Vĩnh Sinh

Chương 277: Kiêu ngạo bá đạo



Phần thưởng của lần Sơn Hà Bảng đại tái thật sự là quá phong phú, không nói mấy trăm kiện bảo khí, chỉ riêng Đại Diệt Thương Vương Trận kia, tuy kém Diễm Nguyệt Kiếm Trận hay Cự Linh Trận nhưng nếu như một người mới tiến vào Thần Thông Bí Cảnh có được bộ pháp bảo này thì có thể khiêu chiến vượt cấp, chiến thắng cao thủ tầng thứ ba, thậm chí là thứ tư Thần Thông Bí Cảnh.

Đương nhiên, làm cho người ta thèm thuồng nhất vẫn chính là năm hoàn Âm Dương Vạn Thọ Đan.

Đây chính là đan dược nổi danh, ngang cấp với Cửu Khiếu Kim Đan, Lôi Cốt Xá Lợi, một viên đan dược gia tăng thêm sáu trăm năm thọ mệnh, Hiện giờ Phương Hàn dùng thêm một hạt thì thân thể sẽ được củng cố thêm một tầng nữa, thậm chí là não hải cũng mở rộng ra, tăng cường pháp lực, có thể dung nạp thêm thần thông mới.

Tuy năm ngoái hắn đứng đầu Sơn Hà Bảng được ban thưởng một viên nhưng đã đưa cho Long Huyên rồi, như vậy hắn cũng chưa từng sử dụng qua cho nên viên đan dược này vẫn còn hữu dụng đối với hắn.

Năm viên linh đan này làm sao có thể để lọt vào tay người khác được?

Bất kể là như thế nào, Hồng Di Quận Chúa, Hạc Tiên Tử đều phải đoạt được mỗi người một hạt, về phần của mấy người Già Lam, Phương Hàn tự nhiên có thể trao đổi lấy một viên.

Nếu như không phải ma nữ mang thân phận Đại A Tu La, thì có lẽ Phương Hàn cũng để cho nàng thi đấu Sơn Hà Bảng, tranh đoạt đan dược và vài món bảo khí.

Môn quy Vũ Hóa Môn có ghi rõ, ma và yêu không thể trở thành chân truyền đệ tử.

Đương nhiên Hạc Tiên Tử cũng là yêu, có điều nàng từ nhỏ đã lớn lên ở Vũ Hóa Môn, là linh cầm do Vũ Hóa Môn nuôi dưỡng, thân thế trong sạch, với thực lực cường đại của Phương Hàn bây giờ, trao đổi với các trưởng lão, làm cho nàng một cái thân phận cũng không có chuyện gì khó khăn.

Có điều hiện tại ma nữ đang ở trong Ngũ Ngục Vương Đỉnh hấp thu phần còn sót lại của bàn tay Yêu Thần, thu hoạch cũng rất to lớn.

Hiện tại, Phương Mãn, Phương Liệt, Phương Duệ ba tên nô tài này muốn phá hư kế hoạch của Phương Hàn, đoạt lấy Âm Dương Vạn Thọ Đan và bảo bối? Điều này sao có thể chấp nhận được? Nói thật ra thì hắn vốn muốn lần Sơn Hà Bảng đại tái này, hắn muốn mười thứ hạng đầu đều do người của mình giữa hết, các đệ tử nào không có mắt ra tranh đoạt thì Phương Hàn cũng không ngại phế hắn.

Cái này mặc dù có phần ngang ngược nhưng mà hiện tại trong môn phái cũng chỉ có mỗi Hoa Thiên Đô là có thể kiềm chế hắn, không thừa lúc này vơ vét, tranh thủ được một ít chỗ tốt thì còn chờ đến lúc này. Khó mà có được một cơ hội như thế này mà. Lại đang lúc dư uy sau khi đánh bại Mạnh Thiểu Bạch còn đang mạnh, phát huy rất nhiều điểm lợi thế.

Đồng thời như vậy cũng là cho các đệ tử khác thấy được là đi theo Phương Hàn thì sẽ được hắn che chở, có được không ít chỗ tốt.

Oanh long!

Thái Dương Kim Diễm do Liệt Dương Tử Kim Nhật Liệt phóng ra nhanh chóng bị hấp thu, Phương Hàn cũng không có thu vào Hỏa Hoàng Khí trong người mình mà lại đưa đầu ngón tay ra, xoay chuyển một vòng, thoáng búng một cái liệt diễm chuyển hướng lần lượt đánh lên đầu của ba tên nô tài Phương Mãn, Phương Dueejt, Phương lIệt.

A! A! A!

Ba tên nô tài phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, toàn thân co giật giống như một quả bóng cao su, một cổ pháp lực từ trong thân thể vọt ra, sau đó tiêu tán trong không khí, cả người xụi lơi nằm dưới đất, một chút khí lực cũng không có. Ba người oán độc nhìn Phương Hàn nói: "Phương Hàn! Ngươi thật là độc ác! Ngươi và chúng ta không chết không thôi!"

Thì ra lần này Phương Hàn đã phá tan não hải của bọn họ, làm cho pháp lực của bọn họ thoát đi, chẳng khác nào khoét một cái lỗ thật lớn trên một cái thùng chứa nước cả, không còn chút pháp lực nào, thần thông cũng bị hủy hết.

"Được lắm, ba đại cao thủ Thần Thông Bí Cảnh lại bị Phương Hàn ngươi phế hết. Ra tay thật là tàn nhẫn không để môn quy vào mắt. Phải biết rằng đệ tử bước vào Thần Thông Bí Cảnh đều sẽ trở thành đối tượng bảo vệ, là trọng điểm bồi dưỡng, vô cùng đáng quý. Phương Hàn ngươi giải thích thế nào đây? Cho dù là Hoàng Tuyền Đồ cũng không dám đơn giản như vậy mà hủy đi pháp lực của bao đệ tử luyện thành thần thông."

"Hung ác! Hung ác! Thật sự là quá hung ác! Thủ đoạn của người này còn ngoan độc hơn Hoàng Tuyền Đồ nhiều lắm, có điều hắn cũng cực kỳ dứt khoát. Ngày trước Già Lam Hội tuyên bố ủng hộ hắn hết mình trong cuộc cạnh tranh chức vị chưởng giáo, hôm nay hắn liền không e sợ môn quy, trợ giúp cho Già Lam đệ tử. Nếu như bợ đỡ được hắn thì ít nhất là sẽ không bị lỗ."

"Không sai, ở trên Luân Hồi Phong của Phương Hàn chỗ nào cũng có thảo mộc tinh linh, dược khí nồng đậm, nguyên khí dư thừa, nếu như có thể tu luyện ở trên ngọn núi của hắn thì tu vi nhất định sẽ tăng tiến nhanh hơn rất nhiều. Lại có thể có được dan dược sung túc bổ trợ. Nghe nói hắn định qua lần Sơn Hà Bảng đại tái này sẽ tuyển chọn các đệ tử ưu tú đưa vào tu luyện ở Luân Hồi Phong. Nếu như ta được tuyển thì không chừng sang năm cũng có thể luyện thành thần thông."

"Cứ chờ xem đã, lần này Phương Hàn vi phạm môn quy, ta cũng không tin là hắn không bị chút trừng phạt nào!".

Rất nhiều đệ tử thấy Phương Hàn thoáng cái liền phế bỏ thần thông của Phương Mãn, Phương Duệ, Phương Liệt thì vô cùng khiếp sợ, đồng thời hâm mộ các đệ tử của Già Lam Hội, mỗi người có một tâm tư khác nhau. Vốn có rất nhiều đệ tử ủng hộ Hoa Thiên Đô cũng dần chuyển biến, có thể tiến vào trởn thành đệ tử của Vũ Hóa Môn, có người nào không phải là sói thành tinh. Nếu như biết rõ người nào ủng hộ Hoa Thiên Đô thì nhất định Phương Hàn sẽ thẳng tay chèn ép, cuộc sống sau này khẳng định là không được thoải mái.

"Ba con kiến các người thì có kỳ ngộ gì? Hẳn là làm tay sai cho người khác mới được như vậy, kiêu ngạo cái gì?" Nhìn ánh mắt oán độc của ba người, Phương Hàn dùng chân đá mạnh vào khuôn mặt họ một cái. Oa! Ba người lại một ngụm máu tươi, còn có thêm vài cái răng nữa, cũng không thể nói thêm gì khác.

"Phương Hàn! Ngươi muốn chết!" Kim Nhật Liệt thái Thái Dương Kim Diễm của mình bị Phương Hàn dùng để phá thần thông của ba đệ tử đã luyện thành thần thông thì không khỏi tức giận gầm rống, vài đạo liệt diễm kiếm lại nối nhau bay ra, hóa thành một kiếm trận chống lại Già Thiên Ma Thủ, đồng thời thân thể chớp động, muốn bỏ chạy về Vũ Hóa Thiên Cung.

"Muốn chạy? Ta nói rồi, ta muốn bắt ngươi đem lên Thiên Hình Tha, ngươi tưởng rằng chỉ vào một chút pháp lực nhỏ nhoi đó là có thể thoát khỏi tay ta được sao?" Phương Hàn cũng không thèm nhìn tới Kim Nhật Liệt, Già Thiên ma Thủ liên tục búng mấy ngón tay, đem liệt diễm kiếm đánh tan, sau đó lại hung hăng chộp láy Kim Nhật Liệt kéo lại.

Kim Nhật Liệt tuy lợi hại nhưng cũng chỉ là cao thủ tầng thứ năm Thần Thông Bí Cảnh bình thường, không có khả năng chống lại Già Thiên Ma Thủ mà Quỷ Đế đã bỏ cả đời đẻ tế luyện.

"Phương Hàn, còn không mau dừng tay!"

Đúng lúc này, một cổ pháp lực mênh mông từ trên khong trung truyền xuống, ngăn cản Già Thiên Ma Thủ. Phương Hàn tựa hồ đã sớm có chuẩn bị từ trước, thân thể chớp động, Già Thiên Ma Thủ liền giống như rắn chui vào hang, thu lại dung nhập vào trong cánh tay trái của hắn. Khi pháp bảo đã thu lại thì mới nhìn thấy một vị trưởng lão bộ dáng thiếu niên từ trên không trung hạ xuống, mang theo sự uy nghiêm, ngạo nghễ, chính là đầu sỏ muôn đời, Thiên Hình trưởng lão.

Lần này Phương Hàn đảo loạn Sơn Hà Bảng đại tái, phế đi ba đệ tử luyện thành thần thông, còn muốn bắt lấy trưởng lão. Không ai ngăn được hắn nên Thiên Hình trưởng lão không thể không ra mặt ngăn cản được.

"Phương Hàn, tuy ngươi có thành tựu cực cao, tiềm lực cực lớn, là nhân tuyển kế thừa chức vị chưởng giáo nhưng cũng không thể tùy tiện vi phạm môn quy như vậy được. Ta không thể nào tha thứ cho ngươi được! Cho dù ngươi tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, chỉ cần vẫn còn là đệ tử của bổn môn thì phải tuân thủ môn quy. Nói cho rõ xem, tại sao ngươi lại làm như thế này?"

Thiên Hình trưởng lão nhìn Phương Hàn, tuy mấy ngày trước hắn cũng có xin một ít Vong Tình Thủy của Phương Hàn để giúp cho việc tu luyện tới tầng thứ hai Trường Sinh Bí Cảnh, Bất Tử Chi Thân. Nhưng mà giao tình là giao tình, môn quy là môn quy. Phương Hàn công nhiên vi phạm môn quy như vậy, nếu như không có đủ lý do chính đáng thì nhất định sẽ bị xử phạt nặng.

"Thiên Hình trưởng lão, việc này có ý nghĩa trọng đại? Người cho là ta cố ý đùa giỡn với uy nghiêm của môn phái sao?" Phương Hàn đột nhiên phóng ra một tia thần niệm truyền âm với Thiên Hình trưởng lão, "Ba người bị ta hủy đi thần thông trăm phần trăm là quân cờ do Thần Tộc bố trí. Phương Thanh Vy từng quen với một tán tu tên là Huyễn Chân tiên sinh, sau khi người đó thu ba tên này làm ký danh đệ tử thì cũng không tiếc tài vật để giúp cho ba tên phế vật này tu luyện tới Thần Thông Bí Cảnh, hơn nữa ta còn dám chắc, Thần Tộc có thể thông qua ba tên này để quan sát tình huống của Sơn Hà Bảng đại tái trong Vũ Hóa Môn chúng ta. Cho nên ta mới hủy thần thông của ba người! Giờ cứ đem ba tên này đi thẩm tra để xem thử trong Vũ Hóa Môn chúng ta có còn gian tế nào khác của thần thộc hay không."

"Chuyện ngươi nói là thật?" Thiên Hình trưởng lão trao đổi với Phương Hàn, vừa nghe mấy lời này thì liền chấn động! Tay liền vung lên, "Việc này trở về Thiên Hình Cung rồi nói! Sơn Hà Bảng đại tái cứ tiếp tục tiến hành như bình thường!"

Một hồi thiên toàn địa chuyển, Phương Hàn mới phát hiện ra hiện giờ hắn đã tới trong Thiên Hình Cung rồi.

Hắn đang định nói gì đó thì Thiên Hình trưởng lão đã ném ra ba người Phương Mãn, Phương Liệt, Phương Duệ ra nằm sóng xoài trên đất, ba người này liền khóc thét lên: "Trưởng lão, xin người hãy làm chủ cho chúng ta… Chúng ta không phải là người của Ma Đạo, Phương Hàn vu khống chúng ta."

"Phương Hàn, ngươi không được nói gì cả, để ta xử lý! Tam sinh ký ức, lưu chuyển tam thiên!" Thiên Hình trưởng lão nâng tay lên đánh ra ba ba ba… Mỗi người đều bị trúng một chưởng, lập tức linh hồn ở trong đầu họ thoáng cái liền bắn ra, hóa thành rất nhiều hình vẽ, Thiên Hình trưởng lão cẩn thận quan sát, đột nhiên một ngón tay chỉ ra. Sau đó có vài hình ảnh hắc y nhân từ trong ký ức của ba người bị kéo ra. Trong đó có một người chính là Huyễn Chân Thần Quân, trên người hắn còn đang nhe răng cười, trên đầu ẩn ẩn hiện một vòng sáng kỳ lạ.

"Được lắm, quả đúng là người của thần tộc! Không ngờ lại đứng ở phụ cận rình rập! Lần này Phương Hàn ngươi đã lập được đại công, đi theo ta!"

Phanh!

Toàn thân Thiên Hình trưởng lão rung động một cái, tay áo vung lên, thân thể Phương Mã, Phương Liệt, Phương Duệ liền bị chấn nát bấy, linh hồn hóa thành hư ảo. "Đi! Chúng ta đi giết đám người Thần Tộc rồi sẽ bẩm báo lại với chưởng giáo!"

"Thật là lợi hại! Thiên Hình trưởng lão lại có thể tìm toàn ký ức trong linh hồn của người ta! Không biết sau này khi ta luyện thành kim đan, luyện hóa các loại thần thông trong Cửu Quỷ Nguyên Thần không biết có thu được loại thần thông nào tương tự hay không?" Phương Hàn thầm chảy mồ hôi lạnh, thế mới biết muốn tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh cũng không phải đơn giản. Thấy Thiên Hình trưởng lão thoáng cái đã biến mất không thấy đâu, hắn vọi vàng cảm nhận khí tức rồi bay đi.

Xa xa, trên một đỉnh núi tuyết.

Ở đó có một vài hắc y nhân thần bí vẫn đang dùng thủy kính quan sát, đột nhiên mặt thủy kí này vỡ tan, hình ảnh cuối cùng là khí Phương Hàn phế bỏ thần thông của ba người Phương Mãn, Phương Liệt, Phương Duệ.

Quả đúng là ba người đó đã bị cao thủ Thần Tộc hạ cấm chế lên người.

"Đáng chết! Thật đáng chết! Tên Phương Hàn này không ngờ lại phá hủy con cờ của ta! Điều này sao có thể chứ? Hắn là một chân truyền đệ tử sao có thể can thiệp vào chuyện của Sơn Hà Bảng đại tái được, lại còn phế đi ba đệ tử đã luyện thành thần thông nữa. Môn quy của Vũ Hóa Môn làm sao có thể bỏ qua cho hắn được. Có kiêu ngạo cũng không nên kiêu ngạo đến mức này chứ."

Huyễn Chân thần quân tức giận rít gào.

"Mẹ nó, ta hao tổn bao nhiêu linh dược để bồi dưỡng ba tến phé vật không ngờ lại bị phá như vậy!"