Vampire Và Người Sói (12 Chòm Sao)

Chương 5: C5



Xử Nữ tỉnh lại sau 1 hồi ngây ngốc nhìn thấy cánh tay Thiên Yết đang chảy máu không ngừng,cô liền hoảng sợ nói

- Tay cậu...có sao không?

- Biến đi!

Xử Nữ không ngờ Thiên Yết có thể nói vậy với cô liền tức giận tay chỉ vào Thiên Yết quát

- ĐỒ CHẾT TIỆT!!! HỎI THĂM CẬU 1 CHÚT CẬU LẠI KÊU TÔI BIẾN ĐI... được tôi đi rồi xem cậu có chết ở đây hay không!!!

Xử Nữ giận đùng đùng đi ra khỏi con hẻm nhỏ, Thiên Yết nhìn theo bóng lưng cô khẽ nhếch môi không nói gì chỉ nhìn cô cho đến khi khuất hẳn liền gục đầu xuống cậu đã chịu đến cực hạn rồi máu vẫn không ngừng chảy.

Xử Nữ bứơc nhanh về tiệm tạp hóa ở gần đó mua băng gạt cứu thương, vừa mua vừa mắng

- Tôi điên rồi mới mua cái này vì cậu. Đồ vô ơn, vô nhân tính, vô sỉ, vô đạo đức...

Vừa mua vừa mắng làm người bán hàng đổ mồ hôi 1 hồi, cô lại bước vào con hẻm 1 lần nữa nhưng người đã không thấy đâu. Xử Nữ lại đứng đó mắng Thiên Yết cho đến khi cô vừa lòng mới gật đầu xách túi quay về nhà trọ.

Cạch Thiên Bình đang đánh răng gặp Xử Nữ về liền vội vàng ra hỏi

- Này Xử! Sáng nay ăn gì?

Xử Nữ lập tức đứng hình trong lòng thầm nguyền rủa Thiên Yết thêm 100 lần rồi mới quay sang Thiên Bình đang mắt long lanh nhìn mình, cười cười rồi nói:

- Quên rồi!


Khuôn mặt Thiên Bình xuất hiện vết nứt, la lên với Xử Nữ

- CÁI GÌ? Cậu mà cũng quên sao? Thật kì lạ, có chuyện gì mà lại quên mua đồ ăn sáng cho mình hả?

- À... Chuyên đó..

- Khai ra mau đi... Không nói cho rõ đừng mong thoát tội

Thiên Bình làm vẻ mặt rùng rợn với Xử Nữ. Cô kéo Bình nhi ngồi xuống vẻ mặt đáng thưởng rồi nói:

- Chuyện cũng không phức tạp là như vầy....bla...bla..bla.....

- Hử? Anh ta bị thương nặng như vậy mà có thể biến mất nhanh như vậy hả???

- Tớ cũng rất ngạc nhiên.

Ngẩn đầu liên suy nghĩ bổng Thiên Bình la lên, Xử Nữ bật dậy hỏi

- Sao ra rồi hả... Có đáp án hả???

- Có cái đầu cậu trể gìơ tiết Anh rồi kia...bà Cheni đó hung dữ kinh khủng tớ không muốn bị muộn đâu...

Xữ Nữ cũng lật đật chạy đi gom tập sách rồi chạy như bay tới trường. Vào cửa Thiên Bình và Xữ Nữ cuối đầu thật thấp để không bị phát hiện. Nhưng


- THIÊN BÌNH XỬ NỮ...BỨƠC RA NGOÀI DỌN VỆ SINH.

"Haizzz đúng là xui thiệt mà" Xữ Nữ nghĩ rồi cả 2 đi ra khuôn viên phiá sau trường Đại Học làm cỏ. Nắng vàng xuyên xuống những tán lá những đám mây trắng trôi bồng bềnh trên nền trời xanh, có 2 cô gái ngồi đung đưa trên cây cầu nhỏ bắt ngang hồ sau dưới những tán lá cây cười đùa vui vẻ.

- Thiên Bình, cậu ngồi ở đây mình đi mua nước

- Ừ nhanh nhé!!

Xử Nữ chạy đi Thiên Bình nằm xuống bãi cỏ xanh mướt, gío nhẹ thổi qua cô cảm thấy thật nhẹ nhàng, thanh thản. Bỗng 1 tiếng nói không có cảm xúc vang lên

- Tránh ra!

Thiên Bình ngồi dậy cau mày nhìn chàng trai đang đứng trước mặt mình mái tóc bạch kim không làm cậu xấu đi mà còn tăng thêm vài phần lạnh băng, ánh mắt đen láy như có thể cuốn người ta vào đó. Ma Kết mở miệng lập lại lần nữa

- Tránh ra!

Thiên Bình lúc này mới có phản ứng

- Anh là ai? Đây là khuôn viên trừơng không phải nhà của anh

- Chỗ này của tôi! Mau cút đi...

Thiên Bình ngước lên nhìn Ma Kết làm cậu sửng sốt, trong đôi mắt đen láy đó chứa sự bất mãn, không cam lòng, đang trách anh. Nhưng chỉ thoáng qua Thiên Bình đứng dậy phủi phủi bụi trên người đi

- Nhường cho cậu tôi không cần nữa

Rồi quay lưng bước đi, Ma Kết liếc mắt nhìn Thiên Bình nhếch khuôn miệng đẹp đẽ của cậu lên

- Nhường cho tôi?? Hay thật

Rồi cậu ngồi xuống chỗ cô vừa ngồi, ngọn gío nhẹ nhành thổi bay vài sợi tóc của cậu có vài phần tùy ý lại làm người ta như nín thở vì cảm giác đáng sợ, lạnh lẽo mà cậu toát ra.