Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 468: Bái cổng chào



Sắc mặt Liên Lan Nhi biến đổi, chần chờ một chút, mới đáp ứng xuống kháng đi ra ngoài.

Liên Mạn Nhi lại nhìn nhìn Liên Kế Tổ.

“Kế Tổ, bên ngoài trời sắp tối rồi, cháu đi theo Cô cả đi, giúp một tay.” Chu thị lại nói Liên Kế Tổ.

Liên Kế Tổ ngoài miệng đáp lời, thân mình lại không nhúc nhích.

“Kế Tổ ca, ca không nghe lời bà nội nói nha.” Liên Mạn Nhi liền nói với Liên Kế Tổ.

Liên Kế Tổ mọi nơi nhìn nhìn, mặc dù trong lòng không tình nguyện, cũng chỉ đi theo Liên Lan Nhi đi ra ngoài.

“Bà nội, bà phải về Thái Thương, dẫn nhiều người cũng vô dụng. Chúng ta đi theo, giúp không được gì, còn khiến mọi chuyện rối thêm.” Đuổi Liên Lan Nhi và Liên Kế Tổ ra ngoài, Liên Mạn Nhi thế này mới mở miệng nói với Chu thị.

Chu thị không nói chuyện, bán tín bán nghi đánh giá Liên Mạn Nhi.

Liên Mạn Nhi cười cười.

Chu thị phối hợp nàng như vậy, đuổi Liên Lan Nhi cùng Liên Kế Tổ đi, cái này cho thấy, trong lòng Chu thị cũng hiểu được, ai đáng tin, ai không đáng tin cậy. Nếu Chu thị hiểu được điểm này, trải qua mấy ngày nay bình tĩnh, cân nhắc như vậy, chuyện Thái Thương bên kia, phỏng chừng bà cũng đã cân nhắc đến tột cùng.

“Bà nội, bà nói một chút, bà về Thái Thương, bà muốn kết quả gì?” Liên Mạn Nhi hỏi Chu thị.

“Ta còn có thể muốn kết quả gì.” Chu thị liền chỉ vào Liên Thủ Lễ và Liên Thủ Tín nói, “Hai con đều đã nhiều tuổi, còn muốn thêm một mẹ bé?”

“Đại bá và Nhị bá có nghĩ không? Đại thẩm,… Nhị thẩm có nghĩ vậy không?” Liên Mạn Nhi lập tức nói tiếp.

Chu thị tròng mắt vòng vo chuyển, tựa hồ là nghĩ tới cái gì.

“Bà nội, việc này sau khi về Thái Thương, lại từ từ nghĩ.” Liên Mạn Nhi nói, “Bà nội, nếu bà theo ý của cháu, sau khi về Thái Thương, thứ nhất, sẽ không thể cãi nhau với ông nội.”

Chu thị liền há mồm, muốn nói chuyện.

“Muốn nháo. Cũng phải chờ đuổi người ngoài đi rồi. Người trong nhà thích nháo thế nào thì nháo, không thể để cho người khác kiểm tiện nghi.” Liên Mạn Nhi lập tức nói.

“Người muốn đuổi đi, thế nào dễ dàng như vậy!” Chu thị nói, lời của Liên Mạn Nhi thực hợp tâm ý của bà, bà chính là lo lắng, trở về sau. Khó có thể đem Bình tẩu đuổi đi.

“Bà nội, đuổi người a, dễ dàng, chính là một câu nói của bà.” Liên Mạn Nhi nói.”Nếu nàng ấy còn làm ở phòng bếp, vậy cho nàng tiền công, lập tức bảo nàng ta đi. Nếu nàng không làm việc ở phòng bếp, nàng kia không phải càng về tay bà quản sao, bà khiến nàng ta đi, cũng là một câu nói.”

“Bà nội, bà ở Thái Thương kia nhưng là lão thái thái. Việc này căn bản không cần phải tức giận, thực chính là một câu nói của bà.”

“Một câu của ta? ! Lão gia tử có thể nguyện ý?” Chu thị hừ một tiếng nói.

“Bà nội, chúng ta viết thư cho ông nội. Lúc này, bà không nháo, bà giữ mặt mũi cho ông, chuyện này, ông nội khẳng định sẽ nguyện ý.” Nói xong lời cuối cùng, Liên Mạn Nhi lại bỏ thêm một câu, “Chính là. Sợ nhiều ít làm tốn tiền của Đại bá.”

Ra chủ ý cho Chu thị, kỳ thật trong lòng Liên Mạn Nhi có chút rối rắm. Y theo ý của nàng, nàng căn bản là không muốn quản. Chuyện tệ như vậy, thích như thế nào thì như thế ấy,

Chu thị nghe Liên Mạn Nhi nói viết thư cho Liên Lão gia tử, trở về chỉ cần nàng giữ mặt mũi cho Liên lão gia tử, Liên Lão gia tử sẽ không giữ Bình tẩu, nhất thời trong lòng chính là buông lỏng, đồng thời cũng có lo lắng.

Đã có nắm chắc thì đầu óc cũng linh hoạt.

“Còn phải cho nàng ? Vừa ý nàng? Nàng chính là vì tiền a?” Chu thị lại là tức giận. Lại là khinh thường nói.

Bình tẩu có hay không thực cùng Liên Lão gia tử thế nào? Liên Mạn Nhi không biết. Bình tẩu nguyện ý trở thành thiếp của Liên Lão gia tử sao? Liên Mạn Nhi cũng không biết. Nhưng là có một chút, Liên Mạn Nhi khẳng định. Nếu Bình tẩu thật sự theo Liên Lão gia tử, kia cũng không phải bởi vì tình yêu.

Chỉ cần Bình tẩu không phải vì tình yêu phấn đấu quên mình, kia thật đúng là không có gì không tốt, dù sao Liên Lão gia tử cũng không phải cái gì đại lão quan vàng ròng, không khách khí nói, hắn mạ vàng cũng không phải.

“Có lẽ cũng không cần trả thù lao.” Liên Mạn Nhi thấy Chu thị là luyến tiếc tiền, liền lại nói, “Bà nội, chỉ cần bà cùng ông nội hòa hảo, bà hãy nói Đại bá, Đại bá có thể có biện pháp đem sự tình làm tốt, Đại bá là Huyện thừa, cũng không phải làm chơi không.”

Liên Mạn Nhi đây là nói cho Chu thị, phải đoàn kết giữ Liên Lão gia tử, tại Huyện thừa nha kia, bọn họ hai người nói chuyện mới có quyền uy. Lần này, nếu không phải Chu thị cùng Liên Lão gia tử nháo lên, Chu thị làm sao có thể xám xịt bị người đóng gói đuổi về. Mà Liên Lão gia tử cùng Chu thị nháo phiên, phỏng chừng hiện tại ở Thái Thương ngày cũng không qua tốt.

Bị vợ già nháo trước mặt nhóm con cháu không có thể diện, lại tuổi lớn thêm Bình tẩu này thoại nhi bả, Liên Lão gia tử ở trước mặt chúng con cháu, nói chuyện chỉ sợ là không kiên cường như vậy.

Thoại nhi bả, là thổ ngữ Tam Thập Lý doanh tử, đại khái ý tứ liền là bị người chú ý, khuyết điểm không phải chê.

Liên Lão gia tử sĩ diện, so với Chu thị tinh ranh hơn, cho nên Liên Mạn Nhi mới có nắm chắc nói cho Chu thị như vậy, chỉ cần bà trở về không hề cùng Liên Lão gia tử nháo, Bình tẩu linh tinh đều là mây bay.

“Đúng, trở về để Đại bá ngươi đuổi nàng đi, đuổi xa xa .” Chu thị nghĩ nghĩ, liền gật đầu nói.

“Đúng rồi, bà nội, ” Liên Mạn Nhi tựa hồ đột nhiên nhớ tới cái gì, liền hỏi Chu thị, “Bình thường trong phòng ông bà nội, đều là ai hầu hạ?”

“Chúng ta dùng người nào hầu hạ, cũng chính là bưng cái cơm bưng cái nước, đều là người của Đại thẩm và Đại tẩu cháumang theo.” Chu thị nói.

“Ừ, ta thấy ông nội là chính mình chịu khó quen rồi, không thích để người ta hầu hạ.” Liên Mạn Nhi nói chuyện, liền lại hỏi Chu thị nói, “Đại thẩm, buổi tối còn ở phòng kia gác đêm cho bà không?”

“Ba ngày hai bữa giả bệnh, bảo nàng ta gác đêm cho ta, đó là nàng ép buộc ta.” Chu thị nói, trong giọng nói rất bất mãn.

Xem ra Chu thị ép buộc Cổ thị, Cổ thị cũng không để Chu thị quá mức dễ chịu.

“Bà nội, cháu nói một câu khuyên bà, bà đừng không thích nghe.” Liên Mạn Nhi nói.

“Nói gì?” Chu thị hỏi.

“Bà nội, bà hẳn là đối xử tốt với Đại thẩm một chút.” Liên Mạn Nhi nói, “Đại thẩm người ta hiện tại là phu nhân Huyện thừa, Hoa Nhi tỷ là Tống gia thiếu phu nhân. Đại thẩm cũng là người có thể diện…. Ngay cả lần đó cháu và mẹ đi Thái Thương, thấy Đại thẩm cũng không đánh người, cũng không mắng chửi người, trên mặt mang theo cười, người trong ngoài nha lý huyện thành đều rất sợ Đại thẩm.”

“Thẩm ấy lại biết dùng tiền cho mọi thứ, Đại thẩm nói chuyện, người nghe cũng không ít kia, người giúp nàng cũng không thiếu…. Đúng rồi, Bình tẩu kia, ta thấy ai cũng không sai sử được nàng ta , thế mà Đại thẩm có thể sai sử nàng.”

“Nếu không, lúc này bà nội trở về, theo Đại thẩm nói nói, Đại thẩm có thể đem việc này giúp bà làm thỏa thỏa đáng làm.” Cuối cùng, Liên Mạn Nhi cười nói.

Chu thị trầm mặc sau một lúc lâu.

“Sáng mai, ta sẽ trở về Thái Thương.” Chu thị nói, nếu không phải buổi tối ra đi không tốt, hiện tại Chu thị đã muốn đi.

“Ngày mai a?” Liên Mạn Nhi ra vẻ khó xử, “Bà nội, bà có phải lại ở thêm vài ngày hay không…. ông nội bên kia còn không có hồi âm.”

“Ngay ngày mai, ta lại ở lâu hai ngày, bên kia còn không định thành dạng gì.” Chu thị nói.

“Ông nội không hồi âm, trách nhiệm này trên người chúng ta, qua đi, khó mà nói.” Liên Mạn Nhi không buông khẩu.

” Ngày mai ta phải đi!” Chu thị cũng kiên trì nói.

“Bà nội, bà đã đến vài ngày rồi, còn không có đến chỗ chúng cháu xem kia.” Liên Mạn Nhi nói.

“Xem gì, không nhìn, sáng mai ta đi.” Chu thị hiện tại một lòng một dạ, hận không thể lập tức mọc cánh, bay trở về Thái Thương.

“Bà nội, nếu không, sáng mai, chúng cháu ở trước cổng chào chờ bà.” Liên Mạn Nhi lưu lại một câu như vậy, người một nhà cáo từ Chu thị, rời nhà cũ.

“Ngày mai để các nàng đi sao?” Về nhà, Trương thị liền hỏi Liên Mạn Nhi.

“Không thấy bà nội, một khắc đều đợi không được sao. Còn muốn chạy, để các nàng đi.” Liên Mạn Nhi nói, chẳng qua trước khi đi, Chu thị đến cổng chào tiến đến dập đầu là được.

Đây là hảo ý nàng Liên Mạn Nhi đối với Chu thị.

“Mạn Nhi a, con vừa rồi với bà nội nói kia, con là lòng nghi ngờ, chuyện Bình tẩu kia, là Đại thẩm con giở trò quỷ?” Trương thị lại nhỏ tiếng hỏi Liên Mạn Nhi.

“A?” Liên Mạn Nhi một lần nữa dùng ánh mắt đánh giá đánh giá Trương thị, “Mẹ, sao lại nghĩ như vậy kia?”

Nếu Trương thị đều có thể nghĩ như vậy, như vậy Chu thị tự nhiên liền càng nghĩ như vậy, Liên Mạn Nhi nháy mắt mấy cái.

“Đại thẩm của con cũng không phải là người tốt, này cũng không phải một ngày hai ngày. Bà nội con cho Đại thẩm một tiểu thiếp, lại cả ngày ép buộc nàng ta, Đại thẩm của con có khả năng chịu? Đại thẩm người kia, trên mặt, ngoài miệng gì đều tốt, xuống tay thật độc.” Trương thị nói.

“Ta đã nói ông nội lớn tuổi như vậy không thể làm chuyện như vậy, khẳng định là do nàng ta xuống tay.” Liên Thủ Tín không biết như thế nào nghe thấy được hai mẹ con nàng nói chuyện, đi qua nói.

“Gia đình không yên, này không chờ bại sao.” Liên Thủ Tín liền giận dữ nói.

Bên trong một nhà, khó tránh khỏi có cái gập ghềnh. Cãi nhau lẫn nhau, cãi nhau, qua đi liền thôi, ai cũng sẽ không thật sự phá hư. Loại đánh nhỏ nháo nhỏ này, cơ hồ mỗi hộ người ta đều tránh không được.

Nhưng mà, Cổ thị và Chu thị loại này, nhưng chỉ có ác đấu. Kết quả ác đấu, tự nhiên không có thiện.Bên trong hộ người ta, sợ nhất chính là loại này.

Nhà một ngày không yên.

Trách ai kia, Liên Mạn Nhi lười suy nghĩ.

“Cha, thấy cha biết rất nhiều đạo lý. Chúng ta có thể qua ngày như hiện tại không dễ dàng, hiện tại chúng ta thật tốt, cha đừng để chúng ta cũng chọc chút nhi ‘Gia đình không yên’ gì.” Liên Mạn Nhi liền nói với Liên Thủ Tín.

Liên Mạn Nhi là sẽ không bỏ qua một cơ hội thuyết phục giáo dục Liên Thủ Tín.

“Đứa nhỏ này, sao có thể, cha khẳng định không thể. Cha thề với mẹ con.” Liên Thủ Tín nói. Hắn còn có chút ngượng ngùng, nghĩ đến Liên Mạn Nhi nói là chuyện tiểu thiếp.

“Gia đình không yên, bà nội cũng có trách nhiệm.” Liên Mạn Nhi nói.

“Về sau, mặc kệ đến nông nỗi gì, cũng không có khả năng cho bà nội con đến quản chuyện nhà ta. Chuyện này cha rõ.” Liên Thủ Tín nói,

“Cha, vậy cha nên nhớ kỹ lời nói hôm nay.” Liên Mạn Nhi nói.

“Khẳng định, cha không ngốc.” Liên Thủ Tín liền cười nói, hắn hiện tại mỗi ngày qua vui tươi hớn hở, vợ con hòa thuận, hắn điên rồi mới có thể để Chu thị đến quấy nhiễu.”Nhà này, thì cho con với mẹ con quản, ”

Ngày hôm sau, ngày vừa sáng, Chu thị bảo Liên Lan Nhi và Liên Kế Tổ giúp đỡ, ăn mặc nghiêm chính đến trước cổng chào.