Tuyển Tập Truyện Dân Gian Việt Nam

Chương 198: Đãi tiệc quan Tàu



Câu Chuyện Quà tặng cuộc sống: Đãi tiệc quan Tàu

Đãi tiệc quan Tàu

Nghe tin Quỳnh đãi tiệc, các quan Tàu bảo nhau kéo đến rất đông. Quỳnh sai quân lính trang hoàng phòng tiệc thật lộng lẫy, bàn nào bàn ấy bày biện đĩa chén choáng loáng, toàn hàng Tàu sang xịn hết ý. Nhưng lạ một điều, không thấy Quỳnh sai mua bán thức ngon vật lạ gì, chỉ bảo kiếm về thật nhiều rượu ngon, đặt từng hũ, từng vò sẵn trên bàn. Còn trong bếp, tịnh không thấy nổi lửa, xoong nồi sạch sẽ như lau như ly, chỉ có mấy anh đầu bếp thủ sẵn dao mã, dao dựa ngồi chực bên những cái thớt nghiến, chờ hiệu lệnh là hành sự.
Đã đến giờ mở tiệc khoản đãi quan Tàu, Quỳnh trịnh trọng bước ra, nói mấy lời khách khí, rồi chỉ vào những cái bàn tiệc bày biện “linh đình” những bát, những vò, những đĩa, những chén không:
– Xin mời các quý ngài dùng tạm rượu trước. Rượu ngon cất giữ tự bên nhà, giữ ủ mãi hôm nay mới đem ra mời khách quý “nam vô tửu như kỳ vô phong”, xin các ngài tỏ mặt trượng phu, cùng nâng chén cho Quỳnh tôi được hân hạnh. Mời!
Thế là bàn nào bàn ấy, rượu rót hàng bát, ừng ực uống, ồn ào nói, rượu vào lời ra. Nốc, rồi lại nốc, có mấy kẻ chưa uống đã say, cũng có kẻ tỉnh táo hơn, ngóng phía cửa bếp chờ nhà sứ mang thức ăn ra. Thế rồi, như có hiệu lệnh ngầm từ đâu truyền qua, dao thớt trong bếp băm gõ inh ỏi. Cứ như nhà có đám thật. Chốc chốc lại có tốp lính rối rít chạy vào chạy ra, xoay lại bàn ghế, xếp sắp bát đĩa. Ai cũng chắc mẩm tiệc to lắm, nấu nướng hẳn lâu, nên cứ vừa uống rượu vừa nấn ná chờ.
Chờ nữa, chờ mãi… chờ cho đến lúc say tít cung trăng vì đói mềm mà lại rượu suông quá chén. Ông này ông nọ gục đổ vào nhau, không còn phân biệt Bắc quốc, Nam nhân gì nữa. Lúc ấy Quỳnh mới sai quân lính hai nước dìu các quan Tàu về tư dinh các ngài, ông nào say quá thì khiêng, cáng.
Mấy bữa sau gặp lại các quan Tàu, Quỳnh làm mặt trách móc:
– Các ngài được bữa vui vẻ thế, rượu ngon uống vào chả ai còn thiết xơi sơn hào hải vị, chỉ khổ sứ quán tôi thịt cá ê hề, ăn mấy bữa không hết, phải đổ cho lợn hàng phố. Tagged Trạng Quỳnh