Trọng Sinh Tại Đấu La Ta Có Ngũ Sinh Võ Hồn

Chương 26: 4 năm sau.



Đường Phong, tiếp tục sinh hoạt tại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm để rèn luyện sau khi trải qua 1 năm luyện chuy pháp, hắn tiếp tục thực chiến 4 năm tại Tinh Đấu có thể nói là nhiều lần hắn trải qua cửu tử nhất sinh, nhưng nhờ vậy mà thực lực của hắn đã bạo chướng lên tận cấp 49, hắn trở về Nặc Đinh Học Viên đón Đường Tam và Tiểu Vũ lên đường đến Sử Lai Khắc học viện. -----------------------------------------------------------------

Ba Lạp Khắc vương quốc, phía nam Thiên Đấu đế quốc, cùng Pháp Tư Nặc hành tỉnh tiếp nhưỡng, nói là vương quốc, kỳ thật diện tích của nó chỉ có lớn bằng ba phần tư của Pháp Tư Nặc hành tỉnh, phụ thuộc vào Thiên Đấu đế quốc, một trong tứ đại vương quốc trong cảnh nội của Thiên Đấu đế quốc. Ba Lạp Khắc quốc vương Côn Đức Lạp là đường đệ của quốc vương Thiên Đấu đế quốc Áo Khố Lạp.
Nam phương của Ba Lạp Khắc vương quốc, trực tiếp cùng Tinh La đế quốc tiếp nhưỡng, bởi vậy, tại trong tứ đại vương quốc của Thiên Đấu đế quốc, lực lượng quân sự của Ba Lạp Khắc vương quốc là cường đại nhất, cũng có thể nói là môn hộ của Thiên Đấu đế quốc.

Thiên Đấu đế quốc vốn có mười cái hành tỉnh, sau lại cấp cho tứ đại vương quốc, hình thành sáu phương thế lực, bản thân đế quốc trực tiếp khống chế năm hành tỉnh, tứ đại vương quốc khống chế một cái, còn có một công quốc tiếp cận vương quốc, chiếm cứ một hành tỉnh nhỏ nhất ở phía đông đế quốc.

Trên mặt ngoài, tứ đại vương quốc và một cái công quốc cũng chịu sự thống trì của Thiên Đấu đế quốc, nhưng trên thực tế, năm quốc gia này sớm đã trở thành quốc trung chi quốc, ngoại trừ cần phải tiến cống, hết thảy hoàn toàn tự chủ. Nếu không phải hoàng thất của Thiên Đấu nắm giữ trọng binh, có lẽ nội loạn sớm đã kinh xuất hiện rồi.
Tinh La đế quốc cũng có tình huống cùng loại, bởi vậy, thế của hai đại đế quốc nhìn qua thì mạnh, nhưng trên thực tế, lại đều đang đi xuống dốc. Nói không tốt, là một ngày cục diện của cả đại lục đột nhiên sẽ thay đổi.

Cảnh nội của Ba Lạp Khắc vương quốc có hai tòa thành thị trọng yếu nhất, một tòa chính là Ba Lạp Khắc vương Côn Đức Lạp ở lại cũng thành Ba Lạp Khắc thành, nơi này là trung tâm chính trị và kinh tế của cả Ba Lạp Khắc vương quốc. Mà một tòa thành thị còn lại là Ba Lạp Khắc vương quốc cảnh nội, trung ương của Lập Mã bình nguyên nơi phì nhiêu nhất, có Tác Thác thành của Ba Lạp Khắc được xưng là vựa lúa.

Hai tòa thành thị này đều có trọng binh đóng, là trọng trung chi trọng của cả vương quốc.

Tác Thác thành là một tòa đại thành thị, điểm này từ phối trí đệ tam cấp của Vũ hồn chủ điện là có thể nhìn ra.
Lúc này vừa qua giữa trưa, trời nóng như hỏa, cửa tây của Tác Thác thành đi vào 3 người tuổi trẻ. Nhìn qua, bộ dáng của bọn họ đều chỉ có hơn mười tuổi, trên người cũng không có mang hành lý gì, 2 nam một nữ.

Đứa bé trai quần áo đơn giản, bộ dáng nhìn qua mười hai, mười ba tuổi, thân cao khoảng một thước bảy, mặc một bộ trang phục màu lam nhạt, rất lanh lợi. Bên hông quấn quanh một cái đai lưng có hai mươi bốn khỏa ngọc thạch, tóc dài màu đen miễn cưỡng buông xuống bả vai, tướng mạo tuy không tính anh tuấn, nhưng làm cho người ta một loại cảm giác rất dễ dàng thân cận. Khóe miệng thủy chung mang theo một tia cười nhàn nhạt.

Nếu nói đứa bé trai nhìn qua là hòa nhã mà bình phàm, vậy, cô bé gái tại bên người hắn nhìn qua liền chẳng phải bình phàm nữa.

Tóc dài màu đen mượt mà được tết thành chiếc đuôi sam, cho dù là đã tết nhưng vẫn như trước dài quá tiểu thối, nàng so với đứa bé trai kia còn muốn cao hơn nửa phần, trên thân mặc một kiện y phục nhỏ màu phấn hồng, mang vóc người đã bắt đầu phát dục bó chặt, nếu nói trước ngực còn chưa đủ lớn, vậy chiếc eo thon, nhỏ nhắn không đủ một vòng tay của nàng sẽ làm vô số cô gái hâm mộ rồi.
Đại thối thon dài được che dấu bên trong chiếc quần dài màu trắng, tỷ lệ vàng thật hoàn mỹ, mặc dù nàng nhìn qua tuổi không lớn, trên mặt còn mang theo vẻ ngây thơ, nhưng chiếc đồn bộ* tròn nhỏ lại đã có vài phần vị đạo.

*: bucks - mông

Lông mi cong cong tự nhiên thành hình, một đôi mắt to sáng và lanh lợi phối hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộm, chẳng những xinh đẹp, còn làm cho người ta có cảm giác vài phần mềm yếu, hai chữ đáng yêu tựa hồ chính là vi bản thân nàng mà có. Đứa bé trai đứng ở bên người nàng sớm đã bị quang huy vô hình của nàng che chắn. Một đứa bé trai khác cao lớn 1m95, tỉ lệ cơ bắp đồng đều cân đối, khuôn mặt anh tuấn mái tóc màu bạch dài lãng tử, cặp mắt có màu xanh lam ở đồng tử, khoác trên mình một bộ âu phục quý tộc kèm theo một khí chất vương giả, ai nhìn vào cũng đều lầm tưởng cậu là quý tộc.
Bé gái giơ tay lên, tại cái trán có chút ướŧ áŧ nhẹ nhàng lau qua, có chút bất mãn nói: "Rốt cục cũng tới Tác Thác thành gì đó rồi. Thật không biết Đại sư nghĩ như thế nào, rõ ràng có tới vài toà Trung cấp hồn sư học viện đều tỏ vẻ sẽ vô điều kiện chiêu thu chúng ta, nhưng hắn lại để cho ngươi tới cái phá học viện ngay cả cấp bậc đều không có phân chia này để khảo thí."

Đứa bé trai mỉm cười, nói: "Sư phụ để cho ta tới khảo hạch, nhưng cũng không nói cho ngươi tới. May là Ba Lạp Khắc vương quốc và Pháp Tư Nặc hành tỉnh cạnh nhau, nếu không ngươi chẳng phải là càng bất mãn sao?"

Bé gái trợn mắt liếc đứa bé trai: "Thật không có lương tâm, người ta còn không phải là vì ngươi sao. Ai bảo người là ca ca của ta. Dù sao ngày kia mới khảo thí. Mặc kệ, hai ngày này ngươi phải theo ta đi chơi trong Tác Thác thành, đền bù cho tâm hồn non nớt của ta bị thương tổn."
Đứa bé trai còn lại bật cười nói: "Đường đường là đại tỷ của Nặc Đinh học viện liên tục sáu năm còn tâm hồn non nớt? Cho đám tiểu đệ kia của ngươi thấy, không biết bọn họ có thể lập tức đi nhảy sông hay không?"

Hai nam một nữ này chính là Đường Phong, Đường Tam và Tiểu Vũ từ Nặc Đinh sơ cấp hồn sư học viện đi tới.

Năm năm thời gian đã trôi qua, Đường Tam và Tiểu Vũ rốt cục cũng từ Nặc Đinh sơ cấp hồn sư học viện thuận lợi tốt nghiệp, vốn với thiên phú của bọn họ, Nặc Đinh học viện chuẩn bị đưa bọn họ trực tiếp tiến vào trung cấp hồn sư học viện, thậm chí có vài học viện nổi tiếng đều đưa tới thư mời, có rất nhiều chỗ để lựa chọn.

Nhưng Đại sư lại yêu cầu Đường Tam cự tuyệt tất cả lời mời, tới một tòa học viện tên là Sử Lai Khắc phía nam Tác Thác thành này để khảo thí.
Sáu năm dạy dỗ, đối với Đại sư, Đường Tam sớm đã tôn trọng giống như cha, càng huống chi, hắn hiểu được, Đại sư để cho hắn làm như vậy nhất định là vì tốt cho hắn. Cho nên, hắn đáp ứng không chút do dự.

Sáu năm qua đi, quan hệ của Đường Tam và Tiểu Vũ sớm đã thân thiết giống như là huynh muội ruột thịt, Đường Tam lựa chọn nơi này, Tiểu Vũ tự nhiên cũng đi theo.

Lúc rời đi học viện, Đại sư nói cho Đường Tam, hắn phải tới đế đô, sau này sẽ đến nơi này tìm bọn họ.

Sáu năm tại Nặc Đinh, là sáu năm cực kỳ trọng yếu của Đường Tam, buổi sáng đi học, buổi chiều làm công, buổi tối tu luyện, cơ hồ không có thời gian rỗi. Mười hai tuổi, nhìn qua hắn đã không yếu đuối giống lúc trước nữa. Mỗi ngày tại tiệm rèn làm việc, làm hắn có cơ thể và tinh thần cường tráng, mặc dù nhìn qua không tính to lớn, nhưng dưới trang phục lại bao trùm cơ thể tràn ngập lực lượng.
Tiểu Vũ bĩu môi nói: "Mặc kệ, Tiểu Tam, Phong ca là đang khi dễ ta ngươi giáo huấn hắn được không?"

Đường Tam a a cười, nói: "Hắn là ta ca với lại hắn thực lực quá mạnh ta đánh không lại. Bất quá, đi đường xa như vậy, ngươi không mệt sao? Chúng ta có đúng là nên tìm một chỗ ở lại đã hay không? Cũng nhanh tới giữa trưa rồi, trước ăn cơm đã."

Tiểu Vũ dậm chân "Hưm" một tiếng rồi nói: "Này còn được." Đường Tam rất ít làm trái những lời nàng nói, từ sau khi hai người xác lập quan hệ huynh muội, hắn thủy chung giống một đại ca che chở nàng, mặc dù hắn bề bộn công việc, nhưng sự ân cần trong lúc vô ý thể hiện ra vẫn còn làm Tiểu Vũ rất hưởng thụ loại cảm giác này. Đường Phong thấy cảnh này rất ngứa mắt nhưng hắn cũng đành chịu thôi.

Tác Thác thành so với Nặc Đinh thành thì lớn hơn rất nhiều, tự nhiên cũng sẽ náo nhiệt hơn nhiều, trên ngã tư đường, tùy ý có thể thấy được binh lính tuần tra, dòng người hối hả xuyên qua không ngừng.
Ba người trước đơn giản ăn một chút, sau đó là tìm kiếm chỗ trọ lại, không lâu sau, Tiểu Vũ phát hiện ra một tòa tửu điếm rất đáng chú ý.

Tửu điếm cao ba tầng, quy mô nhìn qua mặc dù không tính quá lớn, nhưng trang sức bên ngoài lại hoàn toàn đều là hoa hồng màu đỏ, phong cách kiến trúc của cả tòa tửu điếm cũng như là một đóa hoa hồng thật lớn, rất dễ dàng có thể gây cho người trước mặt cảm giác rực rỡ.

"Mân côi tửu điếm. Tiểu Tam, chúng ta trọ ở nơi này đi." Tiểu Vũ chỉ chỉ.

Đường Tam bình thản nói: "Cứ theo lời ngươi." Mấy năm làm công, hơn nữa trợ cấp của Vũ hồn điện, bây giờ hắn coi như là có một chút tích cóp rồi. Tiểu Vũ không bao giờ quan tâm đến có bao nhiêu tiền, tiêu tiền rất lãng phí, vì không cho mình thường xuyên tiêu quá, liền mang tất cả thu nhập đều đưa cho Đường Tam, để cho hắn cất giữ, có Đường Tam khống chế một chút, nàng còn có thể tiết kiệm được một ít. Nhìn thấy cái "Mâm côi tửu điếm" Đường Phong có chút dựt dựt con mắt, thầm nghĩ "haizz xem ra cốt truyện vẫn không đổi."
Đi vào mân côi tửu điếm, cảm nhận đầu tiên chính là một mùi thơm của hoa hồng đón chào, mùi thơm thấm lòng người mang theo vài phần cảm giác mập mờ, làm thân tâm con người thoải mái.

Bên trong của tửu điếm chỉ có ba loại màu sắc, trắng, bạc và hoa hồng hồng, dị thường ấm áp, hoàn cảnh tao nhã rất dễ dàng làm cho người ta có hảo cảm.

Đường Tam đi tới trước quầy: "Phiền toái cho chúng ta thuê ba gian phòng."

Người phục vụ sau quầy nhanh chóng đứng lên, hết nhìn Đường Tam lại nhìn Tiểu Vũ và Đường Phong, trong mắt toát ra vài phần quang mang hâm mộ: "Tiên sinh, ngài xác định đúng là phải ba gian phòng sao?"

Đường Tam gật gật đầu: "Có cái gì không đúng sao?"

Trong mắt người phục vụ toát ra vài phần mập mờ: "Xin lỗi, nơi này của chúng tôi chỉ còn lại có một gian phòng thôi."