Trương Tiêu Phan Tu Tiên Lộ

Chương 1: Trong Lịch Sử Nhỏ Nhất Chưởng Môn



Trương Tiêu Phan khoanh chân ngồi trên một cái đệm ngồi bệt ở trong đại điện chính của môn phái Thanh Nguyên Tông, đôi mắt xuất thần nhìn trực tiếp vào “Thanh Nguyên Tông” bảng hiệu trong có khắc ghi ba chữ để tên môn phái hiện giờ nơi Trương Tiêu Phan làm đệ tử, trong lòng suy nghĩ về lịch sử của Thanh Nguyên Tông.

Thanh Nguyên Tông là Linh Giả thế giới Giao Châu Thanh Nguyên dãy núi tông môn tu tiên, được thành lập vào 2939 năm trước bởi Thanh Nguyên Tông khai tông lập phái tổ sư Thanh Nguyên Tử. “Thanh Nguyên Tử” tên thật là Dương Thanh Nguyên, đệ tử của Ngọc Hư Cung (một lục phẩm tông môn tu tiên tại Linh Giả thế giới Trung Vực). Dương Thanh Nguyên trở về quê nhà của mình là ở Nam Thanh thành, sau một năm không ngừng di chuyển, từ Trung Vực Linh Giả thế giới quay trở về Giao Châu (một trong những châu vực trong Linh Giả đại lục). Dương Thanh Nguyên ở quê nhà làm một thầy tướng số cùng với một vị luyện đan sư, có một lần Dương Thanh Nguyên đi qua Thanh Nguyên dãy núi và phát hiện ra một dải sương mù bao phủ lấy toàn bộ Thanh Nguyên dãy núi làm dãy núi này càng trở lên huyền bí. Dương Thanh Nguyên nhanh chóng quyết định tiến hành leo lên ngọn núi cao nhất trong Thanh Nguyên dãy núi, chính là Thanh Nguyên sơn; Dương Thanh Nguyên sau ba ngày leo núi thì đã leo đến đỉnh Thanh Nguyên sơn, tại đó phát hiện ra một cái động phủ của một vị cường giả người tu tiên, tu vi cao hơn hắn rất nhiều. Dương Thanh Nguyên từ trong động phủ đó bắt được một cuốn công pháp tu chân có tên là “Đại Đạo Bí Điển Quyết” cùng với vị cường giả đó trữ vật giới chỉ. Thế là Dương Thanh Nguyên lập tức bế quan tu luyện, tu luyện lại từ đầu bằng cuốn công pháp tu chân mà mình phát hiện ra.Vốn trong người tư chất tốt cùng với việc mang Ngũ Hành Đạo Linh Căn và có một loại thể chất đặc thù cho nên Dương Thanh Nguyên tu vi tiến triển nhanh chóng chỉ trong một lục thập hoa giáp(1) tu luyện, thì tu vi của Dương Thanh Nguyên đã tiến vào Trúc Cơ cảnh cảnh giới trở thành Trúc Cơ tu sĩ, liền xuất quan ở Thanh Nguyên dãy núi thành lập môn phái Thanh Nguyên Tông với chủ phong là Thanh Nguyên sơn (có tên gọi là Thanh Nguyên Phong), trở thành đời thứ nhất chưởng môn của Thanh Nguyên Tông, xưng hào là Thanh Nguyên Tử.

“Thanh Nguyên Tử” sau đó liền đi xuống núi, tại thế tục tuyển nhận đệ tử và Thanh Nguyên Tử tuyển được năm vị thanh thiếu niên nam nữ có linh căn trở thành đời thứ nhất Thanh Nguyên Tông đệ tử. Thanh Nguyên Tông khai sơn tổ sư mời thêm vài vị luyện bảo sư, luyện đan sư, luyện khí sư, phù chú sư trở thành một phần tử của Thanh Nguyên Tông. Mấy người đó đồng ý và Thanh Nguyên Tử đã đưa tất cả mọi người trở về tông môn và cùng với tất cả mọi người phát triển Thanh Nguyên Tông lớn mạnh. Ba trăm năm sau, Thanh Nguyên Tử rời khỏi môn phái sau khi tu luyện đến Uẩn Hồn nhị trọng thiên, trở thành Uẩn Hồn kỳ tu tiên giả chân chính và truyền lại chức vụ chưởng môn cho đại đệ tử của hắn, để lại Thanh Nguyên Tông chưởng môn giới chỉ, Thanh Nguyên Tông chưởng môn lệnh bài cùng với các đồ vật khác, trong đó có “Đại Đạo Bí Điển Quyết” rồi Thanh Nguyên Tử rời khỏi Thanh Nguyên Tông, đi ngao du ở khắp nơi trong Linh Giả thế giới, nhưng hiện giờ không biết Thanh Nguyên Tông khai sơn tổ sư còn sống hay vẫn lạc rồi.

Thanh Nguyên Tông tiếp tục phát triển cho đến khi vào ba trăm năm sau, cũng tức là vào 2339 năm trước ở thời điểm hiện tại của Trương Tiêu Phan, thì Thanh Nguyên Tông gặp họa khiến cho đời thứ ba Thanh Nguyên Tông chưởng môn mang theo cái khác truyền thừa công pháp uất ức rời khỏi Thanh Nguyên Tông đi nơi khác thành lập tông môn. Sau trận chiến đó Thanh Nguyên Tông tiếp tục phát triển và bắt đầu suy yếu dần từ đời thứ bảy chưởng môn vào 1200 năm trước cho đến tận bây giờ thì Thanh Nguyên Tông hoàn toàn trở thành một cái bất nhập lưu tu tiên môn phái với số lượng thành viên chỉ còn lại hai người cùng với mặt khác kiến trúc tông môn suy yếu và linh khí trong Thanh Nguyên Tông là mức thấp, không đủ cho tu sĩ Trúc Cơ cảnh giới trở lên tu luyện.

Thanh Nguyên Tông vị trí thì vẫn ở Thanh Nguyên dãy núi, một dãy núi khoảng trăm dặm giáp với Linh Giả sơn mạch (còn có tên gọi khác là Thiên Vạn sơn mạch) về phía Đông Bắc, với thời gian di chuyển là một ngày một đêm. Thanh Nguyên Tông dưới chân núi có một cái trấn tên là Thanh Nguyên trấn ly thành trì gần nhất khoảng hai mươi dặm đường về phía tây. Giáp với Giao Châu Trung Nguyên về phía Bắc gần một trăm năm mươi dặm. Còn phía nam thì giáp với sông Thanh Hà (một con sông lớn dài chảy xuyên qua nhiều đất nước khác nhau trong đó có Vân Việt quốc và Đại Chu vương quốc). Thanh Nguyên Tông lãnh địa có một toà chủ phong là Thanh Nguyên Phong cùng với tám toà sơn phong nữa, nhưng hiện tại chỉ có chủ phong là được dùng và các sơn phong đều bị bỏ hoang. Thanh Nguyên Tông chính là Vân Việt Quốc một cái tông môn tu tiên.

Trương Tiêu Phan sau khi suy nghĩ xong về lịch sử của môn phái thì hắn lại suy nghĩ về chính mình. Nguyên lai Trương Tiêu Phan đến từ Địa Cầu thế giới Việt Nam vào thế kỷ thứ hai mươi mốt, linh hồn xuyên việt tới thế giới này và nhập vào một đứa trẻ vừa mới được sinh ra không lâu. Trương Tiêu Phan có cha mẹ đều là người tu tiên, chính hắn đã bước vào con đường tu tiên từ năm lên mười tuổi trở thành đệ tử của Thanh Nguyên Tông, Thanh Nguyên Tông đại sư huynh. Hắn năm nay 13 tuổi, tu vi đạt tới Ngọc Thanh cảnh tứ trọng nhưng không bước vào khu vật cảnh mà là dùng linh lực đột phá cảnh giới mở rộng ra bản thân mình đan điền. Trương Tiêu Phan may mắn sống sót sau khi bị tẩu họa nhập ma với ý nghị lực tốt cùng với Thanh Nguyên Tông trấn tông công pháp đã giúp cho hắn thoát ra khỏi trạng thái nhập ma đạo, tu vi hắn được vậy mà tiến vào Ngọc Thanh cảnh trung kỳ đệ nhất trọng.

Bản thân Trương Tiêu Phan kiếp trước không phải là người tu tiên mà là một thanh niên bình thường sinh sống ở nước Việt Nam (một quốc gia trong thế giới Địa Cầu), sinh sống ở trong thế kỷ thứ hai mươi mốt. Đồng thời Trương Tiêu Phan là một game thủ chơi game tu chân xây dựng môn phái, một thanh niên đam mê đọc truyện tiểu thuyết trên internet. Hắn chết ở Địa Cầu chính là do bị điện giật, khiến cho hắn xuyên Việt tới một thế giới có tên là Linh Giả (Linh Giả thế giới tồn tại cả hai loại hình tu luyện giả tu luyện theo hai hệ thống tu luyện khác nhau: võ giả và tu chân giả), ở Linh Giả đại lục Giao Châu Trung Nguyên khu Đại Vân thôn, là quê nhà của Trương Tiêu Phan trong kiếp này,một thôn trang nhỏ nằm dưới chân núi Đại Vân thuộc Vân Việt Quốc.

Trương Tiêu Phan sau khi nhớ lại về chính mình kiếp trước thì hắn thở dài một cái, rồi đứng dậy đi vào trong chưởng môn gian phòng đối với sư phụ mình thỉnh an đầu ngày. Sư phụ của Trương Tiêu Phan chính là Lưu Phong, Thanh Nguyên Tông đời thứ mười bốn quyền chức vụ chưởng môn, đến từ Vĩnh Nam thành Lưu gia.

Lưu Phong đối với Trương Tiêu Phan hiện đang đứng ở bên tay phải mình nói.

-“Phan nhi, sư phụ có chuyện muốn nói với con.Con nghe kỹ những gì ta nói đây.”

Trương Tiêu Phan nghe xong cung kính nói.

-“Sư phụ cứ nói đi, đệ tử xin ghi nhớ và làm theo lời nói của sư phụ.”

-“Sư phó đột phá Linh Tuyền cảnh thất bại, do thọ nguyên của ta đã hết và khó có thể tiếp tục tu luyện được cho nên ta muốn truyền cho con chức vụ chưởng môn. Bên trong chưởng môn giới chỉ của môn phái do ta nắm giữ có chưởng môn đạo bào, chưởng môn lệnh bài cùng với nhiều vật phẩm khác trong đó có kho các lệnh bài. Con hãy thay ta tiếp tục đem truyền thừa của môn phái truyền xuống, đưa Thanh Nguyên Tông một lần nữa phát triển với mục Tiêu trở thành Linh Giả thế giới số một tông môn. Nay ta đưa chưởng môn giới chỉ của Thanh Nguyên Tông cho con.”

Lưu Phong lấy Thanh Nguyên Tông chưởng môn giới chỉ đưa cho Trương Tiêu Phan, nhìn chính mình duy nhất đệ tử cầm lấy môn phái chưởng môn trữ vật giới chỉ xong thì hắn lên tiếng nói.

Trương Tiêu Phan nghe chính mình sư phụ nói vậy liền bỏ trên lòng bàn tay phải chưởng môn giới chỉ vào bản thân mình giới chỉ, sau đó hắn lập tức quỳ xuống đối với Lưu Phong lạy tam cái, mở miệng nói với một tấm lòng chân thành.

-“Đệ tử xin ghi nhớ lời sư phụ dặn, nhất định đem Thanh Nguyên Tông phát triển trở thành Linh Giả thế giới mạnh nhất tông môn, để cho môn phái truyền thừa mãi lưu tại hậu thế.”

Lưu Phong nghe xong những lời của bản thân mình đồ đệ lời nói thì hắn đôi mắt nhắm lại và không lâu sau liền tử vong do thọ nguyên hết, khiến cho Lưu Phong chưởng môn không thể đột phá cảnh giới Linh Tuyền-cảnh giới tu tiên sau Ngọc Thanh cảnh.

Trương Tiêu Phan thấy sư phụ Lưu Phong không lên tiếng thì hắn biết sư phụ đã ra đi. Điều này khiến cho Trương Tiêu Phan rất đau lòng, vì Lưu Phong sư phụ chính là sư phụ đầu tiên của bản thân hắn tại thế giới này. Ngoài ra Trương Tiêu Phan còn xem Lưu Phong là cha nuôi của mình cho nên đối với Lưu Phong thì hắn hết mực tôn kính. Mặc dù sư phụ không còn nữa nhưng Trương Tiêu Phan hứa với lòng mình là tu luyện thật tốt và đưa Thanh Nguyên Tông phát triển thành Linh Giả thế giới mạnh nhất tông môn.

Trương Tiêu Phan đứng dậy và đi ra bên ngoài. Tiếp đến Trương Tiêu Phan rời khỏi Thanh Nguyên Tông đi mua mọi thứ cần thiết cho việc đưa sư phụ hắn chôn cốt. Và Trương Tiêu Phan sau một canh giờ đồng hồ thì bắn đã trở về tông môn với những thứ mà mình mua được, đi thẳng vào chưởng môn gian phòng rồi sử dụng “khống vật thuật” đưa thi thể của sư phụ Lưu Phong ra ngoài, mang đi chôn cất tại Thanh Nguyên Tông sau núi-ở nơi chôn cất thi thể của cá đời Thanh Nguyên Tông chưởng môn.Nửa cảnh giờ sau Trương Tiêu Phan xuất hiện ở trong Thanh Nguyên Tông đại điện.

Trương Tiêu Phan ngồi trên vị ở trên chưởng môn bảo tọa, đem Thanh Nguyên Tông chưởng môn giới chỉ lấy ra rồi nhỏ một giọt máu của mình vào các đời tông chủ của môn phái Thanh Nguyên Tông chưởng môn giới chỉ. Màu đen túi trữ vật này nhanh chóng bị một giọt màu đỏ như máu thấm vào và nó cùng với Trương Tiêu Phan xảy ra một trận phát sinh quan hệ mơ hồ, trong đầu của Trương Tiêu Phan xuất hiện một cái túi màu đen to chính là Thanh Nguyên Tông chưởng môn giới chỉ. Từ bây giờ trở đi, nó hoàn toàn thuộc về Trương Tiêu Phan và chỉ khi Trương Tiêu Phan vẫn lạc thì nó chuyển thành một cái trữ vật giới chỉ không có chủ nhân.

Trương Tiêu Phan dùng ý niệm mang Thanh Nguyên Tông lệnh bài chưởng môn ra bên ngoài, sau đó hắn cầm chiếc lệnh bài ở trên tay phải của mình rồi đối với cái lệnh bài này nhỏ máu nhận chủ. Không lâu sau Thanh Nguyên Tông lệnh bài chưởng môn liền trở thành đồ vật của Trương Tiêu Phan.

............

Các ngày tiếp theo của Trương Tiêu Phan ở trong Thanh Nguyên Tông cứ như thế trôi qua. Tổng thời gian của Trương Tiêu Phan ở trong Thanh Nguyên Tông sau khi sư phụ qua đời là năm ngày thời gian. Trong năm ngày này, Trương Tiêu Phan vừa thủ sơn vừa tiến hành tu luyện nhưng lại lựa chọn tu luyện một cuốn mộc thuộc tính tu chân công pháp có tên là “Thanh Mộc Quyết” cùng với “Ngự Kiếm Thuật”. Riêng “Ngự Kiếm Thuật” thì Trương Tiêu Phan mất tận ba ngày thời gian mới tu luyện được nó, trở thành Thanh Nguyên Tông người nắm giữ “ngự kiếm thuật” trong thời gian ngắn nhất.

Trương Tiêu Phan trở thành một thế hệ chưởng môn của Thanh Nguyên Tông sau ba ngày chịu tang sư phụ, là Thanh Nguyên Tông đời thứ mười lăm quyền chức vụ chưởng môn, lên làm chưởng môn khi còn nhỏ tuổi, trở thành Thanh Nguyên Tông trong lịch sử nhỏ tuổi nhất chưởng môn.

*Chú thích:

(1), Một Lục thập hoa giáp: tương đương với sáu mươi năm trời. Đây là một lần lục thập hoa giáp cho nên mới nói là một lục thập hoa giáp.