Tu La Võ Thần

Chương 274: CHƯƠNG 274 - NGƯƠI THẬT CHƯỚNG MẮT​



Bàng bạc Huyền lực ngưng tụ ở trong không trung, tựa như một ngọn núi lớn đang ép xuống Sở Phong. Nam Cung Hiểu cho rằng dù một kích này không thể đánh chết Sở Phong, nhưng lấy tu vi của hắn, hoàn toàn có thể đánh Sở Phong đến nửa sống nửa chết. Lần này chính là cơ hội để hắn biểu hiện trước mặt Nhan Như Ngọc, là cơ hội tốt nhất để hắn bày ra khí thế oai phong của một người nam nhân.

Mà sau khi Nam Cung Hiểu xuất thủ thì gần như tất cả đệ tử của Ngọc Nữ Tông đều tràn đầy sự mong đợi, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh như băng. Bởi vì các nàng đều rất xem thường Sở Phong, tận đáy lòng cũng không muốn Nhan Như Ngọc gả cho Sở Phong.

Nhưng chỉ vì ngại mặt mũi của tông chủ nên các nàng không dám động thủ với Sở Phong, mà việc Nam Cung Hiểu động thủ với Sở Phong vừa hay rất hợp ý các nàng, cũng đồng nghĩa với việc thay các nàng dạy dỗ Sở Phong.

Giờ khắc này, thậm chí trong lòng các nàng hy vọng Nam Cung Hiểu có thể đập chết Sở Phong, nếu được như vậy thì ngược lại các nàng càng cảm thấy thỏa nguyện. Bởi vì từ trước đến nay người yếu căn bản không xứng để các nàng để ý, nếu như bọn họ dám để ý đến các nàng chính là tự tìm đường chết.

Chỉ có điều, Sở Phong hiển nhiên phải để cho bọn họ thất vọng rồi, ngay khi Huyền lực sắp sửa rơi xuống thì Sở Phong cũng giơ tay lên đánh ra một quyền, Nguyên lực bắn ra bốn phía đem Huyền lực hùng hồn kia đánh tan không còn một móng. Năng lượng dao động cực kỳ lớn, các đệ tử Ngọc Nữ Tông đứng ở xung quanh đều bị bức lui về phía sau, nhất thời cuống quýt sợ hãi.

- Tên tiểu tử kia vậy mà có thể đỡ được đòn công kích của Nam Cung Hiểu!!!

Giờ khắc này, dung nhan như hoa của tất cả những đệ tử của Ngọc Nữ Tông có mặt ở đây đều thay đổi, khuôn mặt đại biến. Trên từng khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đều viết đầy hai chữ "Khiếp sợ".

Bởi vì các nàng đều có thể cảm nhận được tu vi của Sở Phong chính là Nguyên Vũ cửu trọng. Mặc dù tu vi không cao nhưng ở độ tuổi như Sở Phong mà đã có tu vi như thế thật sự không tệ, nhưng như thế thì căn bản không cách nào chống lại Huyền Vũ Cảnh được.

Thế nhưng Sở Phong lại dựa vào tu vi Nguyên Vũ cửu trọng của mình dễ dàng phá giải đòn công kích của Nam Cung Hiểu, loại chiến lực này thực sự đã đạt đến cảnh giới không thể nào tưởng tượng nổi.

Giờ khắc này, trong đầu mọi người đều không kềm được mà nảy ra một loại ý nghĩ, đó chính là tin đồn Sở Phong có thể dựa vào tu vi Nguyên Vũ thất trọng đánh bại cao thủ Huyền Vũ tứ trọng chẳng lẽ lại là sự thật?

- Tiểu tử, ngươi cũng có chút bản lĩnh, nhưng không biết là kế tiếp ngươi có thể đỡ được không?

Một kích thất bại, Nam Cung Hiểu cảm thấy mặt mũi mình bị mất hết. Lần này hắn không nương tay nữa, mà thi triển ra một loại vũ kỹ cấp sáu vô cùng mạnh mẽ.

Vũ kỹ kia vừa ra thì bầu trời trong xanh đã trở nên âm u ảm đạm, Huyền lực vô cùng mạnh mẽ hóa thành vòng xoáy, liên tục cuộn trào giữa không trung, cuối cùng hóa thành một thanh bảo kiếm khổng lồ vắt ngang giữa không trung.

Bảo kiếm này dài hơn mười thước, tản ra uy lực đáng sợ, phảng phất như không có gì có thể đỡ nổi một kiếm ấy. Lúc này bảo kiếm mang theo uy áp đáng sợ đang đâm tới Sở Phong đang ở chính diện.

- Mau nhìn đi, đây không phải là vũ kỹ trấn tông của Vô Kiếm Tông sao? Năm ngoái ở Bách Tông đại hội, Nam Cung Hiểu đã dựa vào một chiêu này đánh ngang tay với Nhan sư tỷ sao?

Nhìn thấy thanh bảo kiếm to lớn do Huyền lực ngưng tụ thành, tản ra khí thế cường đại thì những người có mặt ở đây đều không nhịn được mà hít một hơi lãnh khí, trên mặt hiện ra vẻ khiếp sợ.

Bởi vì một kích này của Nam Cung Hiểu mang theo lực vô cùng mạnh, trong hàng ngũ đệ tử của Ngọc Nữ Tông có mặt ở nơi này, ngoại trừ Nhan Như Ngọc ra thì hầu như không ai có thể chặn được cả. Cho dù Nhan Như Ngọc xuất thủ cũng chỉ có thể đỡ chứ không cách nào hóa giải.

- Ai, xem ra Sở Phong này chết chắc rồi.

Chiêu này vừa ra thì gần như tất cả mọi người đều cho rằng đại cục đã định, cho dù Sở Phong thực sự có thiên phú đáng sợ, chiến lực ngút trời, có thể lấy tu vi Nguyên Vũ phá giải công kích của Huyền Vũ Cảnh, nhưng các nàng cảm thấy Sở Phong tuyệt đối không cách nào chặn được một kích này.

- Hừ, chỉ là phô trương thanh thế mà thôi.

Nhưng mà dưới uy áp của thanh cự kiếm ẩn chứa lực lượng kinh khủng kia, Sở Phong lại không hề tránh né, tay nắm thành quyền, hướng về bầu trời đánh một quyền. Tuy nhiên một quyền này lại chứa lực đạo mạnh hơn quyền trước gấp mấy lần.

"Ầm".

Quyền này vừa ra thì khoảng không đều liên tục chấn động, mà khi quyền lực vô hình kia đánh vào cự kiếm thìbcự kiếm vô cùng sắc bén kia vậy mà lại nứt ra, cuối cùng biến thành vô số mãnh vỡ rơi lả tả ở phía chân trời.

- Trời ạ, các ngươi mau nhìn kìa, vũ kỹ trấn tông của Vô Kiếm Tông lại bị một quyền của Sở Phong đánh bể.

Nhìn thấy hình ảnh này thì tất cả mọi người gần như đều giương mắt đờ đẫn, bởi vì hình ảnh này thực sự đã vượt khỏi tưởng tượng của mọi người, không còn hợp lẽ thường nữa.

- Việc này... Làm sao có thể, tiểu tử kia vậy mà....

Cùng lúc đó, Nam Cung Hiểu - người vừa thi triển vũ kỹ kia lại rất thảm hại, sắc mặt của hắn lại càng tái nhợt, thủ đoạn này chính là vũ kỹ mạnh nhất của hắn, chính là át chủ bài. Hắn vốn đánh bại Sở Phong, nhưng lại không ngờ chiêu thức của mình lại bị người khác đánh tan dễ dàng như vậy. Giờ khắc này, hắn thực sự chẳng biết làm thế nào cho phải, hắn đã bị kích thích sâu đậm.

- Chỉ có bao nhiêu đó bản lĩnh mà cũng muốn dạy dỗ ta? Ngươi thực sự không biết tự lượng sức mình.

Mà đúng vào lúc này, Sở Phong đột nhiên xuất thủ, thân hình hắn chợt lóe lên liền giống như ma quỷ đi đến trước mặt Nam Cung Hiểu. Sở Phong nhấc chân lên, đạp Nam Cung Hiểu té xuống đất, sau đó ở trước mặt mọi người giơ hai bàn tay lên, hướng tới hai gò má của Nam Cung Hiểu, liên tục tát mạnh xuống.