Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 375: Ngoại Tôn



Chiến đấu vào lúc này đột nhiên đình chỉ, người của Vạn Thú môn đều lui về phía sau. Độc Xà và Thủy Tê bị Lâm Phong giết chết, yêu thú của bọn họ không ai khống chế, đều đã chạy.

Hiện tại, bên phía Vạn Thú môn chỉ còn lại bốn gã cường giả Huyền Vũ cảnh và yêu thú, trong nháy mắt, sức chiến đấu liền giảm xuống.

Bốn gã cường giả Huyền Vũ cảnh còn lại, tất cả đều nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, uy hiếp của Lâm Phong quá lớn, nháy mắt đã giết chết hai gã cường giả Huyền Vũ cảnh, người này rất đáng sợ.

Bên phía Lâm Phong, bốn người khác cũng đều kinh hãi nhìn Lâm Phong, lúc này bọn họ mới hiểu rõ lời nói vừa rồi Lâm Phong, làm cho bọn họ cùng nhau tận lực bám trụ, Lâm Phong có thể giết người khác sau đó sẽ giúp bọn họ.

- Cảm ơn.

Vị cường giả vừa rồi kia thiếu chút nữa bị Thủy Tê một chưởng chụp chết nói lời cảm tạ đối với Lâm Phong, lần xuất thủ của Lâm Phong vừa rồi đã cứu mạng của hắn.

- Chúng ta hiện tại buộc cùng một chỗ, là đồng bạn.

Lâm Phong nhìn hắn, mở miệng nói, người nọ gật mạnh đầu, bọn họ bây giờ là đồng bạn, một người vinh cả đám cùng vinh.

- Ta cùng Vân Báo đối phó hắn, Cuồng Sư, Thiên Tinh, hai người các ngươi và đồng bạn đối phó bốn người bọn họ.

Trong bốn người của Vạn Thú môn, một người cưỡi trên con đại Điêu chỉ vào Lâm Phong nói. gã và Vân Báo, thực lực mạnh hơn, tu vi là Huyền Vũ cảnh tầng hai, trước hết sẽ giết chết Lâm Phong, mà Cuồng Sư và Thiên Tinh cùng với đồng bạn của bọn hắn đối với bốn tên Huyền Vũ cảnh không mạnh lắm kia là đủ rồi, an bài như vậy là hợp lý nhất.

- Tốt!

- Đúng, cứ như vậy, Tật Phong sư huynh và Vân Báo sư huynh giết hắn trước, sau đó cùng giết bốn người khác.

Ba người còn lại của Vạn Thú môn đều gật đầu đồng ý, Lâm Phong uy hiếp lớn nhất, nhất định phải giết trước, hai gã tu vi Huyền Vũ cảnh tầng hai, thêm hai đầu Huyền yêu thú cấp một, vậy là đủ giết hắn rồi.

Đám người Lâm Phong nghe được sự sắp xếp của bọn họ, tất cả đều cảnh giác, nhất là bốn người kia đều lộ ra một chút vẻ ưu tư. Đúng vậy, đối phương tuy rằng bị Lâm Phong giết hai người, nhưng thực lực vẫn chiếm cứ lấy thượng phong tuyệt đối như trước, muốn đối phó bọn họ có rất nhiều thủ đoạn, dùng hai gã cường giả Huyền Vũ cảnh tầng hai cùng với hai con yêu thú giết chết Lâm Phong, chiêu này quá độc ác, đối phương nhất định là muốn mạng của Lâm Phong rồi.

- Bốn người các ngươi, cẩn thận một chút.

Lâm Phong dặn một tiếng bốn người bọn họ, khiến bốn người ánh mắt đều ngưng tụ, Lâm Phong không lo lắng cho mình, mà lại nhắc nhở bốn người bọn họ cẩn thận.

Xem ra, hiện tại Lâm Phong cũng còn không dốc hết toàn lực, hắn còn có quân bài chưa lật.

- Ngươi cũng cẩn thận.

Bốn người nhìn Lâm Phong, nhắc nhở. Bốn người bọn họ đều chỉ cần đối mặt một vị Huyền Vũ cảnh hoặc yêu thú, so với Lâm Phong thì áp lực nhỏ hơn rất nhiều, dưới tình huống này, đối phương mặc dù thực lực mạnh hơn bọn hắn, nhưng muốn trong thời gian ngắn giết bọn hắn cũng không có khả năng, chỉ cần Lâm Phong bất bại là tốt rồi.

Hy vọng của bọn hắn, mạng của bọn hắn, đều đặt lên trên người của Lâm Phong, nếu Lâm Phong chết, bọn họ tất nhiên sẽ bị vây công, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Lâm Phong gật gật đầu, thân thể lăng không bước ra, đứng ở trên hư không, trên người Dương Hỏa chân nguyên lóng lánh, rực rỡ mà loá mắt. Lâm Phong trông giống như dục hỏa chiến thần.

- Chiến đi!

Trên người Lâm Phong ngọn lửa phun ra nuốt vào, ánh mặt trời chiếu ở trên người của hắn, lại khiến ngọn lửa càng thêm rực rỡ.

Tật Phong và Vân Báo đều bay lên không, đứng ở hai bên Lâm Phong, mang theo yêu thú vây Lâm Phong lại.

Tật Phong, tọa kỵ của hắn là yêu thú Đại Điêu, mà Vân Báo, vật cưỡi là một đầu yêu thú thuộc loài báo, hơn nữa còn sinh ra cánh chim màu trắng, có thể trung bay lượn trên không.

- Hai người chúng ta, thêm cả yêu thú đồng bạn, ta xem ngươi bảo toàn mạng sống như thế nào.

Tật Phong nhìn chằm chằm Lâm Phong, ánh mắt lạnh như băng. Người này dám ngay trước mặt bọn họ giết hai vị sư đệ của hắn, vô cùng nhục nhã, nếu là người của tông môn tới, hắn chắc không còn mặt mũi nào nữa, tại ưu thế tuyệt đối như vậy mà lại làm chết hai vị thiên tài đệ tử của tông môn.

- Nhiều người chưa chắc đã có lợi.

Lâm Phong cười lạnh như băng, ngọn lửa trên người càng ngày càng thịnh. Hắn hơi nhắm mắt lại, một cỗ khí tức linh hồn phóng thích ra, Tàn Hồn Thiên Thuật bắt đầu được sử dụng.

Ngàn vạn sợi tàn hồn, từ trong linh hồn tách ra, sau đó trải rộng ra trên thân thể hắn, dung nhập vào trong Dương Hỏa chân nguyên.

- Hử?

Tật Phong và Vân Báo nhướn mày, linh hồn hơi thở, khí tức linh hồn của Lâm Phong thật mạnh, hắn rốt cục là muốn làm gì?

- Tật Phong, cùng giết hắn!

Tật Phong đột nhiên mở miệng, Vân Báo gật đầu, Đại Điêu phát ra tiếng kít kít, vung cánh chim rất lớn kia hướng Lâm Phong đánh tới, cuồng phong kịch liệt cuồn cuộn nổi lên.

- Sát!

Tật Phong như ảo ảnh, nhanh đến không thể tin nổi, thẳng hướng Lâm Phong.

Hai người và hai yêu thú đồng thời hướng tới Lâm Phong phát động công kích.

- Vỡ!

Đôi mắt của Lâm Phong đột nhiên vào lúc này mở ra, ngọn lửa ánh sáng ở con ngươi của hắn nở rộ, chỉ thấy trong hai tròng mắt hắn, dường như đều thiêu đốt một ngọn lửa.

Cũng cùng lúc này, ngọn lửa trên người Lâm Phong biến mất, nhưng chung quanh hắn, xuất hiện ngàn vạn đốm lửa, rậm rạp, toàn bộ là đều là những đốm lửa, rung động lòng người.

- Đốt!

Lâm Phong lại lần nữa phun ra một chữ, lập tức vô số ánh lửa theo tinh thần của Lâm Phong mà động, điên cuồng ngưng tụ, hư không giữa, xuất hiện bốn con hỏa long, đồng thời hướng bốn phương hướng đánh tới. Trời đất một mảnh nóng cháy, bốn con hoả long, dường như muốn đốt trụi cả không trung.

Cảnh tượng này khiến Tật Phong động tác đột nhiên dừng lại, ánh mắt ngưng tụ, chưởng phong hùng mạnh đánh ra, hỏa long chuyển thân, sau đó lại một lần nữa há miệng hướng hắn cắn tới.

- Nghiệt súc, cút ngay.

Tật Phong rống lên một tiếng, sau lưng hắn, không ngờ xuất hiện một đôi cánh chim, cánh chim màu đen.

Cánh chim lóe lên, không gian hình thành cơn lốc, quét tới hỏa long, đốm lửa bắn ra bốn phía, khiến hỏa long đều rơi tán loạn. Tật Phong khóe miệng lộ ra một chút ý cười, tuy nhiên rất nhanh nụ cười của hắn liền cứng ngắc lại, tán loạn hỏa long chỉ là nháy mắt lại ngưng hình lần nữa, đánh về phía hắn, con hỏa long này dường như bất tử.

Vân Báo và hai con yêu thú cũng bị hỏa long công kích, không thể tới được chỗ Lâm Phong.

- Rút lui trước.

Tật Phong lạnh lùng nói một tiếng, thân thể lui về phía sau, yêu thú Đại Điêu cũng lui ra phía sau. Hai người hai yêu thú lại lần nữa phân ra tứ phía, vây Lâm Phong ở chính giữa.

Nhưng Lâm Phong căn bản không nhìn bọn họ, nhắm mắt lại đứng ở chính giữa, bốn con hoả long điên cuồng rít gào xoay quanh, quấn quanh trên người của Lâm Phong, rực rỡ vô cùng.

Lâm Phong động cũng không động, khống chế bốn con hoả long, cùng bọn họ chiến đấu.

Linh hồn dữ dội nhạy bén, so với động tác của bất cứ ai đều nhanh hơn, Tàn Hồn Thiên thuật của Lâm Phong phân ra hơn một ngàn tàn hồn, Lâm Phong đưa toàn bộ nhập vào trong Dương Hỏa chân nguyên, khống chế hỏa diễm chân nguyên, hắn muốn ngọn lửa hóa thành bất cứ cái gì đều được.

Lâm Phong chỉ cần dụng tâm, dụng ý khống chế.

- Vân Báo, tiếp tục động thủ, ta chủ công.

Tật Phong nhìn chằm chằm Lâm Phong, lạnh lùng nói một tiếng, trên thân thể của hắn cuồng phong bài sơn đảo hải lại nổi lên, hắn cũng bước tới phía Lâm Phong.

Giờ phút này, Tật Phong, hai cánh mở lớn, điên cuồng vung lên, gió xoáy nổi lên, đồng thời, trên người hắn, chân nguyên lực cũng điên cuồng dâng lên.

- Sát!

Nổi giận gầm lên một tiếng, Tật Phong giống như là một cái bóng, lao tới Lâm Phong, vô cùng sắc bén.

Hỏa long rít gào, bay thẳng đến Tật Phong. Tuy nhiên lúc này đây Tật Phong không thèm để ý đến, chỉ lao tới phía trước, cơn lốc và chân nguyên vô cùng cuồng bá khiến hỏa long bị ngăn cản ở ngoài, hắn được chân nguyên bao bọc, lao về phía Lâm Phong.

Vân Báo cũng phẫn nộ rồi, hắn và Tật Phong đều điên cuồng nhằm phía Lâm Phong, bốn Huyền Vũ cảnh lại vẫn giết không được Lâm Phong, thật sự là sỉ nhục.

Lâm Phong tâm thần căng thẳng, không ngừng điều động ngọn lửa ánh sáng, đánh về phía Tật Phong và Vân Báo đang dốc toàn lực ứng phó hắn, mỗi một đoàn hỏa diễm chỉ có dung hợp một phần tư Dương Hỏa chân nguyên của Lâm Phong, mặc dù có tàn hồn của Lâm Phong thêm vào, nhưng vẫn không chống đỡ được công kích của hai vị cường giả Huyền Vũ cảnh tầng hai.

Tật Phong và Vân Báo ngày càng gần Lâm Phong, mà Lâm Phong cũng không ngừng điều động càng nhiều hỏa diễm và tàn hồn chống đỡ.

Hai con yêu thú cũng không cam lòng yếu thế, thừa cơ lao vào thẳng hướng Lâm Phong, bọn hắn không tin không thể lấy mạng Lâm Phong.

Không chỉ có bên này, sáu người khác và hai yêu thú chiến đấu, cũng vô cùng thảm thiết, thậm chí không ai bận tâm ở đằng xa đang có một nhóm người đang giáng lâm đến.

Trong hư không, một hàng bóng dáng mênh mông cuồn cuộn bước trên mây mà đến, người cầm đầu là một gã lão giả tóc bạc, ánh mắt thâm thúy, tràn đầy tang thương.

- Ma kiếm, quả nhiên đã biến mất.

Lão giả tóc bạc thì thào nói nhỏ một tiếng, ma kiếm đã đi nơi nào không biết, chỉ còn để lại ở nơi này một mảnh địa mạch nguyên khí.

- Phụ thân, người nhìn kìa.

Bên cạnh lão giả tóc bạc, một người trung niên chỉ hướng bọn người Lâm Phong.

Lão giả tóc bạc ánh mắt chuyển tới, đôi mắt của lão, nháy mắt đã rơi trên người Lâm Phong, trong ánh mắt có tia sáng lóe lên.

Đây là con trai của con bé.

Là cháu ngoại của ông ta!