Tu La Sắc Đạo

Chương 4: Võ Hồn Vô Cấp



Keng, chúc mừng ký chủ mở triệu hoán cấp bậc Võ Hồn Ngẫu Nhiên thành công.

Keng, ký chủ nhận được Võ Hồn Vô Cấp - Vô Định Võ Hồn.

Tiếng máy móc vang lên cũng là lúc cả căn phòng của Bắc Minh Dạ đột nhiên tối hẳn đi, một bóng dáng to lớn đen kịch xuất hiện trước tầm mắt của hắn và Hoàng Ánh, song nhãn đỏ ngầu không cảm xúc nhìn hai người.

" Võ Hồn Vô Cấp? Là cái quỷ gì?"

Bắc Minh Dạ nghe thấy loại Võ Hồn Vô Cấp thì không khỏi nhíu mày, lúc nãy hình như Hoàng Ánh giải thích cấp bậc võ hồn, hắn có thể nhận ra là không hề có cái tên này nha!

Hoàng Ánh kế bên cũng chỉ biết đỡ trán, nàng vội giải thích:

" Võ Hồn Vô Cấp là loại võ hồn đặc biệt, không có cấp bậc hay đặc thù cố định, chỉ tồn tại dưới dạng là hắc ám và quang minh hai dạng. Loại võ hồn này có thể sinh trưởng theo thời gian, tùy thuộc vào khả năng của chủ tử sở hữu, nếu như may mắn thì gặp võ hồn có thể tiến bậc đi xa, còn nếu không phải thì chỉ là phế phẩm võ hồn. Nói theo nghĩa đen, ai sở hữu loại võ hồn kiểu này chỉ có hai đường, một là thiên tài siêu việt xuyên vũ trụ, hai là phế vật võ hồn ngay cả nhất phẩm cũng không bằng!"

Sau đó nàng nhìn mảnh hắc ám đang lơ lửng trước mặt, giọng điệu bất đắc dĩ nói:

" Bình thường thì hình dạng quang minh ánh sáng tỉ lệ thức tỉnh loại võ hồn tăng cấp là rất cao, xác suất phải trên năm thành, gặp người có vận khí cao thì cả Tiên Phẩm hay Thiên Phẩm Võ Hồn cũng có thể xảy ra, hoặc thậm chí là Truyền Thuyết lẫn Thần Thoại Võ Hồn!

Nhưng hình dạng hắc ám thì tỷ lệ thức tỉnh đó tuột xuống không phanh, xác suất ngay cả một thành cũng khó mà chạm tới. Nếu gặp kẻ xui xẻo thì chắc chắn là phế phẩm, kẻ may mắn may ra sẽ được Phàm Phẩm, nhiều nhất cũng chỉ là Tiên Phẩm. Thế nhưng, nếu thật sự người đó có vận khí như Khí Vận Chi Tử hay Vũ Trụ Thần Tử thì Thần Thoại hay Truyền Thuyết cũng có thể sẽ xuất hiện, chỉ là một ngàn người Khí Vận Chi Tử thì chỉ có một người mới có được cái loại khủng bố kia, còn về Vũ Trụ Thần Tử thì trên đời này không kiếm ra một người như vậy đâu!"

Bắc Minh Dạ nghe xong thì nghẹn họng trân trối, hắn vừa biết đến cái quái gì thế này! Hình thù hắc ám tỷ lệ ra võ hồn tăng cấp không nổi một thành! Nếu hắn là Khí Vận Chi Tử đi chăng nữa thì xác suất ra Thần Thoại Võ Hồn hay Truyền Thuyết Võ Hồn cũng chỉ được một trong số ngàn người mang Khí Vận Chi Tử, hắn ta là có thể sao! Hiển nhiên là không rồi. Còn về Vũ Trụ Thần Tử, hắn làm sao có thể đụng tới được cái loại đó chứ, ngay cả Hoàng Ánh khẳng định trên đời này không hề tồn tại loại chi tử cấp bậc này.

" Chẳng lẽ tỷ lệ nó thức tỉnh thành mấy cái như Truyền Thuyết hay Thần Thoại thực sự là con số không hay sao?"

Bắc Minh Dạ bàng hoàng, hắn ngồi bệch xuống đất, vẻ mặt không dám tin. Hắn không nghĩ rằng vận may mình lại kém cỏi tới như vậy!

" Thiếu gia đừng có nản lòng! Cái xác suất gì đó cũng chỉ là một con số! Hơn nữa hệ thống lại cho xuất hiện Võ Hồn Vô Cấp vào lúc này cũng là muốn tốt cho thiếu gia mà thôi! Chỉ cần còn có hệ thống thì thiếu gia sẽ không bị tuột hậu đâu, dù sau này nó thức tỉnh là Phế Phẩm đi chăng nữa thì vẫn còn có cơ hội khác kia mà!"

Hoàng Ánh bên cạnh an ủi, quả thực đây chính là cú sốc đầu đời của Bắc Minh Dạ, ngay cả bản thân nàng cũng không ngờ được lại có thể mở ra Võ Hồn Vô Cấp!

" Ta hiểu, nhưng kết quả như thế này thì đúng là quá khó chấp nhận đi!"

Bắc Minh Dạ lắc đầu cười khổ, thôi thì sự thật vẫn mãi là sự thật, cái này hắn không thể thay đổi được, chỉ đành chấp nhận vậy!

" Nhưng thiếu gia cũng nên cảm thấy may mắn, nếu thật sự thiếu gia nhận được Võ Hồn Thần Thoại hay Võ Hồn Truyền Thuyết, thì tỷ lệ bị đuổi giết của thiếu gia sẽ rất cao, ngay cả hệ thống cũng khó lòng bảo vệ được thiếu gia."

Hoàng Ánh ngồi trên vai, nàng nhẹ giọng nói.

" May mắn? Ý của nàng hai loại đó nếu xuất hiện sẽ khiến ta gặp chuyện sao?"

Bắc Minh Dạ nhíu đôi mày lại, chẳng phải nếu hắn có được Thần Thoại Võ Hồn hay Truyền Thuyết Võ Hồn thì khả năng hắn đi ngang vũ trụ này là có, tại sao lại mang họa vào thân?

" Thiếu gia không biết! Võ Hồn Thần Thoại và Võ Hồn Truyền Thuyết là hai thứ không tồn tại dựa trên quy tắc của vũ trụ, nó vượt qua pháp tắc hay luật lệ đặt ra từ thuở xa xưa, cho nên chúng được liệt kê vào danh sách Võ Hồn không nên tồn tại trong phiến vũ trụ này, dĩ nhiên nếu ai mang chúng thì kẻ đó sẽ trở thành Nghịch Thiên Vũ Tử, hay gọi là Nghịch Tử của vũ trụ. Nếu như không cẩn thận sẽ bị pháp tắc vũ trụ dòm tới, dùng mọi cách chèn ép khiến kẻ đó khó lòng sống sót qua năm tháng, thậm chí có thể bị tiêu diệt từ trong giai đoạn trứng nước.

Chưa kể đến, nếu tên đó may mắn, ẩn giấu kỹ võ hồn nghịch thiên của mình, thì chỉ cần bước đến cảnh giới thiên cảnh, sẽ chính là con mồi cho các thế lực cự đầu tại nơi đó, bị truy sát hay bị bắt để tịch thu võ hồn lúc nào không hay! Càng lên cao thì khả năng sống sót sẽ càng thấp, chỉ khi kẻ đó sinh ra đã thuộc về phần còn lại của vũ trụ mà thôi!

Cho nên, đừng nghĩ đến việc mang trong mình Võ Hồn Thần Thoại hay Truyền Thuyết là bản thân sẽ có thể phát triển mạnh mẽ mà không gặp chướng ngại. Những thứ càng cao, càng hiếm, càng khó tìm thì tỷ lệ thuận với kẻ thù, địch thủ, hay thậm chí là pháp tắc vũ trụ."

Hoàng Ánh chậm rãi giải thích cho hắn, nàng đây là đưa ra từng lời chân thành gửi đến cho thiếu gia nhà mình.

" Ta hiểu rồi! Đạo lý mạnh được yếu thua luôn luôn xuất hiện ở mọi nơi, chỉ trừ khi ngươi cường đại mới có thể bảo vệ những thứ của mình, những kẻ yếu mà có vật ngon cũng chỉ là những miếng mồi cho kẻ tham lam hay thế lực tham tài nào đó mà thôi!"

Bắc Minh Dạ gật đầu, hắn sau khi nghe từng lời khuyên bảo của Hoàng Ánh thì thông suốt! Đúng vậy, nếu quả thật hắn may mắn mở được Võ Hồn Thần Thoại hay Truyền Thuyết, hắn có thể giấu nó được bao lâu trong khi kẻ thù lẫn địch thủ nằm ở khắp mọi nơi, những kẻ sẵn sàng bán mạng để có thể chiếm đoạt lấy đồ vật của hắn, hay thậm chí pháp tắc vũ trụ tìm đến và tiêu diệt hắn từ giai đoạn trứng nước, không chờ hắn trở thành một Nghịch Tử có thể chống lại cả vũ trụ.

" Vậy thiếu gia đừng cảm thấy tự ti! Nếu là vật mà hệ thống giao đến, dù có là phế phẩm nhưng nó vẫn có công năng, chỉ cần thiếu gia có năng lực và bản lĩnh, không ngại gian khổ ắt có ngày thành tựu đỉnh cao, dù là các thiên tài thế lực hay gia tử thế gia cũng chẳng là gì so với ngài."

Hoàng Ánh tươi cười nói.

" Ừm, ta nghe lời nàng, sẽ không tự ti nữa!"

Nói xong, Bắc Minh Dạ hít sâu một hơi, hắn chậm rãi đưa tay tới mảnh hắc ám vẫn còn đang lơ lửng trước mắt, hắn nhìn chằm chằm vào song nhãn đỏ rực vô cảm của nó, chậm rãi nói:

" Nếu số phận đã đưa ngươi đến với ta, vậy thì theo ta chinh chiến phiến thiên địa này! Ngươi thân mang Vô Cấp, không phải là phế phẩm! Và ta cũng vậy, ta không phải phế vật, mà là người mang ngươi trở thành cường giả đứng đầu vũ trụ."

Ào...

Như đáp lại lời nói của Bắc Minh Dạ, Vô Định Võ Hồn hay gọi là hắc ám võ hồn chậm rãi chui vào thể nội, nó mang theo một nguồn lực lượng chạy khắp cơ thể của hắn, cổ Hồn lực bàng bạc bành trướng trong đan điền, nó như một con ngựa hoang vô cương bùng nổ phá tan mọi gồng xích trong người của Bắc Minh Dạ.

Ầm... ầm... ầm... ầm...

Thể nội nổ ầm ầm liên tục bốn lực, Hồn lực như phá không mà ra, dư ba càn quét khắp căn phòng nhỏ.

Keng, chúc mừng ký chủ thăng cấp Võ Đồ Tứ Trọng.

Âm thanh lạnh tanh của hệ thống vang lên, nó như một hồi âm khởi đầu cho cuộc hành trình chinh phục đỉnh cao của Bắc Minh Dạ.

Hừm...

Bắc Minh Dạ tay nắm chặt thành quyền, hắn vung mạnh một quyền vào không trung.

Ầm...

Cả căn phòng bụi bay mịt mù, mọi thứ trong phòng đảo loạn hết cả lên, bộ bàn ghế cũng vỡ tan trước quyền đầu của hắn, chẳng mấy chốc căn phòng sạch sẽ lại biến thành chiến trường hoang tàn, nó chính là tác phẩm của một người, và người đó đang đứng trong chính căn phòng đó.

" Quả thật không tồi! Sức phá hoại vừa rồi đúng là khiến ta ngạc nhiên không thôi, quyền đầu lúc nãy ít nhất cũng là ba ngàn cân!"

Bắc Minh Dạ gật gù, hắn tạm đồng ý với kết quả hiện tại. Sau đó, giương mắt ra khỏi cửa sổ, nhắm thẳng lên trời cao, lạnh lùng nói:

" Ta đã không còn là phế vật! Thế giới này, hãy đợi đấy! Ta sẽ trở thành đệ nhất cường giả, thống trị cả tam giới!"

Còn tiếp...