Trong Loạn Thế

Chương 6: Nước mắt cuối cùng



Vài ngày trôi qua, hai anh em Dương Việt vẫn ở lại dưới lòng đất trợ giúp Trương Xuân Hoa dọn dẹp.

Mặc dù nơi này có đầy đủ các loại tiện nghi không thiếu thứ gì, nhưng liên tục không tiếp xúc với ánh mặt trời vẫn khiến Dương Việt chưa thể thích ứng.

Cũng may hắn vừa thi tốt nghiệp hoàn tất, thời gian sắp tới rảnh rỗi chẳng có việc gì làm.

Niềm vui duy nhất của hắn có lẽ là ngày được ngắm hai mỹ nhân, đêm đến lại lén lút qua mặt một người để tình tứ với người còn lại.

Đều là nam nữ mới lớn, nhu cầu tình dục của hai anh em thật sự không có điểm dừng.

Dương Tố Vy còn bạo dạng hơn, ban ngày thỉnh thoảng mẹ không để ý là kéo Dương Việt vào phòng tắm.

Hắn cũng ngày càng bị vẻ đẹp của nàng làm cho mê mệt.

Lúc này đây hai anh em lại trần truồng quấn lấy nhau trong bồn tắm, liếm láp từng bộ phận mẫn cảm trên người đối phương.

Mãi đến khi dương vật của Dương Việt cứng rắn như sắt, lại nghe Dương Tố Vy cắn môi thủ thỉ:

“Anh, đút vào em đi anh, em muốn!”

Lời của nàng như một chất kích thích nổ vang cực mạnh xém chút làm Dương Việt buông súng đầu hàng.

Bất quá một tia lý trí còn sót lại vẫn giúp hắn lắc mạnh đầu:

“Không được!”

Mặc dù đã quấn quít lấy nhau nhiều lần nhưng hắn vẫn luôn giữ giới hạn cuối cùng.

Đó là không phá trinh Dương Tố Vy.

Với một thằng con trai mới lớn, việc nhẫn nhịn cám dỗ mê người như vậy đủ thấy tâm trí của Dương Việt vững đến mức nào.

Mặc dù nhiều lần hắn tưởng tượng sẽ hòa hợp thể xác, điên cuồng đè nàng ra ái ân cho thỏa thích như những bộ phim người lớn thường làm.

Cuối cùng vẫn tự tát vào mặt mình để cơn đau làm cho thanh tỉnh.

“Anh không thương em sao?” Dương Tố Vy yêu kiều thở dốc, hai ngón tay chủ động tách cô bé hồng thắm giữa đôi chân để lộ cái khe hẹp nguyên thủy đầy ướt át.

“Vy à, anh yêu em!” Dương Việt ôm siết lấy nàng, cúi đầu hôn môi từng ngụm:

“Nhưng anh không muốn tụi mình cứ lén lút như vậy, anh sẽ có được em khi đã thưa chuyện với ba và dì đàng hoàng!”

Dương Tố Vy nghe vậy vừa mừng vừa sợ, nắm chặt lấy tay hắn: “Nhưng…nhưng mà có được không anh?”

“Tụi mình đâu phải anh em ruột!” Dương Việt an ủi nói:

“Anh sẽ chứng minh tình cảm của anh và em, tin tưởng ba và dì sẽ chấp nhận!”

“Em yêu anh!” Dương Tố Vy hạnh phúc mút lấy lưỡi hắn.

Sau đó lưỡi nàng tiếp tục như linh xà liếm từ môi xuống cổ, chạy dọc khắp toàn thân hắn rồi cuối cùng dừng lại ở dương vật.

“Bú cho anh đi Vy!” Dương Việt thở nặng nề mong đợi.

Dương Tố Vy kỹ thuật ngày càng chuyên nghiệp, nàng phun ra nuốt vào khúc thịt gân guốt nóng hổi trong miệng mình.

Dương Việt tựa lưng vào bồn tắm, đưa tay xoa nắn bầu ngực thơm ngát của người thiếu nữ.

“Hai đứa đâu rồi?”

Bên ngoài vọng lên âm thanh tìm kiếm của Trương Xuân Hoa.

Hai người trong lòng run lên, Dương Việt toàn thân giật giật bắn xối xả vào miệng em gái.

Dương Tố Vy nuốt sạch từng đợt tinh trùng tanh và nóng, liếm liếm bờ môi mỉm cười thỏa mãn.

Vội vàng mặc quần áo, nàng lén lút rời khỏi phòng tắm.

Dương Việt nén lại ước chừng vài phút sau mới chuồn khỏi.



Tiến vào trong phòng khách, nhìn thấy mẹ con các nàng đang ôm nhau xem tivi.

Dương Việt đến một bên ngồi xuống, cầm lấy cốc nước trên bàn ngửa đầu tu một ngụm, âm thanh cảnh báo từ tivi trên một kênh thời sự chính thống lọt vào tai hắn:

“Tất cả người dần khẩn cấp phối hợp với chính quyền địa phương tiến hành sơ tán, mang theo tất cả vật dụng cá nhân cần thiết, lương thực và thực phẩm là mặt hàng ưu tiên số một, tuyệt đối ngăn cấm vật nuôi gây náo loạn!”

“Theo NASA cảnh báo, còn không đến mười ngày là hàng loạt mảnh vụn thiên thạch sẽ va vào trái đất!”

“Mọi quốc gia trên toàn thế giới đang nỗ lực bảo toàn dân số, tài sản vật chất không quan trọng bằng mạng người!”