- " Umk " - Cô gật đầu rồi nói thêm: " À đúng rồi, em đưa anh ấy đi nhậm chức đi. Tiện giới thiệu công việc luôn. "
- " Vâng! " - Cô ấy cúi đầu rồi rời đi.
Xuống tầng hai đón tiếp nhân viên mới, cô ấy bất ngờ với người đang đứng trước mặt mình đây. Hàn Mạc Kỵ vẫy tay nói:
- " Lại gặp cô rồi! "
- " Sao anh lại ở đây? Giám đốc đâu? " - Cô ngó ngang ngó dọc tìm kiếm.
Anh ta bật cười ngẩng cao mặt:
- " Tôi đây. "
Cô không để ý vỗ vỗ vai ngờ vực nói:
- " Ngày anh làm việc ở đây còn xa. "
Anh giơ tập hồ sơ cùng thẻ nhân viên vừa làm ra trước mặt cô. Cô gạt ra:
- " Đừng làm phiền, tôi còn phải làm việc. "
Anh bất lực đợi cô một lúc. Cô nhìn mãi không thấy mới nhìn sang anh, cô vội vàng:
- " Ô xin lỗi giám đốc, thất lễ rồi! "
Anh búng trán cô:
- " Làm ăn như vậy đấy. "
Cô cười trừ dẫn anh đi khắp công ty để tham quan và giới thiệu công việc cho anh. Cô dừng lại tại phòng làm việc của anh và nói:
- " Đây là phòng làm viẹc của anh. Sau này có việc gì thì có thể nói với tôi. "
- " Được. "
Nói rồi, cô rời đi.
Tại hoàng gia Anh, Dương Thiên Du khóc lóc đòi gặp ba. Thấy ba, cô vội vàng ôm chân rồi nói:
- " Ba, ba đường đường là 1 tướng quân oai vũ của hoàng gia Anh mà ba để con gái của ba phải chịu thiệt tại nước M nhỏ bé đó sao?! Ba phải đòi lại công bằng cho con. "
Ông tức giận xoa đầu cô ta:
- " Có chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì rồi ư? "
- " Một công ty nhỏ ở nước M dám ức hiép con gái ba. Cô ta đã tát con những 2 lần. Con chưa bao giờ chịu nhục nhã như vậy! "
- " Là ai mà dám tát công chúa Jasmine nổi tiếng trong hoàng gia Anh vậy?! Con được vua và hoàng hậu nhận làm con gái nuôi khi vừa chào đời. Lý nào lại phải chịu thiệt thòi. Ba sẽ khiến cho công ty họ không còn tồn tại nữa. Mai chúng ta đến đối chất với họ. Ta sẽ giúp con đòi lại công bằng! "
Hôm sau, tại nước M, Hàn Mạc Kỵ đã chính thức nhậm chức. Các thành viên hội đồng quản trị cùng các đối tác đều đang trong phòng họp để giao lưu với nhau. Khi mọi người vẫn đang rôm rả bàn bạc, đột nhiên cửa phòng mở ra, bước vào là một người đàn ông mặc quân phục sang trọng cũng nhiều huân chương cài trên áo cũng vài ngườu lính đi theo sau. Ông toát ra vẻ khí chất bước vào, theo sau là Dương Du Thiên điềm tĩnh, sang trọng. Ông lớn giọng nói:
- " Tôi cần gặp chủ tịch Kỳ Thiên các người. "
Cô đứng dậy ánh mắt sắc bén nói:
- " Là tôi, xin hỏi vị này đây là? "
Ông ta oai vũ hướng mặt lên trời nói:
- " Tướng quân Mihck "
- " Thì ra là tướng quân, sao ngài lại có thời gian rảnh rỗi mà tới thăm Kỳ Thiên chúng tôi? "
Ông ta chỉ ra đằng sau, nói:
- " Cô là người đánh con gái ta? Cô biết hậu quả của việc đó chứ? "
- " Thì ra là con gái ngài. Tướng quân Mihck nổi tiếng văn võ song toàn, con người ngay thẳng, tiéc thay con gái ngài lạo không kế thừa được những thứ tốt đẹp đó từ cha. "
Cô ta ở đằng sau bực tức nói:
- " Cô nói vậy là có ý gì? "
Tướng quân ra hiệu dừng lại, nói:
- " Vũ Tổng ít nhất cũng nên xin lỗi con gái tôi vì đã động tay với nó. "
Cô quay mặt đi và ngồi vào ghế:
- " Chuyện này tôi không sai, cớ gì phải xin lỗi? "
- " Vũ Tổng vậy là không biết Du Du là con gái nuôi của vua và hoàng hậu, con bé còn là công chúa Jasmine trong hoàng gia Anh. E rằng chuyện này đến tai họ thì kết cục sẽ còn thảm hơn như vậy. "
- " Cảm ơn lời khuyên của tướng quân, tôi không sai, không cần thiết phải cúi đầu trước người không xứng. "
Cô ta bực tức:
- " Cha, cho cô ta biết mặt đi! "
Hàn Mạc Kỵ đứng lên:
- " Biết mặt cái gì? "
Họ có vẻ rất sửng sốt mà cứng họng. Hoắc Cận Thâm cũng đứng lên:
- " Công chúa Jasmine của tướng quân Mihck đã làm mất mặt ông cũng như đánh giá của ông trong bảng điểm rồi. Mong tướng quan chỉ bảo cô ta nhiều hơn. "
Tướng quân Mihck trợn tròn mắt cúi đầu:
- " Đại tướng Soyuan! Tôi sai rồi, sẽ về chỉ bảo lại con gái. "
Dương Thiên Du đằng sau thì hướng mắt về phía Hàn Mạc Kỵ cung kính cúi chào:
- " Hoàng tử Leonard! "
Vũ Lạc Y khá bất ngờ mà quay về phía hai người thầm hỏi: