" Phạm Long cái tên rất hay!" Thầy Sơn cũng lên tiếng.
Phạm Long thì chẳng thấy cái tên này hay một chút nào cả, xem ra đây là một trong những biện pháp cổ động học sinh cổ động đám đông của giáo viên mà thôi.
Phạm Long cũng lười để ý đến ông thầy Sơn này, vì theo ấn tượng của hắn thì ông thầy này là một tên ít nói, nhưng thâm hiểm.
" Ước mơ của mình à! Hẳn là kiếm được thật nhiều tiền, mua một mảnh vườn lớn, xây một cái nhà khang trang, sau đó cưới vợ sinh con!" Phạm Long giọng điệu nửa đùa nữa thật khiến cho cả lớp phì cười.
" Tốt! đây là một chàng trai có tính thiết thực rất lớn! như vậy bạn đã chuẩn bị gì để thực hiện ước mơ trên!" Thầy Sơn cũng tỏ ra đôi chút bất ngờ liền hứng thú hỏi theo.
" Đương nhiên là có rồi! muốn kiếm được thật nhiều tiền, việc đầu tiên là biết như thế nào để kiếm được tiền!" Phạm Long lại nói.
" Cách nào! Bạn có thể chỉ cho tôi được không?" Thầy Sơn lại hỏi tiếp.
" A! Chuyện này cũng rất dễ này! Kiếm tiền nhanh nhất đó chính là c·ướp nhà băng a!" Phạm Long trêu đùa.
" ha ha ha!" Cả lớp cùng nhau đồng thanh cười ha hả, khiến cho lớp hoạt náo không ít.
" Tốt! Chúng ta cho một tràn vô tay chào mừng tướng c·ướp Phạm Long!" không biết bạn nữ nào trong lớp liền hô lớn. ngay sau đó cả lớp cùng nhau vỗ tay dậy cả sóng.
Phạm Long cũng thuận thế bước xuốn bục giảng. có Phạm Long mở đầu cho nên hầu như mọi người trước khi giới thiệu về bản thân đều lên trước bục giảng. điều này rất là hiếm gặp đối với học sinh cấp 3.
Sau khi mọi người giới thiệu về bản thân. Sau đó cả lớp lại tiếp tục bầu ra ban cán sự lớp, đây là chuyện rất là bình thường, dù là trường tiểu học hay là cao học, trường Đảng đều có ban cán sự quản lý.
Ban các sự lớp bao gồm: lớp trưởng, bí thư đoàn, lớp phó học tập, lớp phó lao động, lớp phó văn thể.
Khi vào cấp 3 đương nhiên đại bộ phận mọi người cũng không hề quen biết nhau, hay biết năng lực của nhau, cho nên cứ ai nhìn thuận mắt là được bầu lên làm ban các sự cả.
Mà Phạm Long khi nãy lại là thằng con trai duy nhất trong lớp, lại có tính hài hước cho nên liền được 40 cánh tay giơ lên chỉ định làm lớp trưởng.
Lớp phó học tập chính là thanh mai trúc mã từ nhỏ của hắn là Lê Thảo Nguyên. Còn lớp phó văn thễ mỹ là một người hắn từng quen biết, nên là Nguyễn Thị Kim Ngọc, có biệt danh là Mèo. Nếu như hắn nhớ không lầm thì cô nàng này vào năm 2012 đi thi Vietnam Idol, tuy không có kết quả gì khả quan. Thế nhưng lại là một cô nàng hay hát, có chất giọng tốt. dù sao hai người cũng là từng học chung ngôi trường cấp 2.
Còn về phần lớp phó lao động thì Phạm Long lại tiếp tục chỉ định làm. Còn về phần nguyên nhân tại sao ư? Rất đơn giản hắn là nam tính duy nhất trong cái lớp 42 thành viên này.
Còn bí thư lớp thì thuộc về một cô nàng có đôi mắt rất to, nhưng lại bị che đi bởi một đôi mắt dày cộp. cô nàng có tên là Trần Thanh Mai. Cái tên giống như con người. với một thân hình mảnh khảnh thon gọn, cao ít nhất cũng 1m6. Đây xứng đáng là một mỹ nữ của thời đại mới.
Sau khi phân chia ban cán sự, tiếp theo là phân chia chỗ ngồi. vì cấp 3 học sinh đã có tính tự giác rất cao, cho nên việc phân chia chỗ ngồi cũng không có gì mới lạ. thầy sơn cũng rất là hiểu tính học trò, cho nên cho mọi người tự chọn chổ ngồi.
Vì Phạm Long khá cao, cho nên bị xếp vào bàn cuối nơi tụ họp của các bậc anh tài. Ngồi cạnh hắn thật không ngờ là bội đôi bí thư cùng lớp phó học tập. điều này khiến cho Phạm Long khá là bất ngờ.
Ngồi cùng bàn với hắn là Lê Thảo Nguyên, còn trước mặt hắn là Trần Thanh Mai, hai mỹ nhân tuyệt sắc, thậm chí là hoa khôi của ban C.
Cũng may cái lớp này toàn nữ, nếu không cũng sẽ có khối tên ganh ghét ra mặt khi có một thằng nào đó ngồi cạnh mỹ nữ của trường.
Thế nhưng Phạm Long lúc này nào có chút tâm tư để ý. Vì ánh mắt lúc này lại nhìn ra sân, nơi dãy B phòng A1. Lúc này lớp A1 đã ra về, đồng thời hắn cũng đã nhìn thấy cái thân ảnh mà hắn lưu luyến từng đêm.
" Long! lại ngắm gái à! Chấm được em nào rồi đó!" Lê Thảo Nguyên nhìn Phạm Long ánh mắt đờ đẫn liền hỏi.
Phạm Long mặt dày nói " Không ngắm gái chẳng lẻ ngắm trai! Tôi cũng không phải gay!"
" G·ay?" Lê Thảo Nguyên khó hiểu.
" Khụ! Là bê đê!" lúc này từ G·ay không được phổ biến cho nên hắn dùng từ có đôi chút sai lệch.
Lúc này thầy Sơn lấy từ trong cặp sách ra một tờ danh sách bắt đầu dõng dạc nói.
" Trong tay tôi chính là bản điểm của các anh chị trong suốt 4 năm cấp 2 cũng như là điểm tuyển sinh năm nay.
" Các anh! Các chị làm tôi khá là bất ngờ đấy!" nói xong lão ta nhình Phạm Long bằng một ánh mắt cực kỳ thâm ý.
" Tôi không cần biết các anh, các chị trước kia học hành ra sao, điểm số như thế nào. Hay dùng thủ đoạn gì để thi tuyển vào được đây! Thế nhưng tôi cảnh cáo trước! nếu ai không đạt yêu cầu, kéo thành tích của lớp xuống. tôi sẽ cho người đó biết tay!"
" Các anh, các chị hẳn đã từng nghe qua danh tiếng của tôi! Tôi! Sơn Nga nói được là làm được!"
" Thứ sau tuần này trường sẽ có một cuộc thu kiểm tra chất lượng đầu vào. Đồng thời cũng sẽ là bảng xếp hạng tạm thời trong toàn lớp 10 năm nay!"
" Ba người có thành tính đứng đầu sẽ được nhận học bỗng có giá trị từ hội phụ huynh học sinh. Đồng thời 10 người có thành tích thấp nhất sẽ được trường trọng điểm chú ý."
" Nếu liên tiếp trong 3 kỳ thành tích vẫn kém! Những người kia sẽ bị mời phụ huynh lên. Nếu liên tiếp 5 kỳ mà vẫn không có tiến bộ, trường sẽ thực hiện biện pháp mạnh. nếu không có hiệu quả nữa buộc lòng trường phải khai trừ!" Thầy Sơn trắng trợn uy h·iếp.
Cả một đám học sinh liền trợn mắt há mồm, lộ ra sắc thái hoảng sợ. thế nhưng Phạm Long thì trái ngược hoàn toàn. Hắn đã từng trãi qua bao nhiêu thứ, đương nhiên với mấy cái thủ đoạn nhỏ nhoi hù dọa con nít làm sao qua mắt được hắn.
Phạm Long chỉ khẽ nhếch môi lên một cái, sau đó ánh mắt tiếp tục hướng về sân trường, nơi có hình bóng quen thuộc mà hắn trừng giây phút nhớ mong.
Thế nhưng động thái lúc này của Phạm Long đã bị lão ta thu hết vào mắt, đồng thời cái tên Phạm Long này bất chợt được ông ta cho thêm vào dưới chân một dấu gạch đỏ.
Thành tích của Phạm Long quả thật rất là sáng chói. Sáng đến nổi khiến cho người khác không thể tưởng tượng được.
Điểm tổng kết năm 6 7 rất cao, lên đến 8,5. Thế nhưng vào năm lớp 8 9 thì khỏi phải nói. Được lên lớp là mừng lắm rồi. ấy vậy mà điểm thi đầu vào của tên này lại cao ngất ngưỡng. nếu như tên này không phải vì điểm số năm lớp 9 quá thấp thì hẳn là được chọn vào lớp C1 rồi. cũng không lưu lạc đến lớp C3 này. Thậm chí khi vào C3 thứ hạng của thằng nhóc kia chính là đứng hạng bét.
Lão ta cho rằng những lời nói khi nãy của lão sẽ chấn nh·iếp một số kẻ không nên thân. Phải biết được học tại ngôi trường Long Khang này đó là một điều vinh hạnh đến cở nào. Mà khi bị trường đuổi ra thì đó là sự nhục nhã đến cỡ nào.
Năm nào khi tiếp nhận chủ nhiệm lớp 10 ông ta vẫn cứ một câu đó đã khiến cho biết bao học sinh cứng đầu cũng phải theo nề nếp.
Thế nhưng hôm nay cái thái độ của Phạm Long kia khiến cho lão có chút bất ngờ. thậm chí nổi lên vài phần hứng thú.
Sau khi căn dặn thêm một vài điều nữa thì lão cũng cho mọi người ra về. đồng thời cũng không quên căn dặn mọi người trở về ôn tập cho thật tốt để chuẩn bị cho ngày thi xếp hạng vào thứ 6.
" Này Long! nhà bạn ở đâu! Mấy hôm trước mình nghe hàng xóm nói nhà cậu chuyển đi chỗ khác rồi!" Lúc Phạm Long chuẩn bị rời đi thì Lê Thảo Nguyên liền đuổi theo hỏi.
" Cũng gần đây thôi!" Phạm Long rất là tùy ý trả lời, ánh mắt không nhịn được mà nhìn ra cổng trường. hắn nhìn thấy chiếc Nisan màu xanh đen quen thuộc. đó chính là chiếc xe mà mẹ Đặng Minh Phương chạy. hẳn là bà ta đã rước Minh Phương trở về rồi.
Phạm Long chỉ thở ra một hơi bước chân cũng có mấy phần chậm lại.
" Long! bạn chuẩn bị gì cho kỳ thi kiểm tra chất lượng đầu năm này chưa?" Lê Thảo Nguyên ánh mắt trở nên hào hứng.
" Chưa! Mà kệ đi! Cũng không quan tâm lắm! không hạng nhất đếm ngược là đủ rồi!" Phạm Long vô cùng tùy ý nói.
Thế nhưng hắn thật không ngờ lão thầy Sơn đang đi phía sau hắn, vô tình nghe thấy toàn bộ.
Bất chợt một trận máu nóng dồn lên đầu ông thầy, trong lòng lão ta lúc này bắt đầu ghim mấy cây đinh mang tên là Phạm Long rồi.