Chung Linh đã thức dậy từ rất sớm,cô đã đi ra ngoài mua đồ ăn cho anh trong khi anh vẫn còn say sưa ngủ, để chuẩn bị hai người rời khỏi nơi đây.
Khi cô trở về vừa bước vào cửa khách sạn thì tất cả mọi người đều nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường,còn có những cô gái đang xì xầm nhìn cô.
Cô cảm thấy rất kì lạ nhưng cô lại không quan tâm cô vẫn cứ tiếp tục đi về hướng phòng mình.....Đột nhiên có hai cô tiếp tân nhìn cô chỉ trỏ nói gì đó.
Cô tiếp tân nhìn cô cười cợt nói với cô gái còn lại.
–" Cô nhìn đi... Cô ta là người thứ ba phá hoại gia đình của người khác.... Cô ở đó mà còn hâm mộ cô ta"
Cô tiếp tân còn lại nghe xong nhìn Chung Linh với ánh mắt có vẻ hụt hẫng,cô ta từ bữa giờ rất hâm mộ cặp đôi này không ngờ cô lại là nhân tình của anh
Chung Linh nghe xong liền tức giận xoay người đi tới nhìn hai cô tiếp tân hỏi
–" Mấy cô nói ai.....ai là kẻ thứ ba"
–" Thì cô chứ còn ai..... " Cô tiếp tân kia không sợ ai hóng hách nhìn cô vừa nói vừa đưa tờ báo cho cô "Không tin cô cứ việc đọc đi...."
Chung Linh vừa nhìn vào tờ báo thì hai mắt sáng rực lên hình ảnh mờ mờ của cô và anh trên báo cộng với tiêu đề phải làm cô phải câm nín
Trên tiêu đề những dòng chữ rất lớn đập vào mắt cô.
" Tổng giám đốc Hoa **** **** Chung Linh chính là người thứ ba xen vào cuộc hôn nhân của vợ chồng Bộ Trưởng Tịch Duy An"
Bên cạnh còn có hình ảnh Kỳ Ngư khóc lóc còn chỉ đích danh cô chính là kẻ phá hoại cuộc hôn nhân hai người,phía góc nhỏ bên dưới thì có hình ảnh hơi mờ của cô và anh hôn nhau tại trên xe vào hôm trước tại Thâm Thuỷ Bộ.
Cô xiếc chặt tờ báo ánh mắt phẫn nộ,thì ra cô và anh đã bị theo dõi và cô tin chắc người tung tin lần này là để công kích cô,người này không ai khác ngoài hai mẹ con Kỳ Ngư.
Lửa giận phun trào trên khuôn mặt cô,cô lập tức đi lên phòng để lại ánh mắt hoài nghi khinh thường của nhiều người đang nhìn cô.
Duy An vẫn chưa hề biết chuyện gì đang xảy ra, anh vừa thức dậy thì đã vào phòng vệ sinh tắm rửa.
Lúc này anh đang tắm thì nghe tiếng điện thoại đang reo ầm ĩ bên ngoài anh liền quấn tạm chiếc khăn quanh eo mình đi ra.
Anh cầm máy lên giọng nói trầm ổn vang lên.
–" Alô.... Có chuyện gì"
Giọng nói phía bên kia rất căng thẳng khẩn trương.
Duy An nghe xong liền nhíu mày lại,khữ khí không vui vang nhẹ
–" Nếu cô ta muốn làm lớn chuyện.... Thì tôi sẽ chìu.... Anh đợi tôi về rồi hãy hành động"
Anh vừa nói xong định cúp máy thì trong điện thoại Lã Siêu Văn liền nói một chuyện quan trọng.
–" Anh.... Mẹ con Hoàng Ánh Như đã xuất hiện tại Bắc Kinh rồi.... Nghe nói tính tìm phu nhân giúp đỡ" Phu nhân mà anh nói tới chính là Chung Linh anh đã nghe lời Duy An vẫn kêu cô là phu nhân.
Tay của Duy An liền xiếc chặt chiếc điện thoại trong tay mình ánh mắt như muốn giết người hiện lên ,anh nghiến răng lại ra lệnh.
–" Tuyệt đối không để bà ta tới gần con trai tôi..... "
–" Dạ"
Anh vừa cúp máy xong thì cô cũng từ bên ngoài trở về,trên tay còn cầm tờ báo thì anh đã biết ngay cô đã thấy hết tin tức rồi.
Nhìn vào đôi mắt của cô anh biết cô mới vừa khóc,tâm trạng anh đau lòng nhìn cô anh đi tới ôm chặt cô an ủi.
–" Em đừng buồn.... Không sao đâu... Chuyện này anh sẽ giải quyết... Anh sẽ bắt họ trả giá trong chuyện này"
Cô ngạc nhiên ngước lên nhìn anh,liền hỏi.
–" Anh biết ai làm sao..."
Anh cong môi lên cười nhìn cô đầy ánh mắt yêu thương nói.
–" Ngoài cô ta ra thì còn ai có thể làm ra chuyện này... Nếu cô ta muốn làm xấu mặt em thì anh sẽ cho cô ta nếm mùi vị đó ra sao"Đây xem như là lời hứa anh dành cho cô.
Anh cuối người ôm chặt cô vào lòng
Cả hai không sợ ánh mắt nhiều người nhìn mà vẫn đường đường chính chính nắm tay nhau ra khỏi khách sạn ....khi ra tới bên ngoài cửa khách sạn thì anh bắt gặp ánh mắt xì xầm mọi người đang hướng về cô nói xấu.
Anh lập tức ôm cô vào lòng quay lại nhìn mọi người nói
–"Mọi người đều tin trên báo là những điều nói thật thì.... Tôi thật coi thường vào trí thông minh của con người Hồng Kông nơi đây" Anh quay người nhìn cô tuyên bố nhưng là nói với tất cả những người ở đây nghe " Cô ấy đã là vợ tôi mười lăm năm nay rồi... Nếu nói ai là kẻ thứ ba thì phải xem lại ai mới chính là người xen vào cuộc hôn nhân của chúng tôi" Nói xong anh liền ôm cô quay người đi ra ngoài
Tất cả mọi người nhìn hai người với ánh mắt trầm trồ và ngưỡng mộ,họ cũng đang suy nghĩ lời nói mà anh nói lúc nãy,họ không biết người phụ nữ trên báo và người phụ nữ đi cùng anh ai mới là vợ của anh.
Vừa đặt chân về Bắc Kinh thì hai người liền bị cánh nhà báo bao vây,không biết tại sao mà bọn họ lại biết hôm nay hai người lại về
Duy An lập tức lấy áo vest mình đang mặc cởi ra che phủ kín đầu cô,rồi hai người lên xe nơi mà Lã Siêu Văn đã đứng chờ sẵn bên ngoài,anh đưa cô về Dinh Thự nhà cô .
Thiên Hạo thấy cha mẹ về liền lập tức mừng rỡ chạy nhanh lại nhào vào lòng mẹ mình,giọng nói nũng nịu vang lên.
–" Mẹ ơi! Mẹ về rồi... Con nhớ mẹ nhiều lắm"
Duy An kế bên liền ganh tị nhìn cậu con trai đã cao hơn trước rất nhiều dõng dạc nói:
–" Thiên Hạo không nhớ cha sao"Anh ngồi xuống định bế Thiên Hạo thì cậu bé gạt tay anh ra .
–" Không.....cha là người xấu" Nói xong cậu bé liền chạy vào nhà.
Hai người nhìn nhau không hiểu thằng con trai mình hôm nay bị gì nữa định chạy theo cậu bé thì mẹ Duy An từ trong nhà bước ra.
Bà đi tới nhìn hai người lắc đầu thở dài nói:
–" Thiên Hạo đã biết chuyện ......Hôm nay thằng bé đến trường đều bị bạn bè chế giễu.....Ta nghĩ không sao...con nít sẽ quên nhanh thôi"
Chung Linh và Duy An đều nhìn nhau,hai người cảm thấy rất có lỗi với con trai khiến thằng bé lại bị tổn thương lần nữa.
Nhưng hai người không biết con trai hai người ma lanh như thế nào,Thiên Hạo đang ở trong phòng thu dọn vài bộ quần áo và vài món đồ để vào trong cặp đi học của cậu,hôm nay cậu muốn về nhà cùng cha mình, cậu phải điều tra xem người đàn bà kia là ai mà dám nói xấu mẹ mình
Canh lúc mọi người không có ở dưới nhà cậu liền lẻn ra ngoài chui vào cốp xe sau của Duy An.
Chung Linh đang ở trong bếp nấu vài món ngon cho con trai để chuộc lỗi,cô cấm cuội nấu,Duy An anh thì luôn đứng đằng sau phụ với cô,lâu lâu không thấy ai để ý thì anh liền lẻn hôn cô một cái vào má
Cô bưng đồ ăn ra bàn ăn xong liền quay lưng lại thì lập tức trúng vào anh đang đứng sau lưng cô từ nãy giờ,anh nhanh tay kéo chiếc eo nhỏ nhắn của cô lại gần anh,trán anh liền cụng vào trán cô.
—" Anh lại phải xa em rồi....không gặp em một chút thôi anh đã chịu không nổi rồi...bây giờ anh phải làm sao....anh nghiện em mất rồi"
—" Người làm thấy bây giờ....Anh về đi ngày mai anh lại tới....em không trốn anh nữa đâu"Cô nâng khuôn mặt anh lên giọng nói nhẹ nhàng nhìn anh nói.
Duy An khẩn trương nắm lấy hai tay cô hai mắt anh mở to nhìn cô nói.
—" Em đợi anh vài ngày nữa thôi .....chúng ta sẽ ở cạnh bên nhau...đợi anh"Dứt lời anh cuối xuống hôn nhẹ môi cô rồi đi về.
Chung Linh nhìn anh thật khó hiểu,từ khi cô gặp lại anh thì anh luôn nói những lời mà cô không thể hiểu được,cô không biết anh đang toan tính chuyện gì và cô chắc chắn chuyện bài báo, anh sẽ không để yên với tính khí của anh cô chỉ sợ anh sẽ chăm dầu vào lửa sẽ làm chuyện này lớn đến mức có thể,không ai có thể ngăn cản được anh muốn làm những chuyện mà anh muốn.
***
Tịch Duy An khí thế lửa đốt hai tay anh xiếc chặt khi về đến dinh thự Tịch gia,nộ khí bừng bừng anh lập tức đi vào trong nhà tìm con ả đàn bà đó
Hai mẹ con Kỳ Ngư đang sung sướng ngồi trên ghế uống từng ngụm trà thượng hạng,tâm trạng rất vui vẻ
Duy An đi vào thấy hai mẹ con thì cười rất lớn.
—" Cha cha cha....sung sướng vậy sao....làm một chuyện lớn rồi ở đây uống trà thưởng thức....."
Kỳ Ngư giật mình xoay người lại bất ngờ nhìn anh lắp bắp hỏi.
—" Anh ....anh về lúc nào"
—" Phải đó con về từ khi nào..."Phạm Yên Thu cũng đứng lên nhìn anh hỏi.
Duy An không trả lời hai người mà anh từ từ bước tới cầm bình trà rồi gót vào một ly nhỏ anh liền đưa lên môi húp một ngụm,lập tức sắc mặt anh nhăn nhó liền phun hết trà ra ngoài.
–" Cô thật sự pha trà rất tệ.....Trà gì mà đắng và đen giống như ....Con người của cô vậy" Câu cuối anh nhìn cô nghiến răng nhấn mạnh lại nói.
—" Anh đừng có quá đáng....anh đi với chị ta hơn tuần này...anh đừng tưởng tôi không biết anh và chị ta làm gì ở Hồng Kông....bây giờ anh còn về đây mạt xác tôi" Cô ta tức giận chỉ tay vào anh nói.
Một lát sau cô ta khoanh tay thái độ sung sướng còn đắc thắng nhìn anh nói:
—" Bây giờ chị ta chắc không dám ra đường....để tôi xem chị ta sẽ ra sao khi mọi người đều chửi và mắng diết chị ta."Cô ta nói xong liền cong môi lên cười lớn
–" Thì ra....tôi đoán đúng"Anh tức giận đi tới xiếc cổ cô ta " Chính cô là người tung tin...cô muốn cô ấy xấu mặt sao"
–" Nè Tịch Duy An ....cậu buông con gái tôi ra"Phạm Yên Thu chạy tới kéo anh ra.
Ngữ khí thâm sâu của anh nhìn hai mẹ con nói.
–" Tôi sẽ cho hai người nếm mùi xúc phạm cô ấy như thế nào....gan cô to mới dám chọc giận tôi"
Đột nhiên Thiên Hạo từ đâu chạy ra lấy cây súng nước cậu đem theo liền bắn vào cô ta.
–" Cái gì vậy" Kỳ Ngư đang tức điên lên vì anh thì cảm thấy sau lưng mình có gì đó thì cô liền xoay người lại.
Tất cả nước trong cây súng của Thiên Hạo lập tức được bắn lên mặt cô ta.
—" A...ta bắn được người đàn bà độc ác rồi"Cậu vừa nói vừa nhảy lên vui mừng.
Duy An nghe tiếng con trai thì anh liền kéo cô ta ra nhìn Thiên Hạo,anh bước tới ngồi xổm xuống nhìn cậu bé.
—" Sau con ở đây...con tới đây với ai"
Thiên Hạo ra vẻ người lớn khoanh tay nhìn anh trả lời.
—" Con leo lên xe của cha về đây....con không thích cha ở với người đàn bà độc ác đó"Cậu vừa nói vừa chỉ tay về cô ta .
Duy An lo lắng nhìn con trai,anh không ngờ thằng bé này nó gan dạ hơn anh tưởng dám trốn ra ngoài theo xe anh về đây.
Anh không trả lời câu hỏi của Thiên Hạo mà anh lập tức bế cậu bé lên vừa đi vừa lo lắng hỏi.
—" Con tới đây có nói với mẹ và bà không......" Thiên Hạo nghe xong lắc đầu.
Anh cũng phải lắc đầu theo,chắc bên nhà cô đang lo lắng lắm đây anh phải điện thoại nói cho cô biết.
Hai mẹ con Kỳ Ngư thì đang tức giận,ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội trong người cô ta vì bị hai cha con anh ta sỉ nhục,cô nhất định sẽ không tha cho thằng con trai quý báu nhất của anh.