Tu chân hệ thống chưởng môn

Chương 13: Hôn ước giải trừ(2)



- "Tham kiến thiếu chủ!"Các vị đệ tử đứng ở trước đại môn của nghị sự đường nhìn thấy Dương Văn Đức về sau liền cung kính nói đồng thời cũng nhường cho Dương Văn Đức một con đường đi vào bên trong nghị sự đường của gia tộc.

"Cảm ơn mọi người!"Dương Văn Đức chắp tay đối với các vị đệ tử đang đứng ở xung quanh phía trước đại môn nghị sự đường nói.Sau đó,Dương Văn Đức liền phóng thẳng vào bên trong nghị sự đường.

Mọi người ở bên trong nghị sự đường đều đổ dồn ánh mắt về phía Dương Văn Đức.Còn hiện tại anh chàng đang nhìn cô thiếu nữ đang đeo một cái tấm vải mỏng có thêu hoa văn rất đẹp,thầm nghĩ trong lòng:"Bản thân mình lại giống với nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết Đấu Phá Thương Khung-bị vị hôn thê từ hôn."

Khi nhìn thấy thiếu nữ đứng sau lưng người đàn ông đang ngồi bên phải,Dương Văn Đức trong lòng đã biết thiếu nữ đó chính là vị hôn thê trên danh nghĩa của chính bản thân hắn ở kiếp này.Dương Văn Đức lại thầm nghĩ tiếp:"Võ đạo tu vi của bản thân mình rất thấp.Mà vị hôn thê trên danh nghĩa của bản thân lại ở đây.Điều đó chứng tỏ mình bị vị hôn thê xem thường,rất giống với nhân vật chính trong cuốn tiểu thuyết Đấu Phá Thương Khung mà bản thân mình kiếp trước đã từng đọc."

Dương Văn Đức đi tới về phía người đàn ông ngồi bên trái cũng chính là phụ thân của mình ở kiếp này.Rất nhanh,Dương Văn Đức xuất hiện ở trước mặt người đàn ông ngồi ở bên tay trái chắp tay cung kính nói:"Phụ thân!Có chuyện gì mà ngài gọi con đến đây vậy?"

Dương Văn Đức hỏi cho có lệ thôi.Chứ thật ra ở trong lòng mình Dương Văn Đức đã biết được câu trả lời từ lâu sau khi nhìn thấy thiếu nữ đứng cạnh một người đàn ông ngồi ở một cái ghế bên phải nghị sự đường của gia tộc.

Thế giới mà Dương Văn Đức sinh sống trong kiếp này là một thế giới có cùng tồn tại hai hình thức tu luyện:võ đạo và tiên đạo cùng tồn tại trong thế giới này.Nếu Dương Văn Đức ở tiên đạo thế giới thì việc tu luyện vài năm tu vi không tiến triển là không có chuyện gì cả nhưng đằng này hắn lại trọng sinh ở một thế giới có tồn tại cả yếu tố tu tiên lẫn yếu tố võ đạo.Cho nên tu vi võ đạo không có đột phá trong vài năm tu luyện thì bị nhiều người khinh thường,xỉ nhục bị gán ghép thành"phế vật".

Dương Lâm-tên của người đàn ông ngồi ở bên trái thấy con trai mình hỏi liền không có trả lời hướng ánh mắt về thiếu nữ đứng ở bên đối diện cạnh người đàn ông trung niên trạc tuổi với Dương Lâm.

Dương Văn Đức nhìn thấy hành động lạ của phụ thân mình liền quay người về phía thiếu nữ đeo tấm vải thêu hoa văn che đậy khuôn mặt cất tiếng nói:"Cô nương!Cô nương là ai vậy?"

- "Ta là Liễu Ánh Vân-đại tiểu thư của Liễu gia ở Thiên Tinh thành!"

Thiếu nữ trả lời câu hỏi của người đã hỏi mình.

"Vậy đại tiểu thư của Liễu gia hôm nay đến Dương gia là có chuyện gì vậy?"Dương Văn Đức tiếp tục hỏi thiếu nữ.

- "Bổn tiểu thư hôm nay đến gia tộc của ngươi là bàn về mối hôn sự của ta và ngươi-đã được hai gia gia của ta và ngươi đồng ý mối hôn sự này."Liễu Ánh Vân nói.

- "Ngươi có đồng ý mối hôn sự này không?"Dương Văn Đức thắc mắc hỏi.

- "Ta không đồng ý mối hôn sự này!"Liễu Ánh Vân trả lời.

Dương Văn Đức thầm nghĩ sau khi nhận được câu trả lời từ Liễu Ánh Vân-đại tiểu thư của Liễu gia ở Thiên Tinh thành:"Quả nhiên là mình đoán đúng.Cô ấy đến để từ hôn mình."

- "Ngươi muốn giải trừ mối hôn sự này cũng được.Vậy ngươi có thể cho ta biết lý do được không?"Dương Văn Đức nhìn thẳng vào thiếu nữ đeo tấm vải che lấy khuôn mặt của chính bản thân cô ấy nói.

- "Lý do sao?"Liễu Ánh Vân kinh ngạc nói.Tiếp đến cô lại nói-nhưng lời nói này lại chứa đựng sự khinh thường từ bản thân cô dành cho Dương Văn Đức,dành cho gia tộc của Dương Văn Đức:

"Ngươi bất quá chỉ là một tên phế vật mà thôi.Ngươi không xứng với ta."

"Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga sao hả phế vật thiếu chủ của Dương gia Dương Văn Đức"

"Ha!Ha!Ha!"một đạo tiếng cười thành tiếng liên tục vang lên.Tiếng cười đó chính là của Dương Văn Đức.

"Hay cho một câu cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga."Dương Văn Đức mở miệng nói.

Nói xong,Dương Văn Đức nhìn toàn bộ thân hình của Liễu Ánh Vân một lượt.Sau đó,Dương Văn Đức liền tiếp tục nói:"Ngươi nên nhớ rằng với thân hình đều đặn đó của ngươi thì ngươi rất được nhiều nam nhi khác theo đuổi nhưng thân hình đều đặn đó của ngươi không thu phục được ta!"

- "Ta có một điều thắc mắc muốn hỏi ngươi là:Ngươi lấy đâu ra sự tự tin mà ở đây xỉ nhục ta?"Dương Văn Đức thắc mắc hỏi.

- "Bằng việc ta là thiên tài tu luyện ở Nam Yến vương quốc này!"Liễu Ánh Vân nói.

"Ngươi tu luyện từ khi nào vậy?"Dương Văn Đức lại hỏi tiếp.

- "Ngươi nghe cho rõ đây:Ta tu luyện từ năm ta lên tám tuổi.Ba năm sau ta đột phá thành công trở thành một vị ngưng đài cảnh cường giả.Ba năm sau ta trở thành ngưng đài cảnh cường giả đại viên mãn.Một năm sau ta mở ra khí phủ thành công trở thành một vị khí phủ cảnh cường giả.Ba năm sau-tức là năm nay hiện tại tu vi của ta là hậu kỳ của cảnh giới khí phủ cảnh.Đồng thời ta được một vị tiền bối của Nam Yến học viện thu nhận làm thân truyền đệ tử."Liễu Ánh Vân tự hào nói.

Dương Văn Đức thầm nghĩ trong lòng:"Quả nhiên là một vị thiên tài cũng giống với Tiêu Viêm-nhân vật chính trong Đấu Phá Thương Khung mà kiếp trước bản thân mình đã đọc cuốn tiểu thuyết đó."

- "Được rồi.Ta chấp nhận cùng ngươi giải trừ hôn ước.Từ nay về sau,hai ta là hai người xa lạ."Dương Văn Đức đối với Liễu Ánh Vân nói.

Nói xong,Dương Văn Đức quay người lại về phía thân ảnh của phụ thân mình chắp tay cung kính nói:"Phụ thân!Mối hôn sự của con đã xong rồi.Con xin rời khỏi trước,còn nhiều chuyện con phải làm."

Nói xong,Dương Văn Đức chưa đợi phụ thân của mình đồng ý liền rời khỏi nghị sự đường.

Liễu Ánh Vân nhìn thanh niên 18 tuổi đang từ từ ra khỏi nghị sự đường liền thầm nghĩ ở trong lòng nói:"Huynh ấy thật là cuốn hút.Mình và huynh ấy đã giải trừ hôn ước rồi nhưng chẳng biết tương lai mình có gặp lại huynh ấy hay không?"

Quay trở lại về phía Dương Văn Đức,sau khi rời khỏi phạm vi của nghị sự đường,Dương Văn Đức không quay trở về tiểu viện của chính mình mà là hướng về luyện dược các của gia tộc mà đi.