Vì vậy ta liền nói: “Dễ như ăn kẹo ý mà, không cần xúc động đâu.”
Cô nàng lẩm bẩm: “Này cũng quá xấu rồi…”
Ra là xấu đến phát khóc=)))
Ta đưa tay muốn thu lại cái khăn ta vừa mới đưa cho nhỏ.
Thế mà cô nàng lại không thèm khách khí dùng cái khăn để chùi nước mũi.
Ta chỉ biết bất lực thở dài.
13.
Ta đáp ứng cô nàng,
Sẽ dành thời gian cùng nhau cải tiến giá leo trèo cho mèo cho đẹp đẽ.
Kết quả đến lúc gần hạ triều, phụ hoàng lại giao cho ta một nhiệm vụ, để ta thay người đi thăm tam tiểu thư phủ thừa tướng vừa khỏi bệnh sau khi bị rơi xuống nước.
Thế là ta đi.
Bị ảnh hưởng bởi thói quen đến thăm nhà là phải mang theo quà của Miêu Diệu Diệu, ta nghĩ trái nghĩ phải một hồi bèn lén lút trộm hai con chim anh vũ từ Ngự uyển mang đi thăm Tam tiểu thư tướng phủ.
Trước khi bị rớt xuống nước, Tam tiểu thư là một see tình girl, thích nhất là make-up đậm bám theo Tam đệ của ta.
Nghe nói sau khi rơi xuống nước tính cách liền thay đổi chóng mặt, việc đầu tiên là kiên quyết muốn từ hôn với Tam đệ.
Sau đó liền ra ngoài mở một thanh lâu, giương cao khẩu khẩu hiệu người phụ nữ mạnh mẽ vì sự nghiệp.
Ta chuẩn bị kỹ tâm lý chuẩn bị đi gặp em dâu cũ.
Vừa bước chân vào cửa tướng phủ, Tam tiểu thư mặc đồ đen lạnh lùng ngồi trong nhà, trông như một vị tiểu thư quý tộc trưởng thành, trí thức.
…
Thăm hỏi xong, trong lòng ta thầm nghĩ “Tam tiểu thư quả thật tâm tính đại biến rồi.”
14.
Lúc về ta phủ đệ, Miêu Diệu Diệu đang ngồi trước cổng đợi ta.
Không ngờ ta lại thấy có chút tội lỗi.
Vừa định mở mồm giải thích, thế mà Miêu Diệu Diệu lại thoải mái vẫy tay:
“Về rồi đấy à? Làm giá leo trèo cho mèo đi!”
Ta lấy chiếc khăn tay đưa cho cô nhóc.
Miêu Diệu Diệu bĩu môi ủy khuất nói: “Đưa tui làm gì! Tui có khóc đâu!”
Ta đáp: “Đang đi đường thì nhìn thấy, thấy đẹp nên mua cho ngươi.”