Triền Miên Không Lối Thoát

Chương 7: Cầm thú.



Không biết trải qua bao lâu, tôi mệt lả, không thể chịu nổi cường độ làm việc như thế này.

Đúng là bóc lột sức người quá đáng mà.

Sau một hồi nhắm mắt làm bừa, mọi thứ trước mắt tôi choáng váng. Hình như tôi đã ngất đi ngay trên người Hứa Thời Tư.

Chẳng phải nói hắn ốm yếu trói gà không chặt sao? Tại sao người đầu hàng trước lại là tôi vậy?

Nói ra thật là mất mặt mà.

Còn định sẽ động thân cho hắn đuối sức đến chết. Không ngờ tôi lại là người ngất đi trước.

Lúc Sầm Sơ tỉnh lại, hai chân đã tê đến không còn cảm giác. Dưới đầu dường như là một khúc gỗ cứng.

Cảm giác này hình như là…

Tôi cựa mình, bên dưới hạ thân liền truyền đến cơn đau khiến cho tôi phải suýt xoa.

Thật sự là muốn đoạt mạng người ta mà.

Không biết đêm qua cái tên chó má kia đã làm gì mà khiến cho toàn thân cô như bị xe tải cán qua. Còn đau hơn cả lúc bị thích sát, trúng đạn đến máu chảy đầm đìa nữa.

Bên dưới nhức như muốn tê dại.

Đột nhiên tôi nhớ lại, hình như tôi nhận được một nhiệm vụ ám sát Hứa Thời Tư. Vậy mà đêm qua khi đến đây tôi đã vì một tỷ kia mà chấp nhận bán mình cho tư bản.

Vừa nghĩ cô vừa muốn nhúc nhích cả cơ thể tê dại. Hơi thở lạnh từ trên đỉnh đầu phả xuống.

Tôi hơi nghiêng đầu, nhẹ nhàng nâng mí mắt. Cả người lúc này mới ngơ ngẩn.

Đập vào mắt tôi chính là yết hầu của ai đó, sau đó ánh mắt lại di chuyển lên trên. Ánh nắng soi qua gương mặt anh tuấn kia, chói lòa và đầy mỹ lệ.

Đợi đến khi đôi mắt tôi tỉnh táo lại, tôi mới thấy rõ người này là ai. Chính là mục tiêu ám sát lần này của tôi, Hứa Thời Tư.

Tôi giật mình đến mức suýt nữa đã hét lên.

Thì ra nãy giờ tôi vẫn luôn nằm trên tay hắn.

Đây là loại tình huống gì vậy chứ?

Rõ ràng là tôi đến lấy mạng hắn, sao đến cuối cùng lại thành bồi ngủ với hắn rồi?

Khụ… Mặc dù tên đàn ông này vừa đẹp trai, vừa có tiền, tôi ngủ cùng hắn cũng không hẳn là lỗ đi.

Lúc này đối phương không hề cử động, đôi mắt đã khép chặt, gương mặt không chút cảm xúc. Nhưng đuôi lông mày vẫn có vài phần khí thế bức người.

Có khi nào đêm qua lao lực quá hắn ngủm rồi không?

Tôi đưa tay sờ lên mũi hắn, muốn kiểm tra thử hắn còn thở không?

Nếu như hắn chết, tôi cũng coi như là hoàn thành kế hoạch đi.

Lại bất ngờ bị bàn tay đối phương tóm được. Đột nhiên mở mắt trừng trừng nhìn tôi, con ngươi thâm thúy nhìn tôi đầy nghi hoặc.

“Em muốn trốn?”

Anh xoay qua, gương mặt tuấn tú mê người tựa sát gương mặt cô.

“Anh nghĩ được sao?”

“Nghĩ đến chắc em cũng chẳng còn sức mà trốn.”

Khóe môi người đàn ông khẽ cong lên.

“Đồ cầm thú nhà anh!”

Sầm Sơ à, Sầm Sơ. Sao mày có thể không có triển vọng như vậy chứ? Chỉ vì một tỷ mà cái mạng suýt nữa cũng không còn.

Người đàn ông kia nhìn thấy bộ dạng tức giận của tôi, vậy mà lại bày ra vẻ mặt ủy khuất nắm lấy tay tôi.

“Kiều Nhan, em không định chịu trách nhiệm với tôi sao?”

Chết mất thôi, dựa vào cái nhan sắc này cùng với cái biểu cảm này sao tôi cứ có cái cảm giác đêm qua tôi không phải là bị anh ta dụ dỗ. Mà là tôi không biết liêm sỉ chơi đùa với tấm thân trong trắng của anh ta vậy chứ?

“Vậy anh muốn như thế nào?”

“Em ngủ với tôi rồi thì đương nhiên phải nhanh chóng kết hôn thôi. Dù sao thì một tỷ kia vẫn còn chờ em mà.”

“Kết hôn thôi mà? Tôi đồng ý.”

Anh chắc chắn không ngờ tôi vậy mà lại nhanh chóng đồng ý.

Lúc này đột nhiên cửa bị đẩy ra, người làm đột nhiên ở ngoài cửa tiến vào, cầm theo cả một cái chậu rửa mặt.

Tôi liền nhanh chóng trốn vào bên trong chăn, nếu như để người khác nhìn thấy bộ dạng hiện tại của tôi thì xấu hổ chết mất.

Tôi nép sau cánh tay của Hứa Thời Tư. Nhưng vẫn bị người làm nhìn thấy.

Cô ta hốt hoảng đánh rơi cả chậu rửa mặt xuống đất, gương mặt vô cùng khó tin trước sự có mặt của tôi ở đây.

“Hốt hoảng cái gì? Cô làm cho vợ tôi bị dọa sợ rồi có đền nổi hay không? Còn không mau cút ra ngoài!”

Hứa Thời Tư là như vậy, xưa nay khó hầu hạ, khó yêu khó chiều, động một chút là nổi giận.

Người như Hứa Thời Tư, trước nay chưa từng dây dưa cùng phụ nữ.

Bọn họ đây là lần đầu tiên thấy phụ nữ lại xuất hiện trên giường của anh, làm sao mà không hoảng sợ cho được?

Nhìn bộ dạng cũng đủ biết đêm qua bọn họ đã làm gì?

Đáy lòng không ngừng nghĩ ngợi, cô gái này tuyệt đối không nên để ông chủ nhắm trúng.

Người như anh, cao cao tại thượng, tôn quý không ai bằng. Sao có thể lại đi nhắm trúng người phụ nữ không rõ lai lịch như vậy được?