Trùng Sinh Trò Chơi Tận Thế

Chương 13: Ăn ngủ ngoài trời 2



Edit + Beta: tramhuong3890


"Tiêu Tiêu tới!" trong đội ngũ vẫn là Tạ Tễ, cô gái cùng thôn với cậu ta và Thẩm Nhiên, Tạ Tễ thấy cô tiến vào, vội hỏi: "Tiêu Tiêu, cô chọn sở trường gì?"


"Bền", Tạ Vũ Hiết trả lời: "Thể lực của tôi không đủ."


Thể lực cùng thể chất móc nối, thể chất của cô hơn xa người bình thường, thể lực không có khả năng là không đủ, Thẩm Nhiên biết cô có điều giữ lại, cũng hiểu nỗi băn khoăn của cô, không có miễn cưỡng: "Tôi tính chọn thiên phú ma pháp."


Lại một người muốn đi theo hướng pháp thuật, nhưng mà cũng ổn, cô tin tưởng Thẩm Nhiên có ngộ tính cao cùng trí lực không thấp có thể làm được.


"Kỳ thật tôi vẫn rất thích xạ kích từ xa, còn có thích khách", Tạ Tễ ai thán một tiếng: "Nhưng là Thẩm Nhiên muốn tôi chọn cường hiệu pháp thuật hơn"


"Cảm giác của cậu cao như vậy, làm thích khách rất thích hợp mà", Tạ Vũ Hiết bình luận khách quan: "Nhưng mà cậu đã nói là có Âm Dương Nhãn mà? Chưa biết chừng sẽ có chức nghiệp vong linh pháp sư gì đó thì sao?"


"Ôi, vong linh pháp sư gì chứ", cậu ta dở khóc dở cười: "Đừng quên, trò chơi cùng hiện thực có liên quan trực tiếp, cô cảm thấy hiện thực có thể dùng vong linh pháp thuật à?"


Ai nói là không thể? Dù hiện tại không thể cũng không đại biểu về sau không thể, ít nhất, theo Tạ Vũ Hiết biết, năm tháng sau, mặt trời phóng xạ biến dị, trong không khí tràn ngập một loại năng lượng vật chất đặc biệt, có thể dẫn đường những năng lượng này để thực hiện pháp thuật và sử dụng những đạo cụ pháp thuật.


"Tôi nghĩ là," Thẩm Nhiên không thể không mở miệng: "Cậu nói có thể mơ hồ cảm giác được linh hồn, nếu cậu chọn sở trường cường hiệu pháp thuật thì nói không chừng có thể tinh tường mà cảm giác được nó."


"Tôi cảm thấy, cảm giác mạnh thì chọn thích khách có thể phát huy tác dụng cao hơn", Tạ Vũ Hiết ngừng ở giữa đường nói chuyên với họ: "Hơn nữa năng lực sinh tồn giữ mạng cũng mạnh hơn chút."


Tạ Tễ do dự mà tỏ vẻ sẽ về xem xét lại.


"Đúng rồi", Thẩm Nhiên bỗng nhớ tới lời cô từng nói: "Chẳng phải là cô quen biết một người bạn tốt có trí lực rất cao sao?"


"Anh ta kêu Vân Khinh", Tạ Vũ Hiết tiếp tục đi về phía trước: "Anh có thể thêm anh ta vào bạn tốt, nói tôi giới thiệu là được."


Không lâu sau, Vân Khinh gia nhập đội ngũ, đội ngũ từ năm người tạo thành, thấy nhàm chán, anh tỏ vẻ mình còn có bạn tốt muốn kéo vào tổ, trong nhất thời không khí căng thẳng lên, Tạ Vũ Hiết rời khỏi đội ngũ.


"Sao lại rời đội?" Vân Khinh hỏi cô.


"Biết rõ cố hỏi", trì hoãn trên đường lâu vậy, Tạ Vũ Hiết vội chạy đến quán huấn luyện làm nhiệm vụ, nói chuyện một lát với huấn luyện sư, cô liền nhận được nhắc nhở chọn sở trường, cô không chút do dự chọn sức chịu đựng, chính là "Bền".


Từ quán huấn luyện đi ra, cô đi hướng thư viện mượn sách "địa chí của trò chơi chân thật" mà trưởng thôn dặn, cô hỏi quản lý viên cách mượn sách.


"Nhà thám hiểm Tiêu Tiêu thân mến", quản lý thư viện cười hiền lành: "Cháu chỉ cần đăng ký một thẻ thư viện là được."


Rất nhanh, Tạ Vũ Hiết đã đăng ký thẻ xong, trước mắt cô chỉ có thể mượn 1 quyển, yêu cầu tăng danh vọng trong thôn mới có thể mượn nhiều hơn, mượn sách xong, cô ngồi một chỗ trong thư viện mở ra đọc, đọc xong mở ra giám định trò chơi, đạt được kỹ năng "tri thức địa lý".


"Tri thức địa lý" cùng "tri thức tự nhiên" giống nhau, kỹ năng này cao trên 5 cấp có thể đề cao 2 điểm kỹ năng "sinh tồn", thư viện là nơi tốt nhất để đạt được kỹ năng về tri thức, mượn sách có thể đề cao độ hảo cảm của quản lý viên, khi độ hảo cảm đủ sẽ được quản lý thư viện truyền thụ kỹ năng "giải đọc công văn", nó là phương thức quan trọng để đạt được kỹ năng pháp thuật.


Phương pháp đạt được kỹ năng có vài loại, một là NPC truyền thụ bằng cách chủ yếu là làm nhiệm vụ và tăng độ hảo cảm, thứ hai là thu hoạch trong phó bản, loại sách kỹ năng này có thể giao dịch, cấp bậc sách kỹ năng cùng độ khó phó bản liên quan trực tiếp, thứ ba là "giải đọc công văn", thư viện có rất nhiều sách kỹ năng tàn khuyết, sử dụng "giải đọc công văn" có thể vá lại thành kỹ năng hoàn chỉnh, phù văn trên tường, văn tự trên bia đá đều có thể giải đọc, hơn nữa sách này cùng phù văn còn thể sử dụng lặp lại.


Nhưng mà, Tạ Vũ Hiết tạm thời còn chưa thể nói cho người khác biết, tin tức này vượt quá mức quy định, giống Thẩm Nhiên và Diệp Vân Khinh có trí lực cao như vậy có thể dễ dàng đoán được bí mật của cô, võ công còn có thể giải thích, dù sao trong nước cũng có người có võ công nhưng trò chơi chân thật thì lại lần đầu xuất hiện.


Đọc xong "Địa chí của trò chơi chân thật", Tạ Vũ Hiết ở "kệ sách có thể mượn đọc" rút ra một quyển "Địa phương chí của thôn Sa Mạc", đọc từng câu từng chữ từ đầu tới cuối, trò chơi nhắc nhở cô đạt được "Tri thức địa phương", kỹ năng đạt 5 cấp có thể thêm 2 điểm vào kỹ năng "thu thập tin tức"


Cô đem tin tức này nói cho nhóm bạn tốt trừ Ngô Phản, Diệp Vân Khinh cùng Thẩm Nhiên còn đang nghiên cứu sở trường, chưa nhận nhiệm vụ thư viện, mà người sớm nhận nhiệm vụ Tạ Tễ tỏ vẻ thật hối hận bỏ qua cơ hội đọc sách miễn phí.


"Tôi thật ngốc, thật đó, tôi còn tưởng rằng trưởng thôn bảo tôi mượn sách là một nhiệm vụ rất bình thường, ai ngờ sách của trưởng thôn mình cũng xem được, hiện tại tôi sẽ đi thư viện đăng ký thẻ thư viện, tôi muốn mượn tất cả sách của thư viện"


"Không thể", Tạ Vũ Hiết vô tình đánh vỡ ảo tưởng của cậu ta: "Mỗi ngày chỉ có thể mượn 1 quyển, hơn nữa phải nghiêm túc đọc từ đầu tới cuối, tôi đọc hai quyển sách hết 3 tiếng, cậu tự tính toán đi."


"Quả nhiên đời không cho không ai cái gì bao giờ" anh ta cũng không có hứng đọc sách: "Tri thức có lợi ích gì đâu?"


"Tri thức chính là lực lượng", Tạ Vũ Hiết thuận miệng nói: "Hơn nữa độ hảo cảm của quản ý viên rất khác nhau đối với người đọc xong sách mới trả lại và không đọc đã trả lại, tôi vẫn khuyên cậu nên đọc xong mới trả sách."


Nói thì nói vậy nhưng nghĩ đến việc kiên trì đọc sách thì anh ta đã không chịu nổi rồi, đành chịu thôi.


Kiếp trước Tạ Vũ Hiết không có bạn bè, thời gian rất nhàn rỗi, thường tới thư viện đọc sách, cùng vì nguyên nhân này, cô mới biết được kỹ năng "giải đọc công văn" của quản lý viên, khiến kẻ chiến sĩ là cô có thêm không ít kỹ năng pháp thuật, hoàn cảnh thay đổi, giờ cô đã không còn nhớ rõ nội dung sách, muốn đạt được kỹ năng thì cần phải thập phần rõ ràng nội dung sách mới có thể đạt được, bằng không, cô chỉ cần mở ra giám định của trò chơi là sẽ có lượng lớn tri thức.


Cứ như vậy, cô gái cùng thôn Tạ Tễ sớm offline đi ngủ, Thẩm Nhiên mời Tạ Vũ Hiết vào đội, Dương Hộ cũng ở đó, bọn họ nghiên cứu sở trường đã có kết quả.


"Từ tên và miêu tả thì cơ bản có thể phân thành 3 loại, sở trường chế tạo vật phẩm, sở trường ma pháp và sở trường cận chiến, trong chúng ta không ai có kỹ năng chuyên môn về sinh hoạt nên trước loại trừ sở trường chế tạo vật phẩm,..." Một phen lựa chọn sau, Thẩm Nhiên đột nhiên mở miệng nói với Tạ Tễ: "Tôi có một chuyện không biết có nên nói không."


Về cô gái cùng thôn Tạ Tễ, Thẩm Nhiên tỏ vẻ đã quan sát đối phương rất lâu, khuyên Tạ Tễ không nên cùng cô ta giao du tiếp.


"Sao lại nói việc này?" Tạ Tễ ấp úng.


"Chúng ta trò chuyện riêng đi"


"Tôi đã trò chuyện riêng với cậu rất nhiều lần, cậu lại không để trong lòng", ngữ khí Thẩm Nhiên vẫn như bình thường: "Cô ta ở trong đội chúng ta lâu như vậy, cậu có thấy cô ta chủ động nói chuyện gì không? Chúng ta trao đổi tư liệu, cô ta không tránh, không nói lời cảm ơn, không giao lưu, sao lại vậy? Coi chúng ta là tổ chức từ thiện sao? Những tin tức đó đều là miễn phí chắc?"


"Cô ấy chỉ hơi nội hướng chút thôi" Tạ Tễ phản bác, ngữ khí có chút bất mãn: "Anh nhất định phải không cho tôi mặt mũi như vậy sao?"


"Xin lỗi, tôi vốn dĩ muốn cùng cậu nói chuyện thật tốt" Giọng Thẩm Nhiên hơi căng thẳng: "Nhưng mà, tôi vẫn phải nói, chúng ta cần đội viên có tinh thần hợp tác đồng đội."


Tạ Tễ không rên một tiếng âm thầm offline.


Kênh Đội ngũ thập phần yên tĩnh, vẻ mặt Tiêu Vũ Hiết ngẩn ra nhìn lịch sử trò chuyện, nói mật với Diệp Vân Khinh: "Có chuyện gì vậy? Anh vừa vào đội đã xảy ra chuyện long trời nở đất."


"Sao lại là lỗi của tôi", Diệp Vân Khinh kêu oan đúng lý hợp tình: "Vốn dĩ quan hệ của họ đã không bình đẳng rồi, Thẩm Nhiên là người tốt, phần lớn tin tức trò chơi đều là anh ta phân tích rồi chia sẻ cho mọi người, thói quen làm người tốt, tôi chỉ nhắc nhở anh ta là đồng đội thì phải cống hiến, giúp đỡ nhau, không giúp được cũng phải có bộ dáng tỏ vẻ cảm ơn, anh ta còn muốn cảm ơn tôi đã giúp anh ta thoát khỏi bến mê kia kìa."


Nói cũng đúng, Thẩm Nhiên cùng họ lần đầu làm nhiệm vụ tân thủ liền từ anh ta phụ trách tìm hiểu tin tức, Tiêu Vũ Hiết dùng võ lực cống hiến, Tạ Tễ... Tạ Tễ điều tiết không khí, muốn nói là anh ta đã làm cống hiến gì thì không có, nhưng mọi người đã trải qua sinh tử cùng nhau, quan hệ biến tốt, tự nhiên mà xem nhẹ việc Tạ Tễ cũng không có cống hiến gì, nhưng mà, tính toán rõ ràng như vậy, có thật sự tốt không?


"Bạn bè là phải trả giá từ hai phía, chỉ có một người không ngừng trả giá, người khác chỉ việc nhận lấy, đó không phải quan hệ bạn bè bình thường, đó là bóc lột tình cảm", Diệp Vân Khinh từ từ kể ra: "Cùng với việc về sau tích lũy oán hận ngày càng nhiều, không bằng hiện tại nói rõ ràng, hơn nữa tôi xem Tạ Tễ không phải kẻ không thông tình đạt lý, tin tưởng tôi, cậu ta sẽ suy nghĩ lại vị trí của mình trong đoạn tình cảm bạn bè này."


"Rốt cục anh ăn gì mà lớn lên vậy", Tiêu Vũ Hiết than nhẹ "Anh nhìn đến rõ ràng như vậy, không mệt sao?"


"Ái chà, em khen tôi như vậy tôi sẽ ngượng ngùng đó", Diệp Vân Khinh là kiểu người điển hình của việc cho anh chút nắng anh sẽ sáng lạn rạng ngời, cơ mà nói đùa như vậy khiến tâm tình cô tốt lên không ít.