Bách Luyện Thành Thần

Chương 215




Một viên Phương Tinh cũng không tốn, La Chinh chẳng mất gì lại đạt được một thanh vũ khí chưa hoàn thiện, coi như vận khí cũng tốt.

Nhưng La Chinh biết, người ta cũng không phải tặng không cho mình.

Lần trước khi La Chinh thu mua vũ khí có thể không nhìn ra, thế nhưng lần này La Chinh chỉ cần nhìn cũng biết, dù là chưởng quầy Tề hay cô gái kia đều không phải người thường!

Chưởng quầy Tề thì thôi, có thể không nói tới, nhưng thực lực của cô gái kia cao thâm đến mức La Chinh không thể nhìn ra nông sâu thế nào, cường đại ra sao? Hơn nữa, bên người còn nuôi dưỡng một con hỏa linh.

Một Thiên Cơ Các buôn bán vũ khí nho nhỏ, lại ẩn giấu nhân vật như vậy, vương triều Phần Thiên cũng thật là nhiều nhân tài ẩn dật.

Chỉ là, vì sao bọn họ phải ẩn nấp ở trong Thiên Cơ Các, điểm này La Chinh nghĩ mãi không thông.

Nhưng nếu đã chú ý tới bọn họ thì La Chinh chỉ cần lưu tâm hơn một chút là được rồi.

Khi hắn trở lại Thanh Vân Tông vẫn thì là sáng sớm, hôm nay trên núi có nhiều sương mù, trong mỗi ngọn núi ở Thanh Vân Tông đều là một mảng mây mù dày đặc bao phủ.

La Chinh bước vào Thanh Vân Tông nhưng cũng không đi Tiểu Vũ Phong mà đi thẳng tới Trám Hỏa Phong phía sau tông môn.

Trám Hỏa Phong cũng không thuộc về nhóm ba mươi ba phong mà một bên tiếp giáp với Luyện Ngục Sơn.

Luyện Ngục Sơn là ngọn núi lửa duy nhất hoạt động ở Thanh Vân Tông, nhưng có một hỏa mạch kéo dài từ bên trong Luyện Ngục Sơn sang tới Trám Hỏa Phong. Vậy nên Thanh Vân Tông liền biến nơi này thành nơi luyện khí của Thanh Vân Tông.

Ngọn núi này cũng thu nhận các đệ tử bên ngoài, nhưng các đệ tử được thu nhận không cần phải tập võ mà là tu luyện khí.

So với khảo hạch của đệ tử trên các đỉnh núi khác, khảo hạch của ngọn núi này không phải là các đệ tử theo con đường võ đạo, mà là con đường luyện khí.

Nhưng ở phương diện bồi dưỡng luyện khí sư, Thanh Vân Tông cũng không được coi là đặc biệt nổi bật, vì vậy số lượng đệ tử tu luyện trên núi cũng không nhiều, không giống ba mươi ba phong khác đều kín người, hết chỗ, dù là đệ tử ngoại môn trên phong nào thì số lượng cũng phải hơn vạn người.

Còn Trám Hỏa Phong này, tất cả đệ tử cộng lại cũng chỉ có ngàn người mà thôi.

Tuy số lượng ít, thế nhưng đệ tử Trám Hỏa Phong vẫn tương đối được ưa thích.

Trong toàn bộ Đông Vực không có nhiều luyện khí sư, Trám Hỏa Phong mặc dù không có luyện khí sư cấp bậc tông sư, nhưng không ít đệ tử có trình độ tương đối cao.

Đệ tử Thanh Vân Tông nhiều như vậy, ngay từ đầu thì đều tu luyện quyền pháp, đến giai đoạn giữa chắc chắn phải chọn một binh khí cho mình, nhưng bây giờ giá cả binh khí lại đắt như thế, một thanh huyền khí thượng phẩm tùy tiện nào đó cũng có giá hơn trăm viên Phương Tinh, một đệ tử bình thường hoàn toàn không đào đâu ra được.

Cho nên nhờ đệ tử Trám Hỏa Phong chế tạo khí giới trở thành lựa chọn của rất nhiều đệ tử Thanh Vân Tông.

Mà để giúp đỡ nhóm luyện khí sư của Trám Hỏa Phong, Thanh Vân Tông cũng công khai quy định, chỉ cần giúp đệ tử Thanh Vân Tông chế tạo một món binh khí, Thanh Vân Tông sẽ khen thưởng thêm một số lượng điểm tích lũy nhất định, quy định này đã kích thích những nhóm luyện khí sư trên đỉnh núi kia tích cực tôi luyện.

Luyện khí sư rất giàu có, thế nhưng cũng rất nghèo, bởi vì trong quá trình luyện tập luyện khí cần phải tiêu hao lượng lớn vật liệu, nhưng lại chỉ chế tạo ra một đống phế phẩm. Mà giá vật liệu dùng cho luyện khí thường cũng không vừa, sau khi luyện chế trở thành phế thải, toàn bộ vật liệu sẽ tổn thất gần hết, nếu có điều kiện thu về thì cũng rất ít.

Loại lãng phí này không phải người bình thường có thể gánh vác nổi, vì vậy nếu có chí muốn trở thành luyện khí sư, đầu tiên đừng nói gì đến thiên phú luyện khí, mà phải xem gia đình có giàu hay không!

Khoảng cách giữa Luyện Ngục Sơn và Trám Hỏa Phong cũng không xa, ngọn núi này cũng không cao, đứng ở dưới có thể nhìn thấy Luyện Ngục Sơn cao ngất ở bên cạnh, hai bên đối lập sẽ cảm thấy Trám Hỏa Phong chỉ là một sườn núi nho nhỏ.

Lúc này, một mảng khói đen đang không ngừng bay ra khỏi núi, hẳn là đệ tử trên Trám Hỏa Phong đang luyện khí. Trong quá trình luyện khí, nếu như nắm giữ sức lửa không tốt, lò luyện khí sẽ sinh ra khói đen cuồn cuộn.

Nếu như có thể điều khiển tốt chân hỏa trong cơ thể, thiêu đốt hoàn toàn vật liệu trong lò luyện khí thì sẽ không có khói bốc lên.

Đi lên dọc theo con đường bằng phẳng trên Trám Hỏa Phong thấp bé, chỉ chốc lát sau đã thấy các kiến trúc chỉnh tề trên đỉnh núi. Điều khiến La Chinh ngạc nhiên chính là những kiến trúc này đều rất đặc sắc, đại đa số đều dùng sắt thép trộn đá để xây nên. Trên đỉnh Trám Hỏa Phong này không hề thấy một tòa kiến trúc nào bằng gỗ.

Có lẽ do bên dưới Trám Hỏa Phong còn có một mạch núi lửa, nhiệt độ quanh năm cực cao, hơn nữa trong quá trình luyện khí cũng khó tránh khỏi sản sinh ra những tia lửa, mà gỗ lại quá dễ bén lửa, vì vậy nơi này không có phòng ốc bằng gỗ.

Mục đích của La Chinh chỉ là mượn lò luyện để dùng một lúc mà thôi. Lò luyện ở trên Trám Hỏa Phong cũng không phải khó tìm, chỉ cần nhìn theo từng luồng khói đen cuồn cuộn trên bầu trời là có thể tìm ra được.

Đi qua một cánh cửa, bước vào trong. Ở trong sân có một cái lư đồng thẳng đứng cao bằng một người, lư đồng này chính là lò luyện khí.

La Chinh từng ở trong huyệt động của Tà Lang, nhưng khi đó hắn lại bị giam trong lò luyện khí một hồi lâu. Lúc đó La Chinh vốn còn muốn mang lò luyện khí của Tà Lang đi, nhưng kích thước của nó quá lớn, không thể nhét vào trong nhẫn tu di nên cũng chỉ có thể bỏ qua.

Mà Tà Lang chỉ là một luyện khí sư Nửa Bước Tiên Thiên, mặc dù trình độ luyện khí có đôi chỗ độc đáo, nhưng đương nhiên không thể so sánh với Thanh Vân Tông. Chiếc lư đồng trước mắt này toàn thân sáng loáng, trên vách lư có khắc nhiều loại kí hiệu, hiển nhiên cao cấp hơn nhiều so với lò luyện khí của Tà Lang.

Ở xung quanh lò luyện khí đang có bảy, tám đệ tử bận bịu gấp rút.

Nhóm luyện khí sư tu luyện trên Trám Hỏa Phong đương nhiên cũng chia làm nội ngoại môn, nhưng nội môn và ngoại môn của Tiểu Vũ Phong hay ba mươi hai phong khác vốn tách biệt với nhau, mà đệ tử ngoại môn tôi luyện trong Trám Hỏa Phong lại ở cùng một chỗ với đệ tử nội môn, cùng nhau phân công hợp tác.

Đệ tử ngoại môn chủ yếu phụ trách một vài việc nặng nhọc khổ cực như vận chuyển, các việc lặt vặt. Mà đệ tử nội môn thì phụ trách việc phóng chân hỏa vào trong lư đồng.

Khi La Chinh tiến vào bên trong, một vị đệ tử mặc trường bào đen đang ngồi trên xếp bằng trên sân, chân hỏa từ trong hai tay hắn không ngừng cuồn cuộn tràn vào miệng lư đồng đang mở.

Mấy vị đệ tử mặc trường bào trắng đang phụ trách làm việc vặt nhìn thấy La Chinh tiến đến thì một vị trong đó đi lên nói: “Thập Thất Viện chúng ta đang luyện khí! Người lạ đừng tới gần!”

Đệ tử Trám Hỏa Phong được phân chia theo viện môn, một đường đi thẳng tới đây, phía trước mỗi tòa nhà đều ghi chú tên của viện môn trên bảng hiệu, mà trên căn nhà này có ghi “Thập Thất Viện”.

Hôm nay đệ tử Thập Thất Viện đang luyện chế một thanh huyền khí thượng phẩm.

Luyện chế huyền khí trung phẩm, đối với những đệ tử này mà nói vẫn còn hơi khó một chút. Tuy nói chân hỏa trong cơ thể bọn họ tinh khiết hơn so với Tà Lang, uy lực cũng lớn hơn, nhưng kỹ xảo và độ thuần thục đều còn kém hắn rất rất xa.

Thấy dáng vẻ, khí thế hung hăng của đệ tử ngoại môn này, La Chinh liền dừng bước.

Một vị đệ tử ngoại môn trong đó đi lên phía trước, quan sát La Chinh vài lần, phát hiện ra La Chinh là đệ tử Tiểu Vũ Phong.

Thông thường đệ tử ba mươi ba phong tới Trám Hỏa Phong đều là nhờ chế tạo vũ khí, đối với đệ tử trên đỉnh Trám Hỏa Phong mà nói, đó là một chuyện tốt.

Nhưng La Chinh mặc trường bào trắng, nói như vậy thì là một đệ tử bình dân không quyền không thế, trong tay hẳn là không có tiền, điểm tích lũy thì càng không trông mong gì được. Những nhiệm vụ đệ tử ngoại môn có thể hoàn thành chỉ đếm được trên đầu ngón tay, điểm tích lũy ít đến đáng thương, có thể đoán ngay cả huyền khí hạ phẩm rẻ nhất cũng không mua nổi.

Vì vậy sắc mặt đệ tử ngoại môn này không tốt chút nào, qua loa hỏi: “Ngươi tới có chuyện gì? Muốn mua khí giới?”

La Chinh lắc đầu nói: “Không mua.”

Huyền khí mà những đệ tử Trám Hỏa Phong này luyện chế ra, đương nhiên La Chinh không thể nhìn trúng.

“Vậy ngươi tới Trám Hỏa Phong làm gì? Muốn chơi thì đi chỗ khác, đến quấy rối đại sư huynh chúng ta luyện chế huyền khí thượng phẩm, ngươi chịu trách nhiệm nổi sao?” Đệ tử ngoại môn phất phất tay đuổi người, khi nói đến huyền khí thượng phẩm, hắn ta còn có chút kiêu ngạo. Hơn một ngàn đệ tử Trám Hỏa Phong, tổng cộng chia ra cả trăm tiểu viện, thế nhưng tiểu viện có thể luyện chế ra huyền khí thượng phẩm thì chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Nếu hôm nay bọn họ luyện chế thành công thì chính là một loại chiến công to lớn, đệ tử trong Thập Thất Viện này, dù là ngoại môn hay nội môn cũng đều có thể được thưởng không ít.

Đương nhiên, cái này có thể nói là không ít đối với bọn họ, nhưng trong mắt La Chinh thì chẳng đáng là gì.

Tuy đệ tử ngoại môn đuổi người, nhưng La Chinh cũng không di chuyển mà đứng tại chỗ lắc đầu nói: “Ta muốn mượn lò luyện khí của các ngươi dùng một lát.”

Đám đệ tử ngoại môn nghe thấy lời nói của La Chinh thì lập tức sửng sốt, bỗng nhiên cười nói: “Chẳng lẽ ngươi muốn làm trò cười cho chúng ta xem? Mượn dùng lò luyện khí của chúng ta? Ngươi muốn luyện khí?”

“Ta không luyện khí, ta chỉ muốn ngưng luyện.” La Chinh nghiêm nghị nói.

Luyện khí là một kỹ thuật phức tạp, La Chinh không được tiến hành huấn luyện, không có hệ thống, cũng vô cùng xa lạ đối với mấy bước phần đầu của luyện khí, thế nhưng bước ngưng luyện này chỉ là sự lĩnh ngộ Thiên Diễn Chi Đạo của luyện khí sư. Có thể La Chinh lĩnh ngộ Thiên Diễn Chi Đạo không sâu, nhưng trong tay hắn có Thiên Diễn Tinh Hoa, cho nên đối với La Chinh thì ngưng luyện đơn thuần cũng không khó lắm.

“Ha ha...” Đệ tử ngoại môn kia như nghe được một truyện cười lớn. Tục ngữ nói khác nghề như cách núi, đệ tử ba mươi ba phong đều là người tu luyện võ đạo, cũng không phải luyện khí sư. Đương nhiên, cũng không thể nói mấy trăm ngàn đệ tử ba mươi ba phong không có ai là luyện khí sư, thế giới lớn như vậy, vĩnh viễn chẳng bao giờ thiếu thiên tài, trong đó cũng có người đã tu luyện võ đạo, lại tinh thông luyện khí, thế nhưng đệ tử ngoại môn này lại cố chấp cho rằng, La Chinh trước mắt nhất định không làm được.

“Ta đã nói rồi, nếu như ngươi ăn no rửng mỡ, không có chuyện gì để làm thì ngoan ngoãn chạy đi nơi khác mà chơi, đi nhanh một chút cho ta, ta còn phải đóng cửa!” Đệ tử ngoại môn đó cuối cùng không nhẫn nại được, muốn đuổi người.

Vào thời khắc này, lò luyện khí bên kia bỗng dưng xảy ra chuyện.