- “ Thiên Thiên, cậu đã chuẩn bị gì cho cuộc thi chưa?” - Thiên Vy nói.
- “ Chuẩn bị gì?”
- “ Biết ngay là cậu không biết tí gì mà, nhưng thôi, yên tâm đi, đã có Thiên Vy ở đây, tớ sẽ giúp cậu.”
- “ Nhưng cần phải chuẩn bị gì?”
- “ Tớ nghe nói, cuộc thi hoa khôi là một phần rất quan trọng trong lễ kỉ niệm thành lập trường. Ban giám khảo sẽ bao gồm các bậc phụ huynh danh giá của các gia tộc đã góp phần tài trợ cho trường. Cuộc thi này gồm có 3 phần, phần đầu tiên là về trang phục, cậu được tùy ý lựa chọn bộ trang phục cậu thích nhất rồi trình diễn, phần thứ 2 là hỏi đáp, ban giám khảo sẽ đưa ra cho cậu 3 câu hỏi tùy ý họ để cậu trả lời, còn phần cuối cùng là về năng khiếu, biểu diễn tự do.”
- “ Hiểu rồi.”
- “ Về phần trang phục, anh và Vy Vy sẽ lo.” - Thiên Lâm nói xen vào.
- “ Cảm ơn hai người.”
- “ Không cần cảm ơn, chỉ cần em thắng là được. Vy Vy, em đi thiết kế cho Thiên Thiên một bộ trang phục, còn anh sẽ lo phần trang sức.”
- “ Anh à, anh phải cho em thời gian suy nghĩ đã chứ, em đâu phải thần thánh, muốn thiết kế là thiết kế được hả?”
- “ Cho em thời hạn đến ngày mai, phải nghĩ xong ý tưởng.”
- “ Anh à...”
- “ Không nói nữa.”
- “ Được rồi, anh Lâm, vẫn còn nhiều thời gian mà, cứ để từ từ cũng được.”
- “ Đúng là chỉ có Thiên Thiên tốt thôi.” - Thiên Vy nói.
- “ Thôi được. Mà còn phần thi hỏi đáp và năng khiếu thì sao? Thiên Thiên, em có dự định gì không?”
- “ Chuyện đó để em lo, hai người đừng bận tâm đến.”
- “ Vậy cũng được.”
- “ À, đúng rồi, Thiên Thiên, tớ nghe nói ba mẹ của anh Phong cũng là ban giám khảo của cuộc thi này đấy. Ôi không biết họ có giống như lời đồn không nhỉ?”
- “ Chúng ta sắp được gặp mặt cặp đôi từng làm mưa làm gió trên thương trường rồi.” - Thiên Lâm nói. - “ Mà thôi, sau này rồi biết, về phòng làm việc của mình đi.”
- “ À, đúng rồi, con bé kia, đưa hết tất cả cái máy gì có thể chơi game đây cho anh, làm xong việc anh sẽ trả lại.”
- “ Anh, anh đừng ác thế mà.”
- “ Về lấy đem hết sang phòng anh.”
- “ Anhhhhhhhhhhhhh....”
- “ Không anh em gì ở đây hết, về lấy nhanh lên.”
- “ Em ghét anh.”
- “ Anh cũng đâu có thương em.”
Thiên Vy thất thểu bước về phòng thu dọn đống máy tính, điện thoại, máy chơi game,... trong lòng đang thầm nguyền rủa ông anh đáng chết. Rồi ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa nhìn đống đồ chơi thân yêu trong tay ông anh. Coi như là vì Thiên Thiên, tao sẽ cố gắng rời xa chúng mày.
- “ Anh chờ đó, em nhất định sẽ báo thù.”
- “ Ừ, nhanh nhanh lên, anh đang đợi đây, làm cho xong việc đi rồi báo thù.”
- “ Biết rồi.”
Nói rồi hậm hực trở về phòng.
Đối với dân làm thời trang như Thiên Vy thì thiết kế một bộ trang phục không phải là quá khó nhưng vấn đề là ở chỗ bộ trang phục đó phải phù hợp với Thiên Nhi và với bộ trang sức của Thiên Lâm nữa. Nên những ngày sau đó, lúc nào bên cạnh Thiên Vy cũng có cây bút chì và đống giấy vẽ.
Và cuối cùng thành quả của cô cũng hoàn thành, chỉ chờ ngày trình diện thôi!
***
Thời gian trôi đi rất nhanh, thoắt cái đã đến ngày lễ kỉ niệm thành lập trường.
Học viện Royal hôm nay trang hoàng cực kì lộng lẫy.
Đám học viên trong bộ đồng phục trắng tinh khôi tập trung trên sân trường tạo thành một cảnh tượng cực kì đẹp mắt.
Cánh cổng trường mở rộng đón những thành viên cao quý của học viện. Đám nhà báo, phóng viên có mặt ở rất nhiều nơi trong học viện, hôm nay đúng là một dịp cực kì tốt để phô trương của những người giàu có.
Lễ kỉ niệm thành lập trường gồm nhiều phần.
Buổi sáng là để ôn lại những kỉ niệm, thành tích vẻ vang của trường trong mấy năm qua.
Buổi chiều là thời gian của các giáo viên và các bậc phụ huynh danh giá của trường.
Còn buổi tối là thời gian dành riêng cho cuộc thi hoa khôi.
***
Thiên Nhi, Thiên Vy và Thiên Lâm đến trường khá sớm, học viện Royal tràn ngập ánh đèn đủ màu sắc, trông sang trọng và quý phái đến lạ.
Khắp mọi ngõ ngách trong sân trường đều có mặt các học viên trong những bộ cánh cực kì sặc sỡ của các tiểu thư, thiếu gia nhà quý tộc.
- “ Thiên Thiên, tớ nghe nói mọi năm có rất nhiều thí sinh tham gia nhưng hình như năm nay họ đều bỏ cuộc hết rồi, chỉ còn cậu và Minh Châu tham gia cuộc thi thôi, cố lên.”
- “ Tớ biết rồi.”
Tiến thêm một lúc, họ nhìn thấy Thiên Phong và Thiên Duy đứng dưới gốc bằng lăng, xung quanh khá vắng người.
- “ Thiên Thiên, cố lên, anh sẽ cổ vũ cho em.” - Thiên Duy nói.
- “ Cố lên, Thiên Thiên, em nhất định sẽ thắng.” - Thiên Lâm nói.
Thiên Nhi khẽ cười.
- “ Cảm ơn hai người.”
Rồi cô quay sang đối diện với Thiên Phong, hôm nay anh cực kì điển trai, giống như hoàng tử trong truyện cổ tích với bộ vest đen lịch lãm, đôi khuyên tai đen hình thánh giá đính kim cương đen, cả người anh toát ra khí chất quý tộc cao quý không thể che giấu. Đôi mắt xanh đen lấp lánh ánh cười, khóe môi anh cong lên thành nụ cười nhẹ, nhìn cô, anh nói:
- “ Anh đang đợi công chúa của mình.”
Thiên Nhi cười.
- “ Em sẽ cho anh gặp công chúa của anh.” - Thiên Phong cũng cười.
- “ Cố lên, anh có quà tặng em trong cuộc thi.”
- “ Quà gì thế?”
- “ Lát nữa em sẽ biết.”
- “ Được rồi, em chuẩn bị đi, sắp đến giờ thi rồi đấy.”
- “ Biết rồi, em đi đây.”
- “ Khoan đã, Thiên Thiên.” - Thiên Lâm gọi với theo.
- “ Sao anh?”
- “ Bộ trang sức đó, anh làm tặng em, chắc chắn nó sẽ hợp với bộ trang phục của Vy Vy, cố lên!”
- “ Cảm ơn anh, em sẽ không làm bẽ mặt dòng họ Hoàng Thiên đâu.”
Nói rồi cô xoay người bước vào phòng thay đồ. Thiên Vy cũng đi theo.
- “ Thiên Thiên, tớ hy vọng cậu sẽ thích bộ trang phục của tớ, nó là thành quả của tớ suốt một tuần đấy.”
- “ Là cậu làm thì tất nhiên tớ sẽ thích.”
***
Phòng thay đồ
- “ Phần thi đầu tiên là phần trang phục, bộ này tớ làm dành riêng cho cậu, hy vọng cậu thích.”
Nói rồi Thiên Vy kéo tấm vải phủ trên ma nơ canh xuống
- “ Tèn ten, Hoàng Thiên xin hân hạnh tài trợ cho bộ trang phục này.”