Trong khoảnh khắc Phương Hàn căn cứ vào khí tức trên thân thể Niên Thú cũng cảm ứng ra rốt cục chúa tể Vạn Thú ở nơi nào trong Vĩnh Sinh Chi Môn.
Những Tiên Vương này gần như đều phong ấn ở không gian lối vào của Vĩnh Sinh Chi Môn, cũng không chân chính tiến vào trong Vĩnh Sinh Chi Môn, nếu từ tu luyện mà nói chính là còn không có "Đăng đường nhập thất."
Ở nơi càng sâu trong Vĩnh Sinh Chi Môn, cho dù là Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết có Đại Mệnh Vận Thuật bảo vệ cũng không thể tiến vào, càng không thể nhìn thấy nửa điểm thần vật cùng cổ tự.
Dựa theo đạo lý, trong Vĩnh Sinh Chi Môn khẳng định là khắp nơi đều có thần vật cổ tự, đáng tiếc chính là ẩn giấu quá sâu. Nghe đồn chỉ có tu thành Tiên Vương, sau khi luyện thành Đại Mệnh Vận Thuật mới có thể tiến vào.
Nhưng là rất nhiều kỷ nguyên trước chưa từng xuất hiện Đại Mệnh Vận Thuật, duy nhất kỷ nguyên này bị Phương Thanh Tuyết đoạt được. Nhưng mà Phương Thanh Tuyết còn chưa tu thành Tiên Vương đà ngà xuống.
- Thiên địa huyền hoàng, vận mệnh xưng vương.
Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết chân khí đan xen vào nhau cùng một chỗ, nở rộ hào quang rực rỡ, tìm một dòng khí tức tiến vào hư không ở mặt ngoài Vĩnh Sinh Chi Môn. Trong khoảnh khắc liền thấy được hệ tinh bích do vô cùng tận Vĩnh Sinh khí ngưng tụ thành, giống như tổ ong. Trong những hốc tổ ong kia, Phương Hàn cùng Phương Thanh Tuyết đều cảm giác được có khí tức mạnh mẽ phong ấn.
Không hề nghi ngờ, đó là một số Tiên Vương.
Nghiêm khắc mà nói, những tinh bích hệ do Vĩnh Sinh khí tạo thành này không phải là trong Vĩnh Sinh Chi Môn mà là cánh cửa của Vĩnh Sinh Chi Môn.
Không sai, những Tiên Vương kia nhảy vào trong Vĩnh Sinh Chi Môn cũng không chính thức tiến vào mà phong ấn ở trên cánh cửa.
- Quá mạnh mẽ! Vĩnh Sinh Chi Môn này quá mạnh mẽ. Cánh cửa còn lớn hơn chư thiên vạn giới. Vĩnh Sinh khí tạo thành hệ tinh bích tổ ong, quả thật vô cùng vô tận, không có cuối. Khi nào ta mới có thể chân chính tiến vào trong đó, tìm kiếm phân thân thuộc về mình? Kiếp trước rốt cục là cái gì?
Một đoàn thần niệm của Phương Hàn bao bọc trong Vận Mệnh Lực, nhìn hệ tinh bích thật dày, không thể phá vờ, Tiên Vương cũng không có năng lực xuyên qua đó, không khôi chấn kinh. Hắn chưa từng trải qua khoảnh khắc này, cảm nhận được hàm nghĩ chân chính của hai từ vĩ đại.
- Ồ, kia là cái gì?
Đột nhiên dường như Phương Hàn nhìn thấy cái gì. Hắn cảm giác được trong một thế giới nho nhỏ ở trong hệ tinh bích kia không ngờ có phong ấn một người. Người này mơ hồ không rõ, chỉ như một cái bóng, nhìn thế nào cũng không rõ ràng.
Nhưng Phương Hàn vận chuyển lực lượng toàn thân, chiếu rọi hư không, đột nhiên liền thấy Gương mặt người kia chợt lóe rồi mất.
Trong khoảnh khắc đó, Gương mặt này xuất hiện trong đầu hắn, hắn hoàn toàn sợ ngây người. Vô số trí nhớ như thủy triều ùa lên. Gương mặt người này không ngờ là cái người dẫn hắn bước lên con đường Tiên đạo - Bạch Hải Thiện!
Không sai, không ngờ Phương Hàn nhìn thấy Bạch Hải Thiện trong hệ tinh bích của Vĩnh Sinh Chi Môn. Một nhân vật nho nhỏ trong thế tục, nhưng chính là nhân vật này đem Hoàng Tuyền Đồ cho hắn, đồng thời cùng đem Cửu Khiếu Kim Đan của Hoàng Tuyền Đại Đế phong ấn trong thân thể hắn, khiến cho hắn chân chính bắt đầu bước trên con đường tu luyện.
Sau đó, thi thể Bạch Hải Thiện liền biến mất.
Hiện tại không ngờ xuất hiện trong hệ tinh bích của Vĩnh Sinh Chi Môn.
Đây là dạng nhân quả, duyên phận như thế nào?
- Phương Hàn, làm sao vậy?
Phương Thanh Tuyết đã nhận ra sự khác thường.
- Ta nhìn thấy Bạch Hải Thiện. Năm đó ở trong thế tục, khiến ta giết ngươi, hướng dẫn ta bước trên con đường tu luyện. Rốt cục là ai?
Một ý niệm kinh hãi của Phương Hàn tiến vào trong đầu Phương Thanh Tuyết.
- Ta sớm biết Bạch Hải Thiện kia khẳng định không phải người thường chuyển thế. Hắn rò ràng có thân phận, hiện tại thân phận này rốt cục sắp có tác dụng. Như thế nào, chúng ta có đi tìm hay không?
- Không cần. Ta đã không cảm thụ được khí tức của hắn.
Phương Hàn lắc đầu:
- Nhân quả này thủy chung phải chấm dứt. Binh đến tướng ngăn, nước đến đất lấp. Ta sẽ chờ, cuối cùng hắn sẽ xuất hiện.
Lúc này trong lòng Phương Hàn trấn định lại, gần như có một loại hương vị hiểu ra hết thảy.
- Vậy chúng ta vẫn đi tìm chúa tể Vạn Thú? Quan sát xem rốt cục hắn muốn làm gì?
Phương Thanh Tuyết thấy Phương Hàn trấn định, dường như có chủ ý thì cũng gật gật đầu. Hai người lại thiêu đốt căn nguyên Thiên Quân, gia tăng Vận Mệnh Lực.
- Ta tìm được khí tức của chúa tể Vạn Thú rồi!
Đột nhiên tâm linh Phương Hàn máy động, linh hồn của hai người dừng lại ở trong hệ tinh bích trên cánh cửa của Vĩnh Sinh Chi Môn. Liền thấy được trong một thế giới to lớn trên hệ tinh bích phong tòa một Niên Thú thật lớn.
Niên Thú này cổ xưa, có khí tức hồng hoang, dường như kỷ nguyên chưa tồn tại hắn đã tồn tại. Từng đợt khí tức hung thần truyền ra khiến cho linh hồn hai người Phương Hàn có một loại cảm giác hít thở không thông.
Đây là Tiên Vương.
Chi có Tiên Vương mới có thể có uy áp thế này.
Tuy nhiên lúc này toàn thân Niên Thú đều là xiềng xích trật tự to lớn, bị Vĩnh Sinh Chi Môn hoàn toàn phong tòa căn bản không thể nhúc nhích. Tuy nhiên trên thân thể hắn xuất hiện một cái bóng nho nhỏ, cái bóng này dường như là bóng của Niên Thú. Thân khoác áo choàng bao phủ toàn thân, thân thể cao lớn đội trời đạp đất, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá hệ tinh bích mà ra.
- Khí tức thật cường đại.
Phương Thanh Tuyết đột nhiên nói:
- Phương Hàn, đây là chúa tể Vạn Thú. Ngươi xem hắn đang làm gì?
- Dường như hắn độn ra nguyên thần, dùng thân thể của mình thi triển ra một loại bí pháp gì đó. Muốn trực tiếp đột phá hệ tinh bích thoát thân ra. Đáng tiếc hy vọng xa vời.
Phương Hàn phát hiện ra cái gì, ánh mắt hắn quan sát, trên thân thể Niên Thú trong hệ tinh bích thật lớn kia là từng đạo phù văn, hỏa diễm bốc lên. Những phù văn hỏa diễm này có tâm hình, có ý hình, có trạng thái linh chi, thậm chí có đao kiếm, hình người, cung điện... Đây cũng chính là tận cùng của hỏa diễm, bất cứ lúc nào đều có thể bốc cháy, trực tiếp thiêu đốt thân thể Tiên Vương thật lớn của Niên Thú cháy sạch sẽ.
- Ta biết rồi!
Phương Hàn cẩn thận quan sát, đột nhiên sắc mặt chấn động dường như nhìn thấu hành vi của đối phương.
- Đại thủ bút, quả nhiên là đại thủ bút! Chúa tể Vạn Thú này thật hiểm, thật độc. Khó trách hắn muốn liên thủ với ta, hấp dẫn ta. Hắn muốn mượn Vận Mệnh Lực của ta trong khoảnh khắc thiêu đốt thân thể Tiên Vương khổng lồ sau đó cho linh hồn bám lên thân thể ta cướp lấy thân thể, khống chế linh hồn ta, hoàn toàn làm hắn sống lại.
Phương Thanh Tuyết vừa nghe lời này thân thể cũng run rẩy một hồi.
- Quả nhiên là hiểm độc. Hiện tại hắn thiêu đốt thân thể căn bản không có năng lực đột phá trói buộc của Vĩnh Sinh Chi Môn, nhưng là thêm Vận Mệnh Lực của ngươi ta thì lại khác. Thân thể hắn thập phần khổng lồ, thần thể Tiên Vương cường đại hơn Tiên Vương bình thường rất nhiều. Toàn bộ Niên Thú nháy mắt thiêu đốt mang theo lực lượng linh hồn xuyên qua, lên thân thể chúng ta lập tức sẽ bị hắn tiêu diệt. Đây gần như là không có khả năng chống lại.
- Không sai, hắn cũng thật là bò được. Một khi vứt bỏ thân thể Tiên Vương sẽ không thể tái sinh, tương đương tu vi của hắn rơi xuống dưới Tiên Vương. Hơn nữa thi triển trong Vĩnh Sinh Chi Môn nguy hiểm vô cùng, hơi chút sơ xuất sẽ tử vong. Lần này hắn vì đối phó ta, được ăn cả ngã về không.
Phương Hàn gật đầu:
- Hắn đây là đang liều. Hắn biết đoạt xá ta liền có khả năng được Vĩnh Sinh Chi Môn thừa nhận, cùng có thể đoạt được Đại Mệnh Vận Thuật, vượt qua hết thảy Tiên Vương.
- Đây cũng là một loại đại khí phách, đại âm hiểm. Thủy Tổ Thánh Vương kia vốn không có được khí phách như vậy. Nếu ngày đó hắn thi triển như vậy, ta hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Phương Hàn, hiện tại chúng ta nên làm gì?
Phương Thanh Tuyết nói:
- Huynh còn đáp ứng tiểu Niên Thú kia không? Hiện tại cho dù chúng ta đã biết âm mưu của chúa tể Niên Thú, với lực lượng của hắn chỉ sợ không thể ngăn cản.
- Đáp ứng, cớ sao lại không?
Phương Hàn nói:
- Ta đã tiếp nhận thần vật của Niên Thú. nếu đổi ý không đáp ứng vậy có khả năng hắn thẹn quá thành giận, cùng Hoa Thiên Đô liên hợp công kích ta. Đến lúc đó, nguy hiểm vô cùng. Còn không bằng tương kế tựu kế. Hừ! Chúa tể Vạn Thú này muốn ám toán ta. Nên biết rằng hắn thiêu đốt thân thể, mang theo lực lượng cường đại oanh kích xuống. Nếu cỗ lực lượng này bị chúng ta hấp thu. toàn bộ Kỷ Nguyên Môn chẳng khác nào hiến tế một thi thể Tiên Vương chân chính, mà không phải là loại hài cốt như Hoa Thiên Đô. Muội sẽ tu luyện tới trình độ gì? Cùng ta ngang bằng, thậm chí sẽ vượt qua. Tu vi của ta cũng có thể tiến bộ lần nữa. Rất nhiều đệ tử Kỷ Nguyên Môn ta đều có thể tấn chức Thiên Quân.
Thân thể của chúa tể Vạn Thú không phải là hài cốt mà là lực hiến tế có máu có thịt, so với những hài cốt Tiên Vương trong chiến trường Tiên Vương không biết lớn hơn bao nhiêu lần. Có máu thịt cùng không có đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
- Đúng. Đây là một hồi đánh bạc lớn. Tuy nhiên cũng không thể không đánh bạc. Chúa tể Vạn Thú là linh hồn xuyên qua. cũng phi thường mạnh mẽ. Chúng ta hấp thu lực lượng của hắn thuận tiện chuyển hóa lập tức phong ấn linh hồn của hắn. Linh hồn của Tiên Vương, cái loại cường đại này... thậm chí có thể khiến huynh trực tiếp tấn chức Tiên Vương cùng không chừng.
Phương Thanh Tuyết hưng phấn nói.
- Đây cũng là một hấp dẫn. Tuy nhiên linh hồn của Tiên Vương tuyệt đối không phải chúng ta có thể đối phó. Vừa rồi ta thi triển chí bảo Tam Thập Tam Thiên suy tính một chút, chỉ cần linh hồn hắn buông xuống cho dù không đoạt xá thành công chúng ta cũng không phải đối thủ của hắn.
Phương Hàn bấm tay tính toán:
- Cơ hội duy nhất chính là thừa lúc hắn hiến tế đột nhiên phát động tập kích, dùng Đại Mệnh Vận Thuật dẫn phát sự phẫn nộ của Vinh Sinh Chi Môn. trọng thương linh hồn của hắn. Như vậy vạn vô nhất thất. Tuy nhiên cụ thể làm như thế nào, vẫn phải tính toán thật kỳ một chút.
Hai người liền định ra một kế hoạch hoàn mỹ trong khoảnh khắc, thương thảo chi tiết cụ thể.
Thu thần niệm trờ về, hai người liên tục thúc giục thần niệm, không ngừng diễn biến, bắt chước, thao luyện. Một tòa đại trận Vận Mệnh chậm rài ngưng kết, thẩm thấu khấp ngõ ngách Nguyên giới. Kỷ Nguyên Thành trở thành một tòa Vận Mệnh Thành.
Ngay khi hai người hoàn mỹ suy tính, đột nhiên một thanh âm truyền đến:
- Phương Hàn đạo huynh, không biết ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Nếu có thể, ngươi đến chiến trường Tiên Vương, chúng ta có thể bắt đầu rồi.