Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 173: Khai trương đại cát



Edit: Đào Lệ Quyên Beta: Sakura Sư phụ Thiện xa là một lão hòa thượng dáng người thấp bé, mặt mũi hiền lành, tiếng nói không cao, ngữ khí hòa hoãn.

“Một năm ah, không phải là quá dài? Thủ tín ah, cái phòng kia ngươi không thuê thì cũng không có ai dùng. Ngươi muốn thuê bao lâu cũng được.”

Lão hòa thượng nói như vậy, chính là không phản đối.

” Trên hiệp ước cứ ghi như vậy, thời gian thuê là một năm.” Liên Mạn Nhi nói, “Chúng ta giao trước hai tháng tiền thuê, về sau trả tiền hàng tháng.”

“Không gấp, không gấp.” Thiện Xa ha ha cười nói.

“Vậy trước tiên viết hợp đồng a.” Ngũ Lang đem giấy và bút mực để sẵn trên mặt bàn.

“Đúng vậy ” Trương thị nóng vội, “Sư phụ Thiện Xa, hợp đồng viết xong, chúng ta đi nhìn xem phòng ở, cũng tiện dọn dẹp một chút, chúng ta ý định khai trương vào ngày mai.”

“Quê nhà hương thân, hợp đồng ghi hay không ghi đều được, ta tin các ngươi.” Thiện Xa nói. Tuy là hòa thượng, nhưng lão không tự xưng lão nạp. Xem ra Tiểu Bình không giống hòa thượng, chắc là có ẩn tình, Liên Mạn Nhi nghĩ.

“Giấy bút đều lấy ra rồi, vậy thì ghi a.” Liên Thủ Tín nói. Hắn làm mấy vụ làm ăn, đã thành thói quen dùng hiệp ước, hợp đồng để bảo đảm hòa ước song phương.

Vậy hợp đồng do ai ghi đây? Liên Mạn Nhi ánh mắt chuyển hướng Ngũ Lang, Ngũ Lang mặt đỏ lên. Tuy hắn rất cố gắng, nhưng mới học viết chữ một thời gian quá ngắn, ghi hiệp ước, hợp đồng không được. Liên Mạn Nhi lại đưa mắt nhìn sang Thiện xa.

“Ta không quen viết mấy cái này” Thiện xa khoát tay áo, “Đại ca ngươi ở nhà không? Ah, không ở nhà. Vậy hãy để cho phụ thân ngươi đến ghi a.”

Liên Mạn Nhi nghĩ nghĩ, Liên lão gia tử xác thực là người thích hợp. Mặc dù bọn họ có thể tìm được người khác ghi hợp đồng. Nhưng là không thỉnh Liên lão gia tử trình diện, người ngoài biết được, sợ là sẽ có lời ra tiếng vào.

“Vậy ta đi mời phụ thân ta tới.” Liên Thủ Tín nói, thoạt nhìn là đối với Thiện Xa nói, nhưng thật ra là hỏi ý kiến Trương thị cùng mấy người con.

“Mẹ mới vừa rồi còn nói, muốn đáp tạ trụ trì cho nhà ta thuê phòng. Muốn chuẩn bị một bữa cơm. Dù không có viết hợp đồng cũng muốn thỉnh ông nội đến cùng nhau ăn cơm.” Liên Mạn Nhi nói.

Liên Thủ Tín nhìn Trương thị, vẻ mặt hết sức cao hứng.

“Đây là sự kiện lớn, vậy mời nhiều người chút a.” Trương thị cùng với Liên Thủ Tín thương lượng. Còn muốn thỉnh ai cùng đi.

Trong thôn, nhà ai có đại sự gì, ví dụ như lần trước Liên Thủ Tín ở riêng. Bình thường cũng mời họ hàng thân thích. Còn có mấy vị đức cao vọng trọng trong thôn đến.

“Đại sư ” Liên Mạn Nhi cùng với Thiện xa nói chuyện, “Tiệc rượu sẽ bày ở trong miếu, Đại sư phụ cho cháu mượn chìa khóa, nhà cháu sẽ ở phòng đó nấu cơm làm đồ ăn.”

“Tốt, tốt, tốt.” Thiện xa gật đầu liên tục. Một lát sau mới nhớ tới gọi Nguyên Đàn mang chìa khóa đến.

“Sư phụ, con đưa bọn họ đi xem phòng ở.” Nguyên đàn cầm chìa khóa nói.

“Tốt, ngươi đi đi.” Thiện xa đáp ứng.

Người một nhà chia làm hai nhóm, Liên Thủ Tín cùng Ngũ Lang đi mời Liên lão gia tử. Còn Trương thị, Liên Mạn Nhi, Liên Chi Nhi cùng Liên Diệp Nhi còn có Tiểu Thất cùng Nguyên Đàn đi về khu phòng ngoài.

Miếu thổ địa có ba gian phòng ngoài, bố trí cũng khác những căn phòng bình thường. Từ ngoài cửa đi vào, là một gian phòng lớn với hai phòng nhỏ hai bên, có hai cái cột nhà so với của Liên gia còn to hơn .

Hai bên là hai cửa thông sang hai phòng.

Bên phải là một gian phòng nhỏ, bên trong có một cái giường đất có lát gạch trên mặt, có vài chỗ đã hư hỏng. Trong phòng cũng không có bài trí gì khác. phòng này vốn để cho người canh miếu ở, nhưng do miếu hương khói không thịnh, cũng vốn không có hòa thượng tới nơi này ở.

Gian phòng bên trái khá rộng bên trong không có giường, sát tường đặt vài cái bàn ghế linh tinh. Chính giữa phòng có một cánh cửa, mở thông ra phía đường lớn đi trấn Thanh Dương.

Liên Mạn Nhi nhìn qua, trong lòng thật cao hứng. Phòng giữa bày thêm vài cái bàn, dùng để tiếp đãi khách nhân đến ăn sớm. Gian trái sẽ là phòng bếp, còn phòng nhỏ có giường có thể làm phòng nghỉ. Mấy gian phòng này cực thích hợp để làm cửa hàng, căn bản là không cần sửa, chỉ cần quét tước dọn dẹp một chút.

Ba gian phòng đều khá bụi bẩn, do không có người trụ, cũng không có người quét dọn.

” Phòng này vốn không có người ở, ” Nguyên Đàn tựa hồ có chút ngượng ngùng, “Sư phụ không bảo ta quét dọn, ta liền một tháng qua dọn một lần… Ta liền quét sạch sẽ, rất nhanh thôi .”

Nguyên Đàn nói xong, liền cầm lấy cái chổi dựng cạnh bếp lò bắt đầu quét dọn. Liên Mạn Nhi không cùng hắn khách khí, cũng cầm khăn lau chùi, Trương thị lập tức ở dưới lò châm lửa nấu nước nóng

Nước không có nóng, Liên Thủ Lễ cùng Triệu thị cũng đã tới rồi. Liên Thủ Tín trở về tìm Liên lão gia tử, bọn họ mới biết được Liên Thủ Tín muốn mở hàng ăn, liền vội vàng lại đây, xem có thể giúp được gì không.

Đều là người biết việc, không cần người ta nói, đều nhìn thấy việc để làm. Liên Thủ Lễ cầm chổi cùng Nguyên Đàn quét dọn, Triệu thị mang thêm củi, giúp đỡ Trương thị thiêu bếp lò

“Phụ thân đến chưa?” Trương thị hỏi.

“Phụ thân cùng lão Tứ đi mời người .” Triệu thị nói.

Rất nhanh đã nấu xong hai nồi nước sôi, Trương thị, Triệu thị, Liên Chi Nhi, Liên Mạn Nhi cùng Liên Diệp Nhi đều cầm lấy khăn lau cửa sổ, bàn ghế, bếp lò cao thấp, những chỗ có thể lau đều lau qua..

Liên Mạn Nhi lại bảo Tiểu Thất cùng nàng đi xem xét bàn ghế trong phòng có thể sử dụng được hay không, cũng kiểm kê số lượng. Bọn họ thuê nhà cũng bao gồm mấy thứ này, viết hợp đồng cũng phải ghi ra cặn kẽ.

“Bàn ghế sợ không đủ đi? Tiểu Bình, còn có bát đũa gì nữa không?” Liên Mạn Nhi liền hỏi Nguyên Đàn.

“Đều ở nhà kho phía sau, ta nói một tiếng với sư phụ, cho các ngươi chuyển lại đây.” Nguyên Đàn nói.

Nguyên Đàn nói xong liền chay đi, lát sau Thiện Xa bảo hai hòa thượng mở nhà kho đem ít bàn ghế, bát đũa cùng các đồ lặt vặt đều chuyển lại đây.

Liên Mạn Nhi liền chọn những đồ còn tốt giữ lại, kiểm kê số lượng, giao cho Triệu thị cùng vài người nữa đám người đi cọ rửa.

Đợi cho đến lúc Liên Thủ Tín, Liên lão gia tử cùng khách mời lục tục đến, ba gian phòng đã được dọn dẹp sắp xếp gọn gàng.

Trong phòng lớn bàn ghế kê hai bên, ở giữa là lối đi. Gian bếp dựa vào tường theo thứ tự bồn đầy nước, bàn dài đựng đồ ăn, bên cạnh là một chỗ thùng gỗ cùng chậu gỗ để rửa bát đũa. Sau đó là phòng nghỉ nhỏ, trên kháng đã muốn trải một tấm đệm giường mà Ngũ Lang mới từ nhà mang đến, bên cạnh là cái bàn thấp. Bên cạnh bàn vuông có bốn cái ghế. Vị trí cạch tường còn kê một cái bàn kỷ trà cao, ở phía trên Liên Mạn Nhi đặt một cái bình sứ thô béo lùn chắc nịch l, cái bình đó là nàng lấy ở trong đám vật linh tinh mà hòa thượng mang đến.

Điều kiện có hạn, có thể bố trí thành như vậy đã là tốt lắm . Liên Mạn Nhi đối với sự bố trí phòng như vậy cảm giác rất vừa lòng.

“Đáng tiếc không có hoa.” Liên Mạn Nhi tự nhủ nói, nếu có bình hoa sẽ tạo cho phòng ở tăng thêm một chút tao nhã mỹ cảm, như vậy rất tốt .

” Qua vài ngày có thể có.” Nguyên Đàn nhiệt tình nói “Sau miếu có mai vàng, chính là còn chưa có nở hoa, nụ hoa cũng mới có vài cái, đợi vài ngày nữa chắc nhiều hơn.”

“Thật không?” Liên Mạn Nhi có chút kinh hỉ.

“Mạn Nhi, con muốn cắm hoa a.” Liên Mạn Nhi cùng Nguyên Đàn nói chuyện, Liên Thủ Tín nghe thấy được.”Cha thấy đây không giống bình hoa, hình như là cái bình đựng trứng gà.”

Liên Mạn Nhi đầu đầy hắc tuyến, nghĩ rằng, cha nàng sao lại thật thà như vậy chứ, nói khéo chút không được hay sao?

Liên Thủ Tín nói xong nói, còn ha ha nở nụ cười, hoàn toàn không cảm nhận được Liên Mạn Nhi đang nhìn ai oán.

“Vị trí này được đó.” Trương thị cũng đi đến, đứng ở cạnh bàn trà, cao thấp đánh giá, “Ta đặt bàn thờ thần tài ở đây đi.”

Đúng vậy, bàn thờ thần tài, Liên Mạn Nhi hai mắt lập tức sáng lên, nàng sao lại không nghĩ tới, buôn bán, cần nhất chính là thờ thần tài.

“Đúng thế.” Liên Mạn Nhi gật đầu. Lúc này, trong đầu nàng hoàn toàn không có hai chữ mê tín, hơn nữa cũng sắp sửa đem chuyện này quên sạch sẽ.

Liên Thủ Tín lại cùng Trương thị bàn bạc việc chuẩn bị đồ ăn .

“E rằng chuẩn bị không kịp.” Trương thị nói.

“Không làm kịp sao?” Liên Thủ Tín nghe Trương thị nói như vậy, còn có chút sốt ruột.

“Cha đừng vội, mẹ nói giỡn thôi.” Liên Mạn Nhi liền nở nụ cười.

“… Ít nhiều Mạn Nhi có nhắc ta, ở trong miếu, còn có sư phụ Thiện Xa cùng ăn cơm, không thể làm thức ăn mặn. Tiệc chay ta không quen làm, vừa rồi chúng ta tìm người nhắn cho Duyệt Lai tửu lâu Vũ chưởng quầy, làm cho hắn đưa một bàn tiệc chay đến.” Trương thị nói, “Ta lại nấu một nồi cơm, hấp chút bánh bao, là đủ rồi.”

“Cũng là ngươi chu đáo.” Liên Thủ Tín cười nói.

Khách mời đều tụ tập ở trong thiện phòng của lão hòa thượng Thiện Xa, Liên Mạn Nhi liền theo Liên Thủ Tín tới, xem viết hiệp ước. Hiệp ước do Liên lão gia tử chấp bút, viết rõ ràng thuê kỳ hạn một năm, mỗi tháng tiền thuê một chuỗi tiền, nội dung thuê bao gồm ba gian phòng, mặt khác còn có bàn ghế, bồn gỗ, chum nước, bát đũa cùng các đồ lặt vặt khác. Lập hiệp ước song phương, Liên Thủ Tín ký tên đồng ý, sau đó là Lý Chính, Liên lão gia tử cùng vài người làm bằng chứng phụ ấn dấu vân tay.

Hiệp ước ký xong, Liên Mạn Nhi trước hết xuất ra hai xuyến tiền, xem như trả trước hai tháng tiền thuê.

Lát sau, tiểu nhị của tửu lâu đưa tới tiệc chay, mọi người dùng xong cơm đều đi về.

Nghỉ ngơi một đêm, người một nhà liền công việc lu bù lên, dọn dẹp sắp xếp, còn phải đi trấn trên mua rượu, mua bột cùng xương heo, thịt heo. Việc linh tinh nhiều lắm, người một nhà làm việc đến gần nửa đêm, ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, bọn họ liền lại bắt đầu bận rộn.

Mặt trời vừa mới theo đường chân trời ló dạng, Liên Mạn Nhi mở to cửa chính của cửa hàng.

Hàng ăn Liên gia chính thức khai trương.