Khi trở về tiểu khu, Hoắc Vọng cố ý đi vòng quanh bãi cỏ dành cho thú cưng của tiểu khu, nơi thú cưng có thể tự do chạy, hơn nữa an ninh được đảm bảo tuyệt đối, có thể nhìn thấy mọi loại thú cưng khác nhau ở đó, thấy heo cưng và lạc đà alpaca cũng là bình thường.
Đêm qua, hắn đã nghiên cứu rất nhiều thông tin liên quan đến sức khỏe tâm thần của động vật, cảm thấy mình cần giao tiếp với cậu.
Trời vừa chạng vạng tối, nhiệt độ đã hạ xuống mức dễ chịu cho cơ thể con người, nhiều người sẽ chọn thời điểm này để ra ngoài và đi dạo cùng thú cưng của mình.
Trang bị công cộng của khu chung cư cao cấp này rất hoàn hảo, lần đầu Lâm Úc đến phía bên kia tiểu khu, cậu tò mò đến mức bám lấy cánh tay Hoắc Vọng nhìn xung quanh, lại vô tình bị một con Alaska mũi ướt ngửi tới ngửi lui dọa sợ. Alaska tưởng đây là tín hiệu mời nó chơi, nó càng hưng phấn hơn, rêи ɾỉ lao tới, điên cuồng vẫy đuôi, ngồi xổm xuống và thè lưỡi, ra hiệu chơi cùng nó.
Lâm Úc vội vàng lùi lại một bước, lúc còn là con người, cậu cho rằng chó lớn rất đáng yêu, nhưng khi bị biến nhỏ bằng lòng bàn tay, cậu lại bắt đầu cảm thấy sợ hãi, nếu một con chó lớn như vậy mà không kiểm soát được lực thì sao? Nó mà đè lên cậu, có thể cậu sẽ bị bẹp dúm.
Cánh tay mạnh mẽ của Hoắc Vọng bắt lấy cậu, ánh mắt hời hợt nhìn lướt qua Alaska, con chó lớn ngay cả chủ nhân cũng không quản được lập tức biến thành tai máy bay.
Hoắc Vọng: “Ngồi.”
Alaska ngoan ngoãn ngồi xuống, lè lưỡi nhìn hắn.
Chủ nhân con Alaska chạy tới từ nơi cách đó không xa, vốn còn đang thở hồng hộc, nhìn thấy đứa con hư nhà mình đột nhiên trở nên nghe lời như vậy, biểu cảm dần trở nên kinh ngạc: “Sao hôm nay Tiểu Lạp lại ngoan như vậy?" Lâm Úc ngẩng đầu lên phát hiện cô gái này khá quen mắt, cậu hồi tưởng lại một chút, phát hiện chính là một trong những cô gái nói giúp cậu trong cửa hàng đồ cho thú cưng hôm đó.
Triệu Ưu Ưu cũng nhanh chóng nhận ra Hoắc Vọng, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc: “A, xin chào, thì ra anh và mèo con của anh cũng ở chung cư này.”
“Xin chào.” Hoắc Vọng nghe được bốn chữ mèo con của anh, vẻ mặt trở nên dễ chịu thấy rõ.
Khuôn mặt trước giờ không thay đổi lộ ra một nụ cười, có vẻ dễ tiếp cận hơn, giống như một chút ý ấm áp sau khi băng tan.
Triệu Ưu Ưu là người hướng ngoại, cô ấy có thể nhanh chóng làm quen với bất cứ ai, lấy thú cưng làm đề tài chung, cô ấy lập tức tán gẫu cùng Hoắc Vọng.
Alaska có chủ bên cạnh rõ ràng đã trở nên ngoan ngoãn hơn, luôn nhìn Lâm Úc với ánh mắt trông mong. Hiện ra trước mắt cậu là lòng yêu mến thuần túy của động vật.
Lâm Úc do dự một chút, sau đó dè dặt đi về phía trước chào hỏi nó, đệm móng vuốt nhỏ của cậu nhẹ nhàng rơi trên cái đầu lớn. Đuôi Alaska lập tức lắc thành quạt, như thể nó chỉ hận không thể bay đi.
Mục đích ban đầu của Hoắc Vọng là để Lâm Úc hòa nhập, dù bạn cùng chơi hiện tại có vẻ hơi ngốc, hơi khác so với cảnh tượng ấm áp hắn tưởng tượng là hai chú mèo con chơi đùa với nhau, nhưng đây là lựa chọn của chính Lâm Úc, hắn sẽ không can thiệp.