Sáng sớm ngày hôm sau, như thường lệ Phạm Long dậy từ rất sớm để rèn luyện thể chất, hôm nay hắn chuyển từ bộ môn chạy bộ sang bộ môn chạy xe đạp. đương nhiên chiếc xe đạp này hắn mới mua gần đây.
Không phải vì hắn chơi trội, chơi sang mà đổi bộ môn rèn luyện thể chất, mà vì ngày hôm nay hắn còn phải rủ thêm một người bạn đồng hành.
Người đó không ai khác chính là Phạm Minh Phương. Ban đầu hắn dự định chạy bộ cho nó tình cảm, nhưng khoảng cách giữa nhà Phạm Long cùng nhà Minh Phương cũng không phải là khoảng cách gần chí ít cũng phải 3km.
Nếu chạy bộ khoảng cách này cũng tốn kha khá thời gian. Và một điều quan trọng nhất là Minh Phương cũng có một chiếc xe đạp thể thao. Cho nên, đồng hội đồng thuyền phải đau lòng cái ví.
Đương nhiên Phạm Long không có ngu đến mức mà mua một chiếc xe mới, chỉ là hắn tìm đến các cửa hàng xe đạp thể thao, mua xe đạp cũ mà thôi. cũng không tính là quá tốn kém. Chỉ tính sương sương xe đạp cũ, một đôi giày thể thao là đã tốn hết của hắn hơn một triệu rưỡi rồi. chưa tính đến là đồ thể thao chuyên dụng.
Dù sao muốn cua gái thì phải đầu tư, chứ dùng cái mồm không thì không có ai tin đâu.
Đúng 5 giờ sáng Phạm Long đã chạy xe ra khỏi nhà, thẳng hướng nhà Minh Phương mà đi, khi đến nơi cũng mất hết 15 phút, lúc này Minh Phương cũng đang đứng ở công viên đợi hắn.
Từ khoảng cách xa xa Phạm Long đã nhìn thấy thân hình nhỏ bé nhưng tràn ngập sự năng động trẻ tuổi của Minh Phương rồi.
Hôm nay nàng mặc một bộ thể thao màu hồng phấn ôm sát người, đôi giày thể thao màu đen kết hợp với một chiếc nón lưỡi trai màu trắng khiến cho nàng nỗi bật giữa đám đông.
Bên cánh tay trái của nàng là một chiếc Ipod cỡ nhỏ được kết nối với một chiếc tai phone nhỏ xinh.
( vào những năm 2008 – 2009 những chiếc máy nghe nhạc mini Ipod cực kỳ thịnh hành ở giới trẻ. )
Lúc này Minh Phương đang tiến hành khởi động, đồng thời ánh mắt cũng đang ngó đông ngó tây xem ra nàng đang đợi ai đó hay là sợ người khác nhìn thấy, bộ dạng vừa mong đợi vừa sợ sệt đáng yêu vô cùng.
" Phương! Đến sớm thế!" Phạm Long trương ra một cái nụ cười mà hắn tự cho là hòa ái dễ gần nhất.
" Sao đến trễ vậy! 5h40 là mình phải về rồi đấy!" Minh Phương nhỏ giọng trách cứ.
" Ha ha ha! Tối qua lo làm bài tập! ngủ muốn" Phạm Long tùy tiện lấy cớ cho qua chuyện, chứ hắn học hành cái quái gì. Mấy ngày nay tâm trí hắn toàn bộ tập trung vào cửa hàng Bún Đậu thì quan tâm gì đó bài tập về nhà. cùng lắm khi lên lớp mượn vở mấy nhỏ ngồi cùng là được. dù sao xung quanh hắn toàn bộ đều là nhân tài chăm học.
Minh Phương đương nhiên là không tin vào cái lời nói ngụy biện của Phạm Long rồi, nàng cũng không nói gì mà bắt đầu lên xe chạy trước. Phạm Long từ phía sau ánh mắt say đắm nhìn chằm chằm bờ mông căng tròn đang nhấp nhô phía trước.
" Còn không mau chạy! đợi cái gì nữa!" phía trước Minh Phương lớn tiếng.
" Khụ! Biết rồi!" Phạm Long cũng nhanh chóng đuổi theo.
Hai người tốc độ khá chậm chủ yếu vừa đạp xe, vừa trò chuyện.
" Long! Hôm qua mình có nghe chuyện kia! Là thật hả!" một lúc sau Minh Phương chợt hỏi Phạm Long.
" Chuyện gì?" Phạm Long tỏ ra không hiểu.
" Thì là chuyện thầy Hùng mời bạn vào lớp tài năng đấy!" Minh Phương trừng mắt nhìn Phạm Long.
" À! Thì ra là chuyện đó! ừ! Thầy Hùng có mời, nhưng mình không có hứng thú!" Phạm Long xua xua tay nói.
" Sao bạn ngốc thế! Được thời Hùng đích thân mời không phải là chuyện dễ dàng đâu! Hơn nữ! hơn nữa rất có lợi cho tương lai sau này!" Minh Phương dường như muốn nói điều gì đó nhưng lại thôi.
" Bạn thấy rồi đó! Minh cũng không có quá nhiều thời gian! Hơn nữa mình cũng không có hứng thú với bộ môn này! bạn biết không! mình vào trường Long Khang là vì bạn đấy!" Phạm Long bất ngờ thâm tình nói.
Lời nói này khiến cho Minh Phương có chút choáng váng, gò má không nhịn được mà ửng đỏ lên.
" Tại sao là vì mình?" Minh Phương cố gắng lấy lại bình tỉnh hỏi.
" Đương nhiên là theo đuổi bạn rồi!" Phạm Long mặt dày nói.
" Hừ! đồ xấu xa này!" Minh Phương thẹn quá thành giận tăng tốc.
Phạm Long phía sau cười ha hả cũng đuổi theo.
Sau khi trở lại cửa hàng của mình Phạm Long nhanh chóng tắm rửa rồi uống một cốc sữa đậu nành handmade do mẹ hắn đích thân nấu.
Dù sao nấu sữa đậu nành cũng không quá khó, chỉ cần mang đậu nành, kết hợp với đậu phộng với tỷ lệ 9-1 rồi ngâm qua đêm. Sau đó lại cho vào máy xay vắt cốt rồi trực tiếp cho lên bếp đun sôi, cho thêm một chút đường để điều vị.
Ban đầu Phạm Long thường mua ngoài chợ, thế nhưng mẹ hắn khi thấy Phạm Long có thói quen uống sữa đậu vào buổi sáng, nên bà đã tự nấu cho Phạm Long, không những cho Phạm Long uống mà còn cho mấy đứa học tụi thằng Nhân rồi bọn Mai, Tuyết nữa.
Dù sao bọn họ đều là học sinh đang trong tuổi ăn tuổi lớn bổ sung dinh dưỡng là điều phải chú trọng.
Ở tiệm mì cay, bò né ba ngon này thì thức ăn sáng được cung cấp miễn phí, nhưng có ăn nỗi không thì lại là một câu chuyện khác.
Đương nhiên quán bán gì thì ăn đó rồi, ban đầu có thể thấy ngon đấy, nhưng ăn từ ngày này qua ngày khác thì dù có ngon đến mấy cũng phải trợn trắng con mắt mà thôi.
" Chị Tuyết! thế nào rồi! hôm qua em thấy chị thức khuya thật đấy! nay có bài kiểm tra à!" Phạm Long vừa nhìn thấy Tuyết với bộ dạng mất ngủ kia thì cũng hỏi thăm.
" Ừ! Hôm nay kiểm tra một tiết! lần này mà điểm dưới trung bình chắc bị phải bị cấm túc quá!" Tuyết vừa ăn vội một chút bánh mì vừa nghiền ngẫm mớ công thức toán.
Mà kết quả cấm túc là kết quả đã dễ dàng nhất rồi, nếu liên tiếp hai bài kiểm tra bị dưới điểm trung bình, thì sẽ ngay lập tức gọi điện báo về cho phụ huynh học sinh, nếu lần kết quả không có thay đổi thì cứ gọi phụ huynh lên để mà nói chuyện.
Có thể nói nhà trường có rất nhiều phương thức gây áp lực lên học sinh, để đạt được thành tích cao nhất. để sau này khi giới thiệu về trường thì có thể tự hào trường Trương Vĩnh Ký là trường có tỷ lệ đậu tốt nghiệp là 100%
Quả nhiên trường Trương Vĩnh Ký áp lực thật, vì đây là trường tư thực cho nên có chế độ quản lý vô cùng nghiêm ngặt, dù cho đầu vào của ngôi trường này vô cùng thấp. hầu như có thể nói là học sinh loại ba mới vào trường này.
Chứ học sinh loại một sẽ vào Long Khang, học sinh loại hai vào Văn Hiến và cuối cùng dư lại bao nhiêu thì do Trương Vĩnh Ký cùng Nguyễn Huệ ôm hết.
Thôi tạm gác lại câu chuyện về các trường học cấp ba trong thị trấn, lúc này Tuyết xem rất là khó ở trong người, mặt thì nổi mấy cái mụn bọc lớn.
Nếu như kinh nghiệm của hắn không sai thì Tuyết hẳn là đang đến ngày, mà con gái ở trong mấy cái ngày này thì cực kỳ khó chịu, cộng thêm là các bài kiểm tra dồn dập thì không bực mình, khó ở mới lạ.
" Nè Long! Hôm qua có mấy đứa lớp của mày đến quán ăn! Má nó! Long! Sao mày không nói lớp mày toàn là gái xinh! Đặc biệt là nhỏ tên Quỳnh Như! Ngực to chà bá luôn" Thằng nhân vừa ăn sáng vừa phấn khích nói.
" Chứ tao có nói lớp tao là khủng long đâu! Mày an tâm lớp C bọn tao toàn mỹ nữ cả! đảm bảo nhìn là max phê!" Phạm Long cũng nham nhở cười nói.
" Mà Long! Tao nghe mấy nhỏ kia nói chuyện của mày! Là sự thật hả?" lúc này thằng Nhân nhỏ giọng hướng Phạm Long hỏi.
" Chuyện gì là chuyện gì? Con bà nó! Mấy bữa nay nhiều chuyện lắm!" Phạm Long giả ngu.
" Thì là cái chuyện đó đó! Hôm qua mẹ mày nghe nói mấy đứa kia là bạn học cùng lớp với mày! Nên cho mấy nhỏ kia ăn miễn phí, đồng thời cũng hỏi thăm không ít chuyện à! Lúc đó tao cạnh bên nghe lén được chút ít!"
" Long! Con bà mày! Mày trật là trâu phê!" Thằng Nhân vỗ lên vai Phạm Long đen đét.
" Đau! Thằng chó này!" Phạm Long nổi sùng lên.
" Mà! Mà mẹ tao nghe được những gì rồi?" Phạm Long cũng có chút kinh sợ.
Dù sao đi chăng nữa thì cái vấn đề này khá lớn, chiếu theo lẽ bình thường thì không một ai sẽ bỏ qua một cái cơ hội lớn đến như thế. Ít nhất cũng phải thông báo với cha mẹ trước một tiếng.
Hơn nữa trong cái giai đoạn này việc được chọn vào các lớp tài năng như thế này chính là vinh quang không riêng của gia đình mà còn cho cả dòng họ chứ không phải chuyện đùa.
Nhớ năm đó gần nhà hắn cách đây chỉ 1 2 năm có một cái gia đình kia có con trai thi đại học khối A được 17 điểm là đã khao tiệc đãi cả làng.
Như vậy được chọn vào lớp tài năng của một ngôi trường xếp hạng 199 cấp Quốc Gia, thì điều này sẽ có vinh quang đế cỡ nào.