Cố Vong cười gằn: “ Đúng vậy, anh đang ghen đấy, hơn nữa hậu quả còn rất nghiêm trọng.”
Yết hầu anh bỗng chuyển động, sau đó anh hôn lên môi tôi. Hơi thở của cả hai hoà quyện cùng nhau, cho đến khi tôi không tài nào thở nỗi, anh mới buông ra, nhưng vẫn mơn trớn cổ tôi rồi di chuyển xuống dưới, tay anh cũng không ngừng sờ soạng, làm tôi rất nhột.
Tôi hỏi: “Bố mẹ đâu?”
“ Bố mẹ đi du lịch, một tháng sau mới về.” Anh thở hổn hển nói.
Tôi cười: “Chẳng trách anh lại làm càn như vậy. Đúng rồi, anh và cái chị hôm đó có quan hệ gì?”
Cố Vong nhẹ nhàng hôn tôi một cái: “Chỉ là đồng nghiệp xã giao ở toà soạn mà thôi.”
“Có quỷ mới tin.” Sau đó tôi ôm cổ anh hung hăng cắn một cái.
“Shh...”
Cho đến khi bên trong miệng toàn là mùi máu tươi tôi mới nhả ra. Tôi nhẹ nhàng liếm lấy dấu răng còn vương chút máu của anh.
Anh mỉm cười: “ Nguôi giận chưa?”
Tôi nghiêng đầu sang chỗ khác: “Chưa.”
“Vậy anh làm thế nào mới có thể để em hết giận?”
Tôi nhìn anh: “Sau này không được dẫn bất kỳ cô gái nào về nhà, cũng không được đi gần với bạn khác giới.”
“Anh cam đoan!”
“Còn có!”
“Hửm”
Tôi trở mình đè anh xuống dưới, Cố Vong ngơ ngác. Tôi hôn lên môi, lỗ tai, yết hầu, cổ, xương quai xanh của Cố Vong. Đôi tay không ngừng mân mê cúc áo của anh.
Giờ phút này, tôi rất muốn có được anh.
“Ưm...... Niệm niệm, có thể đổi cho anh được không?”
“Không được.”
“Nhưng anh rất muốn được ở bên trên. Có được hay không?...... Ưm.”
Tay tôi nắm lấy thắt lưng của Cố Vong.
“Nếu anh còn nói nữa, em sẽ l.ộ.t quần của anh.”
Cố Vong kêu lên một tiếng đau đớn, tôi nhịn không được mà ngậm lấy môi của anh.