Lăng Thương híp mắt, thay đổi bộ dáng hòa khí bình thường, khí thế thượng vị giả toàn bộ mở ra, ở trước mặt hai người này tuyệt không thể mất đi khí thế.
- Lý tộc trưởng, Lam gia chủ, chuyện này đợi Lăng Tiếu tới tụ có công luận, nếu như hai vị không có kiên nhẫn đợi mà nói, Lăng gia chúng ta không tiễn, xin cứ tự nhiên.
Lăng Thương nhàn nhạt nói.
- Hừ, kẻ giết người thì đền mạng, nếu không không cần thương lượng.
Lam Chấn Phong ở một bên hừ lạnh nói.
- Lam gia chủ nói đúng, Lăng gia chúng ta nhất định sẽ cho các ngươi một cái bàn giao hài lòng.
Ngũ trưởng lão đáp.
- Có phải hay không muốn đem Lăng gia chúng ta cũng chắp tay dâng cho người ta a!
Tam trưởng lão âm dương quái khí lên tiếng nói.
- Ngươi nói gì?
Ngũ trưởng lão Lăng Ngôn nhướng mày nhìn chằm chằm Tam trưởng lão nói.
- Hừ hừ, ta nói gì bản thân ngươi đã rõ ràng, người của Lăng gia chúng ta không phải là người khác có thể tùy tiện giết.
Tam trưởng lão Lăng Viên nghênh đón Ngũ trưởng lão Lăng Ngôn âm u nói.
- Chẳng lẽ người của hai nhà chúng ta đáng chết sao?
Lý gia tộc trưởng Lý Trọng Thiên một thân khí thế phát ra, lạnh lùng nói.
Toàn trường đều là cao thủ nhất đẳng, nhưng mà đối mặt với khí thế của Lý gia tộc trưởng phát ra đều có một loại cảm giác hít thở không thong.
Nhị trưởng lão Lăng Mạc nhẹ nhàng phất tay nói:
- Ta tin tưởng tộc trưởng chúng ta sẽ không bao che cho hung thủ, vì ba nhà có thể hòa bình phát triển sẽ làm ra quyết định chính xác, cho các ngươi đáp án hài lòng.
Nhị trưởng lão lời này là ngấm ngầm hại người, trước tiên đem Lăng Thương nâng lên, sau đó đem hắn đặt ở không trung, để cho hắn xuống đài không được.
- Nếu như Lăng Tiếu vô cớ giết người, ta sẽ đích thân giết hắn.
Lăng Thương một đoàn lửa giận rốt cục bạo phát, sau khi lạnh lùng nói một câu, chén trà trong tay trực tiếp bị hắn bóp thành phấn vụn.
Giờ phút này khí thế trên người Lăng Thương toàn bộ phát ra, một cỗ khí thế so với Lý gia tộc trưởng càng thêm bá đạo trong nháy mắt bao phủ trong đại sảnh, tiếp đó lại nghe hắn nói:
- Nếu như là có người dám một mình cầm tôn tử của ta làm vật hi sinh, cho dù ta không làm cái tộc trưởng này nữa cũng sẽ đem đầu của hắn vặt xuống.
Lăng Thương kể từ khi lên làm tộc trưởng thật đúng là chưa có hưởng thụ qua cái gì mà niềm vui gia đình, mỗi ngày đều vì phát triển của gia tộc mà lao tâm lao lực, cả ngày còn muốn đối mặt với Nhị trưởng lão cùng Ngũ trưởng lão mà tức giận.
Hắn đối với mấy cái tôn tử này của chính mình chưa từng có trách nhiệm của gia gia, ngược lại thiếu chút nữa một cái nhi tử cùng tôn tử của mình bị người ta làm hại, còn để cho bọn họ khổ cực nhiều năm, hắn cái này là một phụ thân, là một gia gia thật ẩn nhẫn đã đủ lâu, hôm nay có người ngay mặt muốn đòi mạng của tôn tử hắn, hắn rốt cục bộc phát ra hỏa khí đè nén đã lâu.
Lăng Thương hắn khong nhịn nữa, ai muốn mạng của tôn tử ta, cho dù không làm tộc trưởng cũng phải đem đầu của hắn vặn xuống.
Trong lúc nhất thời, hai, ba trưởng lão bên phía Nhị trưởng lão bị khí thế của Lăng Thương khiến cho thở mạnh cũng không dám, giờ khắc này bọn họ rốt cục biết được tộc trưởng này cũng không phải là khôi lỗi mặc cho người định đoạt, chỉ là bình thường không hiển sơn lộ thủy mà thôi.
- Lăng tộc trưởng, xem ra ngươi là không có ý định đem hung thủ giết người giao cho chúng ta? Đã như vậy Lam gia chủ chúng ta đi, ta cũng không tin Lăng gia các ngươi có thể một tay che trời.
Lý gia tộc trưởng đứng lên giận quát một tiếng, đang chuẩn bị phất tay áo rời đi.
Lúc này Nhị trưởng lão Lăng Mạc đứng lên nói:
- Lý tộc trưởng chậm đã!
Tiếp đó hắn quay đầu hướng về phía Lăng Thương chấp tay nói:
- Tộc trưởng, ta biết Lăng Tiếu là tôn tử của ngươi, nhưng là thỉnh ngươi công tư phân minh, không nên đem lợi ích của gia tộc không để ý mới tốt a!
- Nhị trưởng lão ngươi là đang dạy ta làm việc sao?
Lăng Thương nhìn chằm chằm vào Nhị trưởng lão Lăng Mạc sâu kín nói.
Lăng Mạc tâm đầu chấn động, hắn không nghĩ tới Lăng Thương cư nhiên hỏi hắn như thế, ở trong ấn tượng của hắn Lăng Thương vẫn là lần đầu tiên mạnh mẽ như thế! Bất quá hắn sẽ sợ Lăng Thương sao? Đáp án dĩ nhiên là phủ định!
Qua nhiều năm như vậy, hắn cùng với Lăng Thương một mực đối đầu, ai cũng đều biết dã tâm của hắn, tộc trưởng đời trước chính là tiên phụ của hắn, hắn hôm nay chỉ bất quá muốn đoạt lại phụ vị mà thôi, đây là có gì sai?
Trong lúc nhất thời, trong cả đại sảnh lạnh lẽo xuống.
Liền ở lúc này, ngoài cửa rốt cuộc truyền đến tiếng bước chân, ngay sau đó Lăng Đường đi tới mọi người đang ngồi ở từng chỗ, hành lễ nói:
- Tộc trưởng, chúng trưởng lão, Lăng Tiếu chấp sự đã tới.
Tứ trưởng lão Lăng Uy phất phất tay để cho Lăng Đường lui xuống.
Lăng Tiếu nghênh ngang đi đến, trên mặt còn treo nụ cười thản nhiên, hướng về phía Lăng Thương đang ngồi ở trung ương khom ngừi nói:
- Lăng Tiếu ra mắt tộc trưởng, ra mắt chúng trưởng lão!
- Ngươi chính là Lăng Tiếu?
Lam gia gia chủ Lam Chấn Phong nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu sâu kín nói, trong con mắt lộ ra sát khí nồng đậm.
- Vị lão bá này là?
Lăng Tiếu dĩ nhiên có thể suy đoán hai lão đầu ngồi ở một bên này nhất định là đương đại chủ sự của Lý gia cùng Lam gia, chỉ là không biết hắn là họ lý hay là họ Lam.
Lam Chấn Phong hừ lạnh nói:
- Ngươi không có tư cách biết lão phu là ai, hôm nay ngươi liền tự vẫn ở trước mặt chúng ta, chuyện này coi như xong, nếu không ngươi liền trở thành tội nhân của Lăng gia đi.
Lăng Tiếu nhéo cằm đánh giá Lam Chấn Phong, vô cùng khinh thường nói:
- Ngươi lão gia hỏa này, ta tôn kính gọi ngươi một tiếng lão bá, cư nhiên mở miệng liền muốn cho ta chết đi, cái con mẹ ngươi, làm sao ngươi không tự vẫn ở trước mặt ta, lão tử sẽ tới trước mộ phần ngươi tiểu một vũng để hiếu kính ngươi.
Lời này của Lăng Tiếu thật sự thất đức, giận đến Lam Chấn Phong cơ hồ muốn xuất thủ.
Lăng Tiếu ngồi ở thượng tọa mở miệng nói:
- Vị này là Lam gia gia chủ, một vị khác là Lý gia tộc trưởng, bọn họ đều nói ngươi giết tôn tử cùng cháu gái của bọn họ, Lăng Tiếu đây là ngươi làm sao?
Lăng Tiếu đối với Lăng Tiếu ở thượng tọa vẫn là rất tôn kính, lúc này thành thật trả lời nói:
- Ta ngày hôm qua có giết mấy cái a miêu a cẩu, nhưng mà ta không biết là tôn tử Lý gia hay là cháu gái của Lam gia rồi.
- Hỗn trướng!
Lý gia tộc trưởng Lý Trọng Thiên nghe được lời này, lúc này hét lớn một tiếng, một tay đem bàn trà bên cạnh chấn vỡ, khí thế toàn thân hướng Lăng Tiếu bao phủ mà đi.
Nhất thời Lăng Tiếu chỉ cảm thấy thật giống như có một bàn tay vô hình nắm chặt cổ họng của hắn, để cho hắn hô hấp trở nên cực kỳ khó khăn, đang ở thời điểm hắn muốn vận chuyển Tam Phân Quy Nguyên Khí, Lăng Thưởng ở thượng tọa vung tay lên, khí thế của Lý gia tộc trưởng liền tiêu tán.