Kết thúc sinh nhật của Băng Băng, cô cùng anh về nhà, trên xe cô im lặng nhìn ra cửa sổ, bầu trời hôm nay thật đẹp, mặt trăng cũng rất đẹp, cảnh thiên nhiên lúc nào cũng đẹp nhưng tùy vào mỗi người ngắm nhìn nó có thấy nó đẹp hay không.
Về nhà, cô đi thẳng lên lầu, cô không để tâm hai con người kia đang làm gì.
Bước vào phòng tắm, cô ngâm mình trong bồn nước ấm, quanh căn phòng tràn ngập hương thơm của hoa bỉ Ngạn, cô không có thói quen tắm sữa tắm mà cô thích sử dụng tinh dầu hơn, tinh dầu cô thích nhất là tinh dầu có mùi hương của hoa bỉ Ngạn.
Thả mình vào bồn nước ấm, cô nhắm mắt lại, suy nghĩ về những chuyện xảy ra, cô thở dài rồi đứng dậy, quấn cái khăn lên người bước ra ngoài, đi lại tủ mở ra lấy bộ đồ ra mặc, do là ở Lãnh Gia nên cô không bao giờ lấy đồ ngủ ra mặc, ở đây cô có cảm giác không an toàn.
Cô nằm lên giường nhắm mắt ngủ.
------------------------------------------------------
Ngày hôm sau.....!
Cô mở mắt dậy, nhanh chóng làm vscn, đi xuống nhà cô chỉ thấy có mỗi cô ta còn anh thì không thấy đâu.
Cô với cô ta không đội trời chung kia mà nhưng sao lúc nào cũng phải gặp nhau, đúng là oan gia ngõ hẹp mà.
Cô ta quay người định đi lên thì thấy cô liền lên tiếng:
" Ôi chao ôi, sao hôm nay Lãnh phu nhân lại thức sớm thế này "
" Tôi thức sớm hay thức trễ liên quan đến cô "
" Ô, miệng lưỡi cô hình như là sắc bén rồi đó "
" Thì sao đây, tôi có sắc bén đi nữa thì cũng chỉ dùng để cãi lại cô thôi, so với cô tôi còn thua xa "
" Được, được lắm "
Cô mặc kệ cô ta đi vào bếp,cô ta làm sao biết được hằng đêm cô đều ngủ rất khuya , gần sáng cô mới ngủ, cô ta dường như không vừa ý lại nói:
" Cô cứ chờ đó, tôi chắc chắn sẽ nói với Hàn chuyện này, mau chuẩn bị tâm lí đi nhé "
" Tâm lí? Chuẩn bị để làm gì? Tôi biết quá rõ thủ đoạn của cô thì chuẩn bị để làm gì.
Tát thì anh ta cũng tát tôi rồi nên nhận thêm một cái nữa cũng có sao đâu "
" Cô...!" - Hạ Giang đưa tay lên định Tát cô thì đã bị cô chụp tay lại, cô nói:
" Thôi đi, định tát tôi? Nằm mơ đi, cô không có quyền gì tát tôi cả nên đừng có mà ở đây ra quyền, có anh ta bên cạnh cô nên tôi nhịn không nói thôi nhưng nếu đụng vào tôi thì...!" - cô nhìn qua cây dao bên cạnh, nói tiếp:
" Con dao này sẽ sẵn sàng nằm trong bụng cô đó, rõ chưa? "
Cô ta sợ đến xanh mặt, cô ta biết cô nói thì sẽ làm bởi vết cắt trên tay cô cũng đã khiến cô ta đủ biết cô sẽ làm khi đã nói rồi.
Thả tay cô ta ra cô đi lên phòng, chỉ vừa mới bước vào phòng cô đã nhận được cuộc gọi từ nhỏ:
" Nguyệt Nguyệt, tối nay cậu đến bar T - Club với tớ nhé "
" Chi vậy? "
" Đi mà, hôm nay tớ đi gặp khách hàng thay ba tớ nhưng nghe nói ông ta gian lắm nên cậu đi với tớ nhé "
" Được rồi, tớ đi với cậu "
------------------------------------------------------
Tối....
Cô mặc bộ váy màu đen dài đến đầu gối, mặt trang điểm nhẹ.
Cô đi xuống nhà, mặc kệ cô ta mà ra ngoài lên xe của nhỏ đến bar.
Khi tới nơi cô mở cửa bước ra.
Đập thẳng vào mắt cô chính là chiếc xe của...!Là xe của anh.
Anh cũng ở đây, thấy cô đơ người nhỏ mới kéo tay cô vào trong.
Cô cùng nhỏ vào phòng vip, nơi có một người đàn ông trung niên đang chờ:
" Chào ông "
" Chào cô, cô gái này là? "
" Cô ấy là bạn tôi "
" Chào ông "
Cô lên tiếng
" Chào cô, tôi là Khiêm Thanh Tùng, chủ tịch của Khiêm Thị "
" Um, được rồi, bây giờ chúng ta bàn chuyện làm ăn thôi "
Ông ta ngồi đối diện nhỏ, cô thì ngồi kế bên nhỏ, nhỏ lên tiếng:
" Vậy mời ông bắt đầu trước "
" Được, hiện tại công ti tôi đang rất chú trọng vào việc xây dựng một khu mua sắm ở bên Mĩ, mà Trần Thị lại đang đặt toàn bộ cổ phần vào việc lô hàng đang chuẩn bị giao qua Anh.
Tôi tự hỏi, vậy còn dự án đã lên án có làm hay không? "
" Đương nhiên là có "
" Sao lại không thi hành dự án đi, Khiêm Thị đã chờ rất lâu rồi "
" Không phải muốn thi hành là thi hành, ông hãy hiểu hiện tại lô hàng rất khẩn cấp nên chúng tôi mới tập trung vào việc đó "
" Không.
Dự án đã được đưa ra từ mấy tháng trước rồi nhưng tôi vẫn chưa thấy phản hồi thực hiện của Trần Gia "
" Khoan đã, ông nói là chưa thấy phản hồi phải không? Nhưng theo như tôi biết thì hiện tại cổ đông vẫn còn phân vân kia mà, nếu phân vân thì làm sao thực hiện "
" Quả nhiên là họ vẫn còn phân vân nhưng...!"
" Cái thứ nhất là họ vẫn còn phân vân, cái thứ hai là bây giờ muốn xây dựng khu mua sắm không phải dễ, muốn xây nó phải có sự đồng ý của cổ đông cũng như chúng ta phải tìm kiếm chỗ phù hợp "
" Um..." - ông ta suy ngẫm
" Ông hãy suy nghĩ cho kĩ, việc này không phải việc đơn giản "
" Được rồi, tôi không nói về việc này nữa "
Nhỏ nghe xong liền vui mừng hết cỡ, nói nhỏ vào tai cô: Nguyệt Nguyệt à, tớ đi vệ sinh một chút nhà ".
Cô gật đầu rồi nhỏ bước ra ngoài.
Cùng lúc đó anh cũng ra ngoài, thấy nhỏ trong lòng anh lại lo lắng, nếu nhỏ ở đây thì có phải cô cũng ở đây?.