó thì anh nghe thấy tiếng chuông điện thoại "reng....reng...reng".Anh cầm điện thoại lên và nghe.

-"Alo"

-"Là ai vậy ?"

[...]

Đầu dây bên đây là giọng nói của một người nữ.

-"Là mẹ đây Thẩm Mộ Sơ ! con quên mẹ rồi sao ?"

-"Mới đi du học có mấy năm chẳng lẽ con lại quên bà mẹ này rồi ?"


Bây giờ anh mới biết thì ra là mẹ mình .Anh nói:

-"Nãy giờ con đùa thôi làm sao mà con quên mẹ được " .

-"Mẹ cứ tưởng con đã quên bà mẹ này rồi chứ.Bây giờ con đang ở đâu,ba mẹ nhớ con lắm rồi ".

-"Con đang trên đường về đây".

-"Ừm ".

Kết thúc cuộc gọi xong thì bà Tiếu Cẩn Tuyên nói với Thẩm Mộ Chiến

-"Anh à ! Thẩm Mộ Sơ thằng bé đang trên đường về ,chúng ta phải nấu nhiều món ngon cho nó mới được ".

Thế là bà kêu hai cô người làm nấu thật nhiều món mà Thẩm Mộ Sơ thích .Buổi tối ở nhà Thẩm gia .

[...]

Thẩm Mộ Sơ đã về đến nhà .Anh vừa bước vào nhà đã thấy mọi người chuẩn bị rất nhiều món ăn mừng anh đã đi du học về sau mấy năm xa nhà .Bà Tiếu Cẩn Tuyên vui mừng nói.

-"Con trai của mẹ về mà cũng không báo mẹ một tiếng".

-"Con muốn tạo bất ngờ cho ba mẹ thôi mà ,nhưng không ngờ mẹ biết được và kêu tài xế đi đón con !"

Mẹ anh lại thắc mắc hỏi

-"À mà con tự lái về sao ,tài xế của con đâu ?"

Thật ra là Thẩm Mộ Sơ rất thích lái xe .Lúc sáng ở sân bay vì lâu rồi không được lái xe nên anh đã để tài xế ở lại sân bay và kêu ông tự đón xe về .

-"Con nói ông ấy đi taxi về rồi ".

[...]


Trong bữa ăn tối anh có hỏi ba mẹ một việc khiến cho bà mất vui.

-"Ba mẹ à !con có thể hỏi một việc không ?"

-"Là việc gì ?"

-"Lúc sáng con có nghe tài xế nói là ba mẹ đi xem mắt vợ cho anh hai à ,cô gái đó được không ba mẹ ?"

Bà Tiếu Cẩn Tuyên nghe tới đây liền buông đũa trên tay xuống nói:

-"Đừng nhắc tới chuyện đó nữa ".

-"Sao vậy mẹ , người đó không được à ?"

Ba anh thấy vậy liền nói :

-"Ăn cơm đi .Chúng ta tạm gác qua chuyện này ,nhắc tới mẹ con lại không vui ".

[...]

Sau bữa ăn cơm tối anh lên phòng mà không thể nào ngủ được,anh cứ nhớ tới cô gái dễ thương đáng yêu mà mình gặp lúc sáng ,nhớ tới khuôn mặt cáu gắt của cô khi bị anh chọc ghẹo lại thấy mắc cười.Dường như anh cảm nhận được là mình đã thích cô gái này nhưng có một điều anh không biết được đó sẽ là chị dâu tương lai của anh.