Ảnh Quân cũng vì lời nói của Ô Lập Na mà đi vào phòng vệ sinh cạo râu, rửa mặt sạch sẽ rồi sau đó mới đi ra.
_ Thấy sao ? Đẹp trai hẳn chưa
_ Chậc
Ô Lập Na khẽ tặc lưỡi một tiếng không thèm nói gì thêm, mắt thấy cô không quan tâm đến mình Ảnh Quân hậm hực leo lên giường vòng tay ôm chầm lấy cô vào lòng khẽ hôn nhẹ lên tóc cô.
_ Quân, khi em hít hơi thở thật sâu và cảm nhận từng nhịp đập của con tim lúc ấy em mới dễ dàng nhận ra sự thật rằng em vẫn đang còn sống
_ Ngốc thật !
Ảnh Quân khẽ cốc thật nhẹ vào trán cô sau đó mắng yêu một tiếng, chợt nhớ đến chuyện của Ảnh Quân Dao anh mới chậm rãi lên tiếng.
_ Na Na, vụ kíp nổ trên xe của em là một tay Ảnh Quân Dao làm
Cơ thể Ô Lập Na bỗng chốc rùng lên một cái nhưng khi nhìn đến ánh mắt bình thản của anh, giờ cô mới biết anh đã làm gì rồi với Ảnh Quân Dao.
_ Vậy Ảnh Quân Dao...
_ Ừ, anh đã khiến cho cô ta không ngóc đầu nỗi trong giới giải trí được nữa, nếu em muốn thắc mắc thì lên mạng xem thử
Ô Lập Na gật đầu khẽ ừ lên một tiếng, sau đó đưa ánh mắt âu yếm nhìn anh, người đàn ông này đã vì cô mà dùng mọi thủ đoạn với những người đã làm hại đến cô, Ảnh Quân yêu thương khẽ vén một bên tóc cô lại thâm tình nhìn lại cô ý muốn nói rằng.
" Thâm độc với cả thế giới dịu dàng với mình em, Na Na"
Một tháng sau khi Ô Lập Na hồi phục hoàn toàn Ảnh Quân mới cho xuất viện, thu xếp đồ đạc xong xuôi anh mới chở cô về nhà nhưng không phải chung cư của cô mà đưa cô về thẳng dinh thự Thống Tâm của anh, tâm tình Ô Lập Na lúc này rất bồi hồi, lâu lâu khẽ đưa mắt cún con nhìn anh mím môi muốn nói gì thì chợt im lặng lại.
Khi đến dinh thự Thống Tâm, Ảnh Quân không hề ngần ngại mà ôm chặt lấy eo cô đi vào trong, Min quản gia thấy đã anh trở về liền nhanh chóng cúi đầu cung kính chào.
_ Mừng cậu chủ về !
_ Ừ
Sau đó rời mắt sang Ô Lập Na, bà khá là bất ngờ khi lần đầu được chứng kiến cậu chủ Ảnh đưa một người phụ nữ về nhà lại còn thân mật như vậy, thoáng chốc bà đoán được phần nào người phụ nữ này đối với Ảnh Quân hẳn rất quan trọng.
Xoạt.
Nghe tiếng động phát ra từ trong phòng bếp Min quản gia hơi khó xử nhìn về phía Ảnh Quân đang định nói gì đó thì bất ngờ Ô Lập Na lên tiếng.
_ Oa ! hôm nay là ngày gì vậy sao lại có nhiều đồ ăn ngon như vậy
Dứt lời Ô Lập Na đi đến cầm lấy tay Ảnh Quân sau đó dắt đi vào phòng bếp.
_ Quân, anh nhìn đồ ăn này xem toàn là món ruột của em không này
Khi đã vào trong phòng bếp thì cơ mặt Ảnh Quân chợt biến sắc, trước mặt anh là một người phụ nữ xinh đẹp đang thuần thục bưng một tô canh để lên bàn, Ô Lập Na thì cứng ngắc cả người.
_ Cô là...?
Lâm Huyền Châu mắt thấy Ảnh Quân trở về liền nở nụ cười xán lạn nhất toan định chạy đến ôm lấy cánh tay của anh nhưng khi nhìn qua người bên cạnh anh thì nụ cười chợt tắt ngấm, cô ta khá là không vui khẽ nhìn Ô Lập Na bằng ánh mắt dò xét.
" Hừ, mình còn cho rằng đẹp thế nào ! nhưng chỉ có ngực to hơn mình một chút mà thôi"
Vì lo sợ Ô Lập Na hiểu lầm nên Ảnh Quân định lên tiếng giải thích thì bị Lâm Huyền Châu chen họng trước, cô ta dương dương mà đắc ý nhìn cô khẽ nói.
_ Cô chính là bạn gái của Quân Quân phải không ? nói cho cô biết tôi chính là...
_ Đầu bếp mới ? mùi vị không tồi
Cả Ảnh Quân và Min quản gia và ngay cả Lâm Huyền Châu cũng phải chấn kinh một phen với lời nói ngây ngô của cô nhưng đâu ai thấy được Ảnh Quân khẽ đưa tay bụm miệng lại để kìm chế cơn tức cười đến mức choáng váng xém nữa là sấp mặt xuống đất.
Lâm Huyền Châu siết chặt tay khi cho rằng lời nói của cô là sự khinh bạc, cô ta cố gắng kiềm chế bình tĩnh lại và bình tâm nở nụ cười khó coi nhưng trong lòng không ngừng nổi giận đùng đùng.
" Xem tôi là người hầu không nói...còn muốn ăn đồ ăn tôi đặt biệt làm cho Ảnh Quân"
Cô ta nghiến chặt răng cố kiềm nén cơn nhịn nhục nhã này định lên tiếng nhưng lại thấy Ảnh Quân thong thả choàng eo Ô Lập Na đi lên lầu, Lâm Huyền Châu căm phẫn đến mức hai hàm răng nghiến ken két ngay cả Min quản gia cũng nghe thấy điều đó.
Cạch.
_ Tránh ra ! đừng đụng vào em
Ô Lập Na phụng phịu nhất quyết đẩy Ảnh Quân ra khi anh dự định muốn ôm, làn môi anh khẽ cong lên một cách thích thú thì ra cô nhóc này là đang ghen sao ? có điều rất đáng yêu đấy.
_ Em sao vậy ? mỗi ngày anh điều ôm em như này đâu thấy em bài xích với anh
_ Hừ, anh còn nói ? vậy hãy giải thích với em người phụ nữ đó là ai
Ảnh Quân khẽ cười ra một tiếng sau đó một mực ôm lấy cô cho bằng được, Ô Lập Na cũng bất lực mặc cho anh ôm, anh tựa cằm lên vai cô khẽ chậm rãi giải thích.
_ Chị ấy là Lâm Huyền Châu lớn hơn anh một tuổi, khi còn học đại học anh và Khương Dịch Niên, Tần Tư Truy đều quen biết chị ấy, trong những lúc bọn anh từng gặp khó khăn chị ấy đều giúp đỡ nên bọn anh cũng xem chị ấy là bạn bè bình thường
Chị ấy ! chị ấy ! lúc nào cũng chị ấy nghe mà ứa cả gan không, nhưng suy nghĩ này Ảnh Quân sẽ không hay biết, nhìn Ô Lập Na vẫn còn phụng phịu anh không khỏi lắc đầu ngao ngán.
_ Bạn bè bình thường ? nhưng tại sao chị ấy lại đặt biệt nấu ăn cho anh
_ Hừm, anh không biết
Mặc dù anh không nói ra nhưng là giác quan của phụ nữ Ô Lập Na đoán được phần nào Lâm Huyền Châu đang có cảm tình với Ảnh Quân chỉ là anh không biết hoặc là anh biết nhưng vờ như không hiểu.
Lúc Ảnh Quân và Ô Lập Na đi xuống dưới thì đã không thấy Lâm Huyền Châu đâu cả, hỏi Min quản gia mới biết cô ta đã hậm hực mà bỏ đi. Ngay cả món ăn mà cô ta cất công làm mà giờ đây đã nằm gọn trong thùng rác.
Đêm đến Ảnh Quân lôi kéo Ô Lập Na đi vào sân vườn với lý do ngắm ngôi sao, Ảnh Quân thong thả gối đầu lên đùi cô mặt thì úp vào phần bụng của cô lâu lâu lại dụi vào đó.
Ô Lập Na trìu mến miết nhẹ nhàng từng sợi tóc của anh nhưng ánh mắt lại ngóc lên nhìn những ngôi sao đang tỏa sáng trên bầu trời.
_ Ngôi sao hôm nay sáng thật, đúng là khi trời đủ tối mới có thể nhìn thấy các vì sao
_ Ừ, nhưng có điều anh thấy em còn đẹp hơn cả những vì sao đấy !
Bị lời khen của Ảnh Quân làm bất ngờ khiến cô không tránh khỏi việc ngại ngùng nhưng trong đầu cô bắt đầu nghi vấn.
" Chậc ! tài ăn nói của anh ấy dạo gần đây sao càng ngày càng tốt thế nhỉ ? "
Nằm trên đùi Ô Lập Na mà trong lòng Ảnh Quân thật sự rất hạnh phúc biết bao, mỗi ngày được làm thật nhiều hành động với cô thật khiến anh cảm thấy rất thú vị mà không còn cảm thấy vô vị khi ở một mình.
_ Na Na ! anh không muốn tưởng tượng cuộc sống sẽ như thế nào nếu thiếu em
Chuyện Ô Lập Na bị kíp nổ đó suýt chút nữa chết điều đó đã vấn vương trong lòng Ảnh Quân, nghĩ đến mỗi ngày không có cô bên cạnh thôi là anh không dám nghĩ đến nữa.
_ Quân, dường như em không thể tin được mình có thể có được một người đàn ông tuyệt vời như anh vậy