Trở Lại 2009 Ta Làm Lại Cuộc Đời

Chương 25: Đây Có Phải Là Lời Tỏ Tình Hay Không?



Chương 25: Đây Có Phải Là Lời Tỏ Tình Hay Không?

Đặng Minh Phương sau khi đọc một lượt rồi nhẹ nhàng khép quyển Note thanh âm có mấy phần lạnh giá nói.

" Phạm Long! Bạn nói xem! ý đồ thật sự của bạn là gì?"

Phạm Long đối với sự lạnh lùng của Đặng Minh Phương trong nội tâm có một chút đau xót. Thế nhưng tên đã lên dây, không thể không bắn. cho nên Phạm Long tạm thời kìm nén cảm xúc trong nội tâm mà thẳng thắn cùng Minh Phương nói chuyện.

" Đặng Minh Phương tiểu công chúa của tập đoàn Phương Nam. Mẹ bạn là Đặng Tường Vi thẩm phán tòa án Nhân Dân thị trấn! minh nói không có sai chứ!" Phạm Long lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

" Bạn điều tra mình!" mặt Minh Phương đanh lại.

" Không phải hôm trước mẹ bạn cùng bạn đến tiệm nhà mình ăn trưa hay sao! Mình cũng không phải là dạng thiếu kiến thức xã hội! một người nổi tiếng như thế không biết cũng không được!" Phạm Long lộ ra nụ cười thản nhiên.

Cái nụ cười lúc này của Phạm Long trong mắt Minh Phương không khác gì một nụ cười dối trá, bỉ ổi, đê tiện cả.

" Vậy bạn muốn gì ở mình! ?" Minh Phương lạnh giọng hỏi.

" Bạn cũng đã đọc qua bản kế hoạch chi tiết này rồi! thì dưới cái nhìn của bạn, kế hoạch này có bao nhiêu phần thành công?" Phạm Long không có trả lời mà hỏi ngược lại.

" Bảy phần! sau nửa năm kinh doanh có thể thu hồi lại vốn đầu tư ban đầu?" Minh Phương phân vân một chút rồi nói.

" Chính xác! Vậy nếu cửa hàng này biến thành một chuỗi hệ thống nhà hàng thức ăn thì sẽ như thế nào? Ý mình nói là thương hiệu! dùng thương hiệu phân quyền mở rộng chi nhánh ra khắp các tỉnh thành thì nó sẽ như thế nào?" Phạm Long lộ ra nụ cười rạng rỡ.



" Không có khả năng!" Minh Phương trực tiếp lắc đầu.

" Một hệ thống nhà hàng theo phong cách truyền thống không có khả năng mở thành một chuỗi cửa hàng! Hơn nữa vốn đầu tư rất lớn về phương diện mặt bằng, chi phí đầu tư ban đầu cùng chi phí nhân viên quản lý! Rất dễ gây thất thoát ra bên ngoài!" Minh Phương không hổ danh là con gái rượu của tập đoàn Phương Nam.

Không phải tự dưng người xưa có câu con Vua thì được làm Vua, con nhà Sãi ở chùa quét lá đa. ở đây không phải là chê trách sự phân tầng trong xã hội phong kiến. Mà chính là kiến thức, hệ thống giáo dục, tư tưởng của trẻ nhỏ được nuôi dạy tự nhỏ.

Lấy ví dụ một cách đơn giản nhất đó chính là một gia đình có bố, mẹ đều làm các công việc liên quan đế nghệ thuật và âm nhạc. thì những đứa con trong cái gia đình này ngay từ nhỏ dù không yêu thích, nhưng thường xuyên nghe bố mẹ nó nói về công việc hằng ngày, những ngôn từ có liên quan đến nghệ thuật. hay nhìn thấy bố mẹ chúng đàn hát, sử dụng nhạc cụ.

Như vậy từ khi còn bé, những đứa trẻ này chưa từng vào học tại các lớp âm nhạc, nghệ thuật thì bọn chúng cũng đã có những kiến thức cơ bản về nghệ thuật, âm nhạc rồi.

Từ đó những đứa trẻ này sẽ phát triển tư duy theo chiều hướng này, thậm chí định hình cho sở thích, công việc về sau. Vượt xa hơn hẳn những đứa trẻ cùng trang lứa.

Lấy ví dụ như Warren Buffett, người đàn ông này chính là đầu tư thành công nhất thế giới, ông ta có một cái truyền kỳ đó chính là bắt đầu chơi cổ phiếu từ năm 13 tuổi, với vốn đầu tư ban đầu là 35 USD từ việc bán xe đạp cùng viết bao.

Thử hỏi mà xem một đứa trẻ 13 tuổi thì biết cái quái gì về thị trường chứng khoán mà có thể chơi cỗ phiếu. nguyên nhân chính là cha của ông chính là Howard Buffett nghị viên Đảng Cộng Hòa cũng như giữ chức vụ tại Hạ Viện Hoa Kỳ.

Ngoài ra cha của Warren còn nắm giữ trong tay một hệ thống bán lẻ Buffett – Falk & Co.

Đương nhiên xuất thân từ một gia đình có gốc gác to lớn như thế thì kiến thức đầu vào đương nhiên phải nhiều hơn và rộng lớn hơn so với những đứa trẻ 13 tuổi đồng trang lứa rồi.

Minh Phương cũng thế có mẹ là Thẩm Phán cha lại là chủ tịch tập đoàn Phương Nam, dù lúc này Minh Phương mọi thứ đều tập trung vào việc học hành, thế nhưng từ những câu chuyện trong bữa cơm, hay là cái nhìn về một ai đó, một nhân vật nào đó, một công ty nào đó, cách vận hành của một cửa hàng, công ty. Cũng đã dần dần đi vào tiềm thức của Minh Phương rồi, cho nên cái nhìn, tư tưởng, ý nghĩ cũng như suy luận của nàng sẽ khác xa những người đồng trang lứa.



" Tại sao không? Bạn hẳn cũng đã nghe qua hệ thống nhà hàng Món Huế nổi đình nổi đám mấy năm nay rồi đi!" Phạm Long tiếp tục thuyết phục Minh Phương.

" Bạn nói thương hiệu Món Huế!" Minh Phương nhất thời chau mày.

Kỳ thực nhà hàng Món Huế nàng từng đi qua một lần, không phải vì nàng thích, mà gia đình nàng được mời đến đây ăn.

Tuy đây là một thương hiệu nổi tiếng, nổi đình nổi đám được báo chí, truyền thông quảng bá rất nhiều. thế nhưng cha nàng từng nói qua. Hệ thống này sẽ không tồn tại được bao lâu, về cách thức quản lý, cũng phương phương thức vận hành, kinh doanh quá yếu kém sẽ dẫn đến rất nhiều thất thoát không đáng có trong kinh doanh. Cũng như là những món ăn phục vụ trong hệ thống này đều là các món bình dân, gắn lên cái mác Món Huế. Nhưng lại không có gì đặc sắc, đặc trưng riêng của người Huế.

" Bạn cho rằng! chỉ dựa cái bản kế hoạch này! là bạn có thể mang ra so sánh với cả chuỗi hệ thống cửa hàng Món Huế! Minh thấy bạn nên đi ngủ đi! Chỉ có nơi đó mới có thể biến chuyện này thành sự thật!" Phạm Minh Phương khinh bỉ nói.

Quả nhiên chuyện này đã làm cho những hảo cảm từ trước đến nay của Minh Phương đối với Phạm Long hóa thành con số âm rồi.

" Bạn có biết! hệ thống cửa hàng Món Huế có vốn đầu tư ban đầu là bao nhiêu không? Giá trị thương phẩm của người ta là bao nhiêu không? Hay là bạn chỉ biết một chút da lông bên ngoài, rồi tập tành gọi vốn kinh doanh!"

" Mình thật sự không biết bạn quá tự tin hay là quá ngây thơ nữa! bạn đừng tưởng rằng bạn có thể thành công ở cái cửa hàng nhỏ này là có thể ăn chắc, có thể moi tiền từ trong túi người tiêu dùng một cách dễ dàng như thế!" Minh Phương lại càng xát muối lên v·ết t·hương.

" Hệ thống cửa hàng Món Huế có vốn khởi động ban đầu là 15 triệu USD sau đó con số này tăng lên đến 65 triệu USD. Hiện tại hệ thống này đã có mặt chủ yếu tại Thủ Đô và Sài Thành. Có trên 60 cửa hàng và lợi nhuận hàng tháng được công bố lên đến 3 tỷ" Phạm Long mỉm cười.

" Bỏ ra con số 1. 300 tỷ nhưng lợi nhuận hàng tháng chỉ có 3 tỷ! bạn nói xem! có đáng không? Nếu mang số tiền này đi gửi ngân hàng. Đôi khi lợi nhuận còn gấp 3 lần cái số này!" Minh Phương thất vọng nói.

Minh Phương nói xong cũng lười nói tiếp với Phạm Long, nàng đang định xác túi rời đi thì Phạm Long đã ngăn nàng lại.



" Có vẻ bạn đã hiểu lầm mình rồi! mình chỉ nói mình định hướng sau này chính là mở rộng kinh doanh theo chuỗi cửa hàng như hệ thống nhà hàng Món Huế thôi! chứ mình không có nói học theo bọn họ!" lúc này Phạm Long bắt đầu giải thích.

" Mà dù muốn học theo cũng chẳng có vốn ban đầu!" Phạm Long cười khẩy nói.

" Minh Phương! Bạn biết tại sao mình lại làm những chuyện điên rồ này không?" Bất ngờ Phạm Long lại hướng Minh Phương hỏi ngược lại.

Minh Phương không có trả lời mà trực tiếp nhìn thẳng vào mắt Phạm Long, nàng muốn xem tên thiếu niên trước mắt đang suy nghĩ cái gì, đang tính toán nàng điều gì.

" Bởi vì lần trước mẹ bạn đã từng nói với mình một câu rằng: Con đường phía sau của mình, sẽ là thảm đỏ trải hoa hồng, hay là một con đường tràn đầy chông gai! Đều sẽ quyết định bởi những quyết định hiện tại của mình!"

" Ngày hôm đó! Chắc bạn cũng đã nghe quá rõ ràng!"

Nói đến đây Phạm Long có chút tự giễu bản thân cười khẩy một cái.

" Bạn cho rằng! đó đơn thuần chỉ là một lời khuyên hay sao? Minh tin chắc bạn cũng đã nhìn ra điều gì trong đó!"

" Đó không phải là một lời khuyên! Mà chính là một lời cảnh cáo, một lời cảnh cáo trực diện!"

" Nếu mình cứ tiếp tục như thế này! mình không làm được điều gì quá nổi bậc thì giữa mình và bạn chỉ mãi mãi là hai đường thẳng song song nhau! có đôi lúc nó sẽ tiệm cận nhau! nhưng sẽ không bao giờ giao nhau!"

" Vì thế! Để bạn có thể thực hiện lời hứa với mình! Mình chỉ có thể cố gắng! cố gắng hơn nữa! làm ra những điều phi thường thường! để được mẹ bạn công nhân!" Phạm Long lúc này hiện ra sự kiên nghị cùng quyết tâm của bản thân.

Lúc này Minh Phương đã có chút mộng, nàng thật không ngờ Phạm Long lại có ý nghỉ như thế! Nhưng mà nàng đã từng hứa gì tới Phạm Long, mà khiến cho Phạm Long lại kích động như thế.

Bất chợt nàng nhớ đến cái ngày hôm đó! Bữa học cuối cùng hồi cấp hai khi đó Phạm Long từng trêu chọc nàng một câu. Nàng lúc đó chỉ cho rằng Phạm Long đùa nghịch. nhưng thật không ngờ Phạm Long làm thật.

Chỉ trong nháy mắt trái tim thiếu nữ đang ở độ tuổi xuân thì đã bị công phá.