Hạ Vãn Đình đã bắt đầu chuỗi ngày tập kịch với chúng tôi. Theo kế hoạch ban đầu, chúng tôi tập tầm hai ba lần mỗi tuần là ổn, mà hiện tại y vướng vào những cuộc họp trong Hội Sinh viên nên chia nhỏ lịch tập thành năm lần mỗi tuần. Các diễn viên khác sẽ tham gia tập nếu buổi đó họ không có tiết. Tuy thỉnh thoảng có vắng một hai người nhưng không ảnh hưởng đến tiến độ tập kịch.
Tôi và Vệ Lẫm vẫn thường xuất hiện chung với nhau, trừ khi một trong hai người chúng tôi có tiết. Tôi rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, tôi cũng thích đoàn kịch này, trừ Hạ Vãn Đình không giao lưa gì với tôi như cũ thì tôi mong buổi diễn chính thức đến muộn hơn.
Hạ Vãn Đình khá kiệm lời, nhưng có ai mở lời với y thì y cũng mỉm cười chuyện trò lại với họ. Nếu không có ai mở lời với y thì y ngồi gọn trong góc học thuộc thoại. Tôi không đoán nổi y đang muốn gì nữa.
Tại trước đó, tôi cứ nghĩ y muốn ở bên Cố Liễm Xuyên, kế đó tôi lại nghĩ y muốn cái chức Chủ tịch Hội Sinh viên, nhưng giờ thì…
Hình như Hạ Vãn Đình nhận ra tôi đang nhìn y, y ngẩng đầu.
Ánh nắng ngoài cửa sổ dát lên nửa mặt y, nửa còn lại ẩn trong tối.
Y từng cười với nhiều người khác, nhưng chưa cười với tôi bao giờ.
Tôi khẽ thở phào, hình như tổng thời gian hắn ở đây lúc nãy còn chưa đầy năm phút.
*
Lần nữa Vệ Lẫm quay lại, trên tay hắn ngoài cà phê cho mọi người thì còn có một túi quà xinh lắm.
Hắn phát cà phê cho mọi người trước rồi nhét Americano và túi quà vào tay tôi. Tôi nhìn túi quà, hỏi:
– Gì đây?
– Anh cứ mở ra mà xem đi ạ.
Do Vệ Lẫm cứ nhìn tôi chằm chằm nên tôi phải mở túi quà ra xem…
Một chiếc vòng cổ đính kim cương hình hoa hồng.
Nhớ đến bó hồng nằm trong thùng rác, tôi không biết nên cho ý kiến thế nào nữa. Vệ Lẫm đang hơn thua cái gì vậy?
Tôi muốn mắng hắn, nhưng mà thấy ánh mắt mong chờ của hắn nên không mắng nữa. Tôi thấy mọi người trong phòng tập kịch đang theo dõi chúng tôi, cả cô Giang Lam cũng đang nín cười hóng chuyện chúng tôi…
Gì? Cầu hôn hả?
Tôi đành trả lời hắn:
– Anh cảm ơn em.
Vệ Lẫm vui lắm, còn đòi đeo vòng cổ lên cho tôi trước mắt mọi người cơ. Sau đó, nhóm kịch bàn tán nhộn nhịp, nào là vòng đẹp quá trời, nào là vòng hợp với đàn anh Lâm Sương quá trời, nào là Tiểu Vệ chu đáo ghê… Tôi như ngồi trên đống lửa ấy, chỉ muốn đào một cái lỗ rồi sủi dưới đó thôi.