Một hôm, nhân có lệnh của bọn chức dịnh bắt tất cả trẻ già trai gái làng hoàng Bột phải ăn mặc chỉnh tề để đi đón quan huyện Lê Kim Thằng về làng hiểu dụ, Xiển nghĩ ra ngay một kế. Xiển lẻn vào buồng ông nội lấy trộm chiếc áo thụng đỏ mặc vào, rồi đi thẳng ra đình, giả vờ chạy đi chạy lại lăng xăng ngay trước mặt quan huyện. Quan lấy làm lạ, cho lính gọi lại hỏi. Xiển xưng tên họ và nói là học trò. Huyện Thằng liền mượn ngay việc ăn mặc ngộ nghĩnh của Xiển ứng khẩu đọc một câu, bắt phải đối: – Áo đỏ quét cứt trâu. Xiển đối ngay: – Lọng xanh che đít ngựa. Huyện Thằng không ngờ bị một vố, tái mặt, dọa: – Thằng này láo! Ðã thế, phải đối thêm câu này nữa, không đối được, tao sẽ cho ăn đòn. Thấy tóc Xiển đỏ hoe vì đãi nắng lâu ngày, Huyện Thằng liền ra câu đối: – Học trò là học trò con, tóc đỏ như son là con học trò. Xiển không cần nghĩ ngợi lâu, đối tức khắc: – Tri huyện là tri huyện Thằng, ăn nói lăng nhăng là thằng tri huyện! Huyện Thằng tức ứa máu, nhưng vì Xiển đối rất chỉnh, không bẻ vào đâu được, đành câm miệng. Tagged kho tàng cổ tíchTruyện cổ tíchTruyện cổ tích Việt Nam