Thiên Phi Ô Ma cả kinh nhìn vào mắt Phương Hàn, thấy đối phương tựa cười như không cười, mà dường như hết thảy ý nghĩ của mình đều bị hắn nhìn thấu, với tu vi mười ba kỷ nguyên của nàng, vậy mà có phần ấp úng lúng túng nói:
- Phía trước... chính... chính là... chiến trường Tiên Vương...
Thân thể của nàng không tự chủ được run run, một phần là vì Phương Hàn quá mạnh mẽ, đương nhiên mặt khác, là phía trước xuất hiện một mảng lớn pháp tắc nguyên khí hỗn loạn cuồng bạo, trong đó mỗi thời mỗi khắc đều truyền ra ý niệm chinh chiến sát phạt của Tiên Vương.
Đứng trước mặt một mảng nguyên khí pháp tắc hỗn loạn này, nàng không kìm nổi phải run rẩy, bởi vì chiến trường Tiên Vương này cũng là nơi rất nhiều Tiên Vương từng chém giết nhau.
Tuy nhiên, ở trong mắt Phương Hàn chiến trường Tiên Vương lại là một chuyến kinh lịch mới.
Toàn bộ chiến trường rộng lớn vô hạn, trong đó vô số ý niệm bay tới bay lui, loáng thoáng có thể nhìn thấy bên trong chiến trường rộng lớn, từng đạo từng đạo xiềng xích trật tự pháp tắc dày đặc, là pháp tắc hỗn loạn cuồng bạo bên trong chiến trường Tiên Vương, trăm ngàn vạn ức năm va chạm lẫn nhau, tự nhiên kết tinh thành xiềng xích của pháp tắc, không ngừng rung chuyển bay múa chảy xuôi, giống như sao băng trong vũ trụ. Người đi vào bên trong chiến trường Tiên Vương nếu bị xiềng xích pháp tắc này chạm trúng, không trực tiếp tử vong thì cũng bị giam cầm suốt đời.
Đương nhiên, cao thủ tu vi hơn mười kỷ nguyên trở lên, có thể trực tiếp đánh vỡ xiềng xích, thoát thân ra, nhưng cũng phải tiêu hao không ít nguyên khí.
Thậm chí có pháp tắc ngưng kết thành vô số vị Thần pháp tắc, quanh quẩn ở bên trong chiến trường Tiên Vương, xuất quỷ nhập thần, gần như có thể giết chết hết thảy người nào xâm phạm chiến trường Tiên Vương.
Nơi này, có thể nói là địa phương thần bí nhất của hết thảy chư thiên. Nghe đồn, cũng là phần mộ Tiên Vương, có một số Tiên Vương thọ nguyên sắp hết, cũng tới đây, tĩnh tọa trước cánh cửa Vĩnh Sinh, ý đồ đột phá sinh tử, nhưng sau đó đều hóa thành bụi bậm, tuy nhiên vẫn lưu lại oán niệm cường đại.
Nơi này, thậm chí rất nhiều kỷ nguyên trước có một ít Tiên Vương đại chiến tại đây, có Tiên Vương thậm chí giết chết địch nhân Tiên Vương, mà địch nhân Tiên Vương ngã xuống, biến thành ma niệm cực kỳ mạnh mẽ, tồn tại bên trong chiến trường Tiên Vương.
Cho dù là chúa tể Càn Khôn với tu vi mười lăm kỷ nguyên, cũng chỉ liên hợp cùng chúa tể Âm Dương, Lưỡng Nghi tổ sư cùng với một số cao thủ, mới dám tiến vào một góc chiến trường Tiên Vương, tìm kiếm bảo tàng ở trong đó.
Ở Giới Thượng Giới, chúa tể Càn Khôn chính là nhân vật mạnh mẽ, gần như là đệ nhất nhân trong chư thiên, thế nhưng ở trong chiến trường Tiên Vương thần bí này, rất có thể còn có nhân vật lợi hại hơn so với chúa tể Càn Khôn tiềm tu ở trong đó, hoặc là nơi theo các Tiên Vương tĩnh tọa ở trước cánh cửa Vĩnh Sinh, tu vi của họ có thể đã vượt qua mười lăm kỷ nguyên. Tới mười sáu, mười bảy, mười tám, thậm chí mười chín kỷ nguyên cũng không chừng.
Đạt tới tu vi mười chín kỷ nguyên đã coi như có thể tấn công đột phá Tiên Vương Đạo, tăng lên một tầng thứ, chân chính bước vào cảnh giới Tiên Vương.
Chiến trường Tiên Vương là một địa phương còn rộng lớn hơn Thiên giới.
Phương Hàn suy tính cho ra kết quả như thế.
Bởi vì, trận chiến giữa các Tiên Vương không dám tiến hành ở Thiên giới, sợ Thiên giới bị hủy diệt lây, thế nhưng lại dám tiến hành chiến đấu ở bên trong chiến trường Tiên Vương, có thể thấy được chiến trường Tiên Vương này không tầm thường.
Hơn nữa, nghe đồn chiến trường Tiên Vương không thuộc về vũ trụ thiên địa này, đã trải qua rất nhiều kỷ nguyên không có bị hủy diệt, mục nát.
Ở mỗi một thiên địa đại hủy diệt kỷ nguyên tiến đến, hết thảy đều bị hủy diệt. Thiên giới, Giới Thượng Giới, về sau đều sẽ biến hóa trở thành từng cái vị diện hoàn toàn mới.
Nhưng chiến trường Tiên Vương này là một bộ phận tiết nguyên khí của cánh cửa Vĩnh Sinh, lại dường như sẽ không bị hủy diệt.
Đây là một hiện tượng rất kỳ lạ, cũng là chỗ huyền bí của chiến trường Tiên Vương. Nếu có người nào tìm hiểu được huyền bí này là có thể tiến vào trong cánh cửa Vĩnh Sinh, mãi mãi trường tồn. Đáng tiếc là từ xưa đến nay, không ai có thể đột phá tới cảnh giới này.
- Thiên Phi Ô Ma! Tự bảo vệ tốt cho mình!
Phương Hàn thản nhiên nhìn chiến trường Tiên Vương, thân thể vừa động, vẽ ra từng đạo từng đạo phù lục, trực tiếp tiến vào trong đó, cùng lúc đó Thiên Phi Ô Ma cũng bị hắn kéo theo, bảo vệ ở bên trong vòng tiên quang quanh thân hắn, bước vào chiến trường Tiên Vương.
"Ầm ầm!"
Phương Hàn vừa mới bước vào chiến trường Tiên Vương, lập tức gió lốc vô cùng vô tận liền tập kích lại đây. Từng đạo gió lốc phát ra tiếng gào rú như quỷ khóc thần hào, va chạm trên vòng tiên quang hộ thân của hắn, liền tản ra biến thành vô hình.
Tuy nhiên, cho dù là một kích gió lốc vô cùng đơn giản, cũng chẳng khác nào là một kích toàn lực của Thiên Quân đỉnh phong tu vi mười kỷ nguyên, không có mấy người có thể chịu đựng được.
Phương Hàn đứng trong chiến trường Tiên Vương đưa mắt nhìn bốn phía, toàn bộ đều là gió lốc vô cùng vô tận, những gió lốc này là pháp tắc hỗn loạn mà cuồng bạo, so với địa phương nguy hiểm nhất của Giới Thượng Giới, pháp tắc đều cuồng bạo hơn gấp trăm vạn lần.
"Xoạt xoạt!"
Đột nhiên ngay lúc đó, pháp tắc cường đại ngưng tụ thành một sợi xích, từ trên không trung hung tợn giáng xuống, quật xuống phía Phương Hàn. Xiềng xích pháp tắc này tà khí thâm trầm, dường như là lây dính khí tà ác nào đó từ trong cánh cửa Vĩnh Sinh phun ra. Vừa quét ngang trên không trung, nơi nơi đều xuất hiện ảo cảnh âm ma, ảo ảnh, quỷ vật, long xà, ác thú... hung mãnh.
Vẻn vẹn chỉ là một kích của một sợi xích pháp tắc lây dính tà khí này, đã tương đương với một kích toàn lực của Thiên Quân ít nhất tu vi mười hai kỷ nguyên trở lên.
- Thật lợi hại!
Phương Hàn tùy tiện ra tay liền đánh tan xiềng xích pháp tắc này, nhưng trong lòng hắn cũng thầm tán thưởng: "Chiến trường Tiên Vương không hỗ là địa phương Tiên Vương chiến đấu, hung mãnh mà mênh mông như thế, khó trách đám người chúa tể Càn Khôn tiến vào trong đó, cũng đều là từng bước đi gian nan."
Phương Hàn chậm rãi bước đi bên trong chiến trường Tiên Vương, trông hắn giống như một chiếc thuyền nhỏ giữa phong ba bão táp, bấp bênh, bất cứ lúc nào đều có thể bị hủy diệt, nhưng hắn lại lửng thửng như đi dạo trong sân nhà, như đang tản bộ trong công viên.
"Ầm ầm!"
Từ trên bầu trời vô số đá lớn rơi xuống, những tảng đá này từng khối từng khối to lớn như những ngọn núi, không phải thực sự là tảng đá, mà là pháp bảo cuồng bạo bởi vì lực lượng tà khí nào đó mà ngưng kết thành tinh thể, rót xuống như mưa thiên thạch, nện trên mặt đất, khiến mặt đất rung chuyển, hủy diệt hết thảy vạn vật sinh linh.
Đây chính là sự ác liệt của chiến trường Tiên Vương, nơi này có núi có sông, có gió, có sấm sét lôi đình, có mặt trời chói chan, có ánh trăng, có đêm tối, có ban ngày, có gió có mưa.
Hết thảy hết thảy đều không có gì khác biệt với thế giới bên ngoài. Nhưng mà, nơi này hết thảy cũng không phải chân thật, hết thảy đều là pháp tắc cuồng bạo biến ảo ngưng kết mà thành. Trên đường đi thường hay gặp một cái hồ nước, trong đó người cá chen chúc như nêm, nhưng ngay lúc ngươi vừa đi qua. Đột nhiên người cá bên trong đó sẽ như phi kiếm bay lên đâm vào thân thể của ngươi, khiến cho ngươi cuối cùng chết oan chết uổng.
Bởi vì, những người cá kia là pháp tắc tà ác huyễn hóa ra.
Còn nữa, ngươi đang đi trên đường, đột nhiên một đám mây đen bay tới, rồi mưa to rơi xuống tầm tả, những hạt mưa đó ngay cả Thiên Quân tu vi mười kỷ nguyên đều bị giết chết như chơi, bởi vì mỗi một hạt mưa này, đều là sát khí thiên địa pháp tắc tà ác nhất tụ tập rồi trải qua lực lượng của cánh cửa Vĩnh Sinh uốn nắn mà biến hóa thành.
Tất cả hết thảy đều dựa vào pháp tắc.
Nơi này là hải dương pháp tắc, là quốc gia hủy diệt, hoàn toàn không phải là địa phương sinh linh có thể tồn tại.
- Nơi này... thật hung hiểm.
Thiên Phi Ô Ma qua vài lần gặp nguy hiểm, sắc mặt trắng bệch, nàng cảm thấy tu vi mười ba kỷ nguyên của mình đủ để ngạo thị quần hùng, thế nhưng đi vào chiến trường Tiên Vương này cũng chỉ như một đứa nhỏ tập tễnh học đi, nếu không có Phương Hàn nàng có thể đã bị vây khốn ở trong đó, thậm chí hiện tại đã hình thần câu diệt.
- Xem kìa! Một kiện Tiên khí thánh phẩm!
Đột nhiên, ánh mắt của nàng sáng ngời, thấy ở xa xa, trong một cái hồ nước thật lớn, nổi lơ lửng một thanh đại đao răng cưa dài đến ngàn dặm, mặt trên thanh đại đao có từng con rồng xanh chạy quanh. Kiện Tiên khí thánh phẩm này ít nhất phải có tu vi bảy kỷ nguyên trở lên, nhưng hiện tại dường như đã mất đi linh trí, lẳng lặng nằm bên trong hồ nước.
Đây chính là một kỳ ngộ, theo bản năng Thiên Phi Ô Ma liền cảm nhận được trong chiến trường Tiên Vương trong truyền thuyết này nơi nơi đều là bảo bối, chỉ cần có cơ duyên, là có thể thu được lợi ích vô cùng vô tận.
"Đây là, Lãnh Diễm Cứ (cưa) trong truyền thuyết, là binh khí bảo bối thành danh của chúa tể Lãnh Diễm lưu lại rất nhiều kỷ nguyên trước đây. Chúa tể Lãnh Diễm tu vi sâu không lường được, là nhân vật có khả năng nhất tu thành Tiên Vương, không thể tường được lại ngã xuống ở chiến trường Tiên Vương này, lưu lại Thần binh pháp bảo.
Thiên Phi Ô Ma nhìn thấy pháp tắc ở bốn phía có xu thế bình tĩnh, nàng không nhịn được, ngưng tụ một ngụm nguyên khí, lập tức nguyên khí quanh thân bùng phát, một cổ thần lực ngưng tụ thành một bàn tay thật lớn, chộp tới hướng thanh đao giữa hồ nước.
Thế nhưng ở trung tâm hồ nước đột nhiên sôi trào cuồng bạo!
Một hài cốt thật lớn từ giữa hồ nước dựng lên, phía trên hài cốt này phủ kín hoa vãn dày đặc, hơn nữa vĩnh viễn đều là cường đại, không có nhược điểm, quá khứ, tương lai, hiện tại, đều như nhau.
Từ thân thể kiên cố của hắn còn có hoa văn rậm rạp, từ đó có thể thấy được, ở kiếp trước hài cốt này đã một thời tung hoành thiên địa, gần như là nhân vật vô địch.
"Vèo!"
Thanh Lãnh Diễm Cứ kia liền bay vào trong tay hắn, như ma ảo chấn động không trung, như tia chớp chọc thủng bầu trời, một đao đó liền chém tới hướng Thiên Phi Ô Ma.
Một đao này không ngờ dẫn động pháp tắc cuồn cuộn bốn phía bên trong chiến trường Tiên Vương.
"Ông!"
Vô số trật tự xiềng xích, pháp tắc lao tù, còn có các loại pháp tắc ngưng tụ thành hiện tượng thiên văn, đều từ bốn Phương tám hướng đè ép đến, thần thủ của Thiên Phi Ô Ma đột nhiên bị cắt đứt. Trong hai mắt bộ hài cốt kia là hỏa diễm lập lòe hiện ra màu sắc ảm đạm, đây cũng là pháp tắc, rất đậm đặc, gần như là pháp tắc tử vong chưa khai hóa mà tạo thành.
Một cổ tinh thần tà ác liền đâm thẳng vào trong đầu Thiên Phi Ô Ma.
"Phốc!"
Nàng phun ra một ngụm máu tươi, căn nguyên toàn thân đã bị thương tổn nghiêm trọng.
- Nghiệp chướng!
Phương Hàn quát lớn một tiếng, tiếng gầm giống như tiên quang hiện ra vòng tròn đồng tâm, lan tràn ra phía ngoài, lập tức ngay lúc đó tất cả pháp tắc đều bùng nổ, trống rỗng đánh gãy thanh bảo đao Lãnh Diễm Cứ thật lớn kia, biến thành vô số điểm sáng.
Hài cốt tà ác kia bật lui về phía sau, hút thu tất cả điểm sáng vào bên trong thân thể, phát ra liên tiếp tiếng thét dài âm lãnh, rồi không ngờ biến mất ở bên trong chiến trường Tiên Vương này. Dường như thân thể hắn kết hợp cùng một chỗ cùng lực lượng quỷ bí của chiến trường Tiên Vương, những pháp tắc kia chẳng những không dụng chạm tới hắn, ngược lại là trở thành bảo hộ cho hắn.
Phương Hàn chụp trên không trung một cái, đều nắm vào khoảng không.
- Người này đã trở thành con rối bên trong chiến trường Tiên Vương, nguy hiểm đến cực điểm! Rốt cuộc bên trong chiến trường Tiên Vương này, có bao nhiêu con rối cường đại như vậy?