Trò Chơi Định Mệnh

Chương 52: Chương 52



- Anh ấy rất bận mẹ, công việc của anh ấy nhiều lắm._ Sau khi nói câu này cả bản thân Lan Anh cũng thừa nhận cô nói dối quá hay.
- Vậy cậu ta làm gì mà bận đến nổi không về nhà bạn gái 1 lần._ Mẹ cô nghi ngờ.
- Anh ấy, anh ấy...
- Lan Anh._ Giọng nữ cất tiếng gọi
Lan Anh quay qua thấy My, cô khá ngạc nhiên, 1 phần là vì sự xuất hiện của My, phần còn lại là vì My sao biết được tên cô.
My bước tới mỉm cười, nụ cười hiền hoà, ôn nhu. Và chào hỏi mẹ Lan Anh.
- Chào bác gái, con là Diễm My, em gái của bạn trai Lan Anh._ Vì bằng tuổi nhau nên My gọi bằng tên chứ không xưng bằng chị.
Bằng 1 đòn cầu cứu bất ngờ của My làm cho Lan Anh tròn xoe mắt ngạc nhiên. Cô lại không biết số mình đỏ, được qúy nhân giúp đỡ như thế.
Và cuộc giúp đỡ này vô tình đã tạo ra một định mệnh mới, một tình yêu khác. Đặc biệt, Lan Anh cũng không ngoại kệ gì? Cô cũng bị cuốn vào trò chơi định mệnh. Có lẽ, kể từ lúc này trò chơi định mệnh một lần nữa đã thực sự bắt đầu khi 2 phần trước đó là sự trả thù của My, với nhà họ Dương với Khánh Ngọc. Khi lúc ấy vắng mặt Quân và có mặt Vương, Thiện và Khánh. Nhưng phần này lại khác? Có mặt Quân nhưng Khánh và Thiện đã mất còn Vương thì vai diễn của anh đến đây đã kết thúc và anh đang hành trình cùng người con gái anh yêu trên con đường hạnh phúc.
Ngoài cửa tiệm, một chiếc xe thể thao dừng lại bên đường. Bước xuống xe là một dáng người quen thuộc ấy.

Nhìn thấy dáng người đó môi My hơi nhếch lên một nụ cười qủy quyệt nhưng rất khó nhận ra.
- Cháu là em gái của bạn trai Lan Anh?_ mẹ Lan Anh hỏi.
- Vâng, anh con là Minh Quân_ My mỉm cười.
Nụ cười ẩn chứa ý đồ gì đó bên trong.
Tiếng chuông gió treo ở cửa vang lên, một dáng người cao lớn bước vào quán. My liền nhận ra người đó, khoé môi nở ra nụ cười thật tươi và gọi Hai thì ngay tức thì người đó đi tới. Và người đó không ai khác ngoài Minh Quân, mẹ con Lan Anh cũng quay qua lúc đó.
Tiếng bước chân của Quân càn gần, My nháy mắt, ra dấu với Lan Anh. Lan Anh ngây ngô 1 lúc mới nhận ra, khi Quân đi tới cô liền đứng dậy, ôm tay anh và nói mẹ, đây là bạn trai con, Minh Quân cô cũng chỉ mới biết tên anh qua lời My nói lúc nãy thôi.
Đối với Minh Quân, anh khá ngạc nhiên khi một cô gái trạc tuổi My, ôm cái tay anh còn giới thiệu với mẹ cô ấy anh là bạn trai nữa chứ. Nhưng vì là người che giấu biểu cảm rất giỏi nên anh không thể hiện ra và giúp đỡ.
Anh cũng mỉm cười, chào mẹ Lan Anh và ngồi xuống cạnh Lan Anh.
- Minh Quân, nghe Lan Anh nói cháu rất bận, vậy cháu làm gì?_ Mẹ Lan Anh rất thẳng thắng.
- Dạ cháu đang làm chủ tịch của tập đoàn KW._ Quân kính trọng nói
Một tập đoàn huyền thoại mà nhắc ai ai cũng biết, nhưng khá bất ngờ là chủ tịch tập đoàn lúc trước là Khánh như giờ là Quân.
Có lẽ câu chuyện không ai biết rằng sau khi Khánh ra nước ngoài thì tập đoàn My quản lý, do trên luật pháp My và Khánh là vợ chồng có giấy xác nhận. Nên My quản lý tập đoàn nhưng vì My không giỏi bằng Quân nên nhờ anh làm hộ, một thời gian, khi Khánh về anh sẽ giao lại.
Hiện Quân không chỉ tập đoàn KW mà còn tập đoàn riêng, đứng thứ 2 trên thế giới sau World của anh. Vừa quản lý đồng thời 2 tập đoàn lớn mà vẫn có thời gian đi thư khoả đúng là không đơn giản.
Mọi người dường như trò chuyện rất vui vẻ với nhau, mẹ Lan Anh dường như rất thích Quân và Quân thì khá bất ngờ vì lần đầu tiên bị lôi vào cuộc gặp mặt mẹ vợ bất đắc dĩ này.
Ở đâu đó trong một góc quán, có một cặp mắt dõi theo người trong chiềc bàn này rõ hơn là My. Từ lúc vào quán, nghe tiếng My tới giờ thì cặp mắt ấy đã nhìn cô.
My nhận ra điều đó nên cô nhìn dáo giác xung quanh để tìm xem ai đang nhìn cô nhưng không ra.
Không chỉ 1 mình My nhận ra điều đó mà Quân cũng vậy, nhưng anh lại giả vờ như không biết gì nhưng trong lòng anh lại âm thầm điều tra xem ai đang lén lút theo dõi My như thế.

*
* *
Sau khi cuộc gặp mặt kết thúc thì mẹ Lan Anh cũng chịu về, đến lúc này vở kịch cũng bắt đầu giữa đôi oan gia không hẹn mà gặp.
- Thì ra là cô/anh_ Hai người đồng thanh hỏi cùng một câu hỏi.
Khỏi cần nói My ngạc nhiên đến chừng nào. Đôi mắt tròn xoe nhìn 2 người trước mặt.
- 2 người biết nhau hả?_ My ngơ ngác chỉ.
- Không?_ họ lại đồng thanh, làm My ngây ra một lúc rồi bật cười.
Thấy My cười, hai người kia nhìn My. Lan Anh thì không hiểu gì nhưng Quân thì hiểu. Anh cũng ngây ra đó, anh chợt nhận ra, tại sao lúc này giữa anh và cô nàng Lan Anh kia lại giống Khánh và My vừa lúc gặp nhau như thế. Tại sao lại có sự trùng hợp đến bất ngờ như vậy?.
Trong lòng anh thầm mong My đừng nhận ra điều đó vì như thế, My lại nhớ Khánh và buồn.
Anh kêu My nghỉ làm ở tập đoàn vài ngày là vì anh muốn My thư thả, vui vẻ quên hết đi nỗi nhớ, nỗi buồn kia. Nếu như My nhận ra thì những ngày qua My nghỉ sẽ trở thành công cóc.
Nhưng tiếc thay, My là người nhận ra điều đó sớm hơn cả anh, lòng cô lại buồn nhưng vẫn cười.
Chợt từ trong cánh cửa tiệm cà phê đi ra một dáng người nam, cao, đội nón che kín mặt, nhưng dù che kín My vẫn nhận ra. Khi người đó qua đường, My vô tình nhìn thấy, cô gọi to Thiên Khánh và đuổi theo. Cô cứ đuổi theo 1 người mà cô cho là Khánh một cách không nhìn đường như thế khiến cho Quân và Lan Anh cũng chạy theo cô.

My mù quáng rượt theo khi qua con lộ ấy, một cách không nhìn đường và rồi một chiếc xe tải lao tới đúng lúc cô bước ra thì một cánh tay rắn chắc kéo cô vào lề nếu không cô đã gặp Diêm Vương mà không biết lý do.
Nhưng mọi chuyện tới đó chưa hết, cô vùng vẫy
- Thả em ra, buông em ra, em phải đuổi theo Thiên Khánh._ Cô vùng vẫy và cuối cùng là bật khóc.
- Diễm My em bình tĩnh đi, người đó chỉ giống Thiên Khánh thôi, chỉ giống thôi em biết không._ Quân muốn kéo cô về hiện thực nhưng. . . Vô ích.
Cô buông xuông, khuỵ xuống trong vòng tay của Quân và bật khóc.
- Thiên Khánh anh về đi được không? Nếu không em sẽ điên mất anh biết không?_ Cô bật khóc nức nở.
Lan Anh và Quân đứng kế bên nhìn My bằng con mắt thương xót. Rồi Lan Anh đi tới kế bên My, ôm nhẹ My, đầu cô và đầu My ngã vào nhau.
Quân cũng xót khi thấy My như thế Quân buột phải trở về thế giới đêm, thế giới hắc bang để điều tra xem Khánh còn sống hay đã chết mà sao 4 năm nay chưa 1 tin tức gì về Khánh?