Chạng vạng, một số lượng lớn xe ngựa đứng ở ngoài chờ để chở tiểu thư phu nhân hồi phủ, Ngâm Hoan ngồi trong xe ngựa nhỏ nằm úp sấp trên nệm, vết thương sau lưng cho dù đã được thoa thuốc mỡ thượng hạng nhưng vẫn còn đau, Mộc thị nhìn thấy nàng đau đến nhe răng nhếch miệng bèn gọi Thanh Nha chêm thêm nệm cho nàng, "Y Lâm quậy ầm ỹ, nói là muốn theo con về Cố phủ, đã được Nhị cữu mẫu dỗ rồi."
"Nếu nàng cũng đi Cố phủ con làm sao theo chăm sóc nàng được." Ngâm Hoan hừ hừ một tiếng, híp mắt ở đó nghỉ ngơi.
"Con chưa thấy lúc đó mặt mày nàng hốc hác ra sao đâu." Mộc thị sờ sờ đầu của nàng, "Hôm nay chuyện này có thật nhiều người chứng kiến."
Cô nương gia tối kỵ nhất là bị phá tướng, Kỳ gia Nhị tiểu thư lực phá hoại cũng là một chút cũng không thấp a, Ngâm Hoan lặng yên ngẫm nghĩ, về sau cần phải cách người Kỳ gia xa một chút, kể cả cái vị Lục thế tử phi kia, một chút nàng cũng không muốn có dính dấp.
Sau khi trở lại Cố phủ, mấy ngày nay người mang quà tới thăm không ít, Bát vương phủ, Kỳ gia, còn có Mộc gia, Kỳ phu nhân tự mình đến xin lỗi vì hành vi lỗ mãng của con gái mình, Ngâm Hoan là một người bị thương, không tiện tiếp khách, Kỳ phu nhân thì càng không phải là đối thủ của Mộc thị, từ sáng sớm bà đã khuyên Tố Lam cùng đến Cố phủ xin lỗi nhưng nàng không chịu.
"Đứa nhỏ này từ nhỏ bị chúng ta cho làm hư, tỷ tỷ nàng là do tổ mẫu nuôi lớn, thời điểm cho nên nàng sinh ra ta cùng cha nàng đối với nàng đều là cầu gì được nấy, cho rằng cô nương gia nuông chiều là đúng, không nghĩ tới dưỡng thành tính tình nàng như vậy." Mộc thị một bên nghe, cũng không có phát biểu ý kiến gì, Cố gia cũng không có phải là người hẹp hòi như vậy, nhiều lắm cũng chỉ là tỏ thái độ với Kỳ gia thôi.
Kỳ phu nhân thấy nàng phản ứng nhàn nhạt, trong lòng lại càng thất vọng, Mộc thị tỏ thái độ trực tiếp có thể đại biểu ý tứ của hai nhà Mộc Cố, vốn là lão phu nhân còn phân phó muốn cùng với Mộc gia cư xử khéo léo, Mộc gia tại Huệ An thành này, từ trước đến nay đều là tâm phúc của hoàng thượng, cần phải giao hảo cho tốt, không ngờ là sau chuyến đi nghỉ hè này chuyện tốt đã bị phá huỷ sạch.
Những đồ vật do Kỳ phu nhân mang đến, Mộc thị sai Tư Kỳ mang hết đến phòng Ngâm Hoan, chính mình thì đi một chuyến qua phòng Cố lão phu nhân.
Cố Dật Tín mang theo Mạnh thị cũng sang đây thăm nàng, hôm nay nàng vẫn phải nằm sấp, trong phòng tản ra mùi thuốc rất nồng, trên lưng hơi lạnh chính là thuốc mỡ do Trần đại phu kê.
"Hai người không cần chọc muội." Ngâm Hoan ngẩng đầu liếc nhanh Đại ca, Cố Dật Tín đỡ Mạnh thị ngồi xuống, cười nói, "Ta nào dám giễu cợt muội a, muội hôm nay đúng là anh hùng."
"Cũng coi như không giễu cợt muộ saoi!" Ngâm Hoan dứt khoát nghẹo đầu sang chỗ khác không thèm để ý hắn.
"Đại ca chính là thấy muội nhàm chán, muốn kể cho muội nghe vài chuyện thú vị mới phát sinh thôi, muội không muốn nghe thì ta dẫn Đại tẩu muội đi về." Ngâm Hoan ngẩng đầu lên, híp lại mắt thấy hắn không nói, ngược lại nhìn về phía Mạnh thị, "Đại tẩu, xảy ra chuyện gì chuyện lý thú, mau kể với muội đi."
Mạnh thị thấy nàng làm vẻ hẹp hòi thì cười đẩy Cố Dật Tín một chút, "Chàng còn trêu chọc nàng nữa sao."
Cố Dật Tín bất đắc dĩ nhìn Ngâm Hoan, "Phải, muội là lớn nhất rồi, trước đó vài ngày lúc muội đi nghỉ hè sơn trang có người rơi xuống nước phải không, ta còn nghe đồng liêu nói, ngày đó cô nương kia là do Lục thế tử cứu, hôm nay Lục thế tử đã mang đồ đến hỏi cưới."
"Cầu hôn?" Ngâm Hoan giật mình, Tô Khiêm Doanh muốn cưới Hứa Tình U, chuyện này thật đúng là theo dự đoán ngày đó của Trình Bích Nhi, hãy chờ xem, ánh mắt này hẳn là sẽ thu vào phủ đi.
"Đúng vậy, ngày đó thời điểm nàng rơi xuống nước không phải muội cũng chứng kiến sao, nghe nói Hứa tiểu thư tổn hại danh dự, cho nên Lục thế tử đây là phụ trách tới cùng." Cố Dật Tín thấy vẻ kinh ngạc trên mặt Ngâm Hoan, "Chẳng lẽ không phải đúng sao?"
Ngâm Hoan lắc lắc đầu, chuyện ngày đó cũng không ít người chứng kiến, Hứa Tình u một người cũng không đủ gả, Lục thế tử thật là sẽ cho mình giành vinh quang, có vẻ hắn có quá nhiều nhiệt tâm trách nhiệm đi, tại sao không nói hắn sắc tâm nổi lên, ôm nhuyễn ngọc ôn hương trong tay không bỏ được, muốn nâng nàng ấy vào phủ đi.
Ngâm Hoan rất khó có ấn tượng tốt đối với Tô Khiêm Doanh, nàng còn chưa quên chuyện hắn năm lần bảy lượt tỏ rõ lập trường muốn cưới nàng làm thế tử trắc phi đâu, người tự phụ như vậy, hoàn toàn không thèm để ý người khác có chịu hay không.
"Nếu là làm thiếp, tại sao còn cầu hôn?" Lúc trước Tứ thúc nạp thiếp đều là trực tiếp mang về nhà, nếu không làm sao nàng có nhiều tỷ muội như vậy được.
"Sao có thể đồng dạng, nếu là người nhà bình thường, làm vậy thì cầu còn không được nhưng nàng dầu gì cũng là từ Mộc gia đi ra, nàng vốn là tiểu thư, làm thiếp cũng là uỷ khuất rồi."
"Vậy cũng chưa chắc." Ngâm Hoan thay đổi tư thế tay chống cằm nhìn bọn họ nói ra, "Lục thế tử hôm nay tuy có thông phòng thiếp thất, thân phận của các nàng đều không có cao như Hứa tiểu thư, Hứa tiểu thư này nếu gả qua thì cũng được vị trí quý thiếp, đến tương lai Lục thế tử thừa kế vương vị, nói không chừng có thể phong trắc phi đây, nếu sinh được con trai con gái thì thân phận dĩ nhiên cao hơn nhiều so với nhà bình thường, sao gọi là uỷ khuất được." Nếu là ủy khuất, Hứa Tình U tuyệt đối không để vào mắt.
"Nào có chuyện dễ dàng như muội nói, thế tử phong vương, còn phải nhìn công trạng của hắn như thế nào nữa, trừ phi Lục vương gia đột nhiên mất đi, như vậy vương vị này sẽ trao cho thế tử, nhưng nếu thế tử tư chất thường thường không công không trạng thì phải đợi đến khi vương gia qua đời rất lâu mới được kế vị, đến lúc đó đã là mấy chục năm sau, chuyện này còn chưa chắc a." Cố Dật Tín nói ra, sắc phong Lục vương gia cũng là nhờ những chiến công từ thời tiên hoàng đến giờ, nay đến lượt thế tử nhất định phải tái lập chiến công.
"Nhưng nàng có đủ kiên nhẫn a." Ngâm Hoan khẽ hừ một tiếng, cho dù vị trí trắc phi kia chưa chắc chắn nhưng vẫn có một đám người muốn xông vào đảm nhận.
Ngoại trừ tin tức Hứa Tình U phải lập gia đình, chính là tin Kỳ gia Nhị tiểu thư lại bị cấm túc, lúc này là do Kỳ gia lão phu nhân ra lệnh, còn nhờ Kỳ Tố Như từ Lục vương phủ mượn hai vị má má đi qua, dạy lại quy củ cho Kỳ Tố Lam.