Tiếng chân vang vọng ngày một lớn hơn, cả đám đệ tử đều tỏ ra vẻ hồi hộp, bọn họ trưng mắt ra nhìn về phía cửa chính, trong lòng đang thầm mong điều gì đó!
" Là bước chân của nữ nhân, hơn nữa người này chắc chắn là mỹ nhân."
Mặc Lâm nghe thanh âm phát ra kia được một hồi, trịnh trọng nói. Với tài nghệ trên tình trường hơn mấy năm, cũng như trải qua vạn lần trêu hoa ghẹo nguyệt, Mặc Lâm hiểu rõ nữ nhân đến từng chân tơ kẽ tóc, chỉ cần nghe được tiếng chân thôi đã có thể xác định người đó là nam hay nữ.
" Ngươi chắc chắn bản thân sẽ không nghe nhầm chứ?"
Nam Cung Vũ thấy vậy lập tức hỏi lại. Nếu quả thật vị giảng viên kia là nữ, lại còn là mỹ nhân, chẳng phải phúc mấy đời của hắn hay sao!
Bắc Minh Dạ cùng với bốn thiếu niên ngồi bên cạnh cũng chú ý tới lời nói của Mặc Lâm, trong lòng thầm nể phục. Bọn ta còn chưa dám đưa ra lời giải đáp là nam hay nữ, ngươi đã xác định người ta là mỹ nhân, xem ra tên này am hiểu cực kỳ sâu về phái nữ.
" Ta chắc chắn mười phần trên mười. Bước chân người này cực kỳ có tiết tấu, không nhanh không chậm, lại vang vọng như vậy, ắt hẳn là một người luôn tuân thủ quy tắc của bản thân, nhịp chân cứ mỗi nửa khắc sẽ vang lên, ta suy đoán vị giảng viên này cao khoảng một thước sáu mươi phân, cân nặng dưới sáu mươi cân, ba vòng đầy đặn, ngực nở eo thon, mông đẫy đà.
Tuy nhiên ta lại không phán đoán được người này có gương mặt thế nào, nhưng dựa theo câu nói của ông cha ta ngày xưa, nữ nhân có thân hình ma mị chắc chắn gương mặt nàng ít nhất cũng phải là tuyệt sắc giai nhân."
Mặc Lâm chậm rãi thốt lên, lời văn như được biên soạn sẵn, giọng điệu tự tại không câu nệ tiểu tiết, mỗi câu đều là tuyệt ngôn tuyệt ngữ.
Lời vừa dứt, không ít nam nhân đưa nhìn Mặc Lâm, trong đó chứa đựng sự kinh ngạc và nể phục, thế nhưng đối với nữ đệ tử lại không hề có chút thiện cảm, đều dùng ánh mắt chán ghét nhìn hắn.
" Xem ra nhà ngươi rất am hiểu nữ nhân." Thiếu niên ngồi gần Bắc Minh Dạ lên tiếng, ngữ khí thập phần kính nể.
Bắc Minh Dạ và Nam Cung Vũ cũng gật đầu, nếu để bọn hắn nói cũng chưa chắc được lời văn hay như thế này, đúng là miệng lưỡi của kẻ phong lưu đa tình!
Cạch...
Tiếng mở cửa vang lên, cả bọn nhao nhao nhìn về cửa chính, biểu cảm hồi hộp hiện rõ trên gương mặt từng người. Bảy con người ngồi ở một góc đưa mắt nhìn, vẻ mặt lạnh nhạt, dường như không để tâm đến việc này cho lắm, ngọai trừ hai tên Mặc Lâm và Nam Cung Vũ đang trừng mắt, hóng chuyện!
Cộp...
Tiếng chân bước vào, thân ảnh nữ nhân xuất hiện trước cửa lớp, nam đệ tử không ai dám nháy mắt dù chỉ một cái, cố gắng phóng to nhãn cầu để có thể nhìn rõ hơn người bước vào.
Chỉ trong giây lát, cả căn phòng đều chìm vào sự yên lặng, nó im đến nổi có thể nghe thấy được tiếng kim rơi, bầu không khí dần trở nên nóng bức hẳn lên, tất cả mọi người đều có một gương mặt, đó là kinh ngạc đến cực độ. Bầu không khí im ắng kia kết thúc ngay khi có một tiếng hét của nam sinh...
Oaaaaaaaaaaaaaaaa....
Yeahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh...
Húúúúúúúúúú... Húúúúúúúúú...
Tiếng reo hò vang lên như sấm chớp nổ đùng đùng, đám đệ tử ai nấy cũng vui ra mặt, đặc biệt là đám thiếu niên đứng lên hò hét nhảy múa liên tục với điệu múa vinahouse, bọn chúng mừng rỡ như vớt được hạt kim cương, cả bọn đưa mắt nhìn chằm chằm vào nữ nhân mặc đồng phục giảng viên đứng ở phía cửa. Còn đám nữ nhân thì mặt mày vui vẻ hẳn lên, tâm trạng cực kỳ thăng hoa. Cả căn phòng đắm chìm vào sự phấn khởi.
" Đấy, ta đâu có sai đâu! Hahahahaha..."
Bên này, Mặc Lâm ngửa đầu lên trời cười lớn, vẻ mặt phấn kích. Lời nói của hắn đã thành hiện thực rồi đấy, vị giảng viên này không chỉ là nữ, mà còn là một mỹ nhân tuyệt sắc nữa!
Cạnh hắn, Nam Cung Vũ cũng trợn cả mắt ra, miệng há hốc đủ nhét quả trứng gà, bàn tay cố gắng dụi dụi mắt để xem bản thân có hoa mắt không, thậm chí còn tát mạnh liên tục vào hai bên má khiến mặt hắn đỏ ửng.
Bắc Minh Dạ cùng thiếu niên bên cạnh hơi ngạc nhiên, bọn họ không nghĩ rằng vị giảng viên của bọn họ lại là người này!
Nghe thấy tiếng hò hét như sấm động, những lớp ở kế bên cũng muốn hóng chuyện, không ít người thò đầu ra ngoài, hay đứng ở cửa chính nhìn xem có điều gì mà khiến đám đệ tử lớp đầu kia hò hét như đi hội vậy!
" Đậu xanh rau má, giảng viên lớp nội viện đầu tiên là Võ Minh Thảo...."
" Cmn, tại sao lớp đó tốt số vậy chứ! Được hoa khôi của học viện đích thân làm giảng viên..."
" Huhuhuh..., bọn chúng may mắn quá..."
" Ta phải chuyển lớp..."
Cả dãy lớp học rần rần cả lên, ngoài tiếng hò hét vui mừng của lớp nội viện đầu tiên ra, bốn lớp học còn lại đều âm thầm tiếc hận, cảm thấy bản thân xui xẻo khi không được vào lớp học của nữ giảng viên đó!
...
Bầu không khí sôi động kéo dài, nữ giảng viên kia cũng đã đi đến trước bục giảng, nhẹ nhàng để một tập sách lên bàn, hướng mắt về phía bọn họ.
Tâm trạng của Bắc Minh Dạ lúc này cũng khá kinh ngạc. Ấn tượng đầu tiên là giáo sư này rất đẹp, nói là tiên nữ giáng trần quả không sai. Mái tóc đen óng ả dài tới tận eo, đôi mắt đen thâm thuý sau cặp mắt kính như một lỗ hổng hư không hút lấy linh hồn nam nhân, sóng mũi cao ráo không khuyết điểm, đôi môi đỏ mọng nước hấp dẫn ánh nhìn.
Bên dưới là một thân hình ma quỷ đến cực điểm, bộ đồng phục giảng viên bó sát cơ thể để lộ những đường cong quyến rũ, bộ ngực to tròn như muốn phá tan chiếc áo sơ mi, vòng eo thon gọn vừa đủ một cánh tay của nam nhân ôm lấy. Tiếp đến là bờ mông vểnh cao sau chiếc váy hắc sắc, ngọc thố tuyệt mỹ được che đậy bởi một đôi cùng màu, đôi hài kiểu có gót chân cao nhìn giống hệt giày cao gót ở tiền thế, đem thân hình khiến vạn người say đắm kia cao lên thêm một bậc.
" Khoan đã, hình như ta đã gặp người này ở đâu rồi thì phải?"
Bắc Minh Dạ sực nhớ ra điều gì đó, hắn lẩm bẩm, đầu óc lập tức luân chuyển.
" Nàng ta là Võ Minh Thảo, là tỷ muội song sinh với Võ Minh Nguyệt hiệu trưởng khối Sơ Cấp Học Viện Bá Vương. Nàng ta là người thay thế Võ Minh Nguyệt phát biểu vào ngày hôm qua."
Ánh Nhi truyền âm nói.
" Thảo nào nhìn nàng ta quen đến vậy! Thì ra là tỷ muội với nữ nhân kia!"
Bắc Minh Dạ gật đầu đáp.
[Keng, phát động nhiệm vụ chi nhánh: Chinh Phục Mỹ Nhân. Chi tiết nhiệm vụ: Dùng mọi cách để có được tình yêu của Võ Minh Thảo (thời hạn: một tuần). Phần Thưởng: Thiên Giai Sơ Cấp Đao Kỹ, Mảnh bí cảnh cổ đại x1, Mảnh da thú x10, Dưỡng Nhan Đan x10. Nhiệm vụ thất bại: Dương vật cụt đi ba phân, trở thành tử địch của Võ gia, bị Võ gia truy sát.]
Âm thanh máy móc cơ giới lạnh tanh không cảm xúc vang lên.
Lời hệ thống vừa dứt, Bắc Minh Dạ á khẩu không thể phản bác, hắn kiềm nén hết mức để không rống lên. Cmn, cái nhiệm vụ chết tiệt gì thế!
" Quả nhiên con đường chủ tu sắc đạo, thiếu gia sẽ gặp phải các loại nhiệm vụ này dài dài, nếu hệ thống tăng cấp thì sợ rằng mỗi ngày một cái!"
Ánh Nhi chậc chậc lưỡi, nàng truyền âm nói, ngữ khí đầy sự cảm thông.
" Tất cả trật tự!"
Giọng nói êm tai như mây trôi nước chảy, dịu nhẹ bay bổng như lá mùa thu, lập tức đánh vào tâm lý của đám đệ tử, chỉ trong nửa khắc liền im lặng trở lại, trật tự ngồi vào chỗ, ngay ngắn nghiêm túc hướng mắt về phía bục giảng.
" Tự giới thiệu với các bạn, tôi tên là Võ Minh Thảo, là giảng viên nội viện của học viện Bá Vương! Từ nay, tôi chính thức trở thành giảng viên chính thức của lớp, và là người tiếp quản tất cả các bạn ở đây! Tôi hi vọng trong vòng năm năm sắp tới, sẽ không có một vấn đề nào xảy ra giữa chúng ta, hay chúng ta với các lớp học khác.
Yêu cầu của tôi đối với các bạn rất đơn giản, ngoài việc được bổ túc kiến thức cơ bản về tu luyện, sẽ có những tiết học chuyên môn cao cho các bạn, hay những bài tập thực hành dạng nâng cao, tôi chỉ mong các bạn có thể hoàn thành mà không có bất kỳ sơ suất nào.
Mọi người ở lớp của tôi cứ thoải mái, không việc gì tôi phải cấm cản các bạn, nhưng vẫn phải tuân theo nguyên tắc của học viện. Thêm vào đó, tôi mong các bạn sẽ không phạm phải nguyên tắc ba "không" của tôi, đó là:
Điều đầu tiên: Không được đi học trễ. Những người đi học trễ sẽ điểm danh là vắng không có lý do, cắt phần thưởng cuối tuần, phạt trực nhật lớp học một tuần lễ.
Điều thứ hai: Không được quậy phá, đánh nhau trong lớp. Nếu vi phạm sẽ xem xét theo tổng thiệt hại, từ đó đưa ra hình phạt cao nhất có thể.
Điều thứ ba: Không được ngủ gật, không được nói chuyện, làm việc riêng trong giờ học tập, dù là bất kỳ lý do gì. Với những ai làm việc riêng hay ngủ gật liền bị đuổi khỏi lớp, sẽ xem như vắng buổi học đó.
Dĩ nhiên hình phạt của tôi cũng không hề nhẹ, sẽ không nặng tay với con trai hay nhẹ tay với con gái, tất cả đều có sự công bằng!
Tôi nói đến đây các bạn có hiểu rõ chưa?"
Võ Minh Thảo nói năng một cách chậm rãi, lời văn của nàng cực kỳ mạch lạc không hề bị , giọng nói nhẹ nhàng nhưng nặng nề vô cùng, ánh mắt nàng cũng trở nên sắc sảo và cực kỳ nghiêm túc, nhìn nàng giống hệt như chiến nữ trên sa trường!
" Đã rõ." Toàn phòng hét to một tiếng, bọn họ đồng loạt gật đầu. Cả bọn không biết tương lai mình có vi phạm hay không nhưng cứ gật đầu trước đi rồi tính tiếp.
" Rất tốt, nếu mọi người đã gật đầu đồng ý thì chúng ta bắt đầu ngay ngày hôm nay."
Võ Minh Thảo gật đầu nói.
" Thưa giảng viên, khi học xong lý thuyết thì bọn em sẽ học thực hành ngay ạ?"
Một nữ đệ tử đứng lên hỏi, giọng đầy bân khuân.
" Lịch học của các bạn là năm buổi lý thuyết về tu luyện võ hồn, võ kỹ,..., và năm buổi để thực hành với bài lý thuyết vừa học, cũng tức là sáng học lý thuyết xong, chiều lập tức thực hành. Buổi học còn lại là làm bài kiểm tra mỗi cuối tuần, những ai không vượt qua được bài kiểm tra sẽ bị phạt, dĩ nhiên lần phạt này là cực kỳ thảm khốc."
Võ Minh Thảo trả lời chậm rãi, ngữ khí sắc sảo uy nghiêm, từng câu từng chữ in vào não bộ từng người, nàng thậm chí còn nhất mạnh bốn chữ "cực kỳ thảm khốc" khiến cả đám rùng mình, sóng lưng chợt thấy lạnh toát.
" Vậy chúng em sẽ học thực hành ở đâu? Và với ai ạ?" Một nam sinh giơ tay, đứng lên hỏi.
" Các bạn sẽ học thực hành ở quảng trường riêng, nằm ở dãy núi phía Tây, dĩ nhiên người dạy thực hành cho các bạn cũng chính là tôi." Võ Minh Thảo đáp lại một cách nhanh chóng.
Ngay sau đó, cả căn phòng đều trở nên xì xào, ai ai cũng bàn chuyện một cách xôn xao, chỉ duy nhất mỗi một mình Bắc Minh Dạ vẫn im lặng không lên tiếng.
" Nếu không còn gì để hỏi, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu tiết học đầu tiên."
Không thấy ai đặt câu hỏi gì, Võ Minh Thảo liền lên tiếng, buổi học đầu tiên chính thức được bắt đầu.