Duy An rời khỏi người cô,anh ngồi dậy bước tới chiếc va-li của mình,anh liền mở ra lấy một sấp hồ sơ, rồi quay đầu đi về phía cô, đưa nó cho cô.
–" Đây là giấy tờ ly hôn của anh và em.... Và có cả tờ chứng nhận kết hôn của anh và cô ta hai tờ đều cùng chung một con dấu ở phòng luật sư Cao..... Nếu ly hôn với em là giả thì tức nhiên kết hôn cũng là giả luôn"
Chung Linh vẫn chưa tin đây là sự thật cô nhìn vào chỗ con dấu không nghĩ đó là giả cô làm ở Tinh Hoa lâu như vậy cũng không phân biệt con dấu trước mặt mình là giả.
Duy An nhìn thái độ cô mà anh không thể nào kiềm chế được anh liền cuối đầu xuống hôn lên sau gáy của cô.
–" Em tin anh chưa.... Em vẫn là vợ anh" Anh vừa nói vừa ngậm cắn vành tai cô,đôi tay chay sì của anh đã di chuyển ra phía trước cởi từng cút áo trên người cô
Chung Linh cảm nhận anh đang bắt đầu tấn công cô,cô liền chụp lấy đôi tay của anh đang cố ý chui vào áo của cô.
Duy An nhìn cô giọng nói ám muội đè nén vang lên :
–" Em chưa tin anh nữa sao.... Chung Linh anh chỉ yêu mình em thôi..... Chung Linh cho anh đi.... Anh đã nhịn đói 5 năm rồi... Em không cảm thấy tội nghiệp anh sao"
–" Cái gì ...Anh không chạm vào cô ta sao" Nghe anh nói cô rất bất ngờ.Cô nghĩ hai người đã sống chung với nhau như vợ chồng mà chuyện đó chưa xảy ra sao.
Duy An bực mình liền đè cô một lần nữa xuống chiếc giường, anh hết chịu nổi cái thái độ này của cô.
–" Em nghĩ sao.... Anh chỉ một lòng với em còn những người khác anh chả thèm quan tâm.... Thì làm sao anh có thể cùng cô ta xảy ra quan hệ" Có chết anh cũng không dám đụng vào người con đàn bà dơ bẩn đó.
Duy An rút vào cổ cô hít thở phào nhẹ nhõm,anh liền giở giọng nan nỉ.
–" Cho anh đi... Anh chịu hết nổi rồi"Nhìn cô anh chỉ muốn chiếm hữu cô thôi.
Chung Linh thấy thái độ của anh,cô mới cảm nhận những lời nói của anh là thật.
Cô nhẹ nhàng gật đầu.
Thật ra cô cũng nhớ anh rất nhiều, nhiều lắm.Nghĩ anh đang cùng người đàn bà khác yêu thương âu yếm cô không thể nào mà không buồn,không đau lòng.Biết anh và cô vẫn là vợ chồng trong đầu cô rất mong lung không biết có nên tin anh không. Nhưng hôm nay cô muốn buông thả bản thân một lần rồi chuyện sau này chuyện gì tới sẽ tới.
Được sự đồng ý của cô,ánh mắt vui mừng của anh dâng lên.
Anh cuối xuống chiếm đôi môi căng mọng của cô đôi tay liền cởi những nút áo còn lại trên người cô.
Anh liền hôn một đường xuống tới ngực cô,khi tới đó anh luồng tay ra sau lưng cởi chiếc áo nhỏ của cô ra luôn.
Một cảnh xuân liền hiện ra trước mắt anh, đôi gò bông đảo nhô cao của cô đã đập vào mắt anh..... Giờ đây sau bao nhiêu năm đôi bông đảo này đã được nở nang hơn lúc trước rất nhiều còn rất quyến rũ nữa khiến anh thèm thuồng nhìn không chớp mắt.
Chung Linh mặt đỏ lên mắt cỡ khi anh nhìn vào ngực mình,cô liền lấy tay che lại.
–" Anh đừng nhìn nữa.... Em ngại lắm"Cảm giác như cô đang thay đồ có người nhìn lén vậy.
Duy An liền lấy hai tay cô ra ,nhìn vào nó mà tán thưởng.
–" Thân hình của em còn đẹp hơn lúc trước nữa....Anh thật gen tị khi Chu Văn Đường ở chung với em tận tới 5 năm"Anh biết anh ta không làm gì cô nhưng anh vẫn cảm thấy đố kị với anh ta vì được gần gũi cô.
Chung Linh sợ anh hiểu lầm liền giải thích.
–" Em và anh ấy chưa có gì với nhau...."
–" Anh biết..... Chu Văn Đường trước khi đi đã nói hết cho anh nhưng anh vẫn không thích người đàn ông nào đó được gần em.... Gần phu nhân của anh"
Chu Văn Đường đã kể lại việc cô luôn từ chối anh ta như thế nào... Anh còn biết anh ta luôn che giấu cô về việc anh tìm kiếm cô suốt 5 năm qua anh ta cũng giấu luôn... Anh ta sợ khi nói ra cô sẽ về với anh mà bỏ anh ta lại.
Nhưng số trời định sẵn cô vẫn thuộc về Tịch Duy An này.
Anh cúi người xuống ngậm cắn một bên,một bên thì xoa nắn.
–" A... Aaa" Tiếng rên của cô vang lên.Lâu rồi cô cũng không được cảm nhận được như vậy. Cảm xúc khi xưa ùa về.
Tiếng rên của cô đã kích thích toàn thân anh,anh liền chòm người lên hôn đôi môi cô,giọng nói khiêu khích anh nhìn cô.
–" Em có biết...mỗi lần anh nhìn thấy em thì máu huyết anh liền nổi lên không....."
Chung Linh vẫn nhắm mắt không dám nhìn thẳng vào mặt anh,cô vẫn nắm chặt chiếc ga giường không dám kêu lớn.
Duy An tiếp tục hôn xuống thẳng một đường tới chiếc eo thon nhỏ của cô.
Chung Linh bắt đầu thở gấp,căng thẳng lan tràn trong trái tim cô,tim cô đang đập rất nhanh rất dữ dội. Cô biết bước tiếp theo anh đã định làm gì rồi.
Đúng như ý nghĩ của cô,anh bắt đầu hôn xuống vị trí nhạy cảm nhất của cô.
Đôi tay anh từ từ cởi chiếc quần ngủ của cô ra quăng tới chiếc Sofa đằng kia.....và thứ cuối cùng trên người cô là chiếc quần lót cũng được anh cởi ra.
Mặt Chung Linh đã đỏ ra tới mang tai,cô cắn chặt răng không dám kêu lên những tiếng gợi tình của cô.
Duy An ngồi thẳng dậy cũng cởi hết quần áo mình trên người ra hết,giờ đây hai người giống nhau đều không một mảnh vải.
Lần này anh hôn ngược lại anh hôn từ dưới lên trên. Bắt đầu anh hôn hết những đầu ngón chân của cô rồi tới chiếc đùi thon thả nhỏ xíu của cô.... Khi tới vùng cấm địa anh lại dừng ở đó nhìn ngắm một lát rồi mới áp cánh môi hôn lên hai cánh non mềm mại nhất của cô.
–" Ư…..mmm …Á”Chung Linh ưỡn người lên hết chịu nổi cô bắt đầu hét lên thật lớn.
–" Tịch Duy An dừng lại đi... Aaaaa"Cô nắm chặt ra giường cong lưng kêu lên
Tịch Duy An vừa hôn vừa nhìn thấy thái độ cô,nụ cười anh nhếch lên anh mặc kệ tiếng la hét của cô,anh vẫn tiếp tục công việc yêu cô,tay của anh cùng từ từ chui vào vũng đầm lầy của cô.. ..
–" Aaaaaa... " Tiếng hét Chung Linh càng lúc càng lớn.Như có luồng sức mạnh nào đó muốn nuốt chửng cô
5 năm đối với anh đã quá đủ rồi.Anh nhớ cô ...nhớ rất nhiều.
Cô hỏi tại sao anh không xảy ra quan hệ với Kỳ Ngư.... Anh xém một chút nữa đã xảy ra với cô ta.
Có một lần anh vì nhớ cô đến độ mất lí trí anh tự mình chuốt thật say,say để có thể quên cô
Kỳ Ngư thừa dụng thời cơ lúc đó đã mặc đồ của cô xịt nước hoa giống cô để trèo lên trên giường của anh.... Đương nhiên anh sẽ nghĩ là cô ngay, anh ôm chặt cô ta vào lòng hôn điên cuồng lên người cô ta.
–" Chung Linh.... Em đã về lại bên anh rồi sao... Anh nhớ em nhiều lắm.... Anh yêu em"Nhìn gương mặt cô ta mà anh nghĩ là cô.
Khi anh định tiến thân vào người cô ta thì giọng nói cô ta vang lên.
–" Duy An em cũng yêu anh" Giọng nói của cô ta liền làm cho anh thức tỉnh ý chí của anh được kéo về.
Người nằm dưới thân anh không phải là người anh thầm nhớ đêm mong.... Mà là con đàn bà *** tiện đã phá nát gia đình anh.
Anh đứng dậy lôi cổ cô ta ra khỏi phòng,giọng nói khinh miệt của anh nhìn cô ta nói.
–" Cô dám giả mạo cô ấy.... Tôi nói cho cô biết cô không bao giờ được như cô ấy.... Cô không bao giờ được như Chung Linh của tôi"
Hình ảnh đó ùa về khiến anh liền nổi nóng lên,anh muốn xoá hình ảnh đó ra khỏi trí nhớ anh lập tức.
Nhưng bây giờ ở dưới thân anh đã là hình bóng mà anh luôn mong chờ sao anh có thể buông tay được.
Anh nhướng người lên hôn môi cô,giọng nói đầy quyến rũ vang lên.
–" Anh chờ ngày này đã 5 năm rồi.... Anh không thể chờ thêm được nữa"Anh cầm lấy tay cô di chuyển về phía con quái vật đã ***** **** từ lâu " Nó cũng đã đợi em lâu rồi"
–"A.... " Vừa chạm vào nó khuôn mặt cô đã đỏ lên.
Duy An nhìn khuôn mặt của cô mà anh không thể nào kiềm chế được nữa.... Anh liền dạng hai chân cô ra kéo vòng qua hông anh,anh thẳng người tiến thần tốc vào cơ thể cô
–"Ưm...... Aa"Tiếng thoả mãn khi anh đâm xuyên qua người cô
–" A.... A.... Aaaa" Một cơn khoái cảm như muốn giết chết cô.... Cô không thể chịu nổi cái thứ to lớn của anh chui vào cơ thể cô.
Duy An cảm nhận đi vào cơ thể cô không phải là chuyện dễ dàng,cơ thể cô quá nhạy cảm lại khiết chặt không có một khẽ hở chỉ khiến anh khoái lạc hơn thôi. .
–" Chung Linh.... Aaaaaa... Tiểu yêu tinh.... Em muốn giết chết anh sao.... Chặt quá... "Không ngờ thời gian trôi lâu vậy mà cô vẫn khiến anh như chết lên chết xuống vì cơ thể xinh đẹp của cô và độ nhạy cảm của cô
Chung Linh nắm chặt ga giường gương mặt cô quay về chiếc gối khẽ cắn vào nó...5 năm rồi cô đã không trải qua cảm giác như vậy,cảm giác bây giờ còn hơn lúc trước nữa nó vừa mang lại khoái cảm vừa cảm giác đau đớn đang quay quanh cơ thể phía dưới cô.
Duy An đẩy thắt lưng một lần nữa thiệt là sâu vào người cô.Rung chuyển cực mạnh trên người cô.
–" Chung Linh! A.. Sao em có thể quyến rũ như vậy.... Anh yêu em ....phu nhân của anh"
–" A... Á... Duy An ....đừng nói nữa.... Em không chịu nổi đâu"Cô không muốn nghe anh nói gì nữa hết. Mặt cô đã đỏ lắm rồi
Duy An nhếch mép cười nhìn cô,cô gái này đã làm mẹ mà còn mắc cỡ vậy nữa... Sau anh có thể chịu nổi.
Anh cúi người xuống chiếm đôi môi cô tiếp tục,vừa hôn vừa lấy tay nhào nặn ngực cô.... Ở dưới thì vẫn luân phiên vận động.
Chung Linh cũng bắt đầu cũng dần thích ứng với anh,cô bắt đầu ôm lấy cổ anh hôn lấy.... Răng lưỡi của cả hai đều quắn lấy nhau.
Anh ôm cô ngồi dậy,cô ở trên người anh chủ động ôm chặt anh đung đưa cùng anh.
Thấy cô như vậy anh càng khoái chí hơn nữa.... Anh liền lập tức bế cô lại chiếc ghế sofa đằng đó chiếm lấy cơ thể cô một cách cuồng nhiệt hơn
Anh buông lỏng tay ra nằm xuống Chung Linh liền hoảng hốt bất ngờ như bị rơi xuống nước cô phải ôm chặt anh như cái phao cứu nước,cô ở trên người anh hai bàn tay anh và cô đều đan vào nhau.... Chung Linh trên người anh liền chủ động cuối xuống hôn lấy môi anh rồi từ từ dời xuống ngực anh ngậm cắn.
–"Chung Linh.....aaaa.... Em tuyệt quá"Tiếng rên của anh có khi còn lớn hơn cô.
Duy An ngồi dậy đè nghiến cô trên ghế sofa anh đi vào thiệt sâu để cảm nhận nơi sâu nhất trong người cô
–"Chung Linh.... Cũng đã lâu em chưa cảm giác này phải không" Nụ cười tà mị của anh hiện lên.
Cô chưa kịp trả lời anh đã rút ra khỏi người cô khiến cô rất khó chịu phải nhăn mặt.
–" Duy An... "Giọng nói kiều diễm của cô vang lên khiến nụ cười của anh càng đắc ý.
Anh nằm trên người cô hôn môi cô thì thầm.
–" Em khó chịu sao... "
Chung Linh liền gật đầu.
Anh liền dùng ngón tay mình đi vào sâu nơi u cốc của cô đôi môi anh cũng đang cắn mút bầu ngực cô điên cuồng.
–" A.... Aaaaaa Duy An"Tiếng hét khó chịu cô lại cứ rên lên
Thân thể mềm mại, xinh đẹp của cô khẽ cong lên. nhẹ nhàng áp sát lồng ngực săn chắc của Duy An. Sự khiêu khích của cô khiến anh không thể khống chế được, mạnh mẽ áp chặt cô xuống
–" Chung Linh anh thật hối hận khi đó.... Không có dũng khí có thể bảo vệ em..... Nhưng giờ em yên tâm anh sẽ không để em rời xa khỏi anh một phút giây nào.... Em là của anh là của Tịch Duy An"Lời hứa chắc nịch của anh đối với cô.
Sau khi gặp lại cô anh biết chắc mình không thể nào buông tay cô ra một lần nào nữa. Anh yêu cô còn hơn yêu chính bản thân anh, cô là mạng sống của anh có chết anh cũng phải bảo vệ cô.
Chung Linh bây giờ đã bay lên tận mây xanh không thể nghe anh nói cái gì nữa
Nhìn thấy dáng vẻ của người phụ nữ mình, Duy An sau không động lòng,cộng thêm trời sinh cô lại có khuôn mặt rất xinh đẹp nữa khiến anh nhìn vào chỉ muốn phạm tội mà chiếm hữu cô
Anh một lần nữa kéo hai chân cô vòng qua người anh,anh mạnh mẽ đâm thiệt sâu vào nơi u cốc của nàng.
–" Duy An..... A... Aaaaa" Tiếng hét của cô càng lớn hơn và bật khóc trước mặt anh .
Cùng lúc đó nơi yết hầu của anh phát ra tiếng gầm nhẹ tựa như dã thú đem cô đè nghiến sofa và anh liền ôm chặt cô vào lòng
Một dòng dịch nóng bỏng chậm rãi chảy ra mà Chung Linh thì bật khóc nức nở hơn
Đó cho là sự lên đỉnh điểm của sự hoan ái của hai người
Chung Linh trong lòng anh như chú mèo con nghe lời,tiếng khóc của cô khiến anh không thể nào mà không đau lòng.
–" Vợ yêu... Em đừng khóc anh xin lỗi.... Vì anh quá yêu em..." Anh vuốt nước mắt hôn lên khoé mắt cô một nụ hôn nhẹ.
Chung Linh lắc đầu nhìn anh cô chủ động ôm cổ anh ưỡng người hôn vào môi anh thiệt sâu.
–" Em cũng rất yêu anh.... 5 năm qua không đêm nào mà em không nhớ anh.... Em nhớ anh nhiều lắm"
Nghe lời cô nói anh rất thật hạnh phúc,cảm nhận anh chưa bao giờ hạnh phúc như bây giờ.
–" Vậy chúng ta không được rời xa nhau nữa..... Anh không thể để em phải rời xa anh thêm lần nào nữa"Đây cũng là quyết định của anh trước khi qua đây.
Chung Linh nhẹ nhàng gật đầu đồng ý.
Sau một hồi kích tình Duy An vẫn thấy chưa thoả mãn anh liền bế cô lên trở về chiếc giường rộng lớn .... Anh để cô xoay lưng về phía anh. Anh từ đằng sau đâm thẳng vào người cô lắc lư thiệt mạnh.
–" Aaaaaa.... Duy An"
–" Em nói đi anh là ai.... Là gì của em" Anh nghiến răng lại hỏi cô.Anh lại muốn trêu cô lần nữa
Chung Linh thở hổn hển... Nhìn vào anh ở phía sau đang điên cuồn luận động,giọng nói khang tiếng của cô vang nhẹ.
–" Anh... Là.. Duy An... Là chồng em"
–" Ngoan lắm... Anh yêu em" Nghe câu trả lời của anh không thể kiềm lòng được mà hôn đôi môi đang hé mở của cô.
Ánh mắt tà mị của anh nhìn cô nói tiếp.
–" Nói em yêu anh"
Chung Linh cắn chặt răng trả lời.
–" Em yêu anh" –" Ngoan... "
Anh liền xoay cô lại và một lần nữa tiến vào cơ thể cô nhưng lần này rất là sâu... Sâu cho đến nổi gần như chạm tới tử cung của cô...
Hôm nay anh thật sự rất vui vì một lần nữa cô đã trở thành vợ của anh