Về Nhà

Chương 2



Editor: Devil

———–

Tần Anh ôm tâm lý ăn may bước vào.

Từng giọt mưa rơi tí tách, tí tách trên mặt đá xanh, đi hết con hẻm sâu hun hút, Tần Anh đẩy cánh cửa gỗ được chạm trổ hoa đẹp đẽ ra.

Đầu tiên là một bức bình phong nửa trong suốt được thiết kế tinh xảo dựng ở đó coi như là một bức tường, sau bức tường là bể cá. Mấy con cá đang quẫy đuôi xinh đẹp, nhàn nhã bơi trong bể, hình ảnh đầy sặc sỡ chói mắt này lại là sắc màu hồng duy nhất trong bóng đêm.

Trước mặt là một tòa nhà tam hợp viện, căn giữa là nhà chính cao ngất, hoa lệ, ở hai tòa bên đều có một hiên nhà. Trước hè còn trang trí các loại cây xanh tỉ mỉ, nho mọc đầy giàn treo vừa lúc làm mái che xanh ngắt che nắng cho sân.

Cảnh tượng tựa như u cốc trong rừng, là tiên cảnh trần gian.

Tần Anh kéo vali bước vào đại sảnh.

Vẻ mặt Alpha không khỏi giật mình, đại sảnh bên trong thật sự khác rất nhiều những chỗ anh từng thấy!

Bên trong đặt một chiếc sofa vải mềm mại, sạch sẽ, còn có gối hình gấu trúc nho nhỏ cực kì đáng yêu, mặt sau sofa còn có một cây mèo tầm năm tầng cũng đáng yêu không kém! Còn là gỗ đặc! Thuần thủ công! Ngay cả ổ mèo ở trên còn trang trí điểm xuyết chút vụn kim cương. Đến sản phẩm thịnh hành mới ra nhất của công ty Lan Bàn của Lan Trạch, vũ khí sắc bén cần thiết của đại gia meo còn chẳng bằng cái này!!

Mà hiện tại cái này giá tận năm chữ số liền lại chỉ dành cho một con mèo vàng nhàn nhã trong nhà chơi đùa mấy con búp bê xa hoa.

Một con Corgi nhàm chán nằm trên đất như nền nhà, một con Samoyed mới sinh con đang dùng miệng tru lên, dịu dàng gâu gâu vài tiếng gọi cún con. Trong bầu không khí đầy mùi sữa.

Nếu như ở chính sảnh không phải đang treo một bức tranh sơn thủy kiểu Trung cùng với một bộ bàn ghế gỗ dài thì nơi này chẳng giống một nhà nghỉ gì cả.

Nó càng giống như là… một ngôi nhà vậy.

Hoàn cảnh ôn hòa, vô hại như vậy khiến cho Tần Ảnh thả lỏng cả người, anh nhìn về quầy tiếp tân bên tay phải hình chữ L, có một chàng trai đang ngồi đằng sau quầy màu vàng: “ Xin hỏi còn phòng không?”

Nghe thấy có người nói chuyện, chàng trai đang tập trung làm việc trên máy tính lập tức ngẩng đầu.

Là một chàng trai rất đẹp, làn da trắng nõn, ngũ quan ưa nhìn, đôi mắt màu trà giống như biết nói có khi còn đẹp hơn ngàn vạn lần đối với Tây Hải Tinh Thần.

Bảo vật quý nhất của Lan Trạch là viên đá quý trên chiếc nhẫn của Vương Hậu Lan Trạch, Tây Hải Tinh Thần được tỉ mỉ chế tác từ ngôi sao trên bầu trời mà thành. Hiện nó đang nằm trong ngăn kéo của mẹ Tần Anh cũng tức là Thân Vương điện hạ Percy.

Chàng trai có đôi mắt màu trà giống như một dòng nước ấm áp, nhẹ giọng xin lỗi: “ Xin lỗi, thưa anh, chỗ chúng tôi đã hết phòng rồi.”

Không còn gì bất ngờ vẫn là kết quả này.

Bên ngoài kia là bão táp, Tần Anh ngẩng đầu nhìn bầu trời đen sì, ngẫm nghĩ một chút rồi từ bỏ việc định xin ngủ sofa. Thôi vậy, vẫn đừng làm khó người ta thì hơn.

Đối phương chỉ là một Beta yếu đuối, nếu giữ một Alpha xa lạ tràn đầy hormone mạnh mẽ vốn cũng đã là làm khó người khác. Huống chi, pheromone của Tần Anh là mùi rượu hoa hồng dễ khiến người ta phạm tội nhất.

Trên đời vốn không có con mèo không thích bạc hà mèo, người cũng vậy, trên đời không có đàn ông nào mà không thích rượu. Loại rượu mạnh vừa tinh khiết vừa thơm, ngọt lành lại nóng bỏng, uống một ngụm khiến người mê say.

Chỉ muốn say mãi không tỉnh.

Pheromone của nhiều thế hệ trong gia tộc Lan Trạch Tần Thị đều là mùi rượu, đủ loại mùi khác nhau. Sau khi Thân Vương Percy gả sang đây thì đại gia đình nhà họ Tần lại có thêm chủng loại mới là rượu hoa hồng.

Rượu này mạnh lại cay, nó vừa tinh khiết vừa thơm là hỗn hợp của hoa hồng trân quý duy nhất Đế Quốc, là thứ độc nhất vô nhị của toàn Đế Quốc. Mà vị Thái tử phong lưu kia cũng là anh cả của anh cũng là nhờ vào mùi pheromone này mà tóm hết tâm tư của đám Omega và Beta làm tù binh tình yêu.

Tần Anh chưa bao giờ làm khó người khác, ngón tay thon dài của Alpha đặt lên vali.

Tề Thao nhìn Alpha tuấn tú cao ráo trước mặt mình, đẹp trai quá đi! Vừa nhìn một cái đã khiến cho người ta chẳng khép được chân, muốn ngủ với anh ấy, muốn sinh khỉ nhỏ cho anh ấy. Cho dù nội tâm hiện tại của Tề Thao đang điên cuồng hét chói tai nhưng vẫn ra dáng ông chủ nhà nghỉ, chàng trai bây giờ vẫn nho nhã, lễ độ như trước: “ Thưa anh, nhà tôi còn một phòng trống nhưng không phải phòng ở khách sạn là phòng ở trong nhà chúng tôi, không biết anh muốn ở không?”

Chàng trai thẹn thùng lại xấu hổ dùng hết dũng khí chẳng có nhiều lắm của mình để nói ra, Tần Anh cũng chẳng muốn quanh co: “ Tất nhiên rồi.”

Chàng trai gật đầu: “ Vậy anh đi theo tôi.”

Chàng trai dẫn anh bước qua cửa sổ dài sát đất rồi bước qua hành lang thật dài, trước mắt lại đột nhiên có một tòa tam hợp viện khác, có lẽ chỗ này là nơi ở của ông chủ.

Nhà cũ này là do tổ tiên của Tề Thao để lại, hai tòa tam hợp viện, tòa đằng trước thì sửa thành nhà nghỉ còn đằng sau là nhà bọn họ ở. Bố mẹ Tề ở nhà chính phía bắc, hiên phía đông là phòng bếp và nhà vệ sinh, còn bên phía tây là phòng của hai anh em Tề Thao. Em trai Alpha của Tề Thao sau khi tốt nghiệp thì ở lại thành phố B chỉ có lúc ngày lễ, ngày tết mới về.

“ Đã hơn nửa năm nó không về nên trong phòng hơi bừa bộn.” Chàng trai vừa thu dọn vừa xấu hổ xin lỗi Tần Anh.

Trong phòng rất sạch sẽ chỉ là trên bàn ghế có một lớp bụi phủ lên, hồi trước lúc làm nhiệm vụ Tần Anh còn gặp nơi bụi bẩn hơn vậy.

“ Loại thời tiết như này mà có thể tắm nước nóng rồi thoải mái nằm trên giường sẽ rất sướng.”

Chàng trai đạp lên ghế đang lôi chăn đệm từ chiếc tủ cao gấp đôi người ra ngoài.

Hôm nay Tề Thao mặc một bộ đồ đen toàn thân, quần lửng màu đen cùng chiếc áo ngắn tay màu đen nên lúc đứng trước tủ quá cao đối với cậu khiến cho áo ngắn tay màu đen hơi kéo lên trên, lộ ra một chút eo trắng nõn, xinh đẹp. Cậu có hai lõm Apollo xinh đẹp giống y như bản thân cậu đều mềm mại, nghe lời.

Vòng eo trắng như tuyết kia trong bóng đêm lại càng câu hồn.

Lúc này Tần Anh mới chú ý tới, chàng trai có một vóc người tuyệt đẹp được bộ quần áo to rộng bao lấy.

Khát vọng của Alpha trỗi dậy, khẽ liếm môi, hai chiếc răng nanh sắc bén chợt lóe bị giấu sâu bên trong không biết chủ nhân của nó có giống như vòng eo mất hồn này không.

Chăn quá lớn khiến che hết tầm nhìn của Tề Thao, cậu thử dẫm phía trước một cái liền dẫm hụt.

“ A!”

Tưởng chừng mình sắp té xuống đất rồi.

“ Cẩn thận.” Một hình bóng chợt vọt lên ôm chặt cậu vào lòng. Vòng eo mềm mại bị bàn tay to của người đàn ông ấy ôm chặt lấy.

Dưới tay Tề Thao là lồng ngực rộng lại ấm áp, giữa khoang mũi ngửi thấy một mùi hương.

Cậu chưa bao giờ tiếp xúc gần với một Alpha xa lạ tới vậy nên cậu lập tức đỏ bừng mặt.

“ Thật xin lỗi, thật xin lỗi.” Tề Thao luống cuống tay chân bò dậy từ người Tần Anh, lại bởi vì quá hoảng hốt nên trong lúc vô tình lại cọ mấy cái vào chỗ nào đó quá mức.

Một đôi bàn tay to tràn đầy sức lực ôm eo cậu cố định con sóc nhỏ đang xù lông, giọng nói Tần Anh trở nên rầu rĩ: “ Cậu không sao chứ?”

“ Vâng.” Tề Thao đỏ mặt gật đầu.

Tần Anh bị đè trên mặt đất, hai chân mình lại mở lớn ngồi trên eo anh, chiếc quần màu đen bị kéo lên lộ ra cổ chân trắng nõn cùng bàn chân đáng yêu.

Thật sự là một tư thế xấu hổ, lúc cảm nhận được sự thay đổi ở bên dưới, Tề Thao đỏ mặt bò dậy từ trên người Alpha.

Giông bão ngoài ngoài cửa sổ càng lớn hơn, ở trong căn phòng hiện đại hóa bắt chước phong cách cổ ấy, Tề Thao giống như một chú sóc bận trước bận sau, thậm chí cậu còn lấy cho anh một bộ áo ngủ hoàn toàn mới, vừa chu đáo lại tri kỷ.

Tần Anh chạy vào tắm rửa, chờ lúc anh xong bước ra đã thấy trước mặt mình là một chàng trai trắng trẻo đang cười dịu dàng bên cạnh là một bàn đồ ăn nóng hôi hổi đang chờ mình.

———–