Thấy Khương Hạo Minh không nói gì mà đi thẳng vào chỗ ngồi thì Châu Tuệ Tâm cũng biết là hai người này đang giận dỗi nhau, nhưng cứ để xem một lát nữa là có hài coi liền à, ai đó không dám giận lâu đâu, chỉ hù cho có thế thôi.
- Giai Kỳ, chúng ta vào lớp thôi, cậu thích hoa đó thì để lãnh lương tớ mua tặng cậu.
- Mình chỉ thấy tiếc thôi chứ cũng không có ý gì, hơn nữa cậu bị ấm đầu sao mà bỏ tiền ra mua bó hoa đắt đỏ đó làm gì, phí tiền chết luôn ấy, lo để dành tiền còn lo việc học của bản thân nữa đó, tớ nói không cần là không cần cậu đừng có mà mua vớ vẩn, tớ giận đó.
- Hì hì, tớ biết rồi mà cậu cứ khéo càm ràm hoài, thôi vào chỗ ngồi thôi, sắp tới giờ học rồi.
Hàn Giai Kỳ và Châu Tuệ Tâm cùng nhau vào lớp, thời gian học bắt đầu diễn ra và họ học rất hiệu quả, vui vẻ, cùng nhau tiếp thu nguồn kiến thức mới mà thầy cô truyền đạt lại của năm cuối cấp 03, đúng là chuẩn bị bước ra đời nên nhiều cái thầy cô căn dặn không khác gì những bậc phụ huynh có con em mới lớn, từng cử chỉ hành vi đều được kiểm soát vô cùng đúng chừng mực, bọn họ được mọi người trong trường gọi là top 03 có tài lẫn sắc.
Cuối cùng thì tiết học buổi sáng nay cũng kết thúc, giờ này thì tất cả học sinh trong trường sẽ xuống canteen để ăn trưa rồi sau đó nghỉ ngơi để chiều có tinh thần học tiếp giống y buổi sáng vậy, lúc này ở phía canteen một bàn 03 người đã có mặt đông đủ, Khương Hạo Minh lấy ba phần thức ăn cho ba người rồi đem lại bàn, cậu ấy cũng là con trai nên ga lăng một xíu là chuyện đương nhiên, huống chi Hàn Giai Kỳ còn là bạn gái của cậu, Châu Tuệ Tâm thì cũng chơi rất thân với cậu và Giai Kỳ.
- Giai Kỳ tớ xin lỗi chuyện lúc sáng vì đã giận cậu vô cớ nhé.
Khương Hạo Minh đặt thức ăn xuống bàn cho mỗi người rồi đi lại ngồi bên cạnh Hàn Giai Kỳ, tiện thể đặt luôn ly trà sữa full topping bên cạnh cô, rồi thành khẩn xin lỗi cô vì chuyện hồi sáng, không phải lỗi của cô mà anh đã vô lý không nói chuyện với cô nguyên buổi sáng nay, chỉ có mình hai người bọn họ và những bạn khác nói mà thôi còn Khương Hạo Minh không chịu mở lời mặc dù Hàn Giai Kỳ có bắt chuyện trước với với.
- Tớ cũng không còn nhớ đến chuyện đó nữa, cậu ăn trưa đi rồi còn nghỉ ngơi chiều chúng ta còn học tiếp, mà chiều nay là tiết thể dục đó, hôm nay sẽ kiểm tra chạy bộ của cả lớp bữa trước thầy có dặn.
- Được cảm ơn cậu Giai Kỳ.
- Cậu đó Hạo Minh, tớ biết kiểu gì cậu cũng phải xuống nước đi xin lỗi Giai Kỳ thôi, thế thì mới đầu đừng có mà tỏ ra lạnh buốt vậy chứ, người ta cũng có lòng muốn kết bạn với cậu ấy thôi, cậu làm gì mà căng hơn cả dây đàn thế.
- Cậu thích cậu ta không, tôi giới thiệu cậu ta cho cậu, tôi thấy cậu với cậu ta cũng xứng đôi đó.
- Cậu...Hạo Minh chết tiệt này, cậu dám xiên xỏ tôi hả...Giai kỳ à có người bắt nạt tớ kìa...huhuhu...
Ngoài Hàn Giai Kỳ ra cũng không có ai có thể làm cho Khương Hạo Minh xuống nước nói chuyện một cách nhu nhường được cả, lời nói của cậu ta rất đanh thép có thể nói toàn những câu nói chí mạng người khác, nên mỗi lần nói chuyện với cậu ta là y như rằng tức điên lên được, nhưng Giai Kỳ thì ngược lại nha, cậu ấy có thể nói đối với Khương Hạo Minh chính là ngoại lệ.
Ai mà dám nói gì hay làm gì Hàn Giai Kỳ thì coi như tới công chuyện với bạn trai của cậu ấy liền, đến bạn trai của cậu ấy còn dịu dàng với cậu ấy không nỡ làm cậu ấy buồn huống hồ chi là những người khác, mặc dù Khương Hạo Minh cũng giống như bao học sinh khác nhưng khí chất toát ra từ người cậu ta không đơn giản một chút nào, ai đời một học sinh vượt khó lại có những lối sống quá xa xỉ đến bất bình thường, nhưng chỉ dám nghĩ chứ nào dám hỏi.
- Hạo Minh à, cậu ấy cũng chỉ thấy tội cho người ta thôi, cậu đừng nói cậu ấy hợp với người đó như thế mà, sẽ khiến cậu ấy buồn đó.
- Nghe lời cậu hết Giai Kỳ, còn cậu cũng đừng nên nhiều chuyện thì tôi đâu có lắm lời...à đúng rồi tối nay cậu đi chơi với tớ nha Kỳ Kỳ.
- Tối nay sao? Tối nay không phải ngày nghỉ nên tớ và Tuệ Tâm vẫn phải đi làm bình thường, nghỉ đột xuất như vậy chủ tiệm chắc chắn sẽ không đồng ý, hay để chủ nhật đi Hạo Minh.
- Chủ nhật thì lâu quá, nhưng không sao tớ sẽ chờ tới chủ nhật qua rước cậu đi chơi, vậy hôm nay cậu cho tớ đưa cậu đi làm nhé, cả tuần nay không được đi cùng cậu rồi đấy...hic...hic...
Khương Hạo Minh nắm lấy cánh tay, dựa đầu vào vai của Hàn Giai Kỳ mà ăn vạ, cả tuần nay Giai Kỳ không đi chơi với mình được buổi nào hết, đưa đón cậu ấy cũng phải hỏi trước vì cậu ấy không muốn mẹ của mình biết là mình có bạn trai, mặc dù biết mình và cậu ấy không có gì xấu xa cả chỉ là tình yêu của tuổi học trò mà thôi, nhưng vì không muốn làm trái ý mẹ cũng như không muốn mẹ buồn nên cậu ấy rất nghe lời mẹ và Khương Hạo Minh cũng rất quý cậu ấy ở điểm này.
- Không được đâu...cậu và tớ chỉ có thể gặp nhau trên trường hoặc xa nhà tớ, chứ không cậu biết rồi đấy, cậu có muốn tớ với cậu đường ai nấy đi không hả?