Dịch Kỳ Ngư bắt đầu hành động,cô đã nghe theo lời Uông Kiếm Trì văng bẩy Tịch Duy An,cô canh lúc Dịch Chung Linh ra ngoài liền đi tới trước cửa phòng anh gõ cửa.
Duy An liền tưởng Chung Linh bỏ quên đồ nên quay về,anh đang tắm nên chỉ quắn chiếc khăn quanh eo rồi đi ra mở cửa.
–" Phu nhân quên gì sao...." Nhưng khi bắt gặp cô ta giọng nói anh liền đứt quãng.
Gương mặt Kỳ Ngư lộ vẻ thích thú ngang nhiên bước vào.
–" Tình cảm hai vợ chồng thắm thiết quá....chỉ còn hai ngày nữa thôi anh và chị ta sẽ chính thức đường ai nấy đi rồi anh mau nói cho chị ta nghe đi"
Ánh mắt phẫn nộ của anh nhìn cô ta,anh bước tới nhìn cô đầy thù hận nói.
–"Cô muốn gì..."
Kỳ Ngư liền cười lớn
–" Thì làm vợ anh ...."Nói xong cô đứng lên kéo anh xuống giường hôn cuồng nhiệt lên môi anh.
Chung Linh đang trên đường về khách sạn thì liền đụng trúng một tên đàn ông.
Người đàn ông nhìn thấy cô liền la lên.
–" Chung Linh ....tại sao em ở đây" Anh đã theo cô từ nãy giờ từ khi cô rời khỏi đến khi cô về.
Cô ngước lên liền chạm vào ánh mắt hắn ta.
–" Kiếm Trì sao anh lại đây...." Cô không ngờ lại gặp anh ta nơi này
Chung Linh suy nghĩ một hồi...cô mới gật đầu đi theo anh vào một quán nước gần đó để trò chuyện vì cô muốn xem anh lại giở trò gì tiếp nữa.
Thật ra đã không mấy thiện cảm từ khi anh ta tới Tinh Hoa quậy phá nhưng vì dì ghẻ của cô nên cô mới để trong lòng không nói ra
–" Trong em con vẻ rất hạnh phúc"Trong quán nước giọng nói trầm ổn của anh vang lên.
Chung Linh mỉm cười hạnh phúc gật đầu nhẹ.
Bàn tay ở dưới gầm bàn của anh ta liền xiếc chặt.
—" Vậy em có nghĩ tại sao hắn ta lại khi không dẫn em đi Hong Kong"
–" Anh nói vậy nghĩa là sao" Cô nhìn anh thật khó hiểu.
Anh ta liền cầm ly trà lên uống,nhìn cô thở dài lắc đầu.
–" Anh không muốn giấu gì em,hắn ta và em họ của em đang có một mối quan hệ rất thân mật....cả hai còn công khai đi cặp với nhau tại buổi đấu giá" Ngày hôm qua anh cũng cũng có mặt tại chỗ đó.
Chung Linh giận dữ đập tay lên bàn nhìn anh
–" Anh không được nói anh ấy như vậy" Cô không tin anh lại tái phạm thêm lần nữa.
–" Nếu em không tin thì bây giờ có thể về hỏi hắn ta,hoặc hắn ta đang làm chuyện gì giấu sau lưng em.....hay em hãy tới buổi lễ hôm qua để hỏi xem anh ta giới thiệu cô em họ của em là gì trước mặt bọn họ....Em có biết hắn ta giới thiệu cô ta là Tịch...Phu....Nhân' không"Anh cố tình thêm bớt lời nói vào.
Chung Linh ánh mắt không tin nhìn anh,cô lập tức đứng dậy bỏ đi.
–" Em hãy về xem người chồng tốt lúc nào cũng yêu thương em sẽ phản bội em như thế nào"Giọng nói anh vang vọng đằng sau khiến cô phải ngừng trong giây lát rồi cô mới cất bước đi tiếp.
–" Sắp có phim hay để xem rồi" Uông Kiếm Trì cong môi lên cười kế hoạch của anh đã thành công mỹ mãn.
Chung Linh chạy thật nhanh về khách sạn.
Cô chưa kịp tới phòng thì một giọng nói phụ nữ ỏng ẹo vang lên.
–" Anh mau về ly hôn với chị ta mau lên"
–" Tôi sẽ ly hôn cô ấy... Cô hãy yên tâm"Anh thật chán ghét bộ mặt cô ta. Nhìn thôi anh đã phát ói giờ phải bắt anh cưới cô ta sao.
Kỳ Ngư ôm chặt anh trên giường.
–" Vậy chúng ta sắp là của nhau rồi"Cô nằm mơ cũng không ngờ sẽ lấy được anh
–" Ừ"
Chung Linh bên ngoài đã nghe thấy hết,hai giọt lệ cô rơi xuống thì ra Uông Kiếm Trì đã nói đúng anh và cô ta vẫn lén lút qua mặt cô mà làm những chuyện vậy.
Cô tưởng ai cũng quay lưng đi với cô thì còn anh ở bên cô nào ngờ anh tát hẳn vào gáo nước lạnh vào mặt cô.
Cô vuốt nước mắt liền mở cửa đi vào.Cô lấy dũng khí ngang nhiên bước vào.
"Bốp... Bốp. ...bốp" Cô vừa vào vừa vỗ tay.
Hai người trong phòng liền giựt mình nhìn ra cửa.
–" Chung Linh em.... "Anh liền ngồi dậy nhìn cô. Nhưng anh đang không mặc gì trên người lại nằm kế cô ta,nói anh và cô ta không xảy ra chuyện gì ai mà tin huống hồ là cô
Kỳ Ngư ôm lấy người anh nói
–" Duy An... Anh đi đâu... Chúng ta còn đang vui vẻ mà"
Chung Linh cong môi cười nhìn anh
–" Chắc có lẽ tôi đã phá cuộc vui của hai người rồi...."
–" Chung Linh.... Chúng ta ly hôn đi.... Anh.... Đã yêu cô ấy rồi"Giọng nói yếu dần của anh vang lên.
Kỳ Ngư cười đắc ý.
–" Phải chúng tôi yêu nhau lâu rồi.... Nếu không vì chị chen vào tôi đã trở thành Tịch Phu Nhân từ lâu rồi"
Chung Linh không nói gì cô bước vào trong thu dọn hành lý rồi cầm chiếc dây chuyền và đôi khuyên tai anh mới vừa tặng chọi lại anh
–"Tôi sẽ trả lại tất cả cho hai người.... Tôi sẽ chuẩn bị đơn ly hôn mời ngài Tư Lệnh hãy mau ký vào"Cô quật cường khẽ nói.
Anh vừa chụp lại dây chuyền và đôi bông tai ngước lên nhìn cô,ánh mắt của anh đau đớn khi nhìn cô trả đồ mà anh đã tốn bao tâm huyết tặng cho cô.
–" Không cần... Đơn ly hôn anh đã chuẩn bị xong em hãy ký vào đó"Anh đã chuẩn bị hết từ khi Kỳ Ngư ra điều kiện với anh.
Chung Linh không ngờ anh lại gấp rút đến vậy,anh thật sự rất yêu cô ta.
Cô không suy nghĩ liền đi tới ký rồi lập tức nhanh chóng bỏ đi. Khi cô quay người đi nước mắt cô đã bắt đầu rơi xuống.
–" Cô vừa lòng chưa.... Tôi đã đánh mất cô ấy cô vừa lòng chưa"Ánh mắt hung dữ như muốn giết người của anh nhìn Kỳ Ngư.
–" Cô lập tức biến khỏi cho tôi"Kỳ Ngư sợ hãi cong người bỏ chạy.
Anh nhìn xuống thân thể mình thật ra anh chưa chạm vào cô ta,cô ta vừa hôn anh đã liền xô cô ta ra, khi nhìn thấy đôi môi của cô ta anh đã buồn nôn, anh không muốn gần gũi cô ta chút nào.
Chung Linh đau khổ một mình về Thượng Hải,cô cũng nhanh chóng rời khỏi Tịch Gia,bây giờ cô không biết phải đi đâu tất cả ai cũng quay lưng lại với cô
Cô ngồi một mình thẩn thờ một góc ở ven đường,nước mắt vẫn cứ chảy xuống hai bên má
Một chiếc xe đang đi tới nhìn thấy cô thì dừng lại.Một cặp đôi bước xuống chạy lại cô
–" Chị cả ....chị làm sao vậy"Chung Ngọc cũng đã nghe tin tức liền tức tốc từ Singapore trở về đây
Cô giận Chị cả chỉ một lúc thôi nhưng nghe chị mình gặp chuyện sao cô có thể ngồi yên cho được lần này cũng có anh họ cô Chu Văn Đường về cùng anh cũng rất lo lắng cho cô.
—" Chị ly hôn nữa rồi....anh ta thật sự đã ly hôn với chị"Cô tuyệt vọng khi anh đã quyết tâm cắt đứt với cô.
Chưa nói hết câu cô đã xỉu vào lòng Chung Ngọc rồi.
–" Chị cả.....chị cả"Chung Ngọc sốt ruột kêu lên
Đường Phượng Ngô cũng hơi lo lắng.
–" Chúng ta mau đưa cô ấy tới bệnh viện mau"Chu tiên sinh bước xuống xe nói.
Bệnh Viện
Bác sĩ vừa đi ra Chung Ngọc chạy lại hỏi.
–" Bác sĩ chị cả sao rồi"
Bác sĩ mở chiếc khẩu trang nhìn cô mỉm cười nói.
—" Chúc mừng cả nhà bệnh nhân có thai gần hai tuần rồi"
–" Có thai sao"Cả Chung Ngọc và Đường Phượng Ngô cùng đồng thanh lên tiếng.
Đây là một tin tốt hay tin buồn,đứa bé đến thật không đúng lúc
Chung Linh cũng hay tin mình có thai tâm trạng cô rối bời,tại sao đứa bé lại đến vào giờ này khi cha mẹ đã không còn bên nhau.
Tin Tịch Duy An ly hôn được lang khắp Thượng Hải và chuẩn bị cưới vợ khác tất cả đều nằm trên mặt báo sáng nay và vợ sắp cưới của anh không ai xa lạ chính là em họ của vợ cũ khiến đất Thượng Hải ai cũng cười nhạo anh là kẻ phản bội không ra gì.
*********
Tại Bệnh viện
Chu tiên sinh đang cầm một bó hoa lớn bước vào phòng bệnh Chung Linh,từ ngày cô ở đây thì không ngày nào mà anh không vào thăm cô.
–" Cô thấy trong người sao rồi,đứa bé vẫn khỏe chứ"Anh nhìn cô nở một nụ cười si tình.
Chung Linh sờ bụng mình không biết vì lần đầu mang thai hay sao mà cô thấy trong người thật mệt mỏi không muốn làm gì.
–" Tôi cũng mệt chút thôi"Giọng nói bây giờ cô rất yếu ớt.
Chu Văn Đường cũng khó hiểu,anh đã từng có rất nhiều bạn bè hay người thân mang thai nhưng cũng không mệt mỏi như cô
Hai người nói chuyện một lúc thì một bác sĩ nữ đi vào.
–" Tôi có chuyện rất quan trọng nói với hai người" Bác sĩ đó lên tiếng.
Chung Linh ánh mắt khẩn trương nhìn vị bác sĩ trước mặt
Bác sĩ nữ hít thở thật sâu rồi nói.
–" Tôi nghĩ cô phải bỏ đứa bé ngay lập tức.Nếu không sẽ ảnh hưởng đến tính mạng của cô"
–"Bỏ ....bỏ là sao bác sĩ"Chung Linh ấp úng nói.
Chu tiên sinh bên này cũng đang thắc mắc nhìn vị bác sĩ
Bác sĩ nữ liền đưa cho cô bệnh án của cô.
–" Tử cung của cô quá nhỏ đó cũng là việc khiến cô khó mang thai nhưng một khi mang thai sẽ ảnh hưởng rất lớn tới cô có thể cô phải mất mạng"Bác sĩ nhìn cô rồi đưa tay nắm lấy tay cô nói tiếp "Tôi hiểu cảm giác của cô nhưng cô vẫn khăn khăn giữ đứa bé thì một khi em bé lớn thì tử cung cô cũng lớn và sẽ vỡ bất kỳ lúc nào....tôi mong cô sẽ suy nghĩ"
Lời nói bác sĩ khiến tim cô lặng đi một lát,cô thật sự đau rất rất đau tại sao mọi chuyện lại đỗ lên đầu cô vào lúc này
Cô không muốn mất đứa con này đâu.Cô vẫn im lặng không nói một tiếng nào.
Chu Văn Đường nhìn cô như vậy anh rất đau lòng,anh thấy cô khóc như không cất tiếng thì anh biết cô đang đau nhiều lắm
Anh đi tới ôm lấy cô vào lòng.
–" Em khóc đi hãy khóc lớn lên....bực tức trong lòng hãy trút ra hết"Chung Linh bắt đầu thống khổ khóc lớn.
***************
Trong phòng làm việc Duy An vẫn cầm tấm hình cưới của anh và cô.
Lã Phó quan đi vào nhìn Tư Lệnh điều anh không mong muốn nó đã xảy ra.
–" Buổi tiệc đã sắp xếp ổn thỏa rồi.....cuối tuần này sẽ cử hành"Cuối tuần sẽ diễn ra hôn lễ anh vào con đàn bà khốn nạn đó
–" Được anh ra ngoài đi"Anh đã không còn vẻ hung hăng như lúc trước,bây giờ anh thật sự mệt mỏi tất cả mọi thứ.
–" Khoan" Anh kêu Phó quan quay trở lại.
Duy An ngước mắt lên nhìn anh giọng nói khẽ run vang lên.
–"Phu nhân.....không...Chung Linh hiện giờ đang ở đâu"
Phó quan không suy nghĩ nhiều anh liền đứng nghiêm người trả lời.
–" Thật ra mấy ngày hôm nay Đại Tiểu Thư Chung Linh đang nằm ở bệnh viện nhưng tôi không biết chị ấy bệnh gì"
–" Cái gì tại sao anh không nói cho tôi"Anh đứng dậy mặc áo khoát vào nói tiếp " Chuẩn bị xe đưa tôi đến đó"
Anh chỉ cần nghe cô bị gì thì tim anh như thắt lại anh rất sợ cô sẽ xảy ra chuyện hoặc sẽ nghĩ điên rồ tự sát ...anh rất sợ cô sẽ chết.
Tịch Duy An tức tốc chạy thật nhanh tới bệnh viện nơi Chung Linh đang nằm.
Anh chạy lại hỏi một cô ý tá đang trực.
–" Cho tôi hỏi Dịch Chung Linh nằm ở phòng nào"
Cô ý tá liền lật hồ sơ rồi nhìn anh nói
–" À đại tiểu thư Dịch gia đang nằm phòng bệnh khoa phụ sản trên lầu 5 phòng 313" Cô liền lấy tay chỉ anh về hướng lên lầu.
Duy An đứng đơ ngươi trong giây lát, khoa sản là sao
–" Tại sao lại nằm ở đó"
–" Bộ anh không biết sao cô ấy có thai gần hai tuần rồi nhưng ...."Cô y tá định nói gì thêm nhưng cô không nên tiết lộ bệnh án của bệnh nhân
Cô nhìn anh từ trên xuống hỏi:
–" Mà anh là gì của cô ấy.... Tôi thấy anh hơi quen quen"
–" Tôi là chồng của cô ấy...cô ấy có thai sao " Anh sắp được làm cha rồi,anh và cô đã có con của nhau
Anh nói xong anh liền quay người đi tìm cô.
–"Ê anh ơi" Bắt ngờ cô y tá kêu lại.
Anh quay lại nhìn cô với vẻ khó chịu.
–" Có chuyện gì sau"
–" Cô ấy vừa phẫu thuật phá thai nên anh tốt nhất không nên làm phiền cô ấy"Cô y tá khó lắm mới mở miệng nói ra câu này.
Duy An hai mắt mở to nhìn cô giọng điệu giận dữ anh vang lên.
–" Cái gì phá thai... Tại sao cô ấy làm vậy" Anh không tin cô lại bỏ đứa con trong bụng mà anh luôn mong chờ.
Anh tức giận quay người đi lên lầu.
Khi anh vừa đi thì có một người đàn ông lạ mặt đi ra nhìn cô y tá và đưa cô ta một sấp tiền.
–" Cô làm tốt lắm"
–" Dạ cảm ơn Chu tiên sinh"Cô y tá cầm tiền cười tươi.
Tịch Duy An vừa vào phòng đã không thấy cô liền lo sợ ...
Đột nhiên cửa phòng vệ sinh mở ra thấy bóng hình cô đi ra nhẹ nhàng thì anh mới thở phào nhẹ nhõm
Chung Linh vừa liếc nhìn thấy anh là biết ngay anh sẽ biết cô đang ở đây... Ngài Tư Lệnh muốn điều tra một người cũng không khó.
Duy An vừa nhìn thấy cô,anh vừa thương vừa giận,chỉ mấy ngày không gặp cô mà cô đã tiều tụy xanh sao,mái tóc cô xả xuống che hết khuôn mặt xinh đẹp của cô không còn thấy vẻ đẹp khí chất mấy ngày trước của cô nữa rồi
Chung Linh ôm bụng đi tới giường lạnh lùng lên tiếng.
–" Anh tới đây có việc gì"
Duy An đã hết sức bình tĩnh anh đi lại kéo cô lên nói.
–" Em có thai sau không nói với anh..... Anh hỏi em có phải em phá thai rồi không"Anh hi vọng cô sẽ trả lời là không.
Chung Linh ngước mặt lên nhìn anh khó tin bác sĩ chỉ đề nghị cô phá bỏ chứ cô chưa hề nghĩ sẽ bỏ đứa bé.
–" Anh nói vậy có ý gì"
–" Tôi hỏi cô một lần nữa cô bỏ con của tôi rồi phải không"Anh siếc chặt bờ vai khiến cô phải nhăn mặt đau.
Chung Linh không ngờ anh đến đây chỉ vì đứa bé chứ anh không hề quan tâm đến sức khỏe của cô.
Cô xô anh ra giận dữ nói những lời mà cô không muốn nói.
–" Phải .....tôi phá thai rồi,tôi và anh đã ly hôn rồi nó không cần thiết phải sống trên đời này làm gì"
–" Cô nói gì.... Cô giết con của tôi"Duy An không kiềm chế được đi lại bóp lấy cổ của cô.
Duy An nghiến răng lại rặng ra ba chữ: "Đồ ...độc... ác"Cô lại dám giết chết cốt nhục của anh.
Chung Linh gương mặt đỏ ửng,ngước mắt lên nhìn anh khó thở nói .
–" Anh... Giết tôi chết luôn đi"
Duy An dùng sức một chút khiến cô khó thở,khi cô gần như ngã quỵ anh mới từ từ buông cô ra.
Chung Linh ngã quỵ dưới đất khó thở ho sặc xụi,cô lấy tay ôm cổ mình
Duy An kéo cô lên một lần nữa.
–" Cô chính là loại người độc ác như vậy... Ngay cả con của cô, cô cũng có thể ra tay"Anh cũng không ngờ cô là loại phụ nữ như vậy
–" Phải tôi độc ác.Còn anh cũng không có quyền ở đây lên án tôi, nó là con của tôi,tôi muốn làm gì là chuyện của tôi"Lòng cô đau đớn,chưa bao giờ cô phải đau như vậy.
Duy An buông cô ra đi tới trước cửa sổ buông ra lời sỉ nhục cô.
–" Kỳ Ngư đã nói đúng... Cô đúng là một người phụ nữ độc ác,với thân phận con riêng như cô làm sao xứng với tôi cũng may mắn tôi đã ly hôn với cô,cô thật sự độc ác hơn tôi tưởng,tôi thật đã phí bao nhiêu tâm sức thời gian qua đã yêu cô"
Lời không muốn nói anh cũng phải nói ra hết,chuyện tới mức này anh đã không còn cứu vãn được nữa chỉ còn cách đẩy cô rời xa anh.
Chung Linh ánh mắt đầy lửa giận nhìn anh.
–" Anh mau ra ngoài cho tôi.... Anh cút đi... Mau biến khỏi mắt tôi mau lên."
–" Tôi sẽ đi.... À cuối tuần này sẽ là đám cưới của tôi và em họ cô mong cô đến dự"Nói xong anh để tấm thiệp lên bàn rồi rời đi
Anh vừa đi khỏi cô đã ôm lấy bụng mình mà khóc lớn.
Chu Văn Đường vừa thấy Duy An đi khỏi anh liền đi vào ôm lấy cô.
–" Anh xin lỗi đã không hỏi ý em mà anh đã ra tay làm"
Chung Linh lắc đầu nhìn anh
–" Em phải cảm ơn anh... Nếu anh không làm vậy em cũng sẽ làm...anh ta mà biết đứa bé mà còn, thế nào anh ta cũng sẽ cương quyết bắt đứa con của em" Cô biết ngay,chuyện cho anh biết cô phá thai chỉ có Chung Ngọc có thể nghĩ ra để dựng một màn kịch này.
Chu Văn Đường khom người ngồi xuống nhìn cô.
–" Nếu em cương quyết giữ đứa bé anh sẽ giúp em"Bằng mọi cách anh sẽ giúp cô... Vì cô là người anh đã yêu ngay từ gặp đầu tiên.
Chung Linh bất ngờ nhìn anh hỏi :
–" Ý anh là sao"
"Chúng ta sẽ đi Mỹ vì y học bên đó tân tiến có thể giúp cho em" Anh liền đưa ra một đề nghị . Anh rất muốn đưa cô rời khỏi nơi này....nơi đã làm cô đã rơi nước mắt rất nhiều.
Cô thật sự không muốn xa nơi này,nơi cô đã sống từ nhỏ đến lớn... nhưng nếu có thể cứu con cô thì cô sẽ tình nguyện đánh đổi hết.