Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 631: Người Thứ Chín



Người thứ sáu này biến mất cũng không khiến cho Lâm Phong cảm thấy vui mừng, ngược lại ánh mắt của hắn càng ngày càng trở nên nghiêm túc, người tiếp sau người thứ sáu sẽ là người thứ bảy, sẽ là Huyền Vũ cảnh tầng bảy.

Sau đó sẽ còn có người thứ tám, người thứ chín, thực lực của họ theo thứ tự sẽ là Huyền Vũ cảnh tầng tám, tầng chín.

Quả nhiên đến thời điểm cuối cùng mới là thời điểm, so đấu đến thực lực.

Kiếm ý tràn ngập ra Trên người Lâm Phong, kiếm ý ngập trời Lâm Phong tiến thẳng đến người thứ bảy. Đôi mắt người thứ bảy nhìn Lâm Phong chằm chằm, trong thần sắc có lộ ra vài phần khiếp sợ, giống như là bên trong có cầm giữ sinh mạng vậy.

Tu vi của Lâm Phong chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng năm, nhưng sao lại có kiếm ý đáng sợ như thế, đây thực sự là lực lượng ý chí kiếm đạo.

Xì xì!

Trên người của Lâm Phong một luồng kiếm quang phun ra nuốt vào, đó thực chất là những mũi kiếm sắc bén đến cực hạn, dường như là nó muốn đâm rách tất cả.

Lực lượng ý chí kiếm đạo đang dần dần nở bùng ra.

Trong tay của Lâm Phong cũng xuất hiện một thanh kiếm, kiếm quang gảo thét.

Ý chí kiếm đạo ba tầng, chém!

Thân thể của Lâm Phong nhảy dựng lên một cái, từ trên không chém xuống một đao kiếm quang dài hơn mười trượng, luồng kiếm quang này xẹt qua xé rách không gian, dưới luồng kiếm quang này bóng người kia trở nên hư ảo, bị áp bách đến như không còn gì nữa.

Ầm!

Một kiếm chém xuống, người thứ bảy biến mất.

Thân thể của Lâm Phong đáp xuống mặt đất, hắn lại một lần nữa bước ra đi tới trước mặt người thứ tám, bước chân của hắn cuối cùng cũng dừng lại, hắn hít vào một hơi thật sâu.

Còn lại hai người Huyền Vũ cảnh tầng tám và Huyền Vũ cảnh tầng chín này, rõ ràng là rất khó đối phó rồi.

- Lợi hại.

Người thứ tám cất tiếng khen:

- Lấy tuổi của ngươi mà nói, nếu đại hội Tuyết Vực cử hành chậm thêm vài năm, tên tuổi thiên tài Tuyết Vực kia có lẽ sẽ thuộc về ngươi, đáng tiếc ngươi lại sinh ra chậm mất vài năm.

Lấy tu vi của Huyền Vũ cảnh tầng năm, lần thứ nhất bước lên trên cầu đã xem nhẹ bốn người phía trước, sau đó không gián đoạn một kiếm giết đi người thứ năm rồi người thứ sáu, người thứ bảy.

Chiến tích đến bực này cũng đủ để cho Lâm Phong tự hào rồi.

- Hơn nữa, nếu là ngươi tu vi có thể mạnh mẽ hơn vài phần, có thể đột phá ta. Bằng vào việc ngươi đã đến đầu tiên, đủ để cho ngươi có thể lấy được xếp hạng thứ mười một, nếu là ngươi mạnh mẽ hơn, có thể thông qua người phía sau ta, ngươi có thể lấy được ngọc bài thứ nhất. Nhưng hiện tại thì hẳn là đã là cực hạn của ngươi rồi, bởi vì ta là người cuối cùng mà ngươi không qua được, cho nên ngươi cũng chỉ có thể lấy được ngọc bài thứ hai mươi mốt.

Người thứ tám nói chậm rãi, lời nói của hắn khiến cho ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, cuối cùng thì đúng là thực lực hạn chế đấy. Nếu hắn muốn đứng ở hạng thứ nhất, hắn chỉ có thể thông qua chín người này hắn mới có tư cách lấy được ngọc bài thứ nhất. Thông qua tám người, hắn có thể lấy được ngọc bài thứ mười một, thông qua bảy người, hắn chỉ có thể lấy được đến ngọc bài thứ hai mươi mốt. Nếu hắn lại còn yếu hơn một chút nữa, chỉ có thể thông qua sáu người mà nói, mặc dù có thể là người đến đây sớm nhất, hắn cũng chỉ có thể lấy được ngọc bài thứ ba mươi mốt.

Khảo nghiệm hang đá Giao Long này, quả thật là quá khó khăn.

Hắn đã lấy thiên phú hùng mạnh và tâm cảnh cứng cỏi để đi qua những khảo nghiệm phía trước mà đến được nơi này, cuối cùng lại phải thông qua một cửa mạnh nhất, không có mưu lợi, chỉ có dùng thực lực giao tranh mới có thể thông qua trạm kiểm soát cuối cùng này.

- Hiện tại ngươi nên bỏ qua đi, nếu ngươi còn chần chờ có người phía sau đi đến thì sẽ rất phiền toái, có thể có được xếp hạng thứ hai mươi mốt là đã tốt lắm rồi.

Người thứ tám vẫn lên tiếng khuyến cáo Lâm Phong, nhưng ánh mắt Lâm Phong vẫn lóe lên, đôi môi hắn khẽ nhúc nhích, cuối cùng hắn cũng mở miệng nói:

- Chỉ cần ta vượt qua mà không nhất định phải chém giết ngươi, có được không

- Đúng vậy, chỉ cần ngươi có thể vượt qua ở bên cạnh ta, như vậy cũng được, ngươi không nhất định phải chém giết ta.

Người thứ tám này khẽ gật đầu:

- Chỉ cần ngươi có thể vượt qua ta là ngươi có thể lấy được ngọc bài xếp hạng thứ mười một.

- Được!

Lâm Phong gật đầu, ánh mắt nghiêm túc, đôi môi khẽ nhúc nhích, từng đạo âm phù Phạn văn huyền bí sâu sắc từ trong miệng của hắn thốt ra, những đạo âm phù này lập tức phiêu đãng vào trong hư không, hóa thành từng đạo quang hoa mảu vàng, vô cùng rực rỡ.

Ở trên người của Lâm Phong, từng sợi kim quang bám vào trên ngưởi của hắn, sau một lát trên người của Lâm Phong đã phủ lên một tầng kim quang chói mắt, giờ đây hắn giống như là một pho tượng Phật đà.

- Ây?

Đôi lông mày người thứ tám nhướng lên, hắn không nghĩ tới Lâm Phong còn có loại thủ đoạn này, chiếc Kim thân này của Lâm Phong chỉ sợ sẽ khiến cho lực lượng của Lâm Phong tăng lên đến Huyền Vũ cảnh tầng bảy, thật lợi hại.

- Thiên Phật Ấn.

Trong miệng Lâm Phong phun ra từng đạo Phạn âm hóa thành những đạo chưởng ẩn màu vàng điên cuồng vô cùng vô tận hướng tới người thứ tám kia mà đuổi giết.

Người thứ tám nâng chưởng lên, chân nguyên lực lượng đích thực gào thét, ở trước mặt hắn xuất hiện một bức tường trong suốt.

Ầm, ầm, ầm.

Từng tiếng chấn động ầm vang run rẩy vang lên, màu vàng phật ấn oanh vào bức tường trong suốt kia chân nguyên đích thực kia, tiếng động ầm vang không ngừng, không gian dường như cũng đang rung động.

Thân thể trôi nổi, thân ảnh của Lâm Phong phiêu đãng tới trước mặt người thứ tám, Phạn văn trong miệng vẫn không hề gián đoạn, dường như vĩnh viễn không có cuối cùng.

Khoảng cách giữa thân thể của Lâm Phong và người thứ tám kia càng ngày càng gần lại, người thứ tám lộ ra một tia thần sắc thú vị, bước chân hắn run lên, lập tức một cỗ lực lượng đáng sợ từ trên người hắn phóng thích ra hướng tới Lâm Phong.

- Đi!

Chưởng lực của người thứ tám này vừa tung ra thì bức tường trong suốt khủng bố kia cũng phát ra tiếng vang ầm ầm oanh tới hướng Lâm Phong, một luồng áp lực vô cùng mạnh mẽ giáng xuống người Lâm Phong.

- Giận.

Lâm Phong hét lớn, Phật đà giận dữ, song chưởng đều xuất hiện, bàn tay màu vàng oanh thật mạnh vào bức tường trong suốt, thân thể của Lâm Phong hung hăng rung động.

Ở trên cây cầu này cực kỳ hẹp hòi, chỉ có dựa vào lực lượng mạnh mẽ chấn áp mới có thể thông qua ngăn trở của bọn họ, trước sự công kích của đối phương, hắn cũng chỉ có thể cứng rắn chịu đựng, đây thật là một cây cầu đá đầy khó khăn.

Đối mặt với lực lượng cường giả Huyền Vũ cảnh tầng tám công kích, hắn chỉ có cách chịu đựng.

Rắc rắc!

Kim thân có một chút nứt vỡ, đôi con ngươi của Lâm Phong vẫn lạnh lùng, Phạn văn trong miệng hắn phun ra càng lúc càng nhanh, còn kim thân của hắn lại không ngừng tăng lớn lên, trên khắp cả người hắn lộ ra những mũi nhọn đại Phật màu vàng, Phật quang vạn trượng.

- Tránh ra.

Lâm Phong giận dữ quát lên, màu vàng Phạn văn cực kỳ đáng sợ đồng thời hóa thành kim thân phật thật lớn, ở bên ngoài toàn thân của hắn đều là lực lượng Phật Ma khủng bộ lưu chuyển.

Phật thân màu vàng hỏa thành một luồng ánh sáng bắn thẳng về phía trước.

- Ngươi không thể qua được.

Người thứ tám lạnh lùng quát lên, lại là một đạo chưởng lực đánh ra, chân nguyên mênh mông phun ra nuốt vào. Tuy nhiên cũng vào lúc này, thân thể của Lâm Phong đột nhiên tăng tôc nhằm thẳng vào người thứ tám, mặc cho chưởng lực kia đánh vào trên người của mình, bàn tay to màu vàng của Lâm Phong trực tiếp khống chể người thứ tám kia, khống chế gắt gao.

- Rắc rắc.

Kim thân cứng rắn chống đỡ công kích của người thứ tám, kim thân chi ấn không ngừng trực tiếp vỡ vụn, tuy nhiên hai tròng mắt của Lâm Phong vẫn giận dữ trợn trừng, miệng hắn há ra, một đạo kiếm khí đáng sợ từ trong miệng của hắn phun theo ra khiến cho đồng tử của người thứ tám ngưng tụ lại, chân nguyên đích thực gào thét xông lên đỉnh đầu, kiếm khí đâm vào chân nguyên phát ra tiếng vang xì xì.

- Cháy.

Lâm Phong lại một lần nữa mở miệng ra, lúc này đây trong miệng hắn phun ra chính là ngọn lừa, ngọn lửa này trực tiếp bao phủ lấy chân nguyên của đối phương, đi thẳng vào đầu của đối phương.

Thân thể người thứ tàm hơi hơi hướng lên, ngọn lửa từ đỉnh đầu gào thét đi qua.

- Chính là cục này.

Tay Lâm Phong đột nhiên buông ra, thân thể của hắn như gió từ trên đỉnh đầu đối phương phiêu đãng bay qua, lập tức đáp xuống phía trên cầu Giao Long.

Người thứ tám chậm rãi quay đầu lại nhìn Lâm Phong cười nói:

- Chúc mừng ngươi, hiện tại ngươi có thể lấy ngọc bài xếp hạng thứ mười một rồi.

- Không đủ.

Ánh mắt Lâm Phong cứng cỏi, xếp hạng mười một vẫn sẽ bị những người xếp hạng trong top 10 lựa chọn chiến đấu, hiện giờ Huyết Sát vả Vũ Mặc đều đang muốn giết hắn, hai người bọn họ ít nhất sẽ có một người xếp hạng trong top 10 ngọc bài, mà chỉ cần có một người lấy được thôi, đối với hắn sẽ không hay một chút nào.

Cho nên, hắn phải lấy được ngọc bài xếp hạng ở top 10 mới được, hiện tại mới chỉ có thể lấy được ngọc bài thứ mười một, cho nên người thứ chín này hắn cũng muốn thử một lần.

Sắc mặt người thứ tám cứng đờ nhưng lại lập tức mỉm cười với Lâm Phong nói:

- Chúc ngươi may mắn.

Ánh mắt Lâm Phong chậm rãi quay lại nhìn về phía người thứ chín, chỉ cần thông qua hắn là có thể lấy được ngọc bài thứ nhất, chỉ cần lấy được ngọc bài thứ nhất Lâm Phong tuyệt đối có thể nắm chắc lấy được một trong chín ghế đầu của đại hội Tuyết Vực.

Lúc đó, đối thủ sẽ do hắn chọn lựa, toàn bộ quyết chiến một vòng cuổi cùng, quyền chủ động sẽ toàn bộ ở trong tay hắn, đương nhiên điều kiện tiên quyết sẽ là phải thông qua người thứ chín này, thực lực người thứ chín này, sẽ là Huyền Vũ cảnh, tầng chín.

Người thứ chín kia hình như cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Lâm Phong, đôi mắt của hắn cũng chậm rãi mở ra, một cạnh sắc bén lóe ra làm run rẩy nội tâm của Lâm Phong.

Cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng chín ở nước Tuyết Nguyệt xem như là đứng ở trên đỉnh cao nhất rồi, cho dù là có phóng mắt khắp cả Tuyết Vực thì trên cường giả Huyền Vũ cảnh tầng chín, chỉ còn có Thiên võ.

- Liều mạng

Sắc mặt của Lâm Phong hiện lên vẻ hung hăng, hiện tại chi có thể liều mạng, cường giả Huyền Vũ cảnh tầng chín, ở sân khấu Tuyết Vực hắn cũng sẽ phải đối mặt, trước hết hãy thử xem, cường giả Huyền Vũ cảnh tầng chín mạnh đến như thế nào.