Trong lúc mọi người đang nói chuyện, Cam Thảo đứng gần đó đã nghe thấy hết mọi chuyện. Lúc tắm cô đã nhìn thấy những vết đỏ trên người mình nên đã sinh nghi, không ngờ rằng ai cũng che giấu chuyện này.
Vừa định quay người bỏ đi thì Hoàng Kỳ từ đâu đi đến khiến cho cô giật mình, anh biết cô đã nghe hết những gì mà mọi người nói nên khuyên nhủ....
- Cô yên tâm, tôi và mọi người sẽ điều tra ra chuyện này và trả lại sự trong sạch cho cô!
- Điều tra? Hừ, cái gì làm thì cũng làm rồi..... điều tra xong mọi chuyện có thể trở về như ban đầu sao???
Nói xong Cam Thảo tuyệt vọng bỏ đi, Hoàng Kỳ sợ cô xảy ra chuyện nên sai người đi theo. Lúc này anh lấy điện thoại ra để gọi cho Nấm Hương, đợi một lúc vẫn không nghe ai bắt máy nên đành đến phòng sách để đợi Nhân Sâm.
Nhân Sâm an ủi Mộc Linh xong lái xe đưa cô về tận nhà, sau khi tạm biệt chúc ngủ ngon hôn gió các kiểu thì anh trở về sòng bạc.
Đến phòng sách, thấy Hoàng Kỳ vẫn đang xử lý sổ sách thì Nhân Sâm đi đến đặt chiếc hoa tai trên bàn. Hoàng Kỳ nhìn thấy thì nhận ra là của ai nên im lặng, Nhân Sâm đến cạnh cửa sổ bình tĩnh nói.....
- Cậu coi sao mà giải quyết chuyện này ổn thỏa đi!
- .....
- Lần này quá lắm rồi, nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn tôi sẽ không bỏ qua đâu!
Nhân Sâm lên giọng đe doạ, Hoàng Kỳ vẫn giữ im lặng xem sổ sách.
Sau khi tạm biệt Linh Chi xong thì Nấm Hương vào trong nhà, nghĩ đến cảnh Cam Thảo bị người khác xâm hại khiến cho cô hối hận tự trách bản thân.
Lấy điện thoại ra định gọi cho Cam Thảo để xin lỗi, nhưng lại cất đi vì không đủ dũng khí. Lúc này chợt có tin nhắn đến, nhìn thấy là của Hoàng Kỳ nên cô liền vào xem.
"Đã về đến nhà chưa?"
"Vừa mới về!"
"Oh, đừng buồn nữa! Anh nhất định sẽ giúp em điều tra ra chuyện này!"
"Cảm ơn ạ!"
Nấm Hương vào Facebook xem thì thấy 2 tháng sau là cuộc thi võ được diễn ra, dĩ nhiên Linh Chi cũng tham gia để giành giải.
Cô suy nghĩ một lúc rồi cũng quyết định sẽ chờ mọi người tìm ra kẻ đứng sau chuyện này, cho dù có bị chỉ trích cũng không sao.
Ở sòng bạc, Hoàng Kỳ cầm chiếc hoa tai lên nhìn rồi hẹn gặp mặt một người. Đối phương cũng vui vẻ nhận lời, anh cầm theo chiếc hoa tai đi đến điểm hẹn.
Đến nơi thấy người đó đã ngồi ở ghế đá đợi sẵn nên anh đi đến, trông thấy anh thì người đó dịu dàng gọi.....
- Anh Hoàng Kỳ, anh đến rồi à??
- ....
Anh đi đến cầm hoa tai trên tay tức giận chất vấn....
- Cái này, là của cô???
- Anh....
- Quả nhiên lại là cô, tôi không ngờ con người cô lại độc ác đến vậy!
Nói xong anh định bỏ đi thì bị người phụ nữ đó chạy đến ôm chầm phía sau, giọng nói ấm ức....
- Anh Hoàng Kỳ, mọi chuyện không như anh nghĩ đâu!
- Nguyệt Quế, tôi rất thất vọng về cô!
Anh hất tay cô ra rồi quay sang khó chịu nói, người phụ nữ đau khổ gào thét....
- Còn không phải là vì anh sao??? Sao anh vẫn luôn tuyệt tình với em như vậy hả??
- Cô dám ăn trộm thông tin khách hàng, đe doạ đến tính mạng người khác. Đã vậy còn sai người theo dõi rồi sắp xếp người khác ***** *** người vô tội, lương tâm của cô bị c.hó tha mất rồi à???
- Hic....Hoàng Kỳ....em cầu xin anh.....huhu....anh muốn làm gì em cũng được....em chỉ xin anh đừng bỏ em.....Hoàng Kỳ ơi.....huhuhu....
- Tôi sẽ viết đơn tố cáo cô, cô đợi thông báo từ toà đi!