Trở Lại 2009 Ta Làm Lại Cuộc Đời

Chương 80: Vô Tình Nắm Tay.



Chương 80: Vô Tình Nắm Tay.

Sáng ngày hôm sau Phạm Long vẫn như thường lệ vào khoảng 5h20 hắn sẽ mang chiếc xe đạp thể thao hàng secondhand của mình ra đảo một vòng xung quanh công viên. Quả nhiên khi hắn vừa mới đến công viên thì nhìn thấy một cái thân ảnh mặc trang phục thể thao màu hồng đang khởi động.

" Phương! Về hồi nào vậy?" Phạm Long nhìn thấy Minh Phương thì ngay lập tức tăng tốc chạy đến.

" Mới về tối hôm qua! Làm sao bạn còn nhớ đến mình à!" Giọng Minh Phương tỏ ra rất là khó chịu.

" Ủa! có chuyện gì vậy?" Phạm Long trợn mắt, hắn ta không hiểu có chuyện gì đang xảy ra. ! Minh Phương đi có mấy ngày xong tự dưng về lại mặt nặng mày nhẹ với hắn.

" À! Không có gì! Chỉ vậy thôi!" Minh Phương không thèm lý đến hắn một mực lên xe chạy trước.

Phạm Long nhanh chóng đuổi theo.

" Phương! Có chuyện gì vậy! bộ có ai nói gì với bạn à!" Phạm Long ngơ ngác không hiểu gì cả một mực đuổi theo hỏi.

Minh Phương không có nói gì mà cứ một mực tăng tốc, Phạm Long thì ở đằng sau cứ đuổi theo, một người truy, một người đuổi, rất nhanh sau đó Minh Phương thể lực không đủ liền không chạy nữa trực tiếp dừng che bên cạnh một chiếc ghế đá rồi ngồi xuống.

Phạm Long cũng ngay lập tức theo sau

" Phương! Có chuyện gì vậy?" Phạm Long thấp giọng dò hỏi.

" Đã bảo là không có gì mà! Hứ!" Minh Phương miệng thì nói thế, nhưng thái độ này của nàng thì chắc chắn là có chuyện xảy ra rồi.

Con gái quả nhiên là một loại động vật cực kỳ quái lạ. không thể dùng lý trí bình thường để phán đoán cùng hình dung.

Phạm Long từng nhớ có một câu thơ như thế này



"Em bảo anh đi đi,

Sao anh không đứng lại?

Em bảo anh đừng đợi,

Sao anh lại về ngay?

Ôi lời nói gió bay,

Đôi mắt huyền đẫm lệ.

Sao mà anh ngốc thế

Không nhìn vào mắt em?"

Mà trong trường hợp này nếu Phạm Long không hỏi ra chuyện chắc chắn sẽ có vấn đề thật sự. sau một lúc hỏi hang tận tình thì cuối cùng Phạm Long mới xác định được nguyên nhân của tất cả vấn đề đó chính là Tường Khánh đang làm phục vụ tại cửa hàng của nhà hắn. đồng thời cô nàng kia còn sống chung dưới một mái nhà với Phạm Long.

Thật tình mà nói mới quan hệ giữa Phạm Long cùng Minh Phương là mối quan hệ rất là vi diệu, cả hai là bạn cùng bàn với nhau trong suốt 4 năm cấp hai. Tuy lúc này cũng không phải là mối quan hệ yêu đương, nam nữ, mà cho dù có tình cảm gỉ thì nó cũng chỉ là một chút cảm giác thích thích, một chút cảm giác crus crus thôi.

Nếu Phạm Long không có cố gắng thi đậu vào Long Khánh thì rất có khả năng cả đời này hai người sẽ không gặp nhau thêm một lần nào nữa. bởi vì số phận và tương lai của hai người cũng sẽ không có điểm giao nhau. Thậm chí cuộc đời và số phận của hai người chính là hai đường thẳng đối nghịch nhau. Một người sẽ tiến về một tương lai tươi sáng, bước đi trên thảm đỏ hoa hồng và sẽ giành được những gì tốt đẹp nhất của thế giới này. Mà người còn lại thì phải chật vật ở tầng đáy của xã hội, tương lai phía trước mà một mảng màu đen xám xịt. không tương lai, không ngày mai, không gia đình, không gia đình, một kẻ thất bại cả một đời lầm lũi sống trong bóng tối.

Nhưng vào thời điểm hiện tại Phạm Long đã khác, hắn đã không phải là một tên bất tài, vô dụng thất học như thời điểm này kiếp trước. hắn đã dùng thực lực của chính mình, để chứng minh cho mọi người và thế giới này thấy. hắn không phải là một kẻ bất, một kẻ vô dụng, một kẻ yếu đuối, kém cỏi bị người khác bắt nạt.

Minh Phương là một cô gái có lý trí, không phải cái dạng xinh đẹp nhưng vô não, nàng có ý nghỉ và chính kiến của riêng mình. Nàng luôn hành động theo lý trí chứ không bao giờ hành động theo trái tim và cảm xúc, điều này của nàng rất giống người mẹ uy quyền của nàng.



Rất có khả năng cái tính cách lạnh nhạt, trầm lắng, thích quan sát và lắng nghe này của nàng được di truyền tự mẹ của nàng.

Thế nhưng những biểu hiện trước đó ngày hôm nay hoàn toàn đã bị đảo ngược. thái độ dỗi hờn kia chắc chắn không phải là Minh Phương mà thường ngày Phạm Long quen biết.

Hoặc cũng có thế bản tính của nàng vốn là như vậy, thế nhưng vì lý do đặc thù nào đó đã khiến nàng có bộ dạng băng lãnh, cao ngạo như tuyết như thế kia.

Phạm Long sau biết nguyên cớ cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm đồng thời hắn cố gắng chậm rãi kể lại chuyện tại sao Tường Khánh lại ở luôn tại nhà hắn, đồng thời mẹ hắn cũng đã nhận Tường Khánh là con nuôi cho nên cô nàng kia mới gọi hắn là anh.

Minh Phương nghe thế cũng có chút bán tín bán nghi, thế nhưng nỗi nghi hoặc trong lòng cũng đã có lời giải thích. Cô nàng này nhanh chóng trở lại khuôn mặt đạm mạc như thường.

" Mình nghe nói dạo gần đây tụi thằng Khương nó lại muốn gây sự với bạn!" Minh Phương bất ngờ thấp giọng hỏi.

" À! Chuyện này à! Không có gì! Mình đã giải quyết được! hơn nữa thằng kia giờ nó làm gì còn tâm trạng để gây sự với mình!" Phạm Long lúc này khá là tùy ý nói.

" Chuyện kia khi sáng mình cũng nghe mẹ mình nói sơ qua! Là phòng vệ quá mức!" Minh Phương vừa dắt xe đạp vừa nói.

" Hả!" Phạm Long cũng dắt xe đi song hành khi nghe được cái tin này liền trợn mắt.

" Phòng vệ quá mức? ai phòng vệ quá mức! chẳng lẻ thằng Khương lùn kia nó g·iết ba nó!" Phạm Long có chút hoảng sợ suy đoán.

" Cũng không quá rõ ràng! Mẹ mình rất ít khi bàn chuyện công việc ở nhà! nhưng sáng nay trong lúc ba mẹ mình nói chuyện dưới bếp mình vô tình nghe được!" Minh Phương nhỏ giọng.

" Ủa! ba bạn về rồi à?" Phạm Long có chút quan tâm hỏi.

" Làm sao? Bạn muốn gặp bố mình à!" Minh Phương lộ ra nụ cười lém lỉnh.



" Khụ! Khụ! Không có! Không có!" Phạm Long bị câu hỏi bất ngờ này của Minh Phương là cho ho sặc sụa.

" À đúng rồi! nói mới nhớ! cửa hàng của chúng ta khai trương làm ăn như thế nào rồi? nếu thua lỗ mà mình mách mẹ đấy!"

" Hả! vậy mà bạn không có cơ hội đó rồi! Bạn đoán xem doanh thu hai ngày nay cả chúng ta là bao nhiêu?" Khi Minh Phương nhắc đến chuyện này ngực của hắn không nhịn được mà ưỡn lên cao.

" Bao nhiêu! 10 triệu không?" Minh Phương thích thú hỏi.

" Không! Nhiều hơn cơ!" Phạm Long tiếp tục cợt nhã, trêu đùa.

" 20 không 40 đi!" Minh Phương tỏ ra thích thú và vui vẻ hơn.

" Không! Còn hơn thế nữa!" Phạm Long lắc đầu.

" Vậy là bao nhiêu đừng nói là 70 nhá!" Minh Phương có chút không tin.

" Đúng đấy! tổng doanh thu khoảng 70 triệu! : Phạm Long gật gù nói.

" Hả! có thật không? Hay là lừa mình đó! Đừng nói mới khai trương được 3 ngày là sẽ lấy lại được vốn nhé! Mình không tin đâu!" Minh Phương có chút bĩu môi rồi trực tiếp vọt lên xe chạy tiếp.

" Thật mà! Nhưng đây chỉ là tổng doanh thu, con số này vẫn chưa trừ chi phí đầu vào, nhân công, mặt bằng, điện nước, các chi phí phát sinh khác! Cho nên lợi nhuận ròng của chúng ta trong hai ngày qua cũng không còn được bao nhiêu!"

" Thế nhưng nếu chiếu theo tình hình này thì trong vòng một tháng sẽ thu hồi lại vốn! sang tháng sau sẽ có lợi nhuận!" Phạm Long tự tin vô cùng.

" Vậy thì tốt! ha ha ha! . . ."

" Ahh!" Minh Phương đang định nói gì đó thì bất ngờ bánh xe bị sụp xuống hố ga ven đường, do nàng không chú ý ngay lập ngã xuống, cả người lẫn xe đều phải đo đường, nằm dài dưới đất.

" Phương! Có sao không" Phạm Long cũng ngay lập tức xuống xe đỡ Minh Phương dậy. Trong lúc gấp rút, đôi bàn tay thô to của hắn vô tình nắm lấy đôi bàn tay nhỏ xinh kèm theo mấy phần lành lạnh của nàng.