Thành phố này luôn náo nhiệt mỗi khi nhìn từ phía bên cạnh.
Thần đồng và thiên tài hay những kẻ lập dị và kì quặc tụ tập mọi lúc ở vùng rìa thế giới, họ không quan tâm thế giới như nào, vẫn luôn cống hiến hết mình cho sự khám phá.
Kết quả là những nguyên liệu mới được phát hiện, theo đó là sự hình thành của những sản phẩm mới, mang lại tiền bạc và thu hút giới thương nhân.
Một chu kì vô tận.
Chu kì này luôn lặp đi lặp lại tại thành phố có tên Tsige, nơi đã và đang bảo vệ thế giới khỏi các mối đe dọa từ vùng đất hoang.
Quả thực là những ngày bận rộn.
Việc trở thành một quốc gia lại càng củng cố thêm cho điều đó.
Tuy nhiên nếu bạn là một phần của nơi đó, bạn sẽ thấy có những sự lỏng lẻo đến không ngờ.
Đó là một điều bí ẩn, nhưng ngay cả nơi đang không ngừng thay đổi này cũng có lối sống thường nhật của nó, và các mạo hiểm giả, thương gia, thợ thủ công, người lao động và người dân vẫn giữ vững nhịp sống của họ. CŨng có thể là vì họ ngây người trước những sự thay đổi từ bên trong.
Ví dụ; Tôi đang rời khỏi một Cô nhi viện nằm dưới sự quản lí của Tomoe.
“Sli.”
“Me.”
“Fa.”
“Rm.”
Đó là những gì được viết một cách đầy màu sắc trên tấm biển báo thủ công.
Vị trí nằm ở phần rìa của Cô nhi viện Weitz.
Mấy đứa nhỏ hôm nay cũng đang tập thể dục và làm việc hăng say khi mặt trời vẫn còn đang trên cao.
Một cảnh tượng khá là thư giãn.
…Gần như thế.
“Trang trại slime là cái quần què gì thế…?” (Makoto)
Không, nó chính xác như cái tên của nó.
Tôi có thể cảm thấy một lượng slime lớn bất thường ở đây.
Khoảng hơn 100.
Theo những gì tôi đã tìm hiểu, chúng không phải là những con quái vật hung hãn được tìm thấy trong vùng đất hoang, mà là loại tương đối an toàn sống ở một phần của Vương quốc Aion. Những thứ làm nguyên liệu cho món slime mà Toa đã chỉ cho chúng tôi gần đây.
Chúng không chỉ run rẩy như thể đang có tâm trạng vui vẻ mà còn không gây hại cho lũ trẻ.
Dù là trong trường hợp nào thì vẫn có quá nhiều chi tiết bí ẩn.
Tôi không hiểu nổi.
Tomoe nói rằng có một vài thứ thú vị đã xảy ra, và bảo tôi xem qua nếu muốn tìm kiếm thứ gì đó mới lạ. Vậy nên, tôi đã có mặt ở đây sau một thời gian, và nói thật, tôi thực sự ngạc nhiên trước mức độ bất ngờ của điều này.
“À, Raidou-san!”
“Raidou-dono, cũng đã một thời gian rồi nhỉ. Lần gần nhất hình như là lúc chúng tôi đến công ty để báo cáo tiến độ.”
Những người để ý tôi và bắt chuyện là Toa – người nảy ra ý tưởng trang trại slime – và thần hóa sư Baretta – một người tôi mới quen gần đây.
Tôi đã không gặp họ được một thời gian, nhung…có vẻ như có có mối liên hệ với nơi này. “Một sự kết hợp kì lạ.” (Makoto)
“Ahaha, nhóm của chúng tôi cũng nhận được yêu cầu hỗ trợ anh chàng này. Mặc dù chúng tôi đang để Bir-kun và nhóm cậu ta gánh hết việc.” (Toa)
“Tôi đang dạy họ cách thuần hóa và huấn luyện slime theo yêu cầu, và điều đó khá thú vị. Nhũng đữa trẻ ở đây năm bắt khá nhanh, và có thể môi trường phù hợp với chúng, trong chớp mắt một trang trại đã được dựng nên.” (Baretta)
‘Chúng’, huh.
Những thuần hóa sư hiện đang xem đám quái vật và ma thú là những vật cần thiết. (từ giờ mình sẽ không để mamono nữa mà viết là quái vật luôn, vì đã phân ra rạch ròi giữa ma thú với quái vật rồi)
Có vẻ như quan điểm của anh ta đang dần thay đổi từng chút một.
‘Chúng’ vừa rồi không nghi ngờ gì là ám chỉ những con slime.
Dù sao thì… môi trường, huh. Tôi nở một nụ cười gượng gạo và nhìn lên.
Có một cây đại thụ đang vươn ra những cành cây to lớn. (Cái cây này lạ quá :)))
Hầu hết lũ slime đều trôi qua thời gian vui vẻ dưới bóng cây hoặc trên cành.
Khi nghĩ lại rằng đây chính là tên yêu tinh đã làm bao nhiêu chuyện vô nhân đạo, nói thế nào nhỉ, chắc hẳn gã này đang cảm thấy khá kinh khủng ở đây.
“Đám slime đó … cô có mang chúng đến đây không?” (Makoto)
Tôi cố gắng xác nhận với Toa để đề phòng.
“… Aah, có khá nhiều chuyện xảy ra. Tôi không ngờ rằng phần lõi mà tôi đã cố gắng để không bị tổn thương lại có thể tồn tại trong một thời gian mà không cần phải sử dụng đến gel.” (Toa)
“…Toa?” (Makoto)
“Không phải là tôi lưu trữ chúng với mục đích kinh doanh, mà là thực phẩm bảo quản, nên là tôi không quá tập trung vào phần lõi.” (Toa) “…”
“Khi bọn tôi để chúng lung tung ở nhà, chúng sẽ tái sinh khi không ai ở đó.” (Toa)
“Wa?!” (Makoto)
Hay nói cách khác đám slime sẽ sống lại khi Rinon không ở nhà?!
“Nếu anh chàng Dio-kun này không tình cờ đến chào hỏi chúng tôi vào lúc đó, thì mọi chuyện đã trở thành một mớ hỗn độn lớn. Teehee.” (Toa)
Dio, người đến từ Aion, biết về những chất nhờn này, và anh ta đã giải quyết chúng một cách bình tĩnh.
Nhờ vậy mà nó kết thúc bằng việc trở thành những câu chuyện của mấy người bạn. (ý chỉ những câu chuyện xàm lúc bạn bè gặp nhau, không có vấn đề gì lớn)
“… Có khi nào anh ta bỏ qua mớ hỗn độn đấy không…?” (Makoto)
Tôi kết thúc suy nghĩ về anh chàng trong nhóm của cô ấy, người không đáng tin chút nào.
“Nó lại bùng phát, hay là anh ta là kéo theo ai khác? Trước đây chúng tôi đã từng gây ra những vụ lộn xộn khá lớn, vì vậy… những thứ này chỉ là…” (Toa) Dù chúng là nhũng con slime yếu nhớt mà ngay cả Rinon cũng có thể dễ dàng đánh bại, nhưng chỉ cần tưởng tượng ra viễn cảnh đó thôi là tôi đã thấy ớn lạnh sống lưng rồi.
Toa có thể đưa cho cô bé nhiều thứ để tự vệ, nhưng về cơ bản là khả năng chiến đấu của cô bé không cao.
“Em ấy chắc hẳn đã rất tức giận.” (Makoto)
“Dĩ nhiên rồi. Đó là một điều không hề đáng nhớ một chút nào cả. Tôi mang ơn Dio-kun.” (Toa)
Sắc mặt cô ấy trở nên tái nhợt, chắc là do việc hồi tưởng lại.
“Dù sao thì khi thời điểm đến, anh ta khá là có ích!” (Baretta)
Không còn nghi ngờ gì về việc Baretta và Dio quen biết nhau.
Tôi đã gạt vấn đề đó qua cho Root, nhưng có vẻ như họ phải có một mối quan hệ thân thiết.
Dù người được khen là Dio, nhưng anh ta lại đang vui mừng như thể bản thân là người được khen vậy. “Dio…nhắc mới nhớ, đã có quyết định đối với anh ta chưa?” (Makoto)
Tôi nói ra những nghi vấn vừa lướt qua trong tâm trí.
Phải chăng anh ta đã trở lại Aion sau khi nhận thức được điều sẽ xảy ra với bản thân?
“Có vẻ như anh ấy muốn cố gắng hết mình với tư cách là một cư dân của đất nước này. Tôi nghe nói anh ấy đã đi thử sức và nhập ngũ.” (Baretta)
Anh ta nhắm tới việc trở thành một người lính thay vì là một mạo hiểm giả.
Hơn nữa, không phải là trong quân đội của Aion mà lại là Tsige.
“Anh ta có niềm yêu thích trong việc bảo vệ, trước giờ vẫn vậy. Tôi đã nghĩ chắc chắn rằng anh ta sẽ đầu quan làm lính cho Vương quốc Aion, nhưng mà không ngờ cuối cùng lại là cho nơi này. Nó thật đáng ngạc nhiên.” (Baretta)
Theo lời Rembrandt, quân đội của Tsige sẽ chỉ được sử dụng để phòng thủ. Nó có nghĩa là họ không được sử dụng với mục đích xâm lược.
Tôi không coi trọng câu nói đó về mặt giá trị, nhưng có thể nói rằng họ là một đội quân được tao ra với mục đích bảo vệ.
Ông ấy đã nói rằng bản thân muốn giúp họ có thể đối phó với thảm họa và công việc khẩn cấp, vậy nên… nếu hiểu theo nghĩa đó, thì lực lượng tự vệ sẽ là thứ phù hợp với họ hơn.
“Tôi chỉ đơn giản là kẻ theo sau nếu Dio nói rằng anh ta muốn làm điều đó. Thuần hóa sư thiên tài này sẽ bổ sung thêm các nhóm ma thú vào quân đội của Tsige, và cuối cùng thì họ sẽ là bất khả chiến bại…!” (Baretta)
… Nghe như một đội quân dùng để chuyên đi xâm lược ấy.
Ừ thì, khá là tuyệt khi người tự xưng là thiên tài này cuối cùng cũng tìm được mục tiêu.
Phải chăng việc tái ngộ với Dio là nguyên nhân cho sự phát triển đột ngột của anh ta như một thuần hóa sư? “Đáng để mong chờ đấy. Nhân tiện, đám slime này, có phải là cô giới thiệu chúng ở đay như một cách để cải thiện điều kiện thực phẩm của cô nhi viện?” (Makoto)
Tôi hỏi Toa thứ làm phiền tôi nãy giờ.
Kể cả đây có là một cô nhi viện, việc chăn nuôi lấy thực phẩm vẫn là quá khó khăn đối với trẻ em.
Tất nhiên, kể cả khi đó là phương pháp hiệu quả để rút ra những bài học về cuộc sống.
“Một phần là vậy, nhưng Tomoe-sama nói rằng đó sẽ là kinh nghiệm thực tế để có được các phương pháp tự kiếm tiền.” (Toa)
Không có thứ kinh nghiệm nào tốt hơn kinh nghiệm thực tế.
Nghe khá là giống Tomoe đấy.
“Tôi hiểu rồi… vậy là cô ấy đã cho phép điều đó. Vậy thì…” (Makoto)
“Tuy nhiên…” (Toa)
“?”
“Như tôi đã nói trước đây, đám slime này, chúng sẽ tái sinh khi lõi của chúng được lấy ra một cách gọn gàng.” (Toa) “…Ah.” (Makoto)
Trong khoảng một giây, hình ảnh tỉa lông cừu hiện lên trong tâm trí tôi.
Tôi hiểu, nói cách khác…
“Đúng vậy. Nếu được huấn luyện đúng cách, họ có thể lấy được thức ăn mà không cần phải lấy mạng chúng. Tất nhiên, sẽ có lúc lõi bị vỡ, tuy nhiên khả năng sinh sản của slime rất nhanh nên số lượng không phải là vấn đề…” (Toa)
Toa nói nó sẽ ổn thôi. Nếu mọi thứ thành ra như thế này chỉ từ một con slime mà cô ấy để lại, thì chúng thực sự có khả năng sinh sản rất tốt.
Tôi hiểu rồi. Nếu chúng biến cái cây thành tổ của mình, Tomoe chỉ cần chuẩn bị một rào chắn và sẽ không cần phải sợ chúng thoát ra.
Và vậy là, các hoạt động đã sớm được bắt đầu, nên cô ấy muốn tôi xem qua.
Giờ thì tôi hiểu rồi.
Đồng thời, nó cũng giúp tôi giảm bớt phần nào sự căng thẳng. “Tôi hiểu rồi. Nếu mọi chuyện suôn sẻ, những đứa trẻ đến độ tuổi trưởng thành có thể chọn làm việc tại trang trại slime thay vì rời khỏi cô nhi viện. Có thêm một lựa chọn về công việc.” (Makoto)
Gϊếŧ thịt, nhưng trước mắt cứ chỉ dạy cho chúng về điều đó một cách nhẹ nhàng.
Khá là nhiều lĩnh vực được bao hàm trong đó.
Tuy nhiên, nó không có nghĩa là không có điều gì đáng lo ngại.
“Ồ, Waka! Ngài đến sớm quá ta!” (Tomoe)
Nhắc đến ác quỷ thì, Tomoe.
Dù tôi thắc mắc có phải lúc nào cô ấy cũng chu đáo như thế với trẻ con không.
Có mùi âm mưu ẩn ở đây.
“Phần thú vị nhất là dường như đám slime đã thích cái cây này. Đây là một trường hợp bí ẩn nơi những người vốn có mối quan hệ với chúng ta liên kết lại và mọi thứ đã diễn ra tốt đẹp. Em đã thêm chút thôi thúc để Waka cũng kiểm tra nó.” (Tomoe) Hẳn là Tomoe cũng có nhớ lại sự độc hại của Phố Hoàng Hôn, cả hai bọn tôi đều nở cùng một nụ cười.
Không như nụ cười của đám trẻ, nó tối tăm và nhớp nháp.
“Vậy thì, vì chúng ta đã ở đây, về báo cáo của giám đốc và những người khác thì sao, Tomoe?” (Makoto)
“Vâng, cái đấy cứ thong thả.” (Tomoe)
Từ những gì tôi thấy được thì cô ấy đang khá thoải mái.
Nhưng nội dung thì lại rất bận rộn.
Người bạn thời thơ ấu của Lime cũng đang làm việc ở đây, đúng không nhỉ?