Tuyển Tập Truyện Dân Gian Việt Nam

Chương 40: Anh nông dân và thần núi



Câu Chuyện Quà tặng cuộc sống: Anh nông dân và thần núi

Anh nông dân và thần núi

Chuyện này đã lâu lắm rồi. Một anh nông dân quanh quẩn thế nào một hôm lại lạc vào rừng sâu và gặp ngay thần Núi. Phải nói rỏ ràng anh nông dân chỉ mới biết bóng dáng của thần Núi qua các tranh vẽ mà thôi. Nhìn thấy anh, thần núi quát tướng lên: – Anh kia, mi là người trần! Phải biết rằng ai đã đến đây cũng không thoát khỏi tay ta, đừng có chạy. Ta phải ăn thịt ngươi! Sửa soạn đi thôi. Anh nông dân sợ rung cả người nhưng cố trấn tỉnh đáp lại: – Tôi đã nghe nói đến ngày rất nhiều. Vậy ra ngài là thần Núi? Rừng rậm thế này tôi cũng chẳng thoát được với ngài. Tôi đã sẵn sàng, ngài muốn làm gì tùy ý. Nhưng ngài có thể rộng lượng cho tôi được nói một điều không? – Nào, còn muốn nói gì nữa? Nói cho tường tận, Thần Núi hét to. Anh nông dân liền nói: – Người ta đồn rằng thần Núi có thể biến thành cái gì cũng được. Tôi chỉ khao khát rằng trước khi bị ngài ăn thịt, tôi được thấy tận mắt cái tài của ngài coi nó thế nào. Thần núi cười sằng sặc: Cái đó có hề chi. Nói đi, anh muốn ta biến thành thứ gì nào? – Xin ngài biến thành cây đại thụ. Bằng cây nào cao nhất xung quanh đây mới giỏi. – Anh nói. Trong nháy mắt, thần Núi đã biến thành một cây đại thụ ngọn cao nhất, tưởng chạm đến cả trời. Anh nông dân đưa tay vuốt thân cây mà khen lấy khen để: – Đúng là thần Núi rồi! Mình không ngờ rằng cây đại thụ lại cao lớn như thế. – Anh đã thấy phép lạ của ta chưa? Đủ rồi chứ? – Thần Núi đắc chí hỏi anh. Nhưng anh nông dân lại xin thêm một điều nữa: – Tôi muốn xem ngài biến thành tảng đá nữa… Tức thì thần Núi không còn cây đại thụ mà đã hóa thành một ngọn núi cao sừng sững trước mặt anh. Lần này anh lại khen lấy khen để thần Núi, rồi cuối cùng anh nói: – Thế là ngài đã biến được thành hai thứ to lớn nhất mà tôi vẫn ao ước được thấy. Vậy ngài có thể biến thành một thứ gì nhỏ tí tỉ tì ti không ạ? Ngài trổ tài lần nữa xem, ngài thử biến thành một hạt đậu trên bàn tay tôi đi nào…nào… – Hừm… thế thôi à? – Thần Núi cả cười, nhăn cả cái mũi dài thườn thượt. Thần Núi biến ngay thành một hạt đậu nhỏ tẹo trên lòng bàn tay anh nông dân. Anh bỏ luôn hạt đậu vào mồm, nhai nhai và nuốt chửng. Từ đó người ta quen miệng chế giễu những chàng có tính khoe khoang là “Thần Núi”.
 Nguồn: Truyện cổ tích tổng hợp. Tagged Truyện cổ tíchTruyện cổ tích Việt NamTruyện dân gian