=*=*=*=*=
Nhìn Hạ Thụy Trạch trên mặt mang theo tươi cười ôn hòa nhã nhặn, Trình Hoài Tiềm đột nhiên duỗi tay mạnh mẽ kéo người ôm chặt vào lòng.
Trước đó mặc kệ là gặp được thí luyện giả hay dân bản xứ, Trình Hoài Tiềm đều có thể trơ mắt nhìn bọn họ đi tìm chết, thậm chí còn giúp tiễn bọn họ một đoạn đường, trong lòng chẳng có chút chướng ngại tâm lý nào, nhưng đổi thành Hạ Thụy Trạch, cho dù biết đồng đội có huyết thống bảo mệnh, lực sinh mệnh so với anh còn ngoan cường hơn, nhưng tận mắt nhìn thấy cậu bị đánh bay ra ngoài, bị trọng thương, Trình Hoài Tiềm trong nháy mắt liền phát điên, tim như bị dao cắt.
Nếu có thể, Trình Hoài Tiềm thật sự muốn đưa Hạ Thụy Trạch rời khỏi thế giới Vô Tận, tránh cho người trong lòng phải đối mặt với vô vàn nguy hiểm. Cho dù cái giá là anh phải gánh chịu gấp đôi nguy hiểm cũng không sao.
Đáng tiếc, ngay cả bản thân anh cũng chỉ mới tiến vào thế giới Vô Tận, còn chưa thăm dò rõ ràng toàn bộ quy tắc của nơi này, căn bản không biết có cách thoát ly hay không.
Hạ Thụy Trạch không giãy giụa, ngoan ngoãn duỗi tay ôm lấy Trình Hoài Tiềm, lúc bị thương cậu thực sự cảm nhận được sự yếu ớt của sinh mệnh, bao nhiêu phiền não rối rắm đối mặt với sinh tử đều không còn quan trọng như vậy.
Bất quá, dù cảm khái thế nào Hạ Thụy Trạch vẫn phải nói, cách một lớp khôi giáp phòng hộ thực sự rất cộm người, thấy Trình Hoài Tiềm chậm chạp không chịu buông tay, Hạ Thụy Trạch bất đắc dĩ, đẩy đẩy đồng đội nhắc nhở: "Nên đi thôi!"
Lộ trình kế tiếp chỉ cần gặp phải động vật hoang dã, sức chiến đấu của Trình Hoài Tiềm lập tức bùng nổ, mạnh mẽ gánh vác vị trí tấn công chính, tận lực chiến đấu không cho Hạ Thụy Trạch chịu chút nguy hiểm nào.
Huyết thống [ Siêu Nhân Tiểu Cường ] của Hạ Thụy Trạch còn có một kỹ năng là chế tạo thế thân tiểu cường hộ trợ gánh vác thương tổn, trước mắt có thể đồng thời tạo ra ba thế thân.
Hạ Thụy Trạch gần nhất mỗi ngày tỉnh dậy sẽ ngưng tụ ra hai thế thân tiểu cường ở trạng thái năng lượng, sau đó bộ phận chịu thương tổn của cậu cùng Trình Hoài Tiềm sẽ chuyển dời trên chúng.
Mấy ngày trước thế thân tiểu cường đều tự nhiên tiêu tán, mà hôm nay thế thân tiểu cường của hai người đều lần lượt nổ tung, Hạ Thụy Trạch chỉ có thể bổ sung cái mới, sau đó cậu liền chứng kiến thế thân của Trình Hoài Tiềm liên tục tử vong, chỉ có thể không ngừng bổ sung.
Trong lòng gấp gáp, Hạ Thụy Trạch công kích càng thêm sắc bén, cường ngạnh chia sẻ áp lực cùng đồng đội, hai người vẫn luôn ở trạng thái bùng nổ sức chiến đấu, nhưng lại khiến cho một đường này càng thêm thuận lợi.
Liên tục chiến đấu từ giữa trưa cho đến tận đêm khuya, chỉ còn lại một ngày ở thế giới này, hai người quyết định suốt đêm lên đường, mỗi lần sau khi kết thúc trận chiến mới nghỉ ngơi một chút để khôi phục thể lực.
9h hôm sau, sắc trời chuyển sáng, Hạ Thuỵ Trạch cùng Trình Hoài Tiềm phát hiện, thổ nhưỡng phía trước cách bọn họ không xa đã biến thành màu đen sẫm.
Hai người nhanh chóng chạy đến đó, phóng tầm mắt ra xa, địa hình khu vực này hơi trũng xuống, vì vậy đứng ở khu vực thổ nhưỡng giao thoa cũng có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng.
Chỉ thấy toàn bộ khu vực đen sẫm có dạng hình tròn, ở tâm hình tròn cũng là chỗ sâu nhất có một cột sáng bạch sắc thật lớn thông lên tận trời, mà vây quanh cột sáng là đám động vật hoang dã thân hình cao đến mấy chục mấy trăm mét.
Hai người không tùy tiện tới gần, so sánh ra, cự mãng thấp nhất trong đó cũng phải cao đến mấy chục mét, hơn 20 động vật hoang dã hình thể cực cực lớn tụ tập lại với nhau, hai người bọn họ nhìn như hai con bọ nhỏ, tuỳ tiện tới gần chính là đi tìm chết.
Thảo luận một hồi, hai người nhận ra thế giới nhiệm vụ này hẳn là một vòng tròn đồng tâm thật lớn, ngoài cùng là màu vàng nhạt có diện tích lớn nhất, thực lực của động vật hoang dã ở đó là yếu nhất.
Tiếp theo là khu vực màu nâu nhạt, thực lực động vật hoang dã tăng lên một bậc, tân nhân sẽ dừng bước ở đó. Sau là tới khu vực màu nâu đậm, thực lực động vật hoang dã đã có chút khủng bố.
Sau nữa là khu vực đỏ đậm, động vật hoang dã ở khu vực đó ngay cả Hạ Thuỵ Trạch cùng Trình Hoài Tiềm đối chiến cũng phải cố hết sức, Cao Hoà Hiên dừng chân tại đó.
Cuối cùng, trải qua một ngày một đêm gian khổ chiến đấu, liều mạng bôn ba, xuất hiện trước mắt bọn họ chính là khu vực màu đen sẫm có diện tích khá nhỏ, nhưng thực lực của đám động vật lại khủng bố nhất.
"Chúng nó đều vây quanh cột sáng kia, chẳng lẽ cột sáng đó có thể làm cho hình thể của chúng biến lớn!"
Trình Hoài Tiềm nhìn cột sáng ở phía xa cùng đám động vật vây quanh nó, sờ sờ cằm, lớn mật suy đoán.
Tình huống trong khu vực màu đen cơ bản đều nằm trong tầm mắt, tổng cộng có hơn 20 động vật hoang dã hiện tại đều đang vây quanh cột sáng hết sức chuyên chú không biết đang làm gì, ngoài ra khu vực này không có uy hiếp nào khác.
"Chúng ta lại gần xem thử đi. Nếu bị phát hiện thì chạy, dựa theo kinh nghiệm trước đó, nhiệm vụ này hẳn rất nhanh sẽ kết thúc, nếu không giải quyết được thì trực tiếp trở về thế giới Vô Tận."
Hạ Thụy Trạch quan sát hồi đề nghị.
Trình Hoài Tiềm cười tủm tỉm nhìn Hạ Thuỵ Trạch, hài lòng xoa xoa đầu cậu, đồng đội tiến bộ thật nhanh, thời điểm ở thế giới tân thủ phải bị anh lôi kéo mới chịu đi mạo hiểm, hiện tại đã chủ động hơn nhiều.
Nếu trong thời gian ngắn không tìm thấy biện pháp thoát khỏi thế giới Vô Tận, vậy nghĩ cách để Hạ Thuỵ Trạch thích ứng với nó cũng tốt.
Hai người phối hợp, cẩn thận tiếp tục tiến sâu vào khu vực màu đen, lại gần cột sáng ở vị trí trung tâm.
Đi được một khoảng, cả hai phát hiện động vật xung quanh cột sáng hoàn toàn thờ ơ trước hành vi của bọn họ, bảo trì tư thế nằm rạp xuống không chút nhúc nhích. Chỉ thỉnh thoảng giật giật lỗ tai chứng tỏ không phải thật sự không phát giác.
Hạ Thụy Trạch cùng Trình Hoài Tiềm lập tức lớn gan, bắt đầu tăng nhanh tốc độ.
Sau đó bọn họ dần nhận ra hoàn cảnh xung quanh có chút khác biệt, không khí mà họ hít thở vô cùng trong lành, mỗi một hơi đều giống như có thể loại bỏ toàn bộ tạp chất trong phổi ra ngoài.
Đồng thời cả người cảm thấy thư thái dễ chịu vô cùng, khuôn mặt lộ ra bên ngoài có cảm giác rõ ràng nhất, hai người dứt khoát cởi bỏ khôi giáp phòng hộ, quả nhiên thân thể tiếp xúc với không khí đều cảm giác phi thường thoải mái, trong không khí tựa hồ có dòng năng lượng ôn hoà tiến vào cơ thể bọn họ.
Sau khi đi thêm một đoạn, hai người đột nhiên thu được nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ:
[ Nhiệm vụ chủ tuyến:
1. Sinh tồn qua 5 ngày. Trạng thái: hoàn thành
2. Bảo hộ 10 vị tân thủ hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến của họ. Trạng thái: hoàn thành
Đánh giá nhiệm vụ: hoàn mỹ
Khen thưởng: khen thưởng 1950 điểm sinh tồn; khen thưởng 2 điểm thuộc tính tự do (khen thưởng thêm vào cho nhiệm vụ đánh giá hoàn mỹ) ]
Đương nhiên, chỉ có 500 điểm sinh tồn cùng 1 điểm thuộc tính tự do là được thêm vào sau, tính chung với nhiệm vụ chủ tuyến thứ 2 đã hoàn thành trước đó.
Nhiệm vụ chủ tuyến chỉ món khai vị, khiến hai người thực sự kinh hỉ chính là nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ kéo dài:
[ Nhiệm vụ kéo dài ẩn dấu: giết chết 1 vạn động vật hoang dã
Trạng thái: hoàn thành
Đánh giá: hoàn mỹ
Khen thưởng:
Khen thưởng 5000 sinh tồn điểm (giết chết 100 động vật hoang dã khen thưởng 500 điểm sinh tồn, giết chết 1000 động vật hoang dã khen thưởng 1500 điểm sinh tồn, giết chết 1 vạn động vật hoang dã khen thưởng 3000 điểm sinh tồn, tổng cộng khen thưởng 5000 điểm sinh tồn)
Khen thưởng toàn bộ thược tính +3 (khen thưởng thêm vào cho nhiệm vụ đánh giá hoàn mỹ) ]
Quả nhiên, so với nhiệm vụ chủ tuyến mà nói, nhiệm vụ kéo dài mới là thu hoạch lớn nhất, bất kể là điểm sinh tồn hay điểm thuộc tính, khó khăn càng cao khen thưởng càng nhiều, mạo hiểm càng lớn thu hoạch càng lớn.
Huống hồ đây còn chưa phải kết thúc, theo đó còn có một nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ kéo dài khác:
[ Nhiệm vụ kéo dài ẩn dấu: thăm dò khu vực trung tâm màu đen
Trạng thái: hoàn thành
Đánh giá: ưu tú
Khen thưởng:
Khen thưởng 3000 sinh tồn điểm (thăm dò trung tâm khu vực đỏ đậm khen thưởng 1000 điểm sinh tồn, thăm dò trung tâm khu vực màu đen khen thưởng 2000 điểm sinh tồn, tổng cộng khen thưởng 3000 điểm sinh tồn.)
Khen thưởng 16 loại trái cây mỗi loại 3 viên.
Nhắc nhở đặc biệt: Tùy thời có thể yêu cầu thoát ly khỏi thế giới nhiệm vụ.]
Nhắc nhở này đã khẳng định suy đoán của Hạ Thuỵ Trạch cùng Trình Hoài Tiềm, khu vực trung tâm của thế giới nhiệm vụ này cất giấu bí mật thật lớn, mới có thể khiến cho động vật hoang dã càng gần khu trung tâm hình thể cùng thực lực càng khủng bố. Mà sau khi bọn họ tiến vào khu vực màu đen liền hoàn thành nhiệm vụ kéo dài ẩn dấu.
Nhiệm vụ kéo dài ẩn dấu này đánh giá là "ưu tú" mà không phải "hoàn mỹ", có thể là vì hai người chưa hoàn toàn thăm dò ra trung tâm khu vực màu đen.
Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng tốt đẹp của hai người, ngược lại, nhắc nhở đặc biệt của nhiệm vụ che giấu cuối cùng ám chỉ bọn họ có thể tiếp tục lưu lại đây.
Theo như kinh nghiệm của Hạ Thụy Trạch ở thế giới trước, có thể tiếp tục lưu lại, Chủ Thần sẽ hào phóng nới lỏng các hạn chế, cho thí luyện giả thời gian sung túc để thu thập chiến lợi phẩm.
"Haha, rất tốt, nếu có thể tùy thời rời đi, vậy chúng ta có thể yên tâm lớn mật tiếp tục tới gần cột sáng."
Trình Hoài Tiềm lập tức lĩnh ngộ được hàm ý trong đó, thực tế là ám chỉ bọn họ có thể tiếp tục lưu lại khu vực màu đen này, tận hưởng lợi ích chưa biết.
Hạ Thụy Trạch gật đầu tán đồng, tò mò nhìn về phía cột sáng ở ngay trung tâm, thầm nghĩ bí mật hẳn chính là nó.
Trình Hoài Tiềm không biết nghĩ tới cái gì, nụ cười ngày càng không có ý tốt.
Trình Hoài Tiềm quay sang Hạ Thụy Trạch ngăn trước người cậu, trong ánh mắt nghi hoặc của Hạ Thụy Trạch, ngón tay thon dài của Trình Hoài Tiềm đặt lên trên nút thắt của trang phục ngụy trang, cởi ra từng nút một, hào phóng để lộ ra cơ bụng rắn chắc cùng đường nhân ngư tuyến quyến rũ, sắc mặt Hạ Thụy Trạch lập tức đỏ bừng.
Hạ Thụy Trạch kỳ thực muốn di chuyển tầm mắt, nhưng thời gian cậu rèn luyện không dài, những bộ phận như ngực vai lưng chân đều chưa luyện được ra, so với cơ bắp rắn chắc trên người Trình Hoài Tiềm thì kém không ít, lần đầu tiên tận mắt chứng kiến cái gì gọi là mặc đồ nhìn gầy nhưng cởi ra lại rất có thịt, trong khoảng thời gian ngắn thế mà quên cả rời mắt.
Gần đây tuy bọn họ đều ngủ chung một lều trại, nhưng hai người đều mặc đồ ngủ, đây là lần đầu tiên đồng đội lớn mật giữa ban ngày ban mặt như vậy....
"Sao lại...làm gì...có chuyện gì?"
Thẳng đến khi Trình Hoài Tiềm gợi lên khóe miệng cởi bỏ thắt lưng quần, Hạ Thụy Trạch cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, vội vàng nhìn đi chỗ khác, lắp bắp hỏi.
"Chúng ta nên học hỏi kinh nghiệm của dân bản xứ, kia, em nhìn những động vật hoang dã đó xem, không phải đều như vậy sao? Chứng tỏ càng dễ hấp thụ năng lượng trong không khí."
Trình Hoài Tiềm trả lời vô cùng đúng lý hợp tình, cuối cùng còn cởi cả giày ra, chân trần đạp lên mặt đất.
Chỉ thấy anh im lặng cảm thụ một hồi, thành khẩn đề nghị: "Không sai, cảm giác đúng là thoải mái hơn so với mặc quần áo, em cũng thử đi."
Hạ Thụy Trạch cảm thấy gương mặt sắp bốc cháy, Trình Hoài Tiềm ngược lại thoải mái đứng im tại chỗ, thưởng thức dáng vẻ ngượng ngùng của đồng dội, nhẹ nhàng dẫn dụ:
"Em xem như chúng ta đang ở bãi biển đi, mọi người không phải chỉ mặc mỗi quần bơi sao, đừng khẩn trương, tới thử xem, tôi chưa từng lừa em bao giờ."
Có một câu Trình Hoài Tiềm không nói sai, trước giờ anh chưa từng lừa gạt câu.
Hạ Thụy Trạch cảm thấy mình khẳng định đã bị mê hoặc, vậy mà lại cảm thấy đề nghị của đồng đội khá có đạo lý, nhưng đối diện với Trình Hoài Tiềm đầy mặt xấu xa, không hiểu sao lại có chút ngượng ngùng bất an, cuối cùng cậu dứt khoát xoay người đưa lưng về phía anh, cởi bỏ nút áo y phục.
Hạ Thụy Trạch không sử dụng không gian hồi tưởng, đương nhiên không nhìn thấy Trình Hoài Tiềm ánh mắt lưu luyến không rời khỏi người cậu, trong mắt tựa như có lửa.
Làn da của Hạ Thụy Trạch trắng hơn so với Trình Hoài Tiềm, tuy không thường xuyên rèn luyện nhưng mấy tháng gần đây tố chất tân thể tăng lên, cơ bắp trên người cũng rất săn chắc, khiến người xem cũng thấy cảnh đẹp ý vui.
Sau khi cởi áo ra, Hạ Thụy Trạch tự mình cảm thụ một chút, xác thật làn da tiếp xúc trực tiếp với không khí có thể cảm giác được nguồn năng lượng ấm áp càng dễ dàng tiến vào trong cơ thể.
Hạ quyết tâm, Hạ Thụy Trạch dứt khoát đem quần và giày cởi ra, sau đó xoay người vòng qua Trình Hoài Tiềm một mình đi về phía trước.
Tuy không quay đầu lại nhìn, nhưng cậu có thể cảm giác được tầm mắt nóng rực phía sau, trong lòng cực kỳ xấu hổ.
"Hahaha..."
Tiếng cười vui sướng từ phía sau truyền đến, đương nhiên, Trịnh Hoài Tiềm nhanh chóng thu liễm trước khi Hạ Thụy Trạch hoàn toàn nổi giận, bước nhanh về phía trước, nắm lấy tay Hạ Thụy Trạch kéo cậu chạy về phía cột sáng.
Khoảng cách với cột sáng càng gần, hai người càng có thể cảm giác được sự khác biệt xung quanh, năng lượng ấm áp càng thêm dày đặc, đến mức không khí cũng trở nên ngưng đọng, tựa như đang bơi trong dòng chảy năng lượng.
Sau đó Hạ Thụy Trạch phát hiện làn da mình vậy mà bắt đầu chảy ra những hạt nhỏ màu đen, tuy dùng tay phủi một cái sẽ rơi ra, nhưng càng đi về phía trước, hạt màu đen trên người càng nhiều, khiến cậu có chút buồn bực.
"Trên người tôi cũng có, đây chẳng lẽ là tẩy kinh phạt tủy, cơ thể bài trừ tạp chất trong tiểu thuyết võ hiệp?"
Trình Hoài Tiềm phủi phủi đống hạt màu đen trên người mình, đùa giỡn nói.
Hạ Thụy Trạch nhớ lại, trước đó bọn họ giết chết động vật hoang dã thu được bảo rương, bên trong có một loại trái cây màu hồng nhạt, tác dụng chính là loại bỏ tạp chất trong thân thể, lúc đó còn chưa hiểu rõ, hiện tại lập tức bừng tỉnh, nhanh chóng lấy ra chia cho Trình Hoài Tiềm một nửa, nhét hết vào miệng.
Quả nhiên, số lượng hạt đen trên người đột nhiên gia tăng, hai người vừa không ngừng phủi hạt đen xuống vừa lại gần cột sáng.
Hơn 20 quái vật khổng lồ xung quanh đã sớm chú ý tới hai nhân loại nhỏ bé này, chỉ là bọn nó không rảnh để ý, vẫn chuyên chú nhìn chằm chằm cột sáng.
Hạ Thụy Trạch cùng Trình Hoài Tiềm rốt cuộc cũng đến gần đám động vật, ngẩng đầu nhìn những con dã thú tựa như toà cao ốc chọc trời. Đối với chúng mà nói, hai người bọn họ chẳng khác nào hai con trùng nhỏ, căn bản không đáng bận tâm.
Khoảng cách giữa bọn chúng rất gần, nhưng đối với Hạ Thuỵ Trạch cùng Trình Hoài Tiềm mà nói thì vẫn dư sức thông qua.
Ở bên ngoài quan sát nửa ngày, sau khi phát hiện đám động vật này không chút phản ứng, hai người liền lớn mật tiến lên.
Hiện tại bọn họ còn cách cột sáng chưa tới trăm mét, cảm nhận rõ ràng nguồn năng lượng ấm áp xung quanh, không khí đậm đặc tựa như ôn tuyền, cả người đều đang được ngâm trong đó.
Hai người rõ ràng cảm nhận được, trải qua nửa ngày ngâm mình trong nguồn năng lượng của cột sáng, thân thể khoan khoái hơn rất nhiều. Mặc dù các thuộc tính không tăng lên, nhưng lại cảm thấy có chỗ nào đó bất đồng.
Tỷ như lực lượng của Hạ Thuỵ Trạch đã đạt đến 46, trước đó chỉ có thể phát huy ra 5 thành uy lực, nhưng hiện tại cậu cảm thấy trình độ nắm giữ thân thể của mình đã gia tăng, có thể phát huy được 7 thành.
Lực lượng của Trình Hoài Tiềm đã đạt tới 53, trước đó có thể phát huy 7 thành uy lực, nhưng hiện tại anh cảm giác khả năng khống chế của mình đã tăng lên 8 thành.
Đây là sự tiến bộ vượt bậc, dù sao tốc độ tăng trưởng của hai người quá nhanh, cho dù đầu tư rất nhiều điểm sinh tồn vào luyện tập phụ trợ, nâng cao trình độ nắm giữ thân thể, nhưng có một số việc không thể đạt được trong một sớm một chiều.
Trừ đi thời gian ở thế giới hiện thực, bọn họ mới chỉ ở trong thế giới Vô Tận được 10 ngày mà thôi, nhưng 10 ngày này tố chất thân thể của bọn họ lại tăng lên gấp bốn năm chục lần, vượt xa giới hạn có thể tiêu hóa.
Mà hiện tại, được bao bọc trong nguồn năng lượng ôn hòa không rõ này, hai người có thể cảm giác thân thể mình đang nhanh chóng được tinh lọc, những tạp chất tích tụ trước đó đều đang bài xuất ra ngoài, cơ thể càng trở nên tinh thuần, linh hồn cùng thể xác càng thêm tương thích, trình độ khống chế thân thể cũng nhanh chóng tăng lên.
Hai người nếm được chỗ tốt đương nhiên càng muốn nhiều hơn, càng đến gần cột sáng năng lượng càng thêm sung túc, bọn họ tất nhiên muốn chạy đến vị trí gần đó nhất.
Trình Hoài Tiềm lôi kéo Hạ Thụy Trạch xuyên qua đám động vật khủng lồ đi tới chỗ cột sáng, Trình Hoài Tiềm cẩn thận duỗi tay muốn chạm vào cột sáng, bỗng nhiên bên cạnh truyền đến tiếng "ngao ô!"
Hai người lập tức đề cao cảnh giác, vừa ngẩng đầu liền thấy phía bên trái một con liệp báo khổng lồ cao hơn 100m, đôi mắt vốn khép hờ của nó đang mở to lạnh lùng trừng Trình Hoài Tiềm, tỏ vẻ bất mãn với hành vi của anh.
Trình Hoài Tiềm đành phải thu tay lại, thành thật đứng yên tại chỗ. Liệp báo cũng không tỏ vẻ gì, nhắm mắt lại tiếp tục tận hưởng năng lượng từ cột sáng.
Hạ Thụy Trạch nhìn về phía đồng đội, trong mắt mang theo ý cười, Trình Hoài Tiềm không chút khách khí duỗi tay nhéo mũi cậu.
Đùa giỡn xong, hai người cũng dần thả lỏng, bởi vì bọn họ phát hiện động vật hoang dã xung quanh căn bản không rảnh để ý đến mình, tất cả đều đang đắm chìm trong việc hấp thu năng lượng.
Sau khi nhỏ giọng thương lương xong, Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch dứt khoát nằm xuống bên cạnh cột sáng.
Không chỉ vậy, hai người còn thả sủng vật của mình ra.
Vật do hệ thống tạo ra không có phán ứng gì đối với loại năng lượng này, nhưng sủng vật của bọn họ có sinh mệnh, có thể hấp thu năng lượng, vừa ra ngoài liền hạnh phúc đến nâng nâng tựa như say rượu nằm rạp bên cạnh hai người.
Hai người bọn họ cộng thêm 6 sủng vật cũng không bằng một cái móng vuốt của liệp báo, liệp báo cùng con nai bên cạnh ngoại trừ trừng mắt nhìn cũng không có phản ứng gì đặc biệt.
Đối diện với năng lượng của cột sáng mọi người đều tạm gác lại xung đột, chung sống hòa bình.
Hạ Thụy Trạch nhìn chằm chằm cột sáng một hồi, đột nhiên nhớ tới trong huyết thống [ Thôi Xán Tinh Linh ] của mình có một loại thiên phú là 'Che chở tự nhiên'.
Theo như giới thiệu thì thời điểm cậu ở trong hoàn cảnh tự nhiên, có thể thong thả hấp thụ năng lượng sinh mệnh tự do xung quanh, từ từ khôi phục thể lực, vết thương vân vân. Thời khắc nguy cấp còn có thể nhanh chóng rút ra năng lượng sinh mệnh để khôi phục thương thế.
Thiên phú này vẫn luôn bị lãng quên, bởi vì huyết thống [ Siêu Nhân Tiểu Cường ] tự mang theo hiệu quả khôi phục thương thế, cộng thêm hiệu quả ôn dưỡng từ công pháp
Nhưng hiện tại nhìn cột sáng một hồi Hạ Thụy Trạch lại đột nhiên nhớ tới thiên phú vẫn luôn bị xem nhẹ này.
Nếu cột sáng được xem là năng lượng tự do, vậy có phải cậu có thể nhanh chóng rút nó ra?
Càng nghĩ càng là kích động, Hạ Thụy Trạch không nhịn được nhẹ nhàng nắm lấy tay Trình Hoài Tiềm bên cạnh, lúc đồng đội nhìn qua thì đưa mắt ra hiệu.
Trình Hoài Tiềm lập tức sáng tỏ, biết đồng đội có kế hoạch mới, tuy cụ thể còn chưa rõ ràng lắm, nhưng Trình Hoài Tiềm vẫn lập tức cảnh giác, chuẩn bị tùy thời phối hợp.
Sau khi nhắc nhở đồng đội, Hạ Thụy Trạch chủ động kích hoạt thiên phú 'Che chở tự nhiên', rất nhanh cậu liền cảm giác được bản thân cùng cột sáng trước mặt câu thông với nhau, một nguồn năng lượng càng thêm nồng đậm tinh thuần trực tiếp từ trong cột sáng tiến vào thân thể cậu.
Tốc độ hấp thu năng lượng của Hạ Thụy Trạch nháy mắt tăng lên gấp 10 lần so với trước đó!
Trước đó thân thể vô thức hấp thụ năng lượng tràn ra từ cột sáng, mà hiện tại cậu chủ động trực tiếp hấp thu nó, khái niệm hoàn toàn bất đồng.
Trình Hoài Tiềm thấy hai mắt Hạ Thụy Trạch bỗng nhiên sáng lên, kinh hỷ nhìn về phía này, tuy Trình Hoài Tiềm không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn thấy cậu cao hứng bản thân anh cũng cười rộ lên.
Hạ Thụy Trạch thu lại nụ cười, cẩn thận quay đầu quan sát xung quanh, phát hiện đám động vật hoang dã không có phản ứng gì dị thường, ý thức được hành động của mình cũng không bị phát hiện.
Nhưng bản thân Hạ Thụy Trạch biết kỳ thực vẫn có chút dị thường, bởi vì cậu chủ động hấp thu năng lượng, nhưng thân thể thừa nhận không hết nên có một phần bị tràn ra khắp cơ thể.
Hạ Thụy Trạch thông qua không gian hồi tưởng có thể nhìn thấy năng lượng nồng đậm xung quanh mình, nhìn về phía đồng đội đàng nhìn mình cười ôn hòa, cắn răng một cái, di chuyển vị trí, nằm xuống sau lưng Trình Hoài Tiềm, sau đó duỗi tay ôm lấy anh.
Trình Hoài Tiềm bị hành động đột ngột của cậu làm cho sửng sốt, sau đó thì mừng như điên, lập tức muốn xoay người ôm lấy cậu, nhưng Hạ Thụy Trạch nhanh hơn một bước ôm chặt cánh tay anh, nửa đè lên người anh, không cho Trình Hoài Tiềm xoay người.
Trong miệng Trình Hoài Tiềm không ngừng tràn ra tiếng cười trầm thấp ôn nhu, anh đã cảm nhận được năng lượng dị thường quanh người Hạ Thụy Trạch, nhưng lại ra vẻ không biết, còn đùa giỡn:
"Thì ra em thuộc phái hành động, nhưng mà tôi thổ lộ trước vẫn tốt hơn, chúng ta hẹn hò đi, được không?"