Uông Kiếm Trì và Dịch Kỳ Ngư được đưa lên một con thuyền trong đêm tối,cả hai cũng đã xong một trận ân ái dưới sự chứng kiến của Lã Siêu Văn,hai người chưa được tỉnh táo thì bị lôi lên chiếc thuyền.
Lã Siêu Văn nhìn hai người rồi nhếch mép cười khẩy.
–" Đụng tới ai không đụng.....Đụng tới phu nhân của Bộ Trưởng thì chỉ có chết" Anh nhìn về phía lái tàu nói tiếp " Đi đi.... Làm xong rồi nhớ báo cáo lại cho Bộ Trưởng"
Chiếc tàu nhanh chóng rời đi.
Lã Siêu Văn liền cầm điện thoại điện ngay cho Tịch Duy An.
Duy An bên này đang đắm chìm vào giấc ngủ say sưa,khuôn mặt anh hiện lên sự thoả mãn trong thấy thì điện thoại trên đầu liền ren lên.
Anh từ trước giờ,không bao giờ ngủ sâu nên nhanh chóng bắt máy,anh sợ sẽ đánh thức người phụ nữ bên cạnh cũng đang hạnh phúc chìm vào giấc ngủ.
Anh nghe Siêu Văn báo cáo xong thì nụ cười ác độc liền xuất hiện.
—" Làm rất tốt....."
Anh nói xong liền cúp máy nằm xuống bên cạnh cô. Anh vươn tay để cô gối đầu lên cánh tay của anh. Chung Linh theo thói quen liền rút vào cơ thể ôm lấy anh.
–" Anh không cho phép ai có thể sỉ nhục và chạm vào em" Anh xoay người nhìn cô hình ảnh cô bị tên Uông Kiếm Trì cường bạo ngày hôm nay và cả 5 năm trước liền xuất hiện trong đầu anh
Nếu năm xưa anh độc ác ra tay giết hắn,rất có thể ngày hôm nay cô đã không bị hắn cưỡng ép lần nữa.
–" Chung Linh... Em là của anh"Anh cúi xuống chiếm trọn đôi môi khi cô vẫn còn say sưa ngủ.
Anh yêu cô,rất rất yêu.Anh có thể vì cô mà không ngại đôi tay lại nhuộm máu,anh đã giải quyết hai người bây giờ chỉ còn một người,người đó cũng sẽ nhanh gặp hai người kia thôi
**********
Ánh nắng chói chang chiếu lên thẳng chiếc giường nơi có một người phụ nữ thân hình đầy đặn và những vết hôn kích tình dữ dội mà chồng cô đã để lại.
Chung Linh nằm trên giường tỉnh giấc,cô liền lấy tay che ánh nắng bên ngoài đang chiếu vào khuôn mặt xinh đẹp của cô.Cô cảm nhận cơ thể của cô sắp lìa ra không còn là thân thể của cô nữa. Hình ảnh kích tình trong ký ức lại một lần nữa xuất hiện,cô nhớ cô quấn Tịch Duy An không biết bao nhiêu lần thậm chí còn cầu xin anh.
–" Duy An.... " Cô chợt ra một chuyện rất quan trọng,cô liền nhìn quanh căn phòng.
Đây không phải là căn phòng vợ chồng của anh và cô ở Dinh Thự Tịch Gia sao.
Mái tóc dài khẽ buông xuống trước ngực khuôn mặt cô toát ra hoãn loạn lo sợ,trí nhớ cô bắt đầu nhớ tới Uông Kiếm Trì nhớ tới căn nhà hoang đó,nhớ lúc hắn đè cô xuống dưới thân của hắn.
Chuyện gì đã xảy ra với cô.
Chung Linh liền bật người ngồi dậy thì cơn đau đột ngột khiến cơ thể của cô đã ê ẩm khẽ đau nhói.
Cô tung chăn lên nhìn những dấu hôn chằng chịt khắp cơ thể cô,ánh mắt yêu thương lúc nãy đã biến mất và thay vào đó là ánh mắt sợ hãi nhợt nhạt.
Chung Linh từ từ nhớ lại khi cô nhận bức thư thì cô lập tức ra ngoài.Cô bị đánh ngất đưa tới một căn nhà hoang rồi Uông Kiếm Trì cho cô uống thuốc kích thích hắn ta nhìn cô bằng cặp mắt rất *** ****,rồi hắn cởi quần áo leo lên người cô hôn khắp thân thể cô.
Nhưng hình ảnh lúc tỉnh lại cô lại nhớ là Duy An rốt cuộc từng đợt kích tình hiện lên trong đầu cô là ai.Cô nhớ rất rõ người cùng cô là Duy An mà ....Không lẽ cô nhìn Uông Kiếm Trì thành chồng cô sao.
Không thể.... Không thể là hắn.Nếu thật sự là hắn thì cô thà chết đi cô không còn mặt mũi nhìn anh được nữa. Cô đã phản bội anh.
Khi những suy nghĩ đang dày vò tâm trí cô thì cửa phòng liền mở ra. Đứng ở trước cửa là một người đàn ông cao lớn trên tay còn cầm khây đồ ăn cho cô. Thấy vợ mình đã tỉnh nhưng lại đờ đẫn ngồi thừ người trên giường,anh lắc đầu khẽ cười đi tới.
Chung Linh khuôn mặt tái xanh không dám ngẩng mặt lên nhìn anh,cô hổ thẹn nước mắt lưng tròng.
–" Em làm sao vậy"Anh bước tới nhìn thẳng vào mắt cô " Kẻ phản bội"
Anh đã đọc được suy nghĩ của cô,anh biết cô đang nghĩ mình đã phản bội anh nên mới không dám nhìn vào anh. Gương mặt láo cá anh hiện lên muốn chọc ghẹo cô vợ xinh đẹp quyến rũ này một chút
Trên người mùi hương của cô đang vây quanh giác quan của anh nhìn cô như vậy anh chỉ muốn ăn cô thêm lần nữa.Hình ảnh hôm qua liền xuất hiện trong đầu óc của anh những tiếng rên tiếng hét của cô.
Cô đúng là một tiêu yêu tinh không cần dùng thứ gì cũng mê hoặc được anh
Tâm trạng Chung Linh đang bối rối không để ý sắc mặt biến thái của anh,cũng không biết trong đầu anh lại suy nghĩ đen tối về cô như vậy.
Vừa nghe anh nói ba chữ đó, cô ngước lên hoảng sợ nhìn anh không nói được một lời giải thích nào.Nước mắt cũng trực trào rơi xuống.
Thật,đúng cô đã phản bội anh,cô đã xảy ra quan hệ với người đàn ông khác đã phản bội người chồng luôn hi sinh cho cô
Cô không nói gì,chịu cơn đau đứng dậy cũng không nhìn anh nữa.... Nhưng vừa đứng dậy cô đã bị anh kéo vào lòng.
–" Em đi đâu... "
Cô vẫn không chịu nhìn anh, cô vùng vẫy ngồi dậy nhưng anh lại mạnh mẽ ôm chặt cô vào lòng. Lúc này cô mới bật khóc như một đứa trẻ.
–" Em xin lỗi... Em đã có lỗi với anh..... Chúng ta ly hôn đi" Tiếng khóc cô càng lúc càng nức nở trong lòng anh.
Duy An bất ngờ câu nói cuối của cô,anh chỉ muốn chọc cô tí lại làm cô khóc đến mức như vậy,anh đau lòng hôn lên trán cô.
–" Anh xin lỗi..... Anh sai rồi Em đừng nói ly hôn với anh...anh không thể nào chịu nổi để mất em lần nữa"
Chung Linh ngẩng mặt lên nhìn anh lắc đầu.
–" Anh không có lỗi.... Lỗi ở em.... Em không xứng với anh..... "
Duy An không thể kiềm chế lòng mình cúi đầu hôn lên môi cô một nụ hôn thật sâu nuốt những tiếng nói của cô vào lòng
–" Đồ ngốc.... Em đang nghĩ gì trong đầu vậy.... Em rất là thông minh sau lần này em lại trở thành kẻ ngốc vậy.. " Anh buông cô ra dùng giọng điệu yêu thương răng đe "Người mà cùng em hoan ái hôm qua là Tịch Duy An anh chứ không phải tên khốn đó..... Anh không cho phép bất cứ tên đàn ông nào đụng vào em ....em hiểu không"
Chung Linh hai mắt mở to hoảng sợ nhìn anh,cô không tin lời anh nói,ánh mắt buồn bã cô lắc đầu nhìn anh .
–" Anh gạt em..... Anh đừng như vậy"
–" Trời ơi! Làm thế nào em mới tin anh... Hay để anh lại sưởi ấm cho em lần nữa.... Em mới tin chồng em" Anh dùng sức bế cô lên ngồi trên đùi anh giọng nói ám muội nói bên tai cô "Mấy năm qua em không cảm nhận được hạ thân của anh trong thân thể em như thế nào sao..... Hay anh làm lại cho em được cảm nhận" Nói rồi anh xoay người đè cô ở dưới thân.
Lúc anh bế cô lên người anh thì người anh em của anh cũng đã thức tỉnh,sớm đón chờ cô.
Chung Linh hoảng hốt nhìn anh khẽ nói.
–" Em nghĩ.... Em và Uông Kiếm Trì đã... ... "
–" Hắn dám đụng vào em.... Anh xé xác hắn ra hàng trăm mảnh"Anh nghiến răng rồi phun từng chữ ra.
Chỉ cần cô có chuyện gì anh sẽ tự tay giết chết thằng khốn đó.Chung Linh chỉ có một mình anh có thể chạm vào thôi bất cứ người đàn ông nào chỉ cần chạm nhẹ,anh cũng bắt người đó phải trả giá thật đắc
Chung Linh ngẫm nghĩ.
–" Thật sự là anh sao"
Duy An đau lòng nhìn cô,ôm cô vào lòng.
–" Anh...Chồng của em. Cũng may anh tới đó kịp... Nếu không....."
–" Không thì sao... Anh mau nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì" Cô nóng lòng muốn biết chuyện hôm qua.
Duy An thở dài kể lại toàn bộ mà anh chứng kiến cho cô nghe.Chung Linh nghe xong không tin vào tai mình.
–" Em thật sự bị trúng thuốc.... Anh ta lại có ý định cưỡng hiếp em nữa sao" Vậy những hình ảnh cô nhớ đã đúng rồi
Bây giờ, Chung Linh quả thật đã kinh sợ.Gương mặt tái nhợt cô khiến anh nhìn vào cũng phải sót xa.
–" Khi anh thấy hắn nằm lên trên người em. Em có biết đầu anh như muốn nổ tung muốn giết chết hắn ta không. Sau hắn ta dám,chỉ có anh mới được quyền nằm trên người em thôi" Dứt lời anh nằm liền lên trên người cô.
Chung Linh nghe xong gương mặt chợt đỏ ửng lên.Nhìn tư thế này của hai người rất ám muội.
Duy An mím môi cười khẽ
–" Anh phải hỏi hắn ta đã kiếm đâu ra loại thuốc đó. Em hôm qua rất mê người,quyến rũ. Em có biết không"
–" Anh đừng nói nữa.... Em không chịu nổi đâu" Cô mắc cỡ lấy chăn trùm lên đầu trốn anh.
Duy An dở khóc dở cười ở bên ngoài chọc ghẹo cô.
–" Lại muốn nữa sao... Em chưa giải hết thuốc hả? .....Được thôi" Dứt lời anh cũng chui vào trong chăn.
Chung Linh hốt hoảng la lên.
–" Không phải..... Anh đi ra đi"
Duy An liền cười lớn .
–"Anh đi ra thì làm sao giải nhiệt cho em..... Nào lại đây cầu xin giống hôm qua em ở dưới thân anh rên rỉ cầu xin anh muốn em" Anh lật tung chăn đá xuống giường, lập tức anh liền nhào vào cơ thể không mặc gì của cô.
Nhìn dấu hôn trên người cô thì máu huyết anh đã xong lên tới não.Anh cúi người hôn khắp thân thể cô.
Bây giờ, Chung Linh rất muốn tìm cái lỗ để chui xuống từng tiếng rên tiếng hét của cô ngày hôm qua và tiếng nói phong tình cầu xin ở dưới thân anh cô đều nhớ hết.
Không ngờ trúng thuốc cô còn có bộ mặt phong tình như thế.
Vì trong nhà chỉ có hai người nên anh chỉ mặc một chiếc quần nhỏ và một chiếc áo sơ mi nên rất tiện cho anh cởi ra,anh vừa cởi ra liền thẳng tốc tiến vào người cô.
—" Hôm qua anh giúp em hạ nhiệt, tới lượt hôm nay em phải giúp anh hạ cơn nóng đang bốc lên từ trong người anh nãy giờ"Anh nghiến răng không cần phút giây dạo đầu liền ôm chặt lấy cô mà quấn lấy
Cơn đau dưới bụng truyền tới rất nhanh,Chung Linh chau mày nhìn anh cảm giác này thật sự là anh rồi,người hôm qua thật sự là anh. Trong lòng thầm vui mừng hạnh phúc
–" Ưm.....Duy An nhẹ một chút"Cô nhắm mắt rên nhẹ
Thuốc đã hết tác dụng thì vẻ mặt phong tình cô đã biến mất nhưng vẻ đẹp quyến rũ nóng bỏng vẫn luôn trên người cô đó mới là điểm yếu chí mạng câu dẫn anh
–" Bây giờ em tin chưa... Sau này mà còn nói ly hôn thì biết tay anh" Chung Linh gật đầu bật khóc đôi tay trắng tuyết liền ôm chặt cổ anh kéo xuống,cô chủ động hôn môi anh
Anh từ bị động sang chủ động chiếm hữu cô lần nữa. Từ hôm qua đưa cô về đây thì anh không biết anh đã ăn cô mấy lần.Anh không thể nào ngừng lại mà chiếm hữu cô
Cả hai cùng lăn qua lăn lại trên chiếc giường tới gần trời sụp tối mới buông nhau ra