Sau một đêm ân ái kích tình dữ dội thì buổi sáng sớm một đôi tình nhân trên chiếc giường rộng lớn vẫn còn ôm nhau ngủ tới tận trưa.
Tiếng nước chảy trong phòng tắm liên tục chảy lên thân hình to cao của Duy An, mặt anh ngước lên hưởng thụ những giọt nước bắn vào mặt mình.
Khi ra ngoài anh chỉ quấn tạm chiếc khăn quanh eo, những sợi tóc ướt rủ xuống trán đầy quyến rũ,bờ vai rộng lớn đang nhiễu từng giọt nước .
—" Ai đó....."
Vừa bước ra ngoài thì đột nhiên anh giật mình nhìn thấy một bóng người núp ở ngoài cửa sổ nhìn cô,anh suy nghĩ liền chạy thật nhanh lại xem.
Người đàn ông anh thấy chính là người đàn ông đã núp từ đêm hôm qua tới giờ.
Người đàn ông đó từ sáng sớm đã luôn nhìn vào tấm lưng trần của Chung Linh đang lắp ló bên trong chiếc chăn thầm chãi nước vãi,khi hắn nghe thấy tiếng nói của anh thì hắn liền hoảng hồn nhìn anh
Biết anh đã nhìn thấy mình thì hắn không suy nghĩ liền bám vào thanh cột leo xuống đất,đôi chân của hắn khi tiếp đất đã đập xuống đất rất mạnh khiến máu hắn bắt đầu chảy ra, hắn cố cơn đau cố gắng chạy
Duy An nhìn xuống liền nhận ra người đàn ông đó ngay,anh xoay người nhìn cô trên giường thì cơn tức giận của anh lại nổi điên hơn.
Lập tức anh siếc chặt tay lại nhìn ra ngoài một lần nữa,anh nghiến răng nói.
–" Chết tiệt! Uông Kiếm Trì.... Mày dám nhìn vào thân thể của cô ấy sao" Khi anh xoay người nhìn cô thì anh đã biết hắn đã thấy tấm lưng trắng tuyết của cô,cơn giận dữ trong lòng liền trỗi dậy.
Anh giận bản thân mình tại sao hôm qua không đóng cửa sổ,có thể hắn đã thấy anh và cô hôm qua đã làm gì rồi và cũng thấy hết toàn thân của cô.Từ trước tới giờ anh luôn không muốn ai có thể nhìn vào người cô nhưng hôm nay Uông Kiếm Trì lại ngang nhiên to gan nhìn thân thể cô như vậy,anh nhất định phải giết chết tên khốn này
Chung Linh trên giường bắt đầu cựa quậy, mở mắt trở mình nhìn anh .
–" Có gì vậy anh" Giọng nói dịu dàng cô vang nhẹ
Anh xoay người nhìn cô,lập tức anh khom người dùng chăn quấn lên người cô rồi bế cô lên
–" Anh làm gì vậy" Cô hốt hoảng ôm chặt cổ anh
–" Anh bế em vào tắm thay đồ"Nói xong anh liền bế cô bước vào phòng tắm
Nhưng không giống đêm qua anh không chiếm hữu cô mà chăm chú tắm cho cô,tắm xong đích thân anh chọn một bộ váy cho cô.
Cô và anh đứng trước gương trong phòng thay đồ.Anh thì đang mặc bộ đồ vest rất trang nhã còn cô mặc chiếc sườn xám rất xinh đẹp không kém phần quyến rũ.
Anh phía sau ôm chầm chiếc eo nhỏ xíu của cô.
–"Phu nhân.... Chúng ta tạm thời đừng ở đây... chúng ta qua nhà em ở đỡ một thời gian đi"Anh đang sợ Uông Kiếm Trì sẽ giống như mấy năm trước,có ý đồ với cô
Chung Linh ngạc nhiên quay lại nhìn anh hỏi.
–" Sau vậy.... Có chuyện gì sao"
–" Không... Anh chỉ muốn thu dọn sạch sẽ không còn hình bóng cô ta trong nhà của chúng mình thôi" Anh lại nói dối cô tiếp
Chung Linh không hoài nghi về câu nói của anh có ẩn ý gì,cô cũng lập tức ngoan ngoãn nghe theo lời anh.
***********
Việc thanh minh của Tịch Duy An và cả đằng sau sự thật rùng trời đã khiến toàn dân Bắc Kinh phải dậy sóng.
Tịch Duy An vừa đưa cô về nhà thì liền trở về nhà mình, anh dẫn theo người đi vào căn phòng nhỏ dưới bếp.
Vừa mở cửa phòng ra miệng anh liền nhếch mép cười khẩy,anh quay lại nhìn Lã Siêu Văn đang đứng phía sau khẽ nói :
–" Lục soát hết cho tôi.... Để xem hắn ta đang định giở trò gì"
Từ lâu anh đã biết con đàn bà đó đã giấu Uông Kiếm Trì tại trong nhà anh, và biết luôn cả hai đã mây mưa như thế nào suốt 5 năm qua.
Không ngờ hắn lại nhanh hơn anh một bước đã chạy trốn thoát không để lại một chút manh mối nào.
Lã Siêu Văn nhìn anh khó xử nói.
–" Chúng ta phải làm sao.. "
Duy An xoay người nhìn ra cửa sổ anh mắt xa xăm nhìn về ra bên ngoài .
–" Cảnh sát sẽ lập tức truy nã hắn ta nên ....mình phải nhanh chân bắt lấy hắn trước khi cảnh sát bắt hắn" Anh xoay người nhìn Lã Siêu Văn ngữ khí có phần lo lắng "Hãy bảo vệ Chung Linh và Thiên Hạo.... Tôi nghĩ hắn sẽ không buông tha cho cô ấy" Trong lòng anh dâng lên một nỗi sợ.Lúc trước anh biết hắn ở đâu nên cũng không có lo lắng gì... Nhưng bây giờ hắn đã trốn thoát e rằng sẽ khó khăn cho anh bắt lấy hắn.
–" Dạ.... Tôi sẽ dùng tính mạng của mình để bảo vệ cho phu nhân và thiếu gia"Lã Siêu Văn ánh mắt quyết tâm nhìn Duy An.Anh sẽ quyết tâm bảo vệ hai người tới cùng
Duy An nghe xong liền gật đầu....Anh suy nghĩ lại nhìn anh ta nói tiếp.
–" Cậu cho người dò xét Dịch Kỳ Ngư... Tôi nghĩ cô ta sẽ biết được chút tin tức về hắn"
–" Dạ tôi sẽ làm ngay"Lã Siêu Văn nói xong liền quay người đi ra làm những lời mà Duy An đã căn dặn
Sau khi thuộc hạ của mình đi hết thì Tịch Duy An liền lấy ra một cây gậy đập hết đồ bên trong.
–" Uông Kiếm Trì!... Chung Linh mà có chuyện gì... tao sẽ bắt mày sống không bằng chết"Ánh mắt giết người anh hiện lên càng dữ dội.
Anh thật sự đã điên khi nghe Ngữ Lan nói lại toàn bộ sự việc lúc đó cô và Thiên Hạo nghe được.Khi nghe tới hắn đang có ý định ức hiếp cô thì anh đã không đủ bình tĩnh được nữa rồi. Anh bây giờ rất muốn giết người.
Hoàng Ánh Như đã nhận tội nhưng Dịch Kỳ Ngư thì không cô ta ngoan cố không chịu nhận còn đổi lỗi tất cả cho Hoàng Ánh Như vì cô cho rằng cô chỉ nghe theo lời bà ta sai khiến.
Bây giờ tại ngôi dinh thự của Chung Linh.Chung Tú và Chung Kiệt đã từ sáng sớm quỳ trước nhà cô thay mẹ mình xin lỗi tất cả những chuyện mà bà ta đã làm với cô.
Khi hai người tới cục bộ nghe được toàn câu chuyện mẹ mình sát hại mẹ chị cả thì cả hai đã không còn đứng vững, không nói được lời nào.Đặc biệt là Chung Tú cô không thể tha thứ cho bản thân mình vì đã nghe lời xúi dục mẹ mình mà gây tổn hại cho chị cả.
Trời bắt đầu đổ cơn mưa,Chung Linh vừa từ công ty trở về nhà thấy em trai và em gái mình đã quỳ ở dưới mưa thì cô liền sốt sắng xuống xe cầm dù bước tới.
–" Chung Tú, Chung Kiệt sao hai em không vào nhà.... Ướt hết rồi" Cô vừa nói vừa đỡ lấy hai em mình dậy.
Chung Tú dưới mưa bật khóc như một đứa trẻ mếu máu nhìn chị cả.
–" Chị cả... Em xin lỗi chị..... Những chuyện mẹ em đã làm...."
–" Hai đứa vào nhà rồi hãy nói chuyện...." Chung Linh quay đầu nhìn người hầu nói " Mọi người mau phụ dẫn hai đứa vào trong nhà.
Chung Tú, Chung Kiệt cũng không muốn chị cả lại vì hai người mà dầm mưa nên cũng chịu nghe lời vào nhà.
Chung Linh vẫn dịu dàng ra dáng chị cả chăm lo cho hai em của mình cô không vì thù hận của mẹ kế mà đổ lên đầu hai đứa em đáng thương này.
*****
Hôm nay lại là một ngày cuối tuần đẹp trời vợ chồng Chung Ngọc và vợ chồng Chung Kiệt và cả Chung Tú tới nhà Chung Linh ăn cơm.
Sau khi các chị em làm lành họ đã quên đi quá khứ và tiếp tục một cuộc sống mới và hoàn toàn xem chưa có chuyện gì xảy ra.
Không ngờ sau một thời gian thì Chung Kiệt đã lấy Nhiếp tiểu thư làm vợ và sinh ra một tiểu công chúa rất xinh đẹp.
Chung Ngọc cũng dẫn theo con gái cưng mình tới cùng so với Thiên Hạo cả hai đều bằng tuổi nhau có điều con gái cô lớn tháng hơn nhiều,cô bé tên là Đường Phương Phương
Thiên Hạo thật sự quả bất ngờ khi con gái của cậu lại cô bé mà cậu đã thích ở trường,vừa gặp thì cậu đã vội vàng vào phòng mình thay đồ chải chuốt và sịt dầu thơm khắp người mình.
Thiên Hạo ra dáng cậu chủ dẫn cô bé đi khắp các phòng
Con gái Chung Kiệt chỉ mới ba tuổi nhưng rất xinh xắn và đáng yêu cô bé cũng được cái tên rất dễ thương Dịch Thiên Di.
Duy An từ lúc gặp hai cô cháu gái thì trên miệng luôn nở một nụ cười hiền hoà,anh yêu thương cưng nựng cháu gái như bảo bối,luôn ôm vào lòng như con gái ruột của mình. Những điều này đều loạt vào mắt của Chung Linh nhìn vẻ mặt của anh cô đã biết anh đang ao ước có một cô gái.Thật sự cô rất muốn sinh cho anh thêm một đứa con.
Hôm nay chỉ là một bữa cơm gia đình đã lâu lắm không được ăn chung với nhau. Sau buổi ăn này Chung Linh cũng đã kêu gọi Chung Tú và Chung Kiệt về đây sống cùng vì trước sau gì cô cũng phải quay về Dinh Thự Tịch Gia cô cũng đã ngỏ lời kêu Chung Tú về làm với cô,cô thật sự không muốn hai đứa em mình phải sống cực khổ trong một phòng trọ với không gian chậc hẹp.
Dĩ nhiên,cô vừa nói ra thì Chung Tú và Chung Kiệt lập tức phản đối không muốn lợi thuộc vào chị của mình.Nhưng điều cô nói lại khiến Duy An tán thành và đồng ý,anh không muốn cô hằng ngày phải lao đầu vào công việc và mệt mỏi nếu Chung Tú về làm thì đương nhiên những vụ gặp khách hàng sẽ có thể Chung Tú là người đảm nhiệm thay vì vợ của anh
Sau một hồi anh thuyết phục thì hai người cũng đồng ý.Chung Tú cũng muốn chuộc lỗi với những chuyện trong quá khứ mà đồng ý về phụ giúp chị mình.
Tối đến....
Chung Ngọc định vào phòng của chị mình nói chuyện cho đỡ buồn vì Đường Phượng Ngô và Tịch Duy An vẫn còn tán gẫu về những chuyện đàn ông.Cô thì lại chán ghét về các thể loại đó
Nhưng Chung Linh lại không có trong phòng,cô đành ngồi trong phòng đợi.Nhìn tới nhìn lui căn phòng cũng không có gì thay đổi rất ngăn nắp gọn gàng.Cô phải công nhận chị gái mình có căn bệnh sạch sẽ thật.
Cô thầm thở dài chẳng buồn như cô lúc nào phòng óc đều do Đường Phượng Ngô thay cô dọn dẹp sạch sẽ.
Bỗng nhiên
Dưới chân cô từ đâu lăng ra viên thuốc đụng vào chân cô,cô liền nhặt lên nhìn xem.
Cô thấy viên thuốc này rất giống viên thuốc kháng sinh mà hôm trước cô uống,nhưng tại sao nó lại ở đây.
Cô lại nhìn về phía trên tủ nằm cạnh giường lọ thuốc thường ngày của Chung Linh uống đang nằm trên đó.
Linh cảm cô liền mách bảo gì đó,cô chạy ngay lại đổ vài viên thuốc ra. Trời ơi! Thuốc của chị cả cô đã bị tráo hết,bây giờ trong đây chỉ là thuốc bổ kháng sinh
Ánh mắt cô bất ngờ mở to lên nhìn lọ thuốc cô cầm trong tay.Trong đầu cô liền nghĩ ngay người tráo thuốc chính là ông anh rể đáng chết,không lẽ anh rể lại muốn chị cả mang thai nữa sao.
Khí nộ bừng bừng lửa giận của cô hiện lên khuôn mặt như muốn bóc khối,cô không suy nghĩ gì liền lập tức ra ngoài tìm anh ta tính sổ.