Tu La Sắc Đạo

Chương 23: Cứu Người (1)



Một lúc sau, trận chiến dường như đã đến hồi kết, Xích Huyết Dong Binh Đoàn từng người từng người bị ép lui, bọn họ cố gắng chống đỡ đến sức cùng lực kiệt.

Tuy nhiên, đối diện với bọn họ là một Đạo Bảo Dong Binh Đoàn khát máu, bọn chúng chém giết hăng say, máu tươi vấy bẩn lên khắp người bọn chúng nhưng lại không cảm thấy ghê tởm mà ngày càng hưng phấn hơn.

Cách đó không xa, Huyết Hồng Ảnh đang chống chọi với thế công của Mặc Vô Dục, toàn thân nàng bị thương với các vết kiếm xoẹt qua cơ thể, huyết dịch từ đó chảy ra làm ướt bộ hồng giáp. Trên mặt nàng, từng giọt mồ hôi chảy nặng, hoà lẫn vào máu mà rơi tõm xuống đất.

Mặc Vô Dục cũng không khá hơn là bao, giáp y trên người bị rạn nứt, cánh tay bị đại đao vụt qua tạo thành vết cắt sâu, bề ngoài toàn thân dùng hai từ thê thảm cũng không đủ hình dùng.

Mặc Vô Dục lần này đã quá xem thường đối thủ, hắn cứ nghĩ Huyết Hồng Ảnh đã bị thương nặng sau khi tiêu diệt Đại Lực Thiết Hùng nên gã mới có gan đối chọi với nàng, và quả thật nàng ta đã bị thương nặng, bằng không gã đã chết từ lâu dưới thanh đại đao của nàng, bởi vì hơn ai hết gã biết sự chênh lệch giữa Võ Sư Cảnh và Võ Tông Cảnh ra sao, dù cho gã chỉ còn một bước nữa là đến Võ Tông Cảnh.

Nói về sự chênh lệch tu vi ở Võ Sư Cảnh và Võ Tông Cảnh, có thể nói hai đại cảnh giới này về lượng thì có thể tương đương nhau nhưng về chất thì lại khác xa một trời một vực.

Cảnh giới Võ Sư Cảnh, hồn lực có thể mượn lấy lực lượng của tự nhiên, từ đó giải phóng ra tạo thành các loại chiêu thức mang tính sát thương cao.

Tuy nhiên Võ Tông Cảnh thì lại khác, hồn lực ở cảnh giới này không chỉ cường đại hơn mà còn biến đổi về chất cực kỳ kinh khủng, sự chuyển hoá hồn lực trực tiếp tạo thành lực lượng tự nhiên, từ đó thế công của Võ Tông Cảnh mạnh và nhanh hơn so với cảnh giới Võ Sư Cảnh rất nhiều, đặc biệt ở Võ Tông Cảnh hồn lực tùy ý biến dạng thành các loại công kích khác nhau, gọi là Hồn Hoá.

Hồn Hoá là cấp bậc cao của dạng hồn lực, nó đòi hỏi một võ giả phải có nguồn cung cấp hồn lực cực kỳ lớn, Hồn Hoá có thể tùy ý biến đổi dựa trên ý muốn của chủ thể, dạng như lôi đình, mộc thuật, hoả thú các loại, vv... Ở trên cảnh giới Võ Tông này miễn cưỡng có thể thi triển Địa Cấp Võ Kỹ!

Trận chiến đôi bên lại tiếp tục giằng co thêm một khoảng thời gian, và cuối cùng người của Xích Huyết Dong Binh Đoàn cũng không thể chống cự lại mà lần lượt ngã xuống, dĩ nhiên là không ít kẻ của Đạo Bảo Dong Binh Đoàn cũng nằm xuống chung.

" Haha..., người của nàng bây giờ đã không còn có thể chống cự, tốt hơn hết hãy buông đao xuống mà đầu hàng, nếu không thì hôm nay bất kỳ kẻ nào cũng đừng hòng sống sót!"

Mặc Vô Dục thấy bên gã có lợi thế liền cười ha hả, gương mặt tự tin bắt đầu ép tới Huyết Hồng Ảnh.

" Hừ, cho dù bọn ta có chết thì ngươi cũng đừng hòng đạt được ý nguyện của mình!"

Huyết Hồng Ảnh giận dữ quát, sau đó cầm đao vung tới, nàng hét to:

" Chước Lôi Trảm."

Thanh đại đao mang tử lôi như muốn hủy thiên diệt địa, nàng dùng sức trảm xuống.

Ầm... ầm... ầm...

Tử lôi mang theo sức công phá khủng bố, nhát đao kinh khủng chẻ đôi Đại Lực Thiết Hùng một lần nữa xuất hiện, và lần này nạn nhân là Mặc Vô Dục.

Hấp...

Mặc Vô Dục quả không hổ danh là đoàn trưởng Đạo Bảo Dong Binh Đoàn, gã biết đòn đao này rất nguy hiểm liền lập tức né sang một bên.

Rắc... ầm... ầm...

Đao trảm thẳng xuống đất tạo thành cơn chấn động dữ dội, đất đá vỡ tan văng ra tứ phía, khói bụi một lần nữa bao trùm lấy bầu không gian chật hẹp.

Bên này, Bắc Minh Dạ và thiếu nữ vội vàng cúi thấp đầu xuống, vô số đá to bay vụt vụt qua đầu hai người họ.

" Tuyệt Diệt Kiếm!"

Mặc Vô Dục sau khi né đòn thành công, gã chuyển thế thủ thành thế công ngay lập tức, gã vung kiếm chém tới.

Xoẹt... xoẹt...

Đường kiếm như thể tuyệt diệt chém liên tiếp về phía Huyết Hồng Ảnh, lần này nàng biết bản thân khó tránh liền đưa đạo đao lên mà đỡ.

Keng... keng... xoẹt... xoẹt... xoẹt... keng... keng...

Tiếng leng keng của binh khí cùng tiếng xoẹt xoẹt cắt vào da vang lên, Huyết Hồng Ảnh từng bước bị đẩy lùi về phía sau.

" Hừ, nàng vẫn còn ngoan cường! Vậy hãy xem đây, Nhất Kiếm Trảm!"

Mặc Vô Dục cười gằn, gã lần nữa thi triển võ kỹ, tuy nhiên không phải một võ kỹ bình thường nữa mà là tuyệt kỹ kiếm pháp của Mặc gia!

Huyết Hồng Ảnh nhíu đôi mày liễu, nàng lau nhẹ vết máu trên khoé miệng, sau đó cầm đại đao mình giơ lên trời cao, miệng lẩm bẩm:

" Tích Tà Đao!!!"

Ngay sau lưng nàng, một thanh tử sắc đại đao lơ lửng, lôi điện trên người nó xẹt xẹt dữ dội.

" Chém!!!"

Mặc Vô Dục không biết loại võ kỹ kia là gì, gã quát lên rồi vung kiếm tới!

" Trảm!!!"

Huyết Hồng Ảnh lúc này lạnh lùng trảm đao, một đường đao màu tím đen từ thanh đại đao vung tới.

Keng... rắc... rắc... rắc...

Đao khí cùng kiếm khí chọi nhau quyết liệt, tuy nhiên kiếm khí của Mặc Vô Dục lại bắt đầu yếu thế hơn, nó dần dần vỡ tan trước sức công phá của Tích Tà Đao.

" Không ổn!!!"

Lúc này Mặc Vô Dục mới phát giác ra được vấn đề, gã vội vàng tránh né nhưng mọi thứ đã quá trễ.

Rắc... Xoẹt...

Đao khí như mãnh thú ngoan cường, nó đánh tan đường kiếm khí của Mặc Vô Dục rồi lao đến gã.

" Aaaaaaaa..."

Mặc Vô Dục đau đớn hét lên, một bên tay của gã bị đao khí chém đứt, cả cánh tay phải ngay lập tức rớt xuống đất, máu tươi từ chỗ bả vai phún ra như mưa.

Bịch...

Huyết Hồng Ảnh lúc này đã kiệt sức, thanh tử sắc đao sau lưng ảm đạm rồi biến mất, nàng ngất xỉu nằm lăn ra đất.

" Con tiện nhân!!! Ta phải giết ngươi!!!"

Mặc Vô Dục rống lên, gã cắn chặt răng chịu đau nơi bả vai, cầm kiếm chém tới chỗ của Huyết Hồng Ảnh.

Vù...

" Hoả Dương Quyền!!!"

Thế nhưng kiếm chưa chém tới thì không biết từ đâu một thanh âm vang lên, ngay sau đó một đôi bàn tay đã xuất hiện như hai cái sừng sơn dương lao đến chỗ của Mặc Vô Dục.

Oành...

Do không phòng bị, Mặc Vô Dục bị đánh lùi lại tận mấy chục bước, gã cố gắng chống đỡ thân thể bị đẩy lùi, hướng về phía trước mặt quát to:

" Kẻ nào! Kẻ nào dám ngăn cản ta giết ả!!"

Thế nhưng không có âm thanh nào đáp lại, trước mặt giờ đây đã trống không, ngay cả Huyết Hồng Ảnh cũng biến mất không thấy tăm hơi, gã tức giận ngửa mặt lên trời cao mà rống:

" Aaaaaaaa... tên nào dám cướp con mồi của ta... nếu ta bắt được sẽ đem ngươi chặt ra thành từng mảnh..."

... Còn tiếp...

Nửa đêm thức giấc không biết làm gì, thôi thì kết đoạn trận huyết chiến hôm nay, ngày mai suy nghĩ ăn gì, chắc là kết luôn mối tình tơ duyên.