Vỏ Bọc Thiên Thần

Chương 15: Chương 15





Bọn bay lên sàn nhảy đi
-CÁI GÌ??!! TỰ NHIÊN!!-2 nhỏ đồng thanh
Đám con trai đang đùa bỗng sựng lại. Jun và Kin nhìn nó cực kì “âu yếm” làm nó gai hết người nhưng vẫn nói tiếp:

-Không có gì là tự nhiên cả. Hình phạt cho buổi sáng, thế thôi. Chị Phương cũng đồng ý rồi mà.
5 người lập tức nhìn Phương chằm chằm nhưng cô chỉ nhún vai.
-À! Mấy người con trai thì đi pha rượu hoặc phục vụ đi nha. Còn nữa, không được can thiệp vào bài nhảy.
Ai cũng khá bực nhưng vẫn nhịn, nhịn, nhịn.
Kara và Mindy lên sàn, bắt đầu…nhảy. Những động tác quyến rũ nhưng không quá phô bày khiến mọi người chỉ có thể ngưỡng mộ trừ mấy tên dê già cứ nhìn lên trên mà…nhỏ dãi (kinh thế!)
Kin đang phục vụ bàn thấy ánh mắt mấy lão sói nhìn Kara như vậy khiến cậu cảm thấy…khó chịu. Ghen? 1 từ thôi cũng đủ làm cậu chao đảo. Không thể như vậy được, cậu không thể thích 1 đứa con gái hung dữ như chằn được. Kin lắc mạnh đầu rồi đi làm việc. Cậu bưng rượu đến 1 bàn thì thấy 1 lão già trung niêncứ nhìn lên sàn nhảy với ánh mắt thèm khát. Cậu không hiểu sao lại đập mạnh chai rượu xuống bàn làm tên kia giật mình định **** cậu
-Rượu của quý khách đây-Kin vừa nói vừa cười, nụ cười thiên thần nhưng giờ nó lại ngập đầy sát khí, tỏa đầy âm khí khiến lão lạnh buốt, không dám làm gì.

Còn Jun? Anh ở quầy pha chế rượu nhưng cứ nhìn mãi lên sàn, hướng vào Mindy. Anh sao vậy? Lo lắng sao? Thật buồn cười khi lo lắng ột người giỏi võ như nhỏ. Nhưng tại sao? Chẳng lẽ…Không phải đâu trước giờ anh luôn xem nhỏ như 1 người em gái. Thế mà tại sao anh đã khắc sâu nụ cười rạng rỡ của nhỏ vào lòng…
Nó nhìn biểu hiện của 2 tên kia thì thấy thú vị. Lướt mắt qua chỗ Ken thì thấy hắn đang…tán gái. Ái chà chà, trẻ hư thì phải phạt chứ nhỉ. Nhưng phải cảnh báo không lại bảo ác. Nó lấy điện thoại ra bấm bấm.
“Ting!”
-Chờ anh chút-hắn nói với mấy đứa con gái vừa quen được rồi ra chỗ khác lôi điện thoại ra.
“Bạn có 1 tin nhắn mới!”
“Không làm việc, mai làm bù nguyên đêm
Kí tên

Jen baby”
Hắn vừa đọc xong thì bức xúc kinh khủng thầm rủa nó nhưng lại nhận 1 tin nữa.
“Đừng rủa tôi”
Lần này hắn toát mồ hôi lạnh. Sợ nó rồi đấy.
Nó thì ung dung nhấm rượu.
Một buổi tối thú vị…